TruyenHHH.com

Mickprom Shmily

    Bầu trời phía ngoài cũng sực tối , lòng Prom như có sấm chớp inh ỏi , không chỉ tay mà cả cơ thể run lên .

     Bên kia không nhận được câu trả lời liền lên tiếng hỏi nhưng không có bất kì phản hồi nào nên đã tắt máy .

     Mắt Prom nổi gân đỏ , khó chịu đến nổi nhất thời lo sợ mà cắn chặt môi làm nó rỉ máu hẳn ra . Mùi máu nồng hòa quyện cùng với tiếng ồn từng cơn ong ong trong đầu , cổ họng bắt đầu buồn nôn kéo Prom về hiện tại .

     Anh chạy thẳng đến nhà vệ sinh rồi nôn hết ra , trong đầu cũng đỡ ồn ào mà thay vào đó là cơn chóng mặt .

    Cuối gắng từ từ đi như lết từng bước chân tới chỗ chiếc điện thoại , cầm lên thì đã thấy tin nhắn gửi sẵn .

    Jeng : Tôi nói đều là sự thật , tin hay không tùy anh . Khi nào thời gian thích hợp tôi sẽ sắp xếp cho các người gặp nhau .

    Jeng : Trước khi tôi liên lạc lại anh đừng nhắn hay gọi điện bất cứ thứ gì .

    Anh bất lực ngồi khụy xuống , cầm chiếc điệng thoại mà hoảng loạn rơi nước mắt nước mắt liên hồi .

     Giọng nói yếu ớt cùng vài tiếng ho khan vang lên trong vô vọng :

" khụ .. khụ ... Đau ... Đau quá ... "

     Vừa nói vừa lấy tay đặt lên ngực rồi vò chặt nó lại , tới hơi thở cũng phải nén nếu không tim sẽ đau như bị bóp nghẹn .

    Chú chó Pon thấy y ngồi đó tưởng muốn chơi với mình liền chạy tới nhào vào người Prom quấn quýt , kể cả người đó chả để ý gì đến nó .

    Lúc này Mick ỡ phía dưới vọng lên :

     '' Anh ơi , xuống ăn cơm thôi . ''

    Prom chớp mắt nuốt nước mắt xuống , ngửa đầu lên trần nhà , há miệng lấy thêm không khí để ổn định hô hấp .

     Mick phía dưới không nghe câu trả lời liền thắc mắc nghĩ '' Chẵng lẽ anh ấy chưa ngủ dậy sao ta ?? ''

    '' Anh ơi ... ''

    '' Ờ , anh xuống ngay đây . ''

     Từng bước đi như nặng trĩu , bước xuống hết bậc thang cơ thể cũng coi như gồng hết rồi .

     Đứng trước mặt Mick mà Prom không ngừng cắn răng nở nụ cười .

    '' Anh ơi , sao mặt anh ... ''

     '' À anh ngủ hơi nhiều nên mặt hơi sưng thôi . Sao ?? Xấu quá hả ?? ''

     Cậu bật cười : '' Không xấu , không xấu . Em tưởng không khỏe thôi . ''

     '' Anh không có . ''

     '' Vậy được rồi chúng ta ăn thôi . ''

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com