Mi Nhuc Sinh Huong
" Y nhi thích cái gì, nói rõ cho phụ thân nghe." Trên người Tạ Lãng chảy ra một tầng mồ hôi đầy hương vị nam tính, tốc độ đâm giã chơi đùa lại càng nhanh, mỗi lần rút ra đều kéo theo một lượng lớn dâm dịch ra ngoài, phát ra tiếng nước dâm đãng khiến người nghe mặt đỏ tim đập. Nam nhân đỡ thiếu nữ gần như trần truồng, đứng thẳng người lên rút ra rồi lại mạnh mẽ dùng sức đâm sâu vào nhưng vẫn cẩn thận khống chế không để va chạm cơ thể tạo ra tiếng vang lớn, sợ bị Huệ Nương trong phòng bên cạnh nghe được.
" Thích.... Ưm..... Được .... Phụ thân..... Ư.... Giao hợp..... A...." Giọng nói mềm mại chứa đầy dâm ý xuân tình của thiếu nữ vang lên.
" Giao hợp?" Không thể rõ tâm tư trong giọng nói của nam nhân, nhưng lại có phần nguy hiểm.
" Trong sách.... Ư... Trong sách viết như vậy..... Ư..... Phụ thân.... Đang dùng dương vật lớn của người đâm vào tiểu huyệt của Y nhi.... Aa~ Thật sâu...... Mạnh quá....Ưm... Ư..."
Tạ Lãng lo lắng ngẩng đầu nhìn Cố Minh Nguyệt, hắn nhìn chăm chú vào khuôn mặt của tiểu nữ nhi, trong mắt lướt qua một tia đen tối khó thấy, thu hết dáng vẻ ý loạn tình mê của nàng vào đáy mắt. Dâm từ lãng ngữ của Cố Minh Nguyệt kích thích côn thịt dưới thân hắn lại lớn thêm một vòng, ở trong tiểu huyệt cũng ngẩng cao đầu húc thẳng vào hoa tâm, trực tiếp ma xát khiến cơ thể tiểu nữ nhi liên tục run rẩy, một lượt sóng mật dịch đậm đặc lại chảy ra.
" Phụ thân không thích nữ nhi nói những lời này?" Mắt to mông lung mờ sương của Cố Minh Nguyệt khẽ mở, ung dung ngắm nét mặt của nam nhân.
" Y nhi dâm đãng như vậy, sao ta lại không thích chứ." Tạ Lãng yêu thương hôn nhẹ lên trán nàng, phía dưới côn thịt vẫn duy trì tần suất đâm chọc như cũ, mỗi lần đâm vào đều là sâu đến tận cùng mới chịu dừng lại. Hắn cố ý nín cười giả bộ nghiêm túc : " Diễm từ trong sách học nhanh vậy sao, lại không sợ tiểu huyệt nhỏ mềm của Y nhi bị chơi hỏng ư."
" Phụ thân khi dễ người ta lâu như vậy, bây giờ lại còn giễu cợt người ta, ghét..... Aaa....." Trong tiếng rên rỉ mang theo một chút tủi thân, " Có lần nào làm mà phía dưới của Y nhi không bị sưng đâu chứ...... Ưm..... Hôm nay ...... Ư .... bị sưng thêm lần nữa cũng không sao cả.... Aaaa....."
Nam nhân cường tráng buông thả toàn thân đong đưa trên người thiếu nữ xinh xắn lanh lợi, hai cơ thể nóng bỏng kề sát, quấn chặt, hoà làm một với nhau, tiếng rên rỉ đè nén tràn ngập phòng nhỏ mờ tối. Động tác Tạ Lãng tuy rằng nhanh nhưng lại không quá mạnh mẽ, để giúp mình có thể thuận lợi tiến vào, hắn lại càng dùng ít sức, hai tay nắm chặt lấy mắt cá chân của tiểu nữ nhi, banh chân nàng rộng ra hai bên, côn thịt di chuyển ra vào kéo theo từng đợt dâm thuỷ trong suốt tạo thành một mảng bọt biển trắng đục, chỗ giao hợp giữa hai người lầy lội, rối tinh rối mù cả lên. Cố Minh Nguyệt vì ổn định cơ thể chỉ có thể vòng hai tay ôm lấy cổ nam nhân, huyệt thịt giữa hai chân trắng ngọc mềm mại kẹp chặt lấy nam căn to khỏe , nơi riêng tư nhỏ hẹp của nàng hoàn toàn bị nam nhân đánh chiếm, trên mặt bếp đều là dâm thuỷ.
" Phụ thân.... Phụ thân..... Ưm.... Y nhi thật thoải mái..... Bên dưới bị phụ thân làm cho thật tê dại..... căng ...... Ư...." Dưới sức lực ngày một lớn hơn của nam nhân, nhuỵ hoa phía dưới bị hắn chà đạp đến sưng đỏ, đặc biệt là tiểu chân châu ở trước cửa hoa huyệt bị nam nhân nắm lấy vân vê chơi đùa, bị đối xử thô bạo. Cố Minh Nguyệt gắng sức banh đùi rộng hơn, hưởng thụ khoái cảm khi xương mu bị đánh lên, nhưng nàng còn cảm thấy chưa đủ vội kéo ngón tay thô ráp của nam nhân qua nhào nặn đè ép nhục châu, cả hộ khẩu bị nam nhân cắm đùa vui thích vừa nhanh lại vừa mạnh mẽ, chỉ thoáng chốc đã khiến nàng co dật, đạt tới cao trào, thân thể run lên một hồi rồi bắn ra mấy đợt sóng triều tinh ngọt, dội thẳng lên đầu côn thịt.
" Phụ thân cũng muốn đến rồi.... Ưm...." Tạ Lãng nhắm mắt lại, thân dưới ra tăng tốc độ, mỗi lần hắn đâm vào, cơ thể Cố Minh Nguyệt đều bị đẩy ngược về sau một đoạn ngắn, sau đó lại bị lực kéo ra mãnh liệt của hắn kéo trở về nhịp nhàng va chạm vào côn thịt. Dốc sức cắm chọc mấy chục cái, Tạ Lãng rên rỉ thành tiếng, sau khi đâm quy đầu vào trong tử cung non nớt của nữ nhi thì bắn hết tinh thuỷ nóng bỏng vào trong bụng nàng.
" Thật nhiều....... Thật căng.... Aa~..." Khi Cố Minh Nguyệt đương thở gấp nói mê, Tạ Lãng ôm lấy thân thể thoát lực xụi lơ của nàng, nâng cái mông nhỏ mềm nộn lên, lại một lần nữa nhét phân thân nóng bỏng đầy hăng hái đứng thẳng của mình vào trong tiểu huyệt ấm nóng của nàng, chặn lại tinh dịch tràn đầy bên trong, không cho nó chảy ra ngoài, vén rèm cửa phòng bếp lên chuẩn bị trở về phòng ngủ của hai người nghỉ ngơi, hắn muốn để bé con bảo bối cẩn thận thấm hút tinh hoa của mình từng chút một, tốt nhất là có thể thành công khiến nàng mang thai con của hắn . Từ khi nữ nhi có quỳ thuỷ, vì thương nàng tuổi còn nhỏ không thích hợp để mang thai nên hắn luôn chịu đựng nhẫn nhịn không bắn vào bên trong đã hơn một năm, nhưng giờ bảo bối của hắn đã đến tuổi cập kê hơn nửa năm rồi, là thời điểm vô cùng thích hợp để mang thai.
Hai người cứ để hạ thể dích liền vào nhau mà di chuyển, mỗi bước đi, côn thịt lại nhảy lên đâm sâu vào trong tiểu huyệt, nghiền nát hoa tâm bên trong, mào gà to lớn cọ cọ thịt mềm còn trong dư vị cao trào của nàng, chất lỏng trong bụng nàng lại bị chặn kín không ra được, càng để lâu lại càng xông đông va tây theo nhịp lay động của cơ thể, khiến Cố Minh Nguyệt vừa khó chịu lại vừa sướng khoái, dẫn theo cảm giác đè bén muốn bài tiết chất lỏng trong bụng kia ra ngoài.
Khi đi qua khuê phòng của tiểu nữ nhi, đuôi mắt Tạ Lãng bỗng phát hiện cửa phòng vốn khép kín nay lại hé ra một khe hở nhỏ, nếu không để ý kĩ thì hoàn toàn không phát hiện ra được. Hắn như có điều suy nghĩ liếc qua khe hở kia, bên trong tối mờ, vì vậy hắn càng bước nhanh đi tới nhà chính, cũng tiện tay đóng cửa gỗ rắn chắc lại, sải bước như bay tiến vào phòng ngủ của hắn, sau khi đóng cửa tắt đèn liền lăn lên giường quấn thành một đoàn với nữ nhi.
" Phụ thân, rút ra đi, bên dưới Y nhi khó chịu quá." Cố Minh Nguyệt đẩy đẩy lồng ngực rắn chắc của nam nhân, mông nhỏ xê dịch muốn tách khỏi dương cụ cứng rắn nóng rực kia, đẩy hết chất lỏng làm nàng khó chịu trong bụng ra ngoài.
Bàn tay to lớn của Tạ Lãng đè lại mông tròn đầy đặn của nàng lại, để hạ thể hai người dính chặt vào nhau, không cách nào dẫy thoát được, áp thiếu nữ toàn thân vô lực ở trên giường nằm sát vào cơ thể mình, trấn an nói: " Y nhi ngoan, ngủ đi."
" Nhưng.... phụ thân vẫn còn ở bên trong Y nhi..." Cố Minh Nguyệt vẫn chưa từ bỏ ý định, cố gắng phản kháng thêm một lần nữa, trước kia nàng cũng bị hắn cắm vào ngủ cả đêm nhiều lần rồi, không có gì ngạc nhiên cả, nhưng tính khí của Tạ Lãng hôm nay cường tráng tới lạ, nàng mà bị cắm cả đêm thể nào ngày mai miệng huyệt cũng không khép lại được, lại thêm bên trong bị tắc đầy tinh dịch khiến nàng vô cùng khó chịu.
" Phụ thân cắm lỗ nhỏ của Y nhi lâu một chút, giúp nó rộng ra một chút, nó lớn hơn thì sau này Y nhi sinh con cũng đỡ vất vả hơn." Tạ Lãng thấp giọng dụ dỗ, bàn tay nắn bóp mông tròn đè ép đong đưa mấy bận, dốc sức tỏ vẻ hắn là đang " giúp" nàng giảm bớt đau đớn khi sinh như thế nào.
Lý do mà hắn nói nghe qua có vẻ rất có lý, khiến Cố Minh Nguyệt nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm được lời nào để phản bác lại, nam nhân này cũng quá..... vô sỉ. Mi tâm nàng xoắn xuýt, lúc nãy nàng bị hắn làm cho mệt tới nỗi không muốn động một ngón tay, lại càng không muốn di chuyển, đầu óc ngày một mơ hồ. Lồng ngực nam nhân lại rất ấm áp, lắng nghe nhịp tim của hắn khiến nàng an tâm, không còn sức nghĩ loạn nữa, hô hấp dần dần trở nên nhẹ nhàng, tiến vào mộng đẹp lúc nào không hay.
Tạ Lãng ôm chặt lấy tiểu nữ nhi trong lồng ngực mình, bàn tay vỗ về chơi đùa trên lưng nàng, khoé miệng vui vẻ khẽ nhếch, từ từ nhắm mắt lại.
Đêm khuya thanh vắng, chỉ có tiếng dế mèn và côn trùng kêu vang cùng với tốp năm tốp ba ếch, kêu râm ran dưới bầu trời sao vang vọng trong sơn cốc, trăng non trông tựa lưỡi câu bạc nửa ẩn nửa hiện trong mây mù xa xa, từng trận gió thổi, hương trúc đầy vườn.
Huệ Nương nằm trên giường, gò má đỏ như muốn chảy máu, tay ngọc thon dài nắn bóp đầu vú và nhục hạch giữa hai chân, khó chịu trà xát thân thể hư không của mình.
Lúc nãy nàng vô tình nhìn thấy nam tính phấn chấn, thân thể khiến nữ nhân thèm nhỏ dãi của Tạ Lãng cùng với cảnh hoan ái tình cảm mãnh liệt kích thích cấm kỵ của hắn với nữ nhi.
Dường như nàng vừa phát hiện ra một bí mật vô cùng lớn không muốn người khác biết của hai người bọn họ...... Trong bóng đêm, Huệ Nương nhìn sợi chỉ bạc được kéo ra từ hai ngón tay, vưỡn lưỡi mút lấy, khoé mắt diêm dúa loé sáng khiến người rùng mình.
Tạ đại ca.... Nếu lúc nãy đổi lại là nàng thì tốt rồi.... A... Nếu tiểu cô nương kia có thể biến mất .....
Con nhóc đó thật sự hiểu mình đang làm cái gì sao? Huệ Nương nghĩ tới khuôn mặt còn diễm lệ hơn mình rất nhiều kia trong lòng liền ghen ghét, nàng thật muốn con nhóc kia biến mất nhanh một chút , chẳng lẽ nàng còn không đối phó được với một con nhóc miệng còn hôi sữa hay sao. Con nhóc đó không còn nữa thì tự nhiên Tạ đại ca sẽ thuộc về nàng.
Huệ Nương cười một tiếng tà ác.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com