Mickprom Shmily
Tiếng nói vang lên trong đêm tối tĩnh lặng làm Prom giật mình nổi da gà , anh liếc nhìn đồng hồ , đã hơn 3 giờ sáng . Âm thanh sột soạt ở bên ngoài phút chốc làm Anh hoảng loạn . Ánh mắt sợ hãi giao động liên hồi , y lập tức đứng lên . Rõ ràng khi nãy Anh còn nghĩ sẽ để Mick đi , đi như vậy mới tốt cho Cậu nhưng không biết như nào mà câu Mick nói ra Prom cảm giác như lòng ngực mình bị kéo theo Cậu vậy . Mick bên ngoài quay lưng rời đi , cảm giác thật sự như tim thọt rơi xuống vực , không như trò chơi mạo hiểm nó hụt hẫng mệt mỏi và đau đớn . Khi gặp chuyện sẽ luôn không bao giờ chú tâm đến những chuyên nhỏ xung quanh , bởi vì giống như đáy biển vậy ánh sáng sẽ không bao giờ chiếu sáng tới , sẽ không bao giờ cứu sống được nỗi đơn độc dưới đáy biển . Từng bước đi là từng bước đi xuống vực , buồn quá nhưng phải làm sao ?? '' kít . '' Tiếng xoay chốt cửa vang lên , Cậu quay đầu lại , trong đầu Mick lúc ấy bỗng chứa hàng ngàn lời cầu khấn . Mắt chớp liên hồi như hy vọng , ánh mắt long sưng lại thêm phần khao khát . Giây phút cánh cửa hé mở nét mặt Cậu không thay đổi nhưng chớp mũi lén thở hắt ra như phì cười . Anh lao ra ngoài với ánh mắt quyến luyến , lông mày khẽ nheo lại . Từ ánh mắt cũng biết Anh không muốn Mick đi . Một quãng thời gian dài tưởng chừng như bị bỏ rơi nhưng Mick vẫn không thất vọng về y , ánh mắt vẫn chứa chang bao nhiêu là sự trìu mến , còn pha thêm chút bất ngờ . Giọt nước mắt Prom lăng dài trên mặt . Cậu nhất thời không quan tâm gì nữa , giựt mạnh phía chốt cửa bên ngoài làm bàn tay đang nắm chốt cửa chưa buông của Prom cộng thêm cơ thể yếu ớt không phản ứng kịp mà ngã nhào ra phía trước sau đó được Mick chuẩn bị trước mà ôm chầm lấy Anh . Để đổi lại giây phút này thời gian đợi chờ khi nãy đều xứng đáng . Đôi tay vòng ra sau vai y , Cậu ra sức ôm chặt người trong lòng lúc này run rẩy nói : '' Anh ơi , đừng bỏ rơi em mà ... Em ... em thật sự rất sợ . Cả đời em chưa sợ thứ gì đến vậy ... Làm ơn ... đừng mặc kệ em ... '' Mick bình tĩnh hơn một chút thấp giọng như từ sâu trong tim : '' Tại sao ... Tại sao người đó vừa xuất hiện anh liền bỏ rơi em . '' Prom mở to đôi mắt đỏ ngầu , sau đó có hành động đẩy Mick ra tra hỏi : '' Em nói cái gì ?? ''
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com