TruyenHHH.com

Meomeo La Bao Boi Cua Lala


____Trên xe_____

L.Nhi: Nguyệt, em sao vậy?

Nguyệt: À, không có gì đâu chị

Bà Loan: Sao vậy con?

Nguyệt: Không sao đâu mẹ, tự nhiên con thấy mệt trong người thôi

L.Nhi: Vậy em dựa tôi ngủ đi

Nguyệt: Không cần đâu chị Nhi

B.Khánh: Nè Tuấn

P.Tuấn: Gì Khánh?

B.Khánh: Nè meomeo

P.Tuấn: Hả lala?

B.Khánh: Nè mèo con

P.Tuấn: Xàm xí

B.Khánh: Đi ăn bánh canh ghẹ không?

P.Tuấn: Là món gì?

B.Khánh: Ăn rồi sẽ biết

P.Tuấn: Vậy đi ăn đi

B.Khánh: Mọi người ăn luôn không ạ?

Bà Loan: Cũng được, cô chưa từng ăn món đó

L.Nhi: Em sao cũng được

Nguyệt: Dạ

Sau khi ăn bánh canh ghẹ xong thì trời cũng đã tối. Bảo Khánh chở bà Loan cùng hai anh em họ Trịnh về nhà, sau đó tạm biệt. Nhưng mà Linh Nhi nói anh ở lại vì cô muốn ở lại, anh đồng ý

______Phòng Nguyệt_____

L.Nhi: Nay em có tâm sự đúng không? Liên quan tới tên Phong kia

Nguyệt: Chị biết rồi hả?

L.Nhi: Tôi biết, vì em đã qua chỗ tên đó mà

Nguyệt: Chị Nhi, em trước giờ luôn nghĩ, Phong là một người dịu dàng, nhưng hôm nay, cậu ấy không còn hình tượng đó nữa

L.Nhi: Em quan tâm tên đó làm gì

Nguyệt: Em không quan tâm, chỉ thất vọng thôi

L.Nhi: Thôi, đừng suy nghĩ quá mhiều, ngủ đi

Nguyệt: Chị Nhi

L.Nhi: Hửm?

Nguyệt: Ngủ ngon

L.Nhi: Em cũng ngủ ngon. Tôi yêu em

Nguyệt: Em cũng thế

___Phòng Tuấn___

P.Tuấn: Ê, bánh canh ghẹ ngon thật luôn ớ

B.Khánh: Ghiền rồi hả?

P.Tuấn: Ừa. Hôm nào đi ăn nữa đi

B.Khánh: Ok lala

P.Tuấn: Thôi ngủ, tui buồn ngủ rồi

B.Khánh: Ê Tuấn

P.Tuấn: Gì dợ?

B.Khánh: Hôn tui cái đi

P.Tuấn: Hem

B.Khánh: Tứn hết thương tui òi

P.Tuấn: Chụt. Được chưa?

B.Khánh: Được rồi, ngủ ngon meomeo

P.Tuấn: Ngủ ngon lala

____Hôm sau____

L.Nhi: Nguyệt, dậy đi em

Nguyệt: Ưm~

L.Nhi: Dậy đi em* lay lay*

Nguyệt: Sớm mà, em muốn ngủ

L.Nhi: Cũng được, vậy em cứ ngủ đi

Nguyệt: Chị Nhi, ưm~ưm~~

L.Nhi: Sao hả? Chịu dậy chưa?

Nguyệt: Chưa a~

L.Nhi: Vậy thì, hôn tiếp nhá

Nguyệt: Ưm~ưm~~

L.Nhi: Dậy đi, 8h rồi

Nguyệt: Rồi, em dậy em dậy

L.Nhi: Ngoan

Bà Loan: Con dậy rồi hả con gái yêu?

Nguyệt: Dạ mẹ

Bà Loan: Xuống phụ mẹ làm bữa sáng nào, Nhi cũng phụ đi con

L.Nhi: Dạ

30p chuẩn bị bữa sáng

Bà Loan: Nguyệt, lên kêu anh hai con và Khánh dậy đi

Nguyệt: Dạ

____Trước phòng Tuấn____

Cốc cốc cốc

Nguyệt: Anh hai, anh Khánh, dậy đi ạ

Cạch

B.Khánh: Ai vậy?

Nguyệt: Em nè, Nguyệt nè anh

B.Khánh: Nguyệt, có gì không em?

Nguyệt: Mẹ kêu em gọi hai người xuống ăn sáng

B.Khánh: Ừm, anh biết rồi, để anh gọi cậu ấy cho

Nguyệt: Dạ

___Trong phòng___

BỐP

P.Tuấn: Đứa nào? Đứa nào dám đánh mông bố

B.Khánh: Tui đánh

P.Tuấn: Con quyyyyỷ này, sáng sớm quánh tui chi?

B.Khánh:Mẹ kêu chúng ta xuống ăn sáng. Mà mông ông càng ngày càng căng đấy meomeo

P.Tuấn: À, ê bớt biến thái, mà tui là công đấy. Coi chừng tui đè chết

B.Khánh: Ghê ghê, đè tui chết luôn. Sau này chưa biết được nha, coi chừng tui lật lại là ông chết đó

P.Tuấn: Hứ, chắc tui sợ

B.Khánh: Thôi, nhanh lên tui chờ

___Dưới nhà___

Bà Loan: Hai đứa xuống rồi đấy hả?

Khánh+Tuấn: Dạ mẹ

Bà Loan: Mau ăn sáng đi

Khánh+Tuấn: Dạ

L.Nhi: Chờ hai người xuống thì cả nhà ăn xong hết rồi

B.Khánh: Kệ tụi anh

Nguyệt: Mẹ, lát con có hẹn với bạn, tầm chiều mới về

Bà Loan: Ừa

L.Nhi: Em đi với ai thế?

Nguyệt: Với bạn em

L.Nhi: Tên gì? Không phải lại là Phong đấy chứ?

Nguyệt: Haha, chị nghĩ em đi với cậu ấy hả? Haizz, không phải đâu, cậu ấy là bạn em bên Úc, tên Liam

L.Nhi: Là con trai?

Nguyệt: Dạ đúng òi, nhưng chị yên tâm, cậu ấy là gay

L.Nhi: Tôi không yên tâm lắm, tôi đi chung với em

Nguyệt: Ừm, cũng được

Bà Loan: Vậy khi nào con đi?

Nguyệt: Khoảng trưa lận mẹ

Bà Loan: Ừa

B.Khánh: Có cần anh chở không?

L.Nhi: Em chở cũng được mà

B.Khánh: Tuỳ em

Nguyệt: Mà chị biết chạy xe hả?

L.Nhi: Chị chạy hơi bị tốt đấy em iu

Nguyệt: Ừm (//_//)

B.Khánh: Em đừng có xem thường em ấy, em ấy...

L.Nhi( Bịt miệng Bảo Khánh): Haha, không có gì đâu, lát chị chở em đi

Nguyệt: Dạ

B.Khánh( Thì thầm): Em ấy là tay đua cừ khôi đấy

Nguyệt: Dạ

B.Khánh: Tứn, mình lên phòng làm vài trận đi

P.Tuấn: Làm gì cơ? (〃ω〃)

B.Khánh: Ông bắt đầu đen tối rồi đúng không?

P.Tuấn: Đen...đen tối gì chứ

B.Khánh: Nhìn mặt ông đỏ dị là tui biết rồi

P.Tuấn: Tào lao

B.Khánh: Haha, lên phòng làm vài trận liên quân đi, mèo đen tối

P.Tuấn: À, ê, tui mèo trong sáng nha

B.Khánh: Ừa, sáng, sáng như đêm 30 ấy

P.Tuấn: Ông... hứ

Bà Loan: Tuấn à

P.Tuấn: Dạ

Bà Loan: Con như cô vợ nhỏ ấy, suốt ngày giận dỗi, tội Khánh

B.Khánh: À, không sao đâu cô, Tuấn như vậy con thấy đáng yêu đấy chứ

P.Tuấn: Bó tay với hai người

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com