Mau Xuyen Nam Phu Toi Den De Thuong Em
Chu Văn đang ngon ngọt ngủ , thì đột nhiên bị điện giật 1 phát, cơn mê ngủ bay đâu mất dạng.Trừng mắt chung quanh tìm nguyên nhân khiến anh bị giật, thì có 1 tiếng gọi thánh thót của trẻ con.- má mi~ con đói bụng rồi, má ham ngủ quá Sẽ thành biến heo mất .Phản xạ có điều kiện, anh nhìn đồng hồ báo thức xem đã qua mấy giờ.Anh vậy mà ngủ quên 4 tiếng rồi, thằng oắt con của nam chủ đúng là nghịch thiên, mang dị năng điện từ y như hắn.Khoan~ nó vừa gọi anh là gì nhỉ? Má mì...- này nhóc, anh không phải má của em, anh chỉ tạm thời trông em thôi, cha của em sẽ đến đón em sớm, chớ gọi lung tung~Chu Văn bế thằng nhóc, đang lui cui muốn bò lên giường, mà bò mãi chẳng lên.Bị chối bỏ, Hoàng Vân tưởng sắp bị ném đi, đỏ mắt oà khóc.- má mì hông cần con , hông thương con nữa~ huhuhu~ hông chịu đâu~ con hông đi đâu hết~~Bé giãy khỏi ma trảo của anh, lăn lộn trên giường ăn vạ, 1 bộ nếu anh không nhận nó là con, nó sẽ không chịu nín.Hết cách~ Chu Văn đành là má của nó , nhẹ nhàng uyển chuyển hỏi thử xem nó có nhớ ai là ba nó không~Hoàng Vân thành thật nói.- người thương con hả? Có má mì nè~ có anh trai đẹp đẹp hồi nãy nè~ ơ~~~ sao con không nhớ ai nữa ta~~~~ đau đầu quá~~~ ma mi con đau đầu quá huhu~Hoàng Vân ôm anh khóc rống, bé bây giờ rất hoang mang, bé không nhớ gì hết, má không cần bé thì làm sao.Nhìn bé đáng thương quá rỗi, anh bồng bé đến nhà bếp, đeo tạp dề lên nấu ăn, dùng mỹ thực hống tốt đứa nhỏ.Không khí yên bình hòa hợp của 1 lớn 1 nhỏ, diễn ra không lâu bổng có người phá bỉnh.Tiếng đập cửa dồn dập ngày 1 hung hăng hơn, như muốn phá hư cửa luôn không bằng.Trịnh Cao trước khi rời nhà kiếm ăn, có chuẩn bị tốt vài con tang thi dưới trướng trông cửa, dưới sự uy nghi của tang thi vương, không 1 con tang thi nào dám làm phiền nơi sinh hoạt của y cả.Người đến chỉ có thể là người mà thôi, Chu Văn mặt già liền trở nên nghiêm túc, nhà còn 1 gian phòng khách, anh bảo Hoàng Vân vào đó tránh mặt 1 lát.Xong, anh nắm chặt thanh loạn đao ra cửa chào đón vị khách không mời.- nga~ đại ca~ chào buổi tối, trong bọn tôi có người bị thương, anh có thể thương tình cho bọn tôi nghỉ tạm đêm nay được không?Mạt thế sau, con người vốn bản tính hung ác có sẳn trong mình, không có luật pháp quản lý, việc người giết người cướp vật tư, chỗ ẩn náo diễn ra như cơm bữa.Bọn người này trông mặt cũng chẳng phải kẻ hiền lành, nhìn cách 4 con tang thi bị bọn chúng giết là hiểu, nữ bị phanh thây lột sạch, nam bị cắt mất tiểu đệ chỉ lột quần.Người chết vi đại, bọn này mất hết nhân tính như thế, cho vào nhà thì anh là thằng không có não.Đang từ chối 1 cách lịch hiệp, thì cuộc đàm phán giữa bọn anh bị cắt ngang.Ngụy Lan thình lình xuất hiện từ đâu ra , dùng dao nhọn đâm thẳng vào tim của tên thủ lĩnh,đòn hiểm khiến hắn chết ngay tại chỗ.Cô ta cười lớn đầy hả hê, như 1 tên tâm thần vừa trốn trại ra, con dao trong tay cô liên tục vung lên giữa không trung, những tên đồng bọn còn lại cùng chung số phận, chết không nhắm mắt.- ha ha~ Ngân Anh~ mình cuối cùng cũng trả thù được cho cậu....Giẫm đạp lên đám thi thể vẫn còn hơi ấm, Ngụy Lan vừa cười vừa khóc lẩm bẩm 1 mình.Theo như cốt truyện mới, Ngân Anh là bạn thân chí cốt với nữ chính, 1 người bạn mà khi trọng sinh cô ta muốn cứu vớt đầu tiên.Nhưng đời đâu như ai muốn, sau khi đẩy Trịnh Cao, 2 cô gái thân cô thế cô đi giữa loạn thế,thể nào cũng gặp chuyện chẳng lành.Thật vậy, cô gái Ngân Anh bị bọn người kia giết , với cách thứ vô cùng tàn nhẫn.Ngụy Lan tuy có không gian dị năng nhưng chẳng thể mang người ngoài vào trong được, sau khi núp từ không gian ra, thấy cảnh bạn mình bị giết xong, tâm biến đen.Quyết chí trả thù cho bằng được , cô ta luôn ẩn mình trong không gian chờ thời cơ thích hợp mới ra tay.Ôi trái ngang, hình như nguyên thân từng tỏ tình thất bại với nữ chính thì phải ~~~ thôi tiêu...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com