Meo Con Gap Hac Long Hoan
Au đã trở lại...nhưng 2 ngày nữa Au sẽ biến mất tiếp....hôm nay xã hàng....đăng bất chấp nhé......Sẽ có 1 fic mới.......... Yêu các bạn................................Cảnh Du kéo những món ăn mà vợ yêu thích nhất đến trước mặt....anh gấp vào chén cậu rồi nhẹ giọng_ăn nhiều vào đi em......_em biết rồiTiểu Ổn nhìn cả 2 rồi cười...cậu thấy vui dùm cho họ...cách trở bao nhiêu rồi cũng gặp lại...đi một vòng thật lớn rồi cũng quay trở về bên nhau...tình yêu của cả 2 sao mà nhẹ nhàng và đơn giản thế không biết...họ có tất cả địa vị danh vọng và quyền lực ở trong tay nhưng họ trao cho nhau lại là tấm lòng...không vướn chút tạp chất nào từ bên ngoài...bảo vệ người mình yêu một cách trọn vẹn nhất...Cảnh Du thây đổi quá nhiều là nhờ có ngụy Châu bên cạnh....từ con người lạnh lùng chỉ biết công việc và những vụ làm ăn lớn giờ đã trở thành một người chồng tốt và là một người ba hết mực cưng Chìu con mình......ngụy Châu thì càng ngày càng ra dáng hơn...xinh đẹp và thông minh....những gì cậu làm đều là vì chồng mình cả.... suy nghĩ thấu đáo đến không có một kẻ hở.....nếu nói cảnh du là rồng thì người điều khiển được con rồng đó chỉ có thể là ngụy Châu thôi...thật may mắn cho Hắc Long khi có cậu mà...Nguy châu nhìn tiểu Ổn rồi cười...._cậu sao vậy...nhớ phong Tùng hả..đừng lo Cảnh Du đã lo liệu bên đó hết rồi...chuyến đi lần này chỉ là để thăm do và đánh tiếng thôi ngoài ra không nguy hiểm gì đâu...dù là địa bàn của Kim yến nhưng chị ta đang cần chung ta sẽ không dám manh động đâu_tôi biết mà....trước giờ tôi và Phong Tung luôn tin tưởng vào 2 người...nếu là việc 2 người giao cho dù có hi sinh mạng mình chúng tôi nhất quyết vẫn sẽ làm....không một lời oán trách Nguy châu ngước mặt nhìn Cảnh Du rồi trở lại trên gương mặt tiểu Ổn...cậu lớn giọng_cậu đang nói gì vậy tiểu Ổn...với tôi và Cảnh Du thì các cậu không phải là thuộc hạ....cậu và Phong Tung là bạn tốt của chúng tôi.....không bao giờ có việc tôi để các cậu gặp nguy hiểm hay hi sinh mạng mình đâu.....hơn ai hết cậu phải hiểu tôi quý cậu đến mức nào....tôi luôn coi cậu là anh em của mình nên đừng khách khí như vậy..cậu sẽ làm tôi buồn đó ở trong ngôi nhà này chúng ta bình đẵng Cảnh Du ôm ngụy Châu vào người rồi nhìn tiểu Ổn....._tôi hiểu điều cậu đang lo lắng nhưng gạt chúng đi đi....không ai phải thế mạng cho ai cả tiểu Ổn à.....chúng ta là gia đình...chuyện lần này có hơi nguy hiểm thật nhưng chỉ cần chúng ta 1 lòng sẽ vượt qua...cậu nên nhớ ngoài là một cấp dưới của LIGHT thì cậu còn là một đại ca đi theo tôi bảo vệ Hắc Long từ rất sớm....đừng để tình cảm đánh mất đi sức mạnh của bản thân mình....ở đây trước mặt tôi và ngụy châu cậu có thể lo sợ....nhưng khi bước ra khỏi căn nhà này tuyệt đối không để ai nắm được 1 điểm yếu nào trên gương mặt cậu....vì nếu không may nó sẽ là án tử cho một ai đó mà mình muốn bảo vệ...Tiểu Ổn cuối đầu....cậu đang lo lắng vô cùng.....cậu đã tìm hiểu về Dennie trong 3 ngày qua..."..hắn không phải ác mà là rất ác...chính vợ hắn là kim Yến còn phải sợ hãi mà rời xa hắn chỉ khi nào chị ta bước vào đường cùng mới tìm hắn thôi....hắn có sở thích là ăn thịt sống những người hắn xắp giết đều mất một phần thịt nhỏ.....đây là cách hắn thưởng cho bản thân....chưa kể hắn chơi thuốc phiện nữa...người dùng chất cấm quá nhiều tâm trí không bình thường...hắn tại sao lại chơi trẻ em cho đến chết là vì hắn dùng thuốc khi làm tình....hắn không nhận thức được gì nữa ngoại trừ phải giải quyết nhu cầu của bản thân thôi...hắn quá ác.....nó là một loại mà Hắc Long không thích nhúng tay vào nhưng lần này Cảnh Du muốn phục thù cho Ngụy Châu...thì đi trái với nguyên tắc cũng không sao..".tiểu Ổn trở lại bình thường ngay lập tức..._tôi xin lỗi.....tôi hơi vì tình riêng....Cảnh Du thở ra....rồi đứng nhanh dậy đi ra ngoài hơn ai hết anh hiểu cảm giác đó...nói làm việc không được dị nể tình cảm cũng không đúng..."nếu hôm nay người đi qua đó là anh hay ngụy Châu thì người còn lại ở đây sợ sẽ không bình tĩnh được như tiểu Ổn đâu...."....anh gọi điện thoại cho Thiên Hạo_đã đón Phong Tung được chưa em...?_dạ rồi anh.......người của em đang bảo vệ cậu ấy anh đừng lo...cậu ấy đang đến công ty HOÀNG KIM rồi...._được rồi từ lúc này anh sẽ làm việc thẳng với cậu ấy qua điện thoại...cảm ơn em nhéCảnh Du đi nhanh vào trong...._phong Tùng đã vào công ty HOÀNG KIM rồi....chúng ta không còn thời gian đâu....ngụy Châu em mở lời hợp tác làm ăn với 3 công ty lớn nhất bên Pháp đi......tiểu Ổn cậu bắt đầu liên lạc với phong Tùng nắm thông tin rồi...mang máy tính qua phòng tôi ngayNguy châu đi nhanh với Cảnh Du lên phòng trước Tiểu Ổn sai người đem 4 máy tính lớn của mình qua sau....mỗi người lại có một việc khác nhau...Cảnh Du gọi điện thoại cho Kim yến.._chị.....em kêu Phong Tung qua xem xét tình hình công ty trước chị dắt cậu ấy đi tham quan dùm em nhé.....em sẽ làm việc qua điện thoại với cậu ấy.._được.....chị đang đi xuống đón cậu ấy đây....._dạ.....cảm ơn chịCảnh Du cúp máy nhìn ngụy châu...anh ngồi kế bên và giúp cậu hợp tác với một trong 3 công ty.....ngụy Châu dựa vào vai anh rồi tắc lưỡi..._cả hai nơi đều muốn ngày mai gặp mặt bàn chuyện thẳng với chúng ta....không thông qua người ngoài...việc thành công hay không thì phải xem chúng ta có gì mà họ cần.....Cảnh Du cười lớn...._LIGHT của chúng ta mà không qua được bài trắc nghiệm đơn giản này sao....vậy là họ xem thường 2 học sinh ưu tú của trường đại học TOKYO quá rồi đó......vợ anh giải quyết đi...._anh thật là....Cảnh Du hôn ngụy Châu một cái.....cả hai lại cười.....tiểu Ổn lắc đầu....._hai người thôi đi.....tôi khóc bây giờ đó nha...Không khí lại rộn ràng hơn vì tiếng cười....Cảnh Du gọi điện thoại cho Phong Tung cùng cậu đi khảo sát....Phong Tùng có nhiệm vụ miêu tả và nói ra tỉ lệ thu được khi xuất khẩu....các nhà đầu tư đi theo cậu không khỏi trầm trồ về tư duy của phong Tùng.....cậu tính còn nhanh hơn phòng kế toán....tất cả đều nằm trong đầu cậu..Tiểu Ổn thì đang xác nhập với thiết bị định vị ở caravat của phong Tùng một máy quay mini kiểu mới nhất nằm trong mắt huy hiệu hình chim ứng bên ngực trái......toàn bộ khung cảnh hiện ra trên màng hình của tiểu Ổn....cậu hơi giựt mình khi thấy người đứng cạnh Kim yến là chồng chị ta_Cảnh du.......có...DeCảnh du ra hiệu cho tiểu Ổn im lặng....nhìn vào màng hình thì Phong Tung đang chuyển điện thoại qua cho Dennie rồi tiểu Ổn tái mét....."phải tránh anh ta giờ thì chạm mặt luôn rồi"...Cảnh Du trầm giọng_chào anh Dennie...._oh......Cảnh Du .....chào em...anh rất nhớ em đấy...khi nào em suy nghĩ lại hãy làm ăn với anh nhé....anh rất mong đợi điều đó..._em không hứng thú lắm đâu anh...em thích kiểu theo hệ thống công ty lớn hơn....._vậy sao.......vậy chúng ta không cùng quan điểm rồi...._em nghĩ là vậy....._sao em lại không qua đây mà kêu Phong Tung đi thế vậy chứ....anh đã nghỉ là sẽ gặp được em vào hôm nay đấy chứ....thật đáng tiếc_em đang bận bên DIAMOND....vì gấp quá nên phải nhờ Phong Tung đi thế.._vậy anh giữ cậu ấy đến khi em qua nhé....anh sẽ chăm sóc cậu ấy chu đáo..
Dennie nhếch môi cười đểu.....gương mặt có vài phần tà ác ....Cảnh Du khẽ cười......_vậy phải phiền anh rồi.....nhờ anh sáng mai sai người đưa cậu ấy đến trụ sở chính của quân đội Pháp nhé.... Phong Tùng lần này đi không phải chỉ là theo lệnh của em thôi đâu.....anh Vương Thanh nhờ cậu ấy chuyện gì đó...em không biết nữa...Trong màng hình thấy Dennie vẻ mặt bớt đắc thắng hẳn.....nhìn chằm chằm phong Tùng........_Nếu Phong Tung đã bận đi làm gì cho anh Vương Thanh rồi thì anh không tiện giữ cậu ấy lại cho lắm..em biết mà...anh không thích dính vào quân đội Pháp đâu....em được lắm Cảnh Du anh rất thích em_em cũng vậy.....anh DennieHắn đưa trả điện thoại cho Phong Tung rồi xoay người đi thẳng một đường....phong Tung coi như không có chuyện gì lại tiếp tục nói về việc chính thao thao bất tuyệt...bên đây Cảnh Du nhẹ giọng_cậu yên tâm.....nếu dính tới quân đội Pháp hắn sẽ không dám nhúng tay vào.....tuy vậy cậu phải cẩn thận...người đi theo cậu đến đây tất cả là đàn em của Thiên Hạo tôi sẽ quan sát cậu mọi nơi....cậu không phải chỉ có một mình đâu...Phong Tung đi nhanh đến một chiếc gương lớn....hình ảnh phản chiếu gương mặt cậu vào camera....ở đây Tiểu Ổn khẽ cười..._anh ấy không sợ hãi gì cả....còn nhếch môi cười đểu nữa...thật làCảnh Du đi đến nhìn gương mặt phong Tùng trong màng hình máy tính rồi tiếp lời_2 ngày nữa thôi.....Phong Tung nhẹ cuối đầu bên kia rồi cúp máy....phải nói công ty của Kim yến không phải nhỏ nhưng khâu đóng gói thì có nhiều nghi vấn vô cùng...phong Tùng nhìn sơ lượt thành hàng không khỏi giựt mình...."heroin.....ma túy dạng bột...."....bên trong những bịt hàng hoá đều có gói hút ẩm cả nhưng nó lại được thây bằng ma túy....cậu lấy lại bình tĩnh rồi đi hướng khác....kim Yến đứng trên camera an ninh quan xác Phong Tung nãy giờ...cậu ta không có gì khác thường cả..chỉ đạo rất tận tình và không để tâm đến nơi có hàng cấm.....cô khẽ cười....._cũng hên là Phong Tung đến đây...nếu là Cảnh Du thì lô hàng này khó mà qua mắt được nó rồi.....Cô đắt ý mà bỏ đi....Phong Tùng lên đến phòng Tổng Giám đốc gặp kim Yến cậu tỏ ra như không.....cả 2 nói chuyện cả buổi cậu mới ra về.....kim Yến cử người theo dõi cậu...Phong Tùng ra xe về Khách sạn rồi lên lạc với Cảnh Du....._chị ta buôn lậu heroin là thật....rất nhiều khối lượng này phải là tử hình đó......._cậu không cần tìm hiểu chuyện này...an toàn là trên hết...._tôi biết rồi_ngày mai cậu mang theo máy tính đến quán cafe lớn....một xíu nữa tiểu Ổn sẽ gửi địa chỉ cho cậu....chung ta sẽ cùng nói chuyện với cả 3 tổng giám đốc bên đó.....ngụy Châu sẽ giúp cậu..._được...._vậy cậu nghỉ sớm đi....Cảnh Du cúp máy nhìn qua Ngụy Châu.....cả hai hiểu rõ nhau nên rất dễ cảm thông...cậu đi đến ôm anh lại rồi cười..._chỉ mới bắt đầu thôi anh.....chúng ta đang có lợi thế mà..._chỉ cần phong Tùng trở về nữa là chúng ta bắt đầu triển khai kế hoạch từ từ....Tiểu Ổn xoay ghế rồi đi về phòng nhắn tin với phong Tùng...ở đây Cảnh Du và ngụy Châu qua thăm Lạc Nhân....thằng bé mệt quá nên ngủ ngon lành...Cảnh Du hôn lạc Nhân rồi choàng tay bế Ngụy Châu về lại phòng trên đường đi cả hai không rời môi nhau....nụ hôn nồng nàn đến tan chảy mọi thứ...cảnh du để cậu xuống giường cả hai cùng lâm trận ngụy Châu....nhích người lên trên né anh..._chúng ta.....chúng ta vừa nãy ở công ty đã.....rồi mà Cảnh Du...._vậy thì đã sao....Anh nắm chân cậu kéo về lại với mình...quần áo rất nhanh được thoát ly ra khỏi cơ thể bắt đầu là tiếng cười nói không ngớt....ngụy Châu vẫn là trùm người mình lại...cậu lắc đầu Cảnh Du nhào lên người cậu mà náo loạn cả lên..._Cảnh du.....nhột em mà....Nguy châu cười không nổi nữa...nước mắt cũng chảy ra luôn....cậu ôm anh lại mà cười ngất ngưỡng....cả hai quấn chặt sau lớp chăn hai cơ thể ma sát với nhau không ngừng....việc nhập động lại dễ dàng hơn vì ngụy Châu vì cười nhiều mà đuối....Cảnh Du khiến cậu trở nên ngây dại hơn....dâm mỹ hơn nhờ những lần xác nhập sâu vào trong....cậu và anh quá hòa hợp từng chuyển động của đối phương từng cái miết trên cơ thể đều kích tình lẫn nhau....ngụy Châu rên rỉ bên tai anh không ngớt...cậu cắn nhẹ vào rồi lại nấc nghẹn khi anh tấn công mình dồn dập hơn...tay cậu bấu chặt vào chiếc gối của mình ngửa đầu lên mà rên lớn hơn....._sướng quá........ưm......ah.........Cảnh Du nắm lấy bàn tay đang bấu chặt của cậu mà xiết lại.....lực động bên dưới mạnh mẻ hơn....ngụy Châu bị đẩy hẳn lên trên vì lần thúc sâu này....Cảnh Du giữ mình ở nơi mẫn cảm nhất của cậu....ngụy châu rên lên vì điều đó....cả hai hôn nhau anh khiến tiếng rên của cậu nghẹn lại tạo ra âm thanh kích thích hơn....lần cuối đâm mạnh vào anh ôm hẳn cậu lên trên mình rồi bắn vào trong...ngụy Châu bấu vào vai anh rồi xuất tinh ra ngoài bụng anh ngay lúc đó......cậu dựa đầu vào vai anh mà nhõng nhẽo_anh quá lắm rồi đó nha.....Cảnh Du....em chịu không nổi anh rồi...._vậy sao.....anh thấy em vẫn ổn đó chứ vợ yêu..._anh đừng nịnh nữa....em mệt thật mà...._sướng tới mức bấu vào anh đến rỉ màu giờ lên giọng "em mệt mà" hả.....Ngụy Châu ôm anh lại rồi cười lớn...cả hai lại tiếp tục chuyện yêu đương trên giường của mình......
Dennie nhếch môi cười đểu.....gương mặt có vài phần tà ác ....Cảnh Du khẽ cười......_vậy phải phiền anh rồi.....nhờ anh sáng mai sai người đưa cậu ấy đến trụ sở chính của quân đội Pháp nhé.... Phong Tùng lần này đi không phải chỉ là theo lệnh của em thôi đâu.....anh Vương Thanh nhờ cậu ấy chuyện gì đó...em không biết nữa...Trong màng hình thấy Dennie vẻ mặt bớt đắc thắng hẳn.....nhìn chằm chằm phong Tùng........_Nếu Phong Tung đã bận đi làm gì cho anh Vương Thanh rồi thì anh không tiện giữ cậu ấy lại cho lắm..em biết mà...anh không thích dính vào quân đội Pháp đâu....em được lắm Cảnh Du anh rất thích em_em cũng vậy.....anh DennieHắn đưa trả điện thoại cho Phong Tung rồi xoay người đi thẳng một đường....phong Tung coi như không có chuyện gì lại tiếp tục nói về việc chính thao thao bất tuyệt...bên đây Cảnh Du nhẹ giọng_cậu yên tâm.....nếu dính tới quân đội Pháp hắn sẽ không dám nhúng tay vào.....tuy vậy cậu phải cẩn thận...người đi theo cậu đến đây tất cả là đàn em của Thiên Hạo tôi sẽ quan sát cậu mọi nơi....cậu không phải chỉ có một mình đâu...Phong Tung đi nhanh đến một chiếc gương lớn....hình ảnh phản chiếu gương mặt cậu vào camera....ở đây Tiểu Ổn khẽ cười..._anh ấy không sợ hãi gì cả....còn nhếch môi cười đểu nữa...thật làCảnh Du đi đến nhìn gương mặt phong Tùng trong màng hình máy tính rồi tiếp lời_2 ngày nữa thôi.....Phong Tung nhẹ cuối đầu bên kia rồi cúp máy....phải nói công ty của Kim yến không phải nhỏ nhưng khâu đóng gói thì có nhiều nghi vấn vô cùng...phong Tùng nhìn sơ lượt thành hàng không khỏi giựt mình...."heroin.....ma túy dạng bột...."....bên trong những bịt hàng hoá đều có gói hút ẩm cả nhưng nó lại được thây bằng ma túy....cậu lấy lại bình tĩnh rồi đi hướng khác....kim Yến đứng trên camera an ninh quan xác Phong Tung nãy giờ...cậu ta không có gì khác thường cả..chỉ đạo rất tận tình và không để tâm đến nơi có hàng cấm.....cô khẽ cười....._cũng hên là Phong Tung đến đây...nếu là Cảnh Du thì lô hàng này khó mà qua mắt được nó rồi.....Cô đắt ý mà bỏ đi....Phong Tùng lên đến phòng Tổng Giám đốc gặp kim Yến cậu tỏ ra như không.....cả 2 nói chuyện cả buổi cậu mới ra về.....kim Yến cử người theo dõi cậu...Phong Tùng ra xe về Khách sạn rồi lên lạc với Cảnh Du....._chị ta buôn lậu heroin là thật....rất nhiều khối lượng này phải là tử hình đó......._cậu không cần tìm hiểu chuyện này...an toàn là trên hết...._tôi biết rồi_ngày mai cậu mang theo máy tính đến quán cafe lớn....một xíu nữa tiểu Ổn sẽ gửi địa chỉ cho cậu....chung ta sẽ cùng nói chuyện với cả 3 tổng giám đốc bên đó.....ngụy Châu sẽ giúp cậu..._được...._vậy cậu nghỉ sớm đi....Cảnh Du cúp máy nhìn qua Ngụy Châu.....cả hai hiểu rõ nhau nên rất dễ cảm thông...cậu đi đến ôm anh lại rồi cười..._chỉ mới bắt đầu thôi anh.....chúng ta đang có lợi thế mà..._chỉ cần phong Tùng trở về nữa là chúng ta bắt đầu triển khai kế hoạch từ từ....Tiểu Ổn xoay ghế rồi đi về phòng nhắn tin với phong Tùng...ở đây Cảnh Du và ngụy Châu qua thăm Lạc Nhân....thằng bé mệt quá nên ngủ ngon lành...Cảnh Du hôn lạc Nhân rồi choàng tay bế Ngụy Châu về lại phòng trên đường đi cả hai không rời môi nhau....nụ hôn nồng nàn đến tan chảy mọi thứ...cảnh du để cậu xuống giường cả hai cùng lâm trận ngụy Châu....nhích người lên trên né anh..._chúng ta.....chúng ta vừa nãy ở công ty đã.....rồi mà Cảnh Du...._vậy thì đã sao....Anh nắm chân cậu kéo về lại với mình...quần áo rất nhanh được thoát ly ra khỏi cơ thể bắt đầu là tiếng cười nói không ngớt....ngụy Châu vẫn là trùm người mình lại...cậu lắc đầu Cảnh Du nhào lên người cậu mà náo loạn cả lên..._Cảnh du.....nhột em mà....Nguy châu cười không nổi nữa...nước mắt cũng chảy ra luôn....cậu ôm anh lại mà cười ngất ngưỡng....cả hai quấn chặt sau lớp chăn hai cơ thể ma sát với nhau không ngừng....việc nhập động lại dễ dàng hơn vì ngụy Châu vì cười nhiều mà đuối....Cảnh Du khiến cậu trở nên ngây dại hơn....dâm mỹ hơn nhờ những lần xác nhập sâu vào trong....cậu và anh quá hòa hợp từng chuyển động của đối phương từng cái miết trên cơ thể đều kích tình lẫn nhau....ngụy Châu rên rỉ bên tai anh không ngớt...cậu cắn nhẹ vào rồi lại nấc nghẹn khi anh tấn công mình dồn dập hơn...tay cậu bấu chặt vào chiếc gối của mình ngửa đầu lên mà rên lớn hơn....._sướng quá........ưm......ah.........Cảnh Du nắm lấy bàn tay đang bấu chặt của cậu mà xiết lại.....lực động bên dưới mạnh mẻ hơn....ngụy Châu bị đẩy hẳn lên trên vì lần thúc sâu này....Cảnh Du giữ mình ở nơi mẫn cảm nhất của cậu....ngụy châu rên lên vì điều đó....cả hai hôn nhau anh khiến tiếng rên của cậu nghẹn lại tạo ra âm thanh kích thích hơn....lần cuối đâm mạnh vào anh ôm hẳn cậu lên trên mình rồi bắn vào trong...ngụy Châu bấu vào vai anh rồi xuất tinh ra ngoài bụng anh ngay lúc đó......cậu dựa đầu vào vai anh mà nhõng nhẽo_anh quá lắm rồi đó nha.....Cảnh Du....em chịu không nổi anh rồi...._vậy sao.....anh thấy em vẫn ổn đó chứ vợ yêu..._anh đừng nịnh nữa....em mệt thật mà...._sướng tới mức bấu vào anh đến rỉ màu giờ lên giọng "em mệt mà" hả.....Ngụy Châu ôm anh lại rồi cười lớn...cả hai lại tiếp tục chuyện yêu đương trên giường của mình......
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com