Meanie Intertwined
Hôm nay đáng lẽ ra là một ngày lười biếng của Mingyu.Sáng nay khi cậu mở tin nhắn nhóm lớp và nhận được thông báo rằng giáo sư đã hủy lớp học hôm nay vì vấn đề cá nhân. Mingyu cười lên phấn khích, ai mà không thích nghỉ học cơ chứ. Vào đêm qua, cuối cùng thì cậu đã có thể ngủ được vào lúc 3 giờ sáng nên giờ cậu muốn nằm trên giường thêm một chút.Có đôi khi Mingyu muốn thử nấu ăn, cậu cảm thấy hứng thú với việc đó nhưng lại hiếm khi làm bởi vì cậu rất ít khi ăn ở nhà. Lý do thì như mọi người đều đã rõ và tủ lạnh của cậu luôn ở trạng thái gần như trống rỗng. Cậu đang muốn gọi món gì đó ăn nhưng sau vài phút suy nghĩ, cậu quyết định đi tắm để ra ngoài.Mingyu muốn ăn bánh chocolate tươi và cậu đang suy nghĩ đến những nơi có món bánh này. Tiệm bánh cách tòa chung cư khoảng 10 phút đi bộ là nơi thích hợp để thưởng thức món bánh này. Cậu dự định sẽ đến đó để làm nốt bài tập đang dở dang của mình bởi thứ hai tuần tới là đến hạn nộp.Đó chính xác là kế hoạch ngày hôm nay của cậu. Nhưng khi cậu đã đến tiệm bánh và bắt đầu mở máy tính ra thì bỗng dưng có cảm giác bồn chồn trong người.Wonwoo liệu đang làm gì?Sau cuộc nói chuyện vào thứ bảy tuần trước, Mingyu đã cố gắng hết sức để giữ lời hứa với người hàng xóm xinh đẹp của mình. Cậu giữ khoảng cách để anh có không gian riêng cho bản thân vì cậu có thể hiểu được suy nghĩ của Wonwoo, quả thực đây là điều khiến cả hai đều bối rối. Cậu đã cố gắng hết sức để không gây ảnh hưởng đến Wonwoo bởi mùi hương pheremone của mình, vì đối với một omega, đó là một điều quá sức chịu đựng.Gần đây, Mingyu thường sẽ ra ngoài và không trở về nhà mình sớm. Khi cậu ở nhà, cậu có thể cảm nhận được Wonwoo cũng đang ở nhà và cậu cố gắng để kìm nén mùi pheremone của mình. Ngược lại, Wonwoo đã không làm như vậy, anh cùng với mùi hương tuyệt vời của mình dường như tồn tại khắp mọi nơi khi Mingyu trở về nhà và điều đó khiến Mingyu thấy nhớ anh rất nhiều.Cậu muốn gõ cửa nhà anh đến phát điên, cậu muốn gặp anh, cậu muốn nói chuyện với anh.Nhưng Mingyu là người đàn ông trọng chữ tín.Cậu không muốn trở thành một người thất hứa.Vì vậy cậu đã kiềm lại và chỉ nhắn tin cho người hàng xóm để hỏi thăm về bữa tối trong khi đang ở bữa tiệc cùng bạn bè. Mingyu không ngờ rằng Wonwoo lại là người nhắn tin cho cậu vào sáng hôm sau. Anh hỏi vì sao không thấy Mingyu về nhà tối qua và điều đó khiến cậu có cảm giác rất ấm lòng như thể có ai đó đang đợi cậu trở về nhà. Cảm giác hạnh phúc đó có thể khiến cậu cười cả ngày không chán.Mingyu nhớ Wonwoo, cậu muốn gặp anh đến phát điên.Có khi nào nếu cậu trở về nhà, họ sẽ vô tình gặp nhau ở sảnh chung cư như mọi ngày không? Với suy ngĩ đó trong đầu, Mingyu quyết định xách hộp bánh lên và rời khỏi tiệm bánh.Cậu đã không gặp được Wonwoo ở sảnh chung cư, điều này khiến cậu thất vọng vô cùng.Mingyu đã di chuyển một cách chậm chạp lên tầng căn hộ của mình. Khi thang máy mở ra và cậu bắt đầu bước đến cửa, cơ thể cậu trở nên đông cứng vì có mùi hương đang dần xâm chiếm mọi giác quan của cậu. Cậu có thể ngửi thấy mùi pheremone mãnh liệt của omega, tất nhiên đó là của Wonwoo. Nhưng mùi pheremone này khác hẳn so với mùi hương thường ngày của anh.Wonwoo đang đau đớn.Khi sự thấu cảm mách bảo cậu điều đó, tâm trí Mingyu dần trở nên hỗn loạn. Cậu bước thật nhanh đến cửa phòng 805 và mùi hương dần trở nên đặc quánh trong không khí khiến Mingyu có cảm giác như đôi chân mình không còn đứng vững nổi.Mùi hương này.Wonwoo đang đến kỳ phát tình ư?Ôi không, điều này thật sự tệ.Chuông báo động trong tâm trí cậu reo lên dữ dội. Cậu cần phải thoát khỏi tầng này càng nhanh càng tốt. Điều này thật sự không tốt cho cậu với tư cách là một alpha hay là cho Wonwoo, với tư cách là một omega chưa bị đánh dấu.Một omega chưa bị đánh dấu.Khi cậu nhận ra điều đó, cậu biết rằng mình không thể rời khỏi nơi này được. Bởi vì nếu cậu rời đi, ai sẽ bảo vệ Wonwoo? Nếu như mùi hương nồng đậm của anh có thể dụ dỗ bất kỳ alpha nào khác tới gần nơi này thì sao? Ý nghĩ vụt đến khiến Mingyu bắt đầu gầm gừ trong cổ họng, cậu ghét điều này vô cùng.Tâm trí Mingyu đang vô cùng mâu thuẫn như thể đang cố gắng đưa ra câu trả lời dành cho mình thì Mingyu nghe thấy tiếng khóc của Wonwoo bên trong căn hộ của anh. Pheremone của anh bắt đầu bùng phát dữ dội hơn bởi vì Wonwoo đang cảm thấy hoảng sợ. Rõ ràng là Wonwoo đang ở trong một tình trạng không thể tệ hơn và cần một ai đó giúp đỡ anh, cần một ai đó bảo vệ anh trong giây phút anh cảm thấy yếu đuối nhất.Và một ai đó chính là Mingyu.Vì vậy, cậu đang điên cuồng gõ lên cánh cửa và hét lớn tên Wonwoo.Tiếng khóc dần trở nên lớn hơn, âm thanh nghe như tiếng cầu cứu và pheremone của Wonwoo dường như đang mất kiểm soát. Mingyu cảm thấy hoảng loạn và lo lắng nên đã điên cuồng đạp mạnh cánh cửa trước mặt. Khi cánh cửa không còn là vật cản giữa họ nữa, cậu nhìn thấy anh đang nằm vật trên sàn. Wonwoo ở trong tình trạng đầy bất lực và yếu ớt, điều này làm trái tim Mingyu như vụn vỡ. Mingyu muốn giúp anh đứng lên nhưng ánh mắt Wonwoo nhìn cậu như thể muốn ngăn cậu đến gần.Đôi mắt đẫm lệ của anh nhìn cậu, đôi mắt đang cố gắng truyền tải tới Mingyu nhiều điều cùng một lúc nhưng Mingyu thật sự chưa thể giải mã được. Cậu tiến đến gần nhưng trông anh như vừa muốn đến gần Mingyu vừa muốn chạy trốn ngay khỏi tầm mắt của alpha nếu có thể. Trông Wonwoo hiện tại rất bối rối và hoảng loạn. Toàn thân anh trở nên run rẩy khi anh ôm lấy bụng mình, đây là nơi mà anh cảm thấy đau đớn nhất. Suy nghĩ làm tổn thương Wonwoo sẽ không bao giờ xuất hiện trong tâm trí cậu, trong cuộc sống hiện tại và thậm chí là cả cuộc sống sau này."Em sẽ không làm tổn thương anh, em hứa." Khi Wonwoo nghe thấy giọng nói của cậu, Mingyu có thể thấy cơ thể anh dần thả lỏng và bớt run rẩy. Mingyu mỉm cười để trấn an anh. Cậu bắt đầu nhả ra pheremone của mình để khiến omega xinh đẹp này bình tĩnh trở lại và cảm thấy bản thân được bảo vệ.Mingyu đang cố gắng hết sức để nín thở bởi vì khi cậu ngửi thấy pheremone của Wonwoo càng nhiều, cậu rất sợ rằng mình sẽ đánh mất lý trí. Wonwoo vẫn đang ở đây.Phần con người của anh vẫn ở đây, nhưng dường như anh cũng sắp đánh mất nó rồi."Wonwoo, em có thể giúp anh được không?" Mingyu đưa tay chạm vào Wonwoo nhưng anh lùi lại để tránh. "Em không thể để anh một mình được, anh cần một alpha ngay lúc này."Wonwoo giương mắt nhìn cậu và Mingyu hiểu anh đang nghĩ gì. "Để bảo vệ anh."Thêm một lần nữa Mingyu thử chạm vào anh và lần này anh không né tránh cậu nữa. Cậu ôm lấy đôi má bỏng rát của anh. Anh ấy nóng quá. Mingyu nhắm mắt lại, omega trước mặt cậu thực sự đang chuẩn bị tiến vào kỳ phát tình. Mingyu tự chửi rủa bản thân khi mà chính cậu là người có rất ít kinh nghiệm đối với omega đến kỳ phát tình. Cậu có thể làm gì bây giờ đây? Cậu chỉ biết rằng trước hết là cậu không nên hoảng sợ.Wonwoo cắn môi và đưa đôi mắt cầu xin lên nhìn cậu. "Kim Mingyu."Mingyu cố gắng hít sâu một hơi vì cậu đang dần cảm thấy không thể chịu đựng thêm được nữa rồi, cậu đang trấn an bản thân. Cậu cầu mong rằng kỳ phát tình của Wonwoo sẽ không kích thích kỳ dịch cảm của mình, bởi nếu điều đó xảy ra thì đây sẽ là dấu chấm hết cho mối quan hệ của hai người họ. Khi Wonwoo đang không ở trong trạng thái kiểm soát được tâm trí thì Mingyu phải làm người tỉnh táo ở đây.Cậu sẽ không cố gắng để che dấu rằng cậu rất thích Wonwoo theo bất kỳ mặt nào bao gồm cả thể chất và tinh thần.Mọi thứ về omega này đều khiến cậu cảm thấy tò mò và muốn làm rất nhiều điều với anh nếu như được cho phép."Làm ơn." Giọng nói khàn đặc của Wonwo đưa Mingyu trở lại thực tại. "Tôi không muốn làm điều đó, điều mà phải được thực hiện với tâm trí và cảm xúc." Cách anh rơi nước mắt cũng quá xinh đẹp đến nỗi mà Mingyu phải kiềm chế lại để không làm gì quá giới hạn với omega này. "Đừng làm vậy với tôi, làm ơn. Tôi cầu xin cậu."Wonwoo đang trở nên hoảng sợ với suy nghĩ rằng Mingyu sẽ làm điều gì đó với anh và khiến anh sẽ phải hối hận. Và Mingyu hiểu rằng Wonwoo không phải một omega bình thường, anh là omega mà Mingyu rất trân quý."Tôi cầu xin cậu, Kim Mingyu. Đừng lấy mất điều đó từ tôi."Mingyu nhìn xoáy sâu vào mắt anh. Anh là một omega còn trinh nguyên?Mingyu đồng ý với anh không phải vì điều đó mà bởi vì cậu rất trân trọng Wonwoo và cậu không phải một tên khốn thích lợi dụng hoàn cảnh để trục lợi cho bản thân. Mặc dù cậu biết rõ rằng thật khó để cậu có thể kiểm soát được bản thân trong tình huống này."Em hứa với anh, em sẽ không lấy đi bất cứ thứ gì từ anh."Mingyu biết đây sẽ là một lời hứa khó khăn và đầy gian nan nhưng cậu sẽ cố gắng hết sức.Sau khi có được sự đảm bảo mà anh mong muốn, Wonwoo ngã gục trước mặt cậu khiến Mingyu bắt đầu hoảng sợ, cậu phải làm gì bây giờ đây?Wonwoo không phải một omega quá nhỏ bé nhưng bằng cách nào đó cậu cảm thấy anh nhẹ bẫng và nhỏ bé trong vòng tay mình khi Mingyu bế anh lên. Cậu nhìn xung quanh và một lần nữa thầm chửi thề.Chết tiệt, tại sao mình lại đạp cửa?Bây giờ Wonwoo đang ở một nơi mà sự an toàn không còn nữa. Không còn sự lựa chọn nào khác, anh chắc chắn phải trải qua kỳ phát tình ở nhà Mingyu.Mingyu bước nhanh về căn hộ của mình và đi thẳng tới phòng ngủ, cậu đặt Wonwoo lên giường và chạy vội ra ngoài để khóa cửa. Sau đó cậu vớ lấy điện thoại để tìm kiếm người duy nhất có thể giúp cậu trong tình huống này.Lee Jihoon.Phải qua đi mười hồi chuông, omega của Soonyoung mới nhấc máy khiến Mingyu dường như mất kiên nhẫn."Ji!""Sao cậu lại gọi cho anh đột ngột thế? Soonyoung đang không có ở đây.""Em rất xin lỗi vì chuyện trước đó và em cũng xin lỗi vì đã không đến gặp anh và Soonyoung để xin lỗi hai người."Sự im lặng kéo dài từ phía Jihoon. "Ừ, chúng ta có nhiều điều cần phải nói.""Nhưng mà em đang ở trong tình huống khẩn cấp ngay bây giờ và chỉ có anh có thể giúp được em thôi." Mingyu đang hoảng loạn và Jihoon có thể nhận ra điều đó và đột nhiên giọng anh cũng trở nên căng thẳng hơn."Nói thật đi, cậu làm anh bắt đầu lo rồi đấy Kim Mingyu.""Như anh biết đấy, trong suốt cuộc đời em, kinh nghiệm giúp đỡ một omega đang trong kỳ phát tình của em gần như bằng không." Mingyu nhìn Wonwoo đang yếu ớt ngủ mê man. "Em cần anh giúp em nói cho em biết em nên làm gì nếu gặp phải tình huống đó.""Cái gì cơ?""Anh không nghe nhầm đâu, em sẽ kể rõ hơn cho anh vào lúc khác, còn hiện tại anh chỉ cần nói cho em biết em nên làm gì thôi."Jihoon lại kéo dài sự im lặng khiến Mingyu dần mất kiên nhẫn. "Có phải Wonwoo không?"Mingyu nhắm mắt lại, cậu ghét sự thật rằng Jihoon thông minh như vậy, anh rất nhạy bén trong mọi chuyện."Đúng vậy, nhưng mà làm ơn đừng nói với Soonyoung về điều này, em sẽ không làm gì tổn hại đến bạn của anh ấy đâu."Mingyu nghe thấy tiếng Jihoon thở dài. "Làm tình với cậu ấy đi..." Anh dừng lại. "Thật nhiều lần."Mingyu không biết là Jihoon có đang giúp đỡ mình không nữa. Tất nhiên cậu biết rằng để giúp một omega đang trong kỳ phát tình thì sẽ cần có một alpha và họ sẽ làm tình với nhau trong một khoảng thời gian dài. Nhưng đây là điều Mingyu cần phải tránh để xảy ra, vì vậy cậu cần một cách khác để giúp đỡ Wonwoo. Cậu nói với Jihoon rằng đó là điều không thể và một phút sau, anh bắt đầu đưa ra những lời khuyên hữu ích dành cho cậu."Omega thích làm tổ khi họ đến kỳ phát tình, hãy tìm những thứ êm ái để làm tổ. Wonwoo có thích mùi của cậu không?"Mingyu thật sự không biết phải đưa ra câu trả lời như thế nào cho câu hỏi này."Giả sử như cậu ấy thích mùi của cậu đi. Bởi vì nếu không thích cậu ấy đã đá cậu ra xa rồi. Vậy nên hãy dùng quần áo, chăn hay bất kỳ thứ gì có mùi của cậu để làm tổ cho cậu ấy. Khi mà omega cần pheremone của alpha hoặc của chính alpha của mình trong kỳ phát tình, họ sẽ cảm thấy an toàn và theo một cách nào đó có thể giúp họ giảm bớt sự đau đớn." Mingyu cười nhẹ, cậu đang cố tưởng tượng khi Jihoon đến kỳ phát tình sẽ hành động như thế nào với Soonyoung."Đừng tưởng tượng linh tinh nữa, nếu không anh sẽ cúp máy đấy!"Jihoon có khả năng đọc suy nghĩ phải không? Bạn trai của Soonyoung thật đáng sợ."Thôi được rồi, em không nghĩ gì cả, lời khuyên tiếp theo đi.""Hãy để sẵn thật nhiều thức ăn, đồ ăn nhẹ và nước. Khi omega đến kỳ phát tình họ sẽ tiết ra nhiều chất nhờn và họ sẽ bị mất nước nên nước là một thứ bắt buộc phải có."Được rồi, đã ghi nhớ.Mingyu đang thực sự tiếp thu thông tin một cách quá nghiêm túc so với cách cậu tiếp thu kiến thức từ lớp học của mình."Wonwoo cần phải có thuốc ức chế, nếu cậu không biết trông nó như thế nào thì chụp ảnh gửi anh để anh chỉ cho loại nào mà cậu ấy cần uống."Mingyu gật đầu."Nếu như cậu có thể làm tình với cậu ấy, kỳ phát tình có thể trôi qua nhanh hơn. Còn nếu không thể, kỳ phát tình có thể sẽ kéo dài cả tuần. Vì vậy, hãy chuẩn bị tinh thần đi, cậu không thể để cậu ấy một mình được. Anh sẽ giúp cậu mua thực phẩm, đồ ăn nhẹ và nước nhưng anh không thể đến gần hơn đâu. Anh không chịu được pheremone của cậu và Wonwoo nên anh sẽ để đồ ở dưới sảnh. Đừng quên việc nhả pheremone của mình ra để bao bọc Wonwoo bất cứ khi nào cậu định đi xa cậu ấy, kể cả là trong thời gian ngắn."Mingyu đã biết rằng cậu không thể để Wonwoo một mình."Cuối cùng, điều quan trọng nhất." Giọng Jihoon trở nên căng thẳng và nghiêm túc hơn khiến Mingyu trở nên lo lắng."Đừng tiến vào kỳ dịch cảm."Jihoon thực sự đang giúp cậu rất nhiều. Anh gửi ngay đồ ăn và nước tới trong khi Mingyu đang thực hiện những việc được Jihoon hướng dẫn. Cậu dựng một cái tổ từ quần áo của mình, lấy thuốc cho Wonwoo từ nhà của anh, nhả pheremone của mình ra ngập bầu không khí trong nhà để pheremone của Wonwoo có thể được giấu đi đôi chút. Wonwoo vẫn chưa tỉnh, nhưng trông anh ngủ bình yên hơn và Mingyu quyết định rời đi một lúc để lấy đồ ăn và nước mà Jihoon gửi đến dưới sảnh.Khi Mingyu trở lại căn hộ, tim cậu gần như ngừng đạp khi không thấy Wonwoo nằm trên giường nữa. Cậu thấy vô cùng hoảng loạn và chạy khắp nơi để tìm anh, Phòng tắm không có, phòng khách không có, phòng bếp cũng không có. Vậy Wonwoo đang ở đâu.Có lẽ...Mingyu chạy vội về phía tủ quần áo của mình, một chiếc tủ quần áo lớn gần bằng phòng tắm vì cậu là người thích mua sắm. Cậu đang làm tổ cho Wonwoo trong đó.Khi cậu mở cửa tủ, mùi vani nồng nàn cùng dừa ấm áp kèm theo chút hương thơm lô hội và linh lan đang chào đón cậu. Cậu muốn mỉm cười trước mùi hương này nhưng cơ thể cậu cứng đờ khi nhìn thấy Wonwoo hiện tại.Wonwoo đang không mặc gì trên người và cuộn tròn trong tổ của mình.Mingyu nhìn xuống cơ thể omega và cảm thấy hít thở không thông. Omega đẹp nhất mà cậu từng gặp được. Làn da Wonwoo trắng nõn, nhẵn mịn, hình dáng cơ thể hoàn hảo với đôi vai rộng và vòng eo nhỏ nhắn. Mingyu cố gắng hết sức để không lia mắt nhìn đến hai cánh mông trần trụi. Cậu thở dài và nhìn lên, rồi cậu bắt gặp đôi mắt của anh, đôi mắt ấy đang nhìn thẳng vào Mingyu ngay lúc này. Điều đó đang quyến rũ cậu theo cách mà cậu chưa từng cảm thấy trước đây từ bất kỳ omega nào mà cậu từng gặp.Đôi mắt của Mingyu tiếp tục lướt xuống đôi môi hồng hào của anh."Alpha..."Wonwoo rên rỉ và Mingyu không biết sự tỉnh táo của cậu sẽ giúp cậu không phá vỡ lời hứa của mình cho tới bao giờ. Đây là điều khó khăn nhất mà Mingyu từng gặp phải trong cuộc đời mình."Không, Wonwoo. Anh sẽ không muốn điều này đâu."Mingyu cố gắng nhắc nhở anh."Anh thực sự thích mùi của em." Anh nói một câu mà khiến Mingyu cảm thấy như cậu đang ở trên chín tầng mây vậy. Mingyu nhoẻn miệng cười với anh và Wonwoo cũng cười lại với cậu. Nhưng ngay sau đó, nụ cười của anh biến thành méo mó và khuôn mặt anh nhăn lại vì đau đớn.Wonwoo lại bắt đầu bật khóc và ôm lấy bụng mình. Cơn đau trước đó đang quay trở lại. "Hức..Đau quá...Anh thấy nóng quá.""Anh cần phải uống thuốc ngay bây giờ."Mingyu chạy tới phòng khách và mang thuốc tới chỗ Wonwoo khi anh đang khóc thảm thiết vì cơ thể anh đang rất đau đớn. Tại sao một omega phải chịu đựng những điều này? Thật bất công.Mingyu tiến đến gần để đưa thuốc cho Wonwoo, việc uống thuốc vẫn đang là dễ dàng đối với anh, tuy nhiên điều khó khăn cho họ ở đây là Mingyu và Wonwoo đang ở quá gần nhau, khuôn mặt Mingyu chỉ cách Wonwoo khoảng rất nhỏ. Tất cả các giác quan của Mingyu như đều đang hoạt động mạnh mẽ và nghe thấy cả tiếng tim đập của Wonwoo. Mắt cậu khóa chặt vào khuôn mặt Wonwoo, vào đôi mắt đẹp, chiếc mũi thẳng và hai má hồng và đôi môi đỏ mọng mà cậu muốn hôn thật sâu.Không được, cậu không thể làm thế. Nếu như cậu bắt đầu, cậu sẽ phá vỡ lời hứa của mình với Wonwoo. Mingyu cố hết sức để giữ bình tĩnh và lựa chọn lùi lại nhưng Wonwoo đã nhanh hơn cậu một bước. Anh hôn Mingyu, chỉ là một cái chạm môi thôi nhưng khiến mọi thành trì trong lòng Mingyu sụp đổ. Đối diện với đôi mắt ngay thơ của anh, Mingyu bắt đầu run rẩy. Dù chỉ một giây chạm môi thôi nhưng mùi vị đôi môi của Wonwoo lại quá tuyệt vời khiến cậu muốn thêm. Cậu tiến đến gần và hôn lên đôi môi xinh đẹp đó mặc dù hồi chuông cảnh báo đang vang lên rất lớn trong đầu cậu.Những nụ hôn của họ bắt đầu chậm rãi, cậu ngậm lấy môi Wonwoo và hôn. Đôi môi này thật tuyệt, Mingyu muốn được hôn Wonwoo cả đời, hôn Wonwoo và được anh ấy hôn. Mingyu không biết anh đã học cách hôn ở đâu nhưng anh hôn rất giỏi và chính Mingyu cũng vậy. Từ những nụ hôn chậm rãi dần dần trở thành nụ hôn nồng cháy.Mingyu nằm đè trên người Wonwoo và cái hôn dần trở nên thô bạo hơn, cậu cắn lấy môi Wonwoo để đưa lưỡi vào sâu trong khoang miệng anh hơn. Khi Wonwoo bắt đầu rên rỉ, cậu nghĩ bản thân đã mất trí. Sự nóng bỏng từ cơ thể Wonwoo cọ xát vào người cậu cũng khiến cơ thể cậu trở nên nóng bừng theo.Cậu nhận ra rằng bản thân đang cứng lên và những gì thuộc về omega nằm bên dưới cũng chẳng hề dễ dàng gì. Anh cũng đang cứng và nước từ thân dưới anh chảy ra làm ướt cái tổ được xây nên từ quần áo của Mingyu. Sau chuyện này chắc là cậu sẽ phải mua sắm rất nhiều đây vì không thể nào mặc những bộ quần áo phủ đầy pheremone của Wonwoo ra đường được.Mingyu ngắt quãng nụ hôn của họ bởi Wonwoo và cậu cần phải hít thở, khi cậu hít vào hương thơm vani và dừa ấm bao quanh khiến cậu cảm thấy choáng váng đầu óc theo một hướng dễ chịu. Cậu đặt môi lên tuyến thể sau gáy Wonwoo, cậu muốn cắn nó, muốn đánh dấu ở đó, biến Wonwoo hoàn toàn trở thành của mình. Nhưng ngay lúc này, hình ảnh Wonwoo giàn giụa nước mắt cầu xin cậu lại hiện lên trong tâm trí.Cuối cùng cậu quyết định chỉ hôn lên tuyến thể của anh.Để giữ lấy lý trí cho bản thân, cậu cầm những chiếc gối xung quanh họ lên để cắn, cậu cắn mạnh tới nỗi những chiếc gối dường như rách ra và trở nên nhăn nhúm, nhưng hiện tại Mingyu không quan tâm đến điều đó. Khi cậu đang nỗ lực kiểm soát ham muốn của mình, cậu cảm thấy Jeon Wonwoo đang làm điều gì đó khiến cho việc thực hiện lời hừa của cậu trở nên khó khăn hơn gấp vạn lần. Anh di chuyển cơ thể và xoa bóp dương vật của họ theo nhịp độ đều đặn khi mà Mingyu vẫn mặc nguyên quần áo.Một, hai, ba..Bây giờ anh đang hành động nhanh hơn như thể đang cố gắng tìm kiếm sự giải thoát cho chính mình và cảm giác này thật tuyệt vời khiến Mingyu muốn bật khóc. Một omega ướt át, lộn xộn với phía dưới rỉ nước. Mingyu ôm lấy cổ Wonwoo và tiếp tục hôn anh một lần nữa. Trong khi đó, bàn tay còn lại của Wonwoo đã sờ đến để cởi quần áo của Mingyu và cậu đang để anh làm bất cứ điều gì anh muốn. Khi cả hai cuối cùng đều không còn mảnh vải trên người trong căn phòng chật hẹp này, Wonwoo nở một nụ cười xinh đẹp với cậu.Đây là Jeon Wonwoo nhưng cũng đồng thời không phải Jeon Wonwoo."Wonwoo, làm ơn, đừng làm khó em."Wonwoo bắt đầu tiến đến cắn lấy bờ ngực trần của Mingyu khiến Mingyu gần như quên mất cách hít thở. Ôi trời, điều này thật tuyệt vời khi họ thậm chí còn chưa làm gì xa hơn nữa. Anh tiếp tục cắn hết chỗ này tới chỗ kia như thể một đứa trẻ mới biết học cách cắn.Anh hết liếm, hôn lại chuyển sang cắn từ cổ, ngực, bụng thậm chí xuống cả đùi Mingyu và khi Wonwoo đang ở rất gần nơi nhạy cảm của mình, Mingyu đã ngăn anh lại."Không được."Wonwoo đưa đôi mắt mèo con lên nhìn cậu khiến Mingyu muốn hét lên, làm sao cậu có thể từ chối một omega xinh đẹp đang muốn khẩu giao cho mình?Mingyu vẫn ở đây, cậu vẫn chưa mất kiểm soát kể cả đối với tâm trí hay cơ thể mình và điều đó khiến mọi thứ trở nên khó khăn hơn gấp vạn lần so với dự kiến."Dừng lại khi em bảo anh dừng lại." Mingyu nói gần như ra lệnh và Wonwoo mỉm cười đầy vui vẻ.Anh bắt đầu đưa dương vật cậu vào miệng mình khiến Mingyu cảm thấy như đang ở trên thiên đường, đây là cảm giác cực khoái mà cậu từng cảm nhận được. Khuôn miệng nhỏ nhắn và nóng ấm của Wonwoo đang cố gắng đưa sâu dương vật Mingyu vào. Khi lưỡi anh bắt đầu di chuyển, Mingyu cảm thấy như phát điên.Nhưng cậu không thể!Cậu không thể thất hứa với Wonwoo.Cậu sẽ không lấy đi bất cứ điều gì từ omega xinh đẹp tên Jeon Wonwoo này. Nếu anh muốn lấy đi mọi thứ mà Mingyu có, cậu cũng đồng ý. Nhưng cậu sẽ không làm gì xa hơn như thế này nữa. Vì vậy, để giữ cho bản thân đủ tỉnh táo, Mingyu bắt đầu nghĩ đến tất cả những gì khiến cậu buồn và khi ấy khuôn mặt ba mẹ hiện ra trong tâm trí cậu. Điều này thật là thảm hại! Nhưng cậu không thể trở thành người mất trí ở đây."Ba, mẹ, con xin lỗi. Con không phải một đứa con ngoan." Cậu bắt đầu lẩm bẩm những câu nói vu vơ để đánh lạc hướng bản thân khỏi việc Wonwoo đang ở ngay bên dưới và ngậm lấy dương vật của cậu.Wonwoo bật cười khi nghe thấy tiếng Mingyu và điều đó khiến cho Mingyu cảm thấy mình sắp xuất ra. Chết tiệt!"Ôi, không được, dừng lại, tránh ra nào Wonwoo!" Minhgyu cảm thấy bản thân sẽ xuất tinh ngay lập tức.Wonwoo là một omega hư hỏng, bởi vì anh không nghe lời Mingyu, anh liên tục hôn rồi lại liếm dương vật cậu không ngừng, Mingyu muốn ngăn cản anh tiếp tục làm điều này. Cậu kéo cơ thể Wonwoo ra khỏi dương vật của mình và trao cho anh một nụ hôn đầy mạnh mẽ để đánh lạc hướng. Ngay lúc này, thứ cậu bắn ra dính lên cơ thể hai người, mọi thứ trở nên dinh dính và ướt át."Điều này thật điên rồ!" Mingyu tự nhủ và Wonwoo đang nhìn cậu với đôi mắt tinh nghịch. "Đến lượt anh."Mingyu đẩy Wonwoo nằm xuống và bắt đầu tiến đến bên dưới của anh, cậu ngậm dương vật anh vào miệng và làm những điều tương tự như Wonwoo vừa làm với cậu cách đây không lâu. Thêm một lần nữa cậu cố gắng để hít thở không quá sâu bởi vì chỉ cần hít thở, pheremone của Wonwoo lại tràn vào và kiểm soát hoàn toàn lý trí cậu. Cậu ngước nhìn lên trên và thấy anh đang nhắm mắt lại lẩm bẩm "Alpha...nữa đi...cho anh thêm nữa..."Jihoon nói đúng, họ cần phải làm tình trong tình huống này nhưng họ không thể. Ít nhất thì hành động hiện tại vẫn đang trong giới hạn cho phép.Không lâu sau đó Wonwoo đã bắn ra và Mingyu cho rằng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây. Nhưng không...đêm vẫn còn dài. Họ ngậm lấy dương vật nhau cho tới khi cảm thấy mỏi, họ chuyển sang kích thích nhau bằng tay. Wonwoo chưa có dấu hiệu mệt mỏi và sự cương cứng của Mingyu gần như không thể dịu lại khi nhìn thấy omega xinh đẹp trước mắt.Mingyu rướn người hôn lấy đôi môi Wonwoo vì cậu đang cảm thấy phát điên khi anh lại cố cọ xát dương vật của họ với nhau. Họ nằm đè lên nhau và omega đang vừa thút thít vừa rên rỉ, âm thanh rót vào tai Mingyu như một giai điệu và cậu muốn được nghe điều này thường xuyên.Wonwoo đột nhiên dừng lai và di chuyển ra xa khiến Mingyu cảm thấy khó hiểu nhưng cậu không nói gì và dõi ánh mắt theo hành động nằm sấp xuống và vểnh mông lên của anh. Mắt Mingyu mở to khi nhìn lỗ nhỏ đang mấp máy của Wonwoo như đang quyến rũ và cầu xin alpha đưa thứ to lớn vào trong."Alpha...vào bên trong anh đi, nó rất sẵn sàng để em đưa vào. Thắt nút anh đi..."Lời nài nỉ khiến Mingyu mở to ánh mắt kinh hoàng.Tất nhiên là cậu muốn được làm như vậy khi mà dương vật của cậu đã cương cứng đến phát đau rồi. Cậu muốn làm tình với anh cho đến khi họ đánh mất lý trí. Nhưng Mingyu không thể, họ không thể làm như vậy."Không được."Wonwoo thút thít và đưa ánh mắt cầu xin nhìn cậu. "Làm ơn đi alpha, làm ơn đưa nó vào bên trong anh..."Mingyu ôm lấy khuôn mặt anh từ phía sau và Wonwoo cảm thấy bản thân mình đang tan chảy. "Không được, em đã hứa sẽ không làm gì anh rồi. Những gì chúng ta đang làm bây giờ là đủ rồi."Mingyu tiến lên hôn lấy bờ vai trần của anh đầy yêu thương.Dường như cậu đặt mọi cảm xúc vào nụ hôn dành cho Wonwoo và cậu muốn anh hiểu rằng những điều Mingyu đang làm lúc này là cố gắng hết mình để thực hiện lời hứa với Wonwoo nhưng cũng rất nỗ lực giúp Wonwoo vượt qua thời kỳ phát tình này.Omega khóc nấc lên khi nghĩ rằng mình đang bị alpha từ chối. Mingyu hiểu rằng người khóc là omega bên trong Wonwoo nhưng cậu vẫn cảm thấy thật tệ và cậu cho rằng mình cần làm gì đó để omega bên trong Wonwoo cảm thấy vui hơn.Mingyu kẹp chặt hai đùi omega và đưa dương vật cương cứng của mình vào giữa từ phía sau. Cậu không thực sự đưa vào bên trong Wonwoo nhưng cậu hy vọng hành động này có thể xoa dịu omega để anh biết rằng anh không bị alpha từ chối. Sau khi nghe thấy omega bắt đầu rên rỉ, cậu di chuyển hông với tốc độ dần nhanh hơn. Dương vật cậu đang cọ xát với dương vật cương cứng của Wonwoo từ phía sau, hai đùi kẹp chặt của omega cũng khiến cậu cảm thấy thỏa mãn. Wonwoo tựa đầu vào vai Mingyu khi đang nhắm mắt và cắn chặt hai môi, anh đã hoàn toàn mất kiểm soát và hành động bất cứ điều gì mà bản năng bên trong mình chỉ dẫn và cảm nhận."Alpha...nhanh hơn nữa..." Anh cất giọng cầu xin và Mingyu sẵn sàng làm bất cứ điều gì omega xinh đẹp của mình muốn cậu làm, chỉ cần không phải là việc đi vào lỗ nhỏ đỏ hồng đang tiết ra dâm dịch với mùi hương khiến Mingyu dần trở nên mất kiểm soát.Họ đạt cực khoái gần như cùng lúc sau khi cậu đưa đẩy dương vật giữa hai đùi Wonwoo trong khoảng mười phút.Mingyu và Wonwoo cùng thở hổn hển và gục xuống chiếc tổ ấm áp và Mingyu chắc chắn họ sẽ lặp lại hành động này hầu như mỗi ngày cho đến khi kỳ phát tình của Wonwoo qua đi.Kỳ phát tình của Wonwoo đã kéo dài hơn năm ngày khiến Mingyu phải nghỉ học. Bởi vì đối với cậu, tình trạng hiện tại của Wonwoo quan trọng hơn tất thảy. Nhờ có Jihoon mà cậu và Wonwoo có đủ đồ để ăn trong suốt năm ngày ở nhà đó. Trạng thái tinh thần của Mingyu gần như kiệt sức vì cậu đã thực sự cố gắng kiểm soát bản thân trong mọi thời điểm. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình có thể kiểm soát bản thân một cách điên rồ như vậy. Có lẽ vì cậu rất thích Wonwoo nên cậu tôn trọng những gì anh muốn trước khi khiến anh tổn thương vì cậu không thể kiểm soát ham muốn và tâm trí của chính mình vì đó là điều tự nhiên đối với họ như bản năng omega hoặc alpha bất cứ thời điểm nào khi họ rơi vào kỳ phát tình hay kỳ dịch cảm.Trong suốt năm ngày qua cậu đã luôn phải để ý thật kỹ, cậu không muốn trở nên lơ là nếu như Wonwoo cảm thấy đau đớn hay khó chịu.Nơi chiếc tổ của Wonwoo được xây nên trong tủ quần áo của cậu thực sự rất bừa bộn. Mặc dù họ đã tắm rất thường xuyên nhưng họ cũng làm những điều để giải tỏa bản thân... quá thường xuyên. Mingyu cảm thấy như cả hai đều không cần phải mặc quần áo trong năm ngày qua. Và cuối cùng, tình trạng của Wonwoo đã ngày một tốt hơn và Mingyu bắt đầu dần cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu có thể khẳng định rằng, Wonwoo có năng lượng phù hợp khi họ thỏa mãn nhau.Và còn một điều nữa, Mingyu thực sự cảm thấy nghiện Wonwoo, cậu muốn hôn anh bất cứ khi nào có thể. Đôi môi của anh đã thực sự phá hỏng sự tỉnh táo và trái tim cậu. Và khi nhìn thấy cơ thể hoàn hảo ấy, Mingyu cảm thấy như một tác phẩm nghệ thuật. Mingyu muốn tôn thờ và nuốt chửng nó trong cùng một lúc. Cậu đảm bảo rằng chỉ có cậu mới có thể chiêm ngưỡng cơ thể xinh đẹp này của omega.Mỗi khi họ dành thời gian cho nhau, sự chiếm hữu của Mingyu đối với omega này ngày càng trở nên lớn và sâu sắc hơn. Cậu muốn anh mà không cần lý do đằng sau ham muốn của mình.Cậu chỉ là rất muốn anh, rất muốn.Sau khi qua thời kỳ này, Mingyu đã tự nhủ sẽ mua thật nhiều gối mới bởi cậu đã làm hỏng hết gối của mình. Cậu muốn cắn và để lại dấu vết trên cơ thể Wonwoo nhưng cậu đã không thể. Vì vậy cậu dồn ham muốn của bản thân vào những chiếc gối tội nghiệp của mình.Ngày hôm qua, họ đã kết thúc vào lúc 5 giờ sáng và Mingyu đã cảm thấy quá mệt mỏi nên ngủ thiếp đi. Cậu đã không cần sử dụng thuốc ngủ nữa vì có Wonwoo cạnh bên rồi. Cậu có thể ngon giấc với mùi hương đó, Wonwoo là liều thuốc mà cậu mãi mãi trân trọng và biết ơn.Khi Mingyu thức dậy, điều đầu tiên chào đón cậu là ánh mắt Wonwoo đang nhìn cậu trong im lặng, cậu lo lắng rằng Wonwoo có thể lại đang cảm thấy đau nên cậu ngồi dậy để đi tìm thuốc nhưng đã có bàn tay níu cậu lại."Có chuyện gì vậy, Wonwoo?"Wonwoo tiến đến gần và cuộn tròn trong vòng tay cậu. Không lâu sau, Mingyu nghe thấy tiếng khóc từ Wonwoo, nhưng lần này âm thanh đã khác, không còn là vì đau đớn hay buồn bã mà thay vào đó mang cảm giác nhẹ nhõm. Điều này cũng thể hiện rõ ràng từ mùi hương của anh."Jeon Wonwoo?""Cảm ơn em đã không lấy đi điều đó từ anh."Ngày thứ sáu sau khi Wonwoo đánh mất lý trí, anh đã quay lại với tấm lòng đầy biết ơn đối với alpha mà mình đang ôm ngay lúc này.Cuối cùng thì Mingyu là người đàn ông đã giữ lời hứa.Cậu đã giữ lời hứa với Wonwoo dù quá trình vừa qua như muốn giết chết cậu một cách chậm rãi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com