TruyenHHH.com

Mewgulf Toi Muon An Em Bat Ke Luc Nao

Sáng hôm sau, lúc 9 giờ.
Gulf đinh xuống giường đi vệ sinh, lúc cậu vừa đưa chân xuống giường đứng lên thì ngã cái rụp dưới đất. Cậu ngã làm Mew giật mình nhìn cậu, vội lại đỡ.
“ Em có sao không bảo bối ?”
“ Em … sao em không có sức vậy, hông em đau quá !”
“ Anh xin lỗi, chắc do hôm qua hơi nặng tay.”
“ Ui da, anh còn dám nói nữa.” Cậu đỡ hông, tức giận nhìn anh.
“ Thôi nào, bảo bối, cho anh xin lỗi, lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn mà.”
“ Không thể tin được, anh không những mạnh bạo mà còn liên tục suốt bảy tiếng, anh có phải người không hả ?”
Gulf được Mew dìu từ từ vào nhà vệ sinh, cậu thấy cơ thể mình đầy vết hôn thì bực tức nhìn anh.
“ Bộ dạng này thật thê thảm a, em tự mình chui vào hang sói rồi.”
“ Từ lúc anh biết phát dục là anh đã cố gắng kiềm chế lắm đó, anh đã cấm dục suốt mấy năm trời, nên có hơi mạnh chút.” Anh tự tin nói.
“ Hôm nay em không lên công ty với anh được đâu.”
“ Anh định ở nhà nghỉ ngơi chung với em, hôm nay nghỉ 1 bữa.”
“ Hôm nay em có tiết ở trường, nhưng cứ thế này sao mà em đi học được.”
“ Không sao, anh sẽ nói chuyện với giảng viên của em cho em học online tại nhà.”
“ Anh biết thầy em sao ?”
“ Để đó cho anh.”
Mew lấy điện thoại vào danh mục bạn thân, rồi nhấn gọi cho 1 người.
“ Alo, Bright, khỏe không?”
“ Ôi bất ngờ đến rớt nước mắt, tảng băng di động như anh mà củng gọi cho em rồi hỏi thăm sức khỏe à ?”
“ Anh có việc nhờ em đây ?”
“ Còn tưởng yêu thương em lắm, ai dè vì nhờ vả thôi.”
“ Lớp em có người tên Gulf phải không ?”
“ Hửm? Đúng rồi, cậu ấy học rất tốt, nên em đặc biệt chú ý.”
“ Cho Gulf học online nhá.”
“ Hả, mà khoan sao anh biết cậu ấy, mà sao anh gọi xin giúp cậu ấy, hai người có quan hệ gì ?”
“ Chuyện này em không cần biết, em chỉ cần biết Gulf hôm nay học online là đủ rồi.”
“ Được thôi, con bé Natasha cũng nói sẽ học online.”
“ Con bé đang làm trợ lý cho Chris nên khá bận ấy mà.”
“ Con bé không lo học mà lo đi làm sao trời?”
“ Vậy nha.”
“ Ấy từ từ …”
Bright chưa kịp nói hết thì Mew cúp máy. Gulf ngồi kế bên cũng ngờ ngợ được điều gì đó.
“ Pi Mew, không lẽ giáo sư Bright là em trai của anh hả ?”
“ Đúng vậy, trường em đang học là thuộc quền của nó đó, hiệu trưởng còn phải nghe lời nó nữa mà.”
“ What the **** ?”
“ Bảo bối à, không được chửi bậy đâu ?”
“ Em sẽ không bị chú ý chứ, học sinh của mình là người yêu của anh trai ?”
“ Em sợ gì chứ, anh sẽ dặn nó chiếu cố chị dâu tương lai của nó.”
“ Thế em không sợ mói là lạ, dù bây giờ học online sau này cũng phải chạm mặt ở trường, em sống sao đây ? Thời đại học em có rất nhiều kế hoạch đó.” Gulf vô cùng buồn rầu nghĩ tới thời gian ở trường sắp tới.
“ Kế hoạch gì thế ? Anh có thể giúp em.”
“ Anh chính là lí do lớn nhất em không thể thực hiện kế hoạch đó, em nói cho anh biết anh lại đè em giống hôm qua thì sao.”
“ Nếu em không nói thì lúc em học online anh sẽ đè em đó.” Anh dùng ánh mắt gian manh đe dọa cậu.
“ Ờ thì … anh chưa từng trải qua thời đại học sao ? Chẳng lẽ anh không biết thời đại học là lúc để trải nghiệm thú vui trong tuổi học sinh sao ?”
“ Không biết, lúc học đại hộc thì anh đi du học, học vượt cấp nên lúc 20 tuổi anh đã có bằng đại học rồi.”
Gulf nghe thì muốn hộc máu, người ta học đại học thì siêng năng chăm chỉ, còn cậu thì thong thả chời bời.
“ Anh lãng phí thanh xuân như vậy sao ? Thật đáng tiếc.”
“ Vậy kế hoạch đó là gì ?”
“ Anh thử hỏi giáo sư của em đi, thầy ấy chắc chắn biết, là thầy ấy dạy em khi học đại học phải làm gì mới không đáng tiếc đó.” Gulf nói vậy nhưng thực chất cậu đang nghĩ.
‘ Nếu chính miệng mình nói, e rằng tiết học này mình không thể học quá, xin lỗi giáo sư, em trông cậy vào thầy đó~~.’
“ Em nghỉ ngơi đi, lát nữa em học rồi, anh sẽ làm đồ ăn sáng giúp em.”
“ Cảm ơn anh.”
-------
Tới lúc học.
( Cách học online: 1 giảng đường với sinh viên ngồi ở dưới như bình thường, mấy dại online đặt trên bàn giáo viên chiếu về hướng bảng, kiểu học như sinh viên ở lớp chỉ à ở nhà thui.)
Sau khi vào lớp học thì Natasha thấy Gulf cũng học online lền lấy điện thoại gọi cho Gulf.
“ Alo Gulf, ông cũng học online hả?”
“ Ừ, bà có biết giáo sư của chúng ta là em trai Boss không?”
“ Biết chứ, tôi quen họ từ lâu rồi.”
“ Tôi vừa mới biết sáng nay đó. Boss gọi cho giáo sư nói để tôi học online, tôi cũng hết hồn.”
“ Boss vẫn ở nhà sao? Hèn gì sáng nay anh ấy không tới công ty.”
“ Xảy ra chuyện gì ở công ty sao ?”
“ Cũng không có gì, pi Chris đang bực mình vì tối qua Boss để anh ấy phải đi tiếp khách một mình đến tối.”
“ Tội nghiệp anh ấy, bà thấy xót à?”
“ Đương nhiên, bộ ông quên tôi đã nói muốn pi Chris là bạn trai tôi sao?”
“ Vậy hôn phu của bà thì sao ?”
“ Tôi không thèm, bổn tiểu thư sẽ không sủng ái hắn đâu.”
Họ mãi nói chuyện mà không để ý là micro của họ vẫn chưa tắt. Ở phần chat xuất hiện tin nhắn.
‘ Hai em nói chuyện nhiều như vậy mà không tắt micro của mình sao ?’ Là Bright nhắn.
Cả hai thấy tin thì ngớ ra, mặt cứng đờ.
“ May mà tôi đeo tai nghe nếu không cả lớp nghe thấy chuyện này hai em chết chắc.”
Gulf  và Natasha liên tục xin lỗi Bright.
“ Em xin lỗi giáo sư, em sẽ nghiêm túc ạ.”
“ Pi Bright, em xin lỗi, anh bỏ qua cho đứa em gái đáng yêu này được không ?”
“ Không nhé, muốn tha thì lấy gì đó hối lộ anh đi.” (Bright)
“ Anh muốn biết gì thì cứ nói đi , em sẽ giúp anh.”(natasha)
“ Bật camera đi, hôm nay anh cho nghỉ, chỉ có hai đứa học thôi.”(Bright)
“ Tại sao chứ ?” Gulf và Natasha cùng đồng thanh.
“ Vì anh tò mò chuyện không nên tò mò.” (Bright)
Cả 3 người bật camera lên. Natasha ngồi ở phòng làm việc trong công ty, Gulf ngồi trên giường Mew, còn Bright ngồi ở bàn làm việc tại nhà riêng. Cả 3 chỉ ngồi nói chuyện chứ không học gì cả.
“ Giáo sư, em nghèo lắm, em cũng không có gì để thầy tò mò đâu.” Gulf cười trừ.
“ Có chứ, em là người khiến tôi phải tò mò nhất đấy.” (Bright)
“ Chúng ta quen nhau lâu lắm sao ? Sao thầy tò mò em ?”(Gulf)
“ Bức ảnh lớn đằng sau lưng em, tôi nhận ra nó.” ( Bright)
“ A, em cũng nhận ra, là bức ảnh được Boss vô cùng yêu quý mà.”( Natasha)
“ Đúng thế.”(Bright)
“ Có gì sao ạ?” Gulf không hiểu có chuyện gì xảy ra.
“ Em không biết sao ? Bức ảnh đó được treo trong phòng ngủ tại nhà riêng của anh tôi, không ai được phép bước vào phòng của anh ấy, cũng không được phép nhìn quá lâu hoặc chạm vào bức ảnh, trước đây từng có người hầu không hiểu chuyện, phạm vào quy tắc, cuộc sống bây giờ của người đó thảm lắm.”
“ Đúng đúng, trước đây tôi không biết còn sờ thử, kết quả bị anh ấy mắng cho 1 trận, đến giờ nhắc lại vẫn còn sợ.”
“ Anh cũng không khá hơn em đâu Natasha, anh ấy làm khó dễ anh đủ chuyện, còn phạt anh quỳ bàn phím 3 tiếng đồng hồ.”
Bright và Natasha vừa kể vừa rùng mình.
“ Đó là lí do chúng tôi cảm thấy lạ đó, em vẫn bình an vô sự khi học trong phòng của anh tôi.”
Gulf vãn cười và không biết nói gì hơn. Bởi vì cậu đâu phải không bị gì, cậu bị anh dập cho 7 tiếng trên giường đến giờ vẫn còn ê ẩm.
“ Sao hả bảo bối, em nên cảm thấy may mắn là em không bị sao cả.” Mew bưng khay thức ắn lên cho Gulf.
“ Anh nấu xong rồi sao ?”
“ Anh hai xuống bếp nấu cho người khác sao ?” (Bright)
“ Boss biết nấu ăn sao ?”( Natasha)
Mew đưa đồ ăn cho Gulf thấy cả ba ngồi nói chuyện mặt tối sầm nhìn Bright.
“ Vậy hóa ra không học à Bright ?”
“ Ai ya đúng rồi, hôm nay em cho nghỉ mà, chắc em quên nhắn cho Gulf với Natasha, xin lỗi hai đứa, thầy lượn đây, bye.” Bright sợ hãi nói một mạch rồi tắt máy.
“ Thầy thật cơ hội.” Gulf cạn lời với Bright.
“ Bảo bối, tiết học kết thúc rồi, em làm gì bây giờ với anh đây ?”
“ Ăn sáng, ăn sáng đã.” Gulf tìm cớ để tránh ánh mắt giết người của Mew.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com