Mickprom Shmily
Chọn bữa ăn trong một nhà hàng là đúng đắn của Mick , bọn họ ăn uống nghiêm chỉnh , không hát hò ồn ào cũng không be bét rượu chè , ai ai cũng toát lên vẻ thanh lịch đầu đội vòng hào quang nam chính . Hình tượng khác xa với bữa tiệc lúc trước . Đến khi ra về cũng không có gì quá trớn xảy ra , Gemini bỗng từ đâu đi tới khoác vai Cậu , thật thì Cậu luôn cảm thấy Gem là người từ một hành tinh nào đó xuống hơn , vì anh ta thật sự rất kì lạ , chỉ toàn nghĩ toàn làm mấy cái người ta không nghĩ đến được mà thôi . '' Phim của em và Prom xong rồi nhỉ ?? '' '' Dạ đúng rồi . '' Gem nở một nụ cười mà tự hào : '' Thấy không , anh nói rồi mà . '' '' ... '' Ngừng một chút Gemini nghiêm túc hơn nhìn Prom đi đằng trước mà thấp giọng : '' Từ khi em đi p'Prom có vẻ buồn , ít nói cười hơn hẳn nhưng khi em về mọi thứ đã tốt hơn rồi thì phải , em phải thường xuyên quan tâm anh ấy có hiểu không ?? " Mick không đáp lời , chỉ im lặng nhìn người phía trước kia . Tuy chỉ là nhất thời Gem nói tới nhưng nó lại vô tình chạm vào bước chùn trong lòng Cậu , chua xót mà nghĩ " Nếu như vậy thì tốt quá còn gì , chỉ là ... những nét cười đó đôi khi cũng chỉ là diễn mà thôi. '' Diễn vẻ bình tĩnh , diễn vẻ cười nói nhưng trong lòng như thế nào thì chả ai biết . Đôi khi Mick cũng tự hỏi chính mình , nếu Cậu không vô tình phát hiện ra một góc tối trong con người Anh thì có lẽ Anh vẫn sẽ im lặng , giả ngây giả ngơ mà chịu đựng một mình hay sao ?? Từ lúc ra về tới giờ Mick cũng không nói gì , trên đường về là một khoảng không trầm lặng , chỉ khi gần tới nhà Prom mới cất lời hỏi : '' Em sao vậy , không vui sao ?? '' Cậu là người mà hồn có lạc đi đâu thì vẫn rất nhạy với giọng nói của người kia . Âm thanh vừa chạy đến tai thì đã để não nhanh gọn phân tích rồi nở ra một nụ cười thật tươi . '' Không có , em chắc hơi buồn ngủ tí thôi . A , tới nhà rồi em vào nha , anh đi đường cẩn thận . '' Nói rồi Cậu đóng cửa xe lại mà rời đi trước sự bỡ ngỡ của Prom . Không nói thì thôi chứ nói chưa kịp đáp lời thì đã đi luôn rồi . Khoảng khắc Mick quay đầu bước vào nhà một luồng suy nghĩ phá tan sự buồn phiền thay vào đó nét cười ẩn : " Khi nãy thật sự muốn hôn. '' Tưởng tượng lúc đó Cậu quá trớn hơn nữa giả bộ không đứng vững mà ngã xuống thì chắc chắn sẽ chạm môi . Từ suy nghĩ nhỏ trong đầu mà đến khi tắm xong thì Cậu đã tự mình viết ra hẳn một câu chuyện cổ tích dài đằng đẵng , rồi tự cười một mình quên đi mình phút trước đã trầm tư như thế nào .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com