Mcu Truyen Tam De
Tony nâng bàn tay Pepper lên, dịu dàng đeo lên đó chiếc nhẫn ánh bạc, minh chứng cho việc từ nay về sau người này sẽ trở thành vợ của mình. Pepper cũng mỉm cười đeo nhẫn lên ngón áp út Tony. Hình như gã nhìn thấy đôi mắt Pepper ánh lên một vệt nước. "Con có thể hôn cô dâu." Vị cha sứ ôn tồn nói.Đôi tay Tony hơi đưa lên, vừa vặn khiến gã có thể nhìn thấy chiếc nhẫn vừa mới được đeo vào, khóe mắt gã hơi cong. Tony nâng má Pepper, hai người mắt đối mắt.Không khí bên dưới trầm lặng lại, để lại cho hai người họ khoảnh khắc thiêng liêng này. Đôi môi Tony đã cảm nhận được sự mềm mại ấy. Đây không phải là nụ hôn đầu tiên của hai người họ, cũng chắc chắn không phải nụ hôn cuối cùng. Nhưng đây chính là nụ hôn đẹp đẽ nhất..Pepper mặc một chiếc váy dài đơn giản, bộ dáng thả lỏng, đang đứng trên vạch chờ của sân ga xe lửa. Hôm nay cô không có vẻ nghiêm túc và cứng nhắc như mọi ngày. Dù đối với Tony thì lúc nào Pepper cũng đẹp, nhưng ngày hôm nay vẻ đẹp đó lại mang một ý vị khác.Tony cầm trên tay hai cốc nước, bước đến đưa cho Pepper. Khi cô đón lấy cả hai, thì đôi tay rảnh rỗi của Tony lại vòng ngang qua người ôm lấy Pepper."Anh làm gì vậy?"Pepper cười bất đắc dĩ."Anh không phải đang ôm em đâu, anh đang ôm con."Tony nhíu mày nghiêm túc nói. Cô cũng cười cười để cho gã ôm, dù sao Pepper cũng chẳng mất gì.Họ cũng không phải đợi lâu lắm, tàu lửa đã lập cập vào bến. Pepper huých tay Tony, bảo gã thò vào túi lấy vé tàu ra, Tony bất mãn buông hai cánh tay đang ôm cô, cau có đưa vé tàu cho người soát vé. Pepper đưa lại một cốc nước cho gã, vừa cười vừa cốc đầu Tony một cái rồi bước vào khoang tàu trước.Đứng giữa rất nhiều lựa chọn cho tuần trăng mật, cuối cùng Pepper đã chọn thành phố trên đồi Darjeeling, hiện tại cả hai người họ đang ở trên chuyến tàu đường sắt Darjeeling Himalaya. Đi từ trạm Siliguri vào trong thị trấn Darjeeling cũng mất khoảng một ngày. Dù rằng có rất nhiều cách khác đến đó nhanh hơn, nhưng Pepper nghĩ rằng đi tàu sẽ mang lại cảm giác chân thực hơn một chút. Còn ý kiến của Tony á? Thực ra thì cũng không quan trọng lắm.Pepper nghiêng đầu, hơi tựa vào cửa sổ hướng mắt ra bên ngoài, còn Tony lại chăm chú quan sát bên sườn mặt của cô. Giờ này vẫn còn khá sớm, nắng nhạt chẳng thể khiến Pepper chói mắt. Cô hít lấy nhẹ một luồng không khí trong lành, giữa vùng núi rừng đang bao phủ bởi sương, ánh lên những sắc xanh ngọc đẹp đẽ. Chiếc tàu vang lên từng tiếng xình xịch có quy luật, không vồn vã chói tai mà hòa vào sự tĩnh lặng của núi rừng, mang một âm hưởng lạ kì."Đẹp lắm hả?"Tony chớp người hôn lên má Pepper. Gã thực sự không ngại thể hiện tình cảm chút nào đâu. Pepper ít có lúc nào bình thản như thế này, muốn ôm thì ôm muốn hôn thì hôn, không biết là do cảnh sắc bên ngoài khiến cô chú ý hơn, hay là bởi vì việc trở thành vợ của Tony làm cho sự dịu dàng bộc phát bên trong cô. Dù sao thì Pepper cũng không có ý định phá vỡ sự hài hòa này.Nếu là thường ngày, với cương vị người đứng đầu tập đoàn Stark, gã dám sấn tới mà không được sự cho phép, đảm bảo Pepper sẽ cho gã ăn đấm.Cảnh vật chạy qua trước mắt, rừng rậm, đồi thông, những đồi chè. Có lẽ là do nhịp điệu đều đều của chuyến tàu, mà Pepper cảm thấy hơi buồn ngủ. Cô tựa người vào cái ôm của Tony, thả lỏng, rồi nhanh chóng rơi vào giấc mộng theo tiếng bánh xe xa dần. Tony nhìn Pepper ở trong vòng tay mình, một luồng ấm áp dâng lên lồng ngực, gã tựa vào ghế rồi cũng chợp mắt một lát. Khoảng dần về chiều, tàu chạy dần tới Batasia Loop. Vì là tàu cho khách du lịch nên cả đoàn được dừng lại để chụp hình. Lần này đi tuần trăng mật, vì là không gian riêng của hai người nên Tony chẳng mang theo bất kì nhân vật trí tuệ nhân tạo nào, trừ F.R.I.D.A.Y chỉ được mở liên lạc trong tình huống khẩn cấp. Thế là cũng khá lâu rồi Tony mới cầm trên tay chiếc máy ảnh. Từ vòng lặp này nhìn ra xa có thể thu vào khung cảnh của toàn Darjeeling vào đáy mắt. Một thành phố xinh đẹp trên đồi, với những vườn trà trải dài, những kiến trúc phật giáo mang đậm chất Ấn Độ, tựa như từ xa vẫn còn văng vẳng tiếng hát của người hái lá trà. Pepper trông về ngọn núi Kangchenjunga được tuyết bao phủ, cô đứng trên sân ga, những hình ảnh nọ đều được thu vào trong máy ảnh của Tony. Tony cảm thấy thật ra cách chụp ảnh nguyên thủy này cũng không tệ lắm. Về cuối ngày, đoàn tàu dừng lại tại sân ga Darjeeling, cũng là sân ga cuối cùng của cuộc hành trình. Có lẽ là vì ngồi tàu hơi mệt, nên trong suốt chuyến đi về khách sạn, Pepper có vẻ hơi lim dim. Khi cuối cùng cũng đặt mình lên giường, sau khi hết kéo rồi đẩy Tony vào nhà tắm, Pepper cảm thấy như đi trăng mật còn mệt hơn đi làm. Đột nhiên cửa phòng tắm mở ra, Tony không mặc gì chạy từ trong ra tới giường. "Anh làm gì vậy?" "Hôn chúc ngủ ngon đã." Tony chỉ nói một câu như thế, rồi hôn chụt một cái lên trán Pepper, sau đó chạy vào nhà tắm tiếp. Gã biết hôm nay Pepper đã mệt rồi, vì thế trước khi cô ngủ mất gã phải hôn chúc ngủ ngon cái đã. Chắc là nhờ nụ hôn đó, nên Pepper rất dễ rơi vào giấc ngủ, Tony về giường lúc nào cũng chẳng hay. Khi trời lờ mờ sáng, Pepper thuận tay sờ phía bên cạnh mình, nhận ra không có ai cả. Cô ngồi dậy khoác thêm một lớp áo, rồi bước ra ngoài ban công. Ban công có đặt một bộ bàn trà, Tony đặt tay lên hai tay vịn của ghế, mang một vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào ngọn núi trước mặt. Pepper khoanh tay đứng một bên, trông thấy từng tia sáng nhạt nhòa lóe ra từ hẻm núi, chắc là do sương sớm nên Tony có chút lạnh thì phải. Cô lấy chiếc chăn mỏng gấp ở tủ đầu giường ra, khẽ khàng choàng lên người gã. Tony hơi giật mình. Bàn tay gã nắm lấy tay Pepper đang vòng qua cổ mình."Đêm qua em mơ thấy một đứa trẻ." Pepper suy ngẫm. "Một bé gái, con bé đi giữa em và anh, mỗi tay nắm một người. Con bé hỏi nhiều chuyện lắm, có vẻ rất thích thú. Cuối cùng con bé nói với em rằng, hãy chờ một chút nữa thôi, con sắp đến nơi rồi." Tony im lặng trong phút chốc, một vòng cung nhỏ của mặt trời đã ló ra ngoài, đôi tay gã lại siết chặt hơn chút nữa. "Cảm ơn em, Pepper." Tony khẽ nói. "Cảm ơn vì đã trở thành vợ của anh. Cảm ơn vì đã mang thiên thần nhỏ này đến bên đời anh." Pepper đặt cằm lên vai gã, cũng nhìn về phía dãy núi kia thật chăm chú. Mặt trời dần lộ diện sau những rặng cây kẽ núi, chiếu lên từng ngóc ngách của Darjeeling bằng những tia nắng nhẹ nhàng.
--------------------Xin lỗi mọi người vốn định viết 2 req nhưng máy tính tôi đột nhiên sập nguồn giờ vẫn chưa mở được nên tôi bất lực huhuhuhu
--------------------Xin lỗi mọi người vốn định viết 2 req nhưng máy tính tôi đột nhiên sập nguồn giờ vẫn chưa mở được nên tôi bất lực huhuhuhu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com