matcha latte ngọt hay đắng || phaidei
chương 66
phainon đọc từng dòng trên confession, lại không thể không nghĩ ngợi gì đến việc ban nãy mình nhìn thấy. mydei vứt hộp sữa của anh...mydei ghét anh thật sao?đừng mà, mình chưa từng nghĩ đến cảnh mình bị mydei ghét bỏhãy nói với rằng không phải sự thật đi..."djt mẹ mày thằng phainon"câu nói gắt gỏng của aventurine chứng tỏ aventurine rất bực mình vì kêu cả chục lần phainon vẫn không trả lời."gì vậy?""mày còn hỏi gì vậy nữa à? cút xuống dưới sân trường lẹ"aventurine hối thúc phainon, anh chẳng hiểu chuyện gì."gì má, tự nhiên kêu xuống??""mày quằn quá quằn, góc 20 độ hướng về phía bắc, có em trai lớp 10 gei chảy nước tỏ tình mydei đó!"bỗng nhiên hết buồn, phainon chạy ào ra khỏi lớp học, lớp anh nằm ở tầng ba, cứ ngỡ sẽ có định luật vạn vật hấp hối của ấn độ vận lên người anh, phainon sẽ nhảy từ tầng ba xuống sân trường và đáp đất một cách ngầu lòi không hơn không kém, sau đó theo mấy tình tiết của tiểu thuyết ngôn tình sẽ có một màn ghen tuông, nam chính đi đến chỗ nữ chính được tỏ tình, ôm eo em rồi kéo sát vào người, nói lớn "cô gái này là của tôi, đừng hòng chạm vào".Quá ngầu.phainon tưởng tượng thôi cũng đã rất rất ngầu. nhưng tiếc quá, nhảy xuống chỉ có xịt máu mũi thôi, chạy cầu thang là an toàn nhất rồi.chạy đến chỗ đám đông bu đen bu đỏ. Phainon nghe loáng thoáng cậu trai dẹo chảy chất lỏng như acid fumaric."em..em thích anh mydei! em rất là ngưỡng mộ anh, và rồi em nhận ra đấy là tình yêu, em thật sự yêu anh!"cậu gei đấy học giỏi, nổi tiếng, hay tham gia hoạt động của trường, dáng ngon, mặt đẹp, da trắng và rất nhiều cái tốt khác, hoàn toàn hơn phainon về mọi mặt, chỉ có đẹp trai là không bằng.phainon ngỡ rằng mình đã hết cơ hội để đến bên mydei, anh chắc chắn một điều cậu sẽ đồng ý vì cậu gei khoá dưới ấy khá tuyệt vời, đúng vậy, cậu đâu còn thích anh.mydei nhìn xuống hộp socola hình trái tim được em ấy tặng, chỉ thở dài."anh xin lỗi, anh không đồng ý em được, xin lỗi em""tại sao...tại sao chứ?! em có gì không tốt?""anh...""em biết rồi, là tại thằng phainon cùng khối anh chứ gì!"mydei trợn mắt nhìn cậu ta."anh nói cho em biết, phainon lớn hơn em, bằng tuổi anh, ít nhất nên xưng hô cho cẩn thận, đừng có thằng này thằng nọ""anh vẫn bênh thằng đó, vậy nó đã khẳng định anh còn thích thằng phainon""thì liên quan gì đến em? anh đã nói em hãy tôn trọng phainon, em nghĩ gì mà lại nói chuyện như vậy?"cậu ta cười khẩy."thằng đó thì có gì mà em không có? học lực em hơn, xinh trai em hơn, đã thế còn nghèo hơn em, tại sao anh lại thích thằng phainon ấy trong khi luôn có một người đợi anh?!"mỗi câu từ cậu ta phát ra sao chua chát đến thế, ghim thẳng vào tim phainon.mydei cúi đầu, vai anh rưng rưng như chực khóc, phainon không nghĩ ngợi liền nhảy bổ vào, xoa lưng mydei."nào nào mydei, sao lại chực khóc như vậy"stelle đứng ở ngoài xem, thấy hình bóng anh ở trỏng liền bất ngờ."phainon?""thằng phainon chết tiệt cướp người yêu bà!"cậu ta chuẩn bị dép từ bao giờ, đưa lên định gõ vào đầu anh, chợt mydei lên tiếng"má mày thằng lớp dưới mất dạy! tao bảo là tôn trọng phainon dùm cái, mày coi lời tao như đàn gãy tai trâu à thằng này? tao nói cho mày biết, tao còn thích phainon hay không là chuyện của tao, mày tỏ tình tao từ chối rồi thì biết điều là cút dùm cái, tao đã không muốn làm tổn thương mày thì thôi, mày còn thiếu tôn trọng với phainon là thế quái nào?! tao từ chối mày vì tao là bot đó dm, mày cũng bot thì thằng nào đâm, mắc mớ gì mày đụng chạm đến phainon của tao hả!"cậu thở hồng hộc, bộ ba báo thủ lớp 10 stelle, march 7th, danheng đứng bên ngoài há hốc mồm, phainon bên cạnh nhưng chỉ lọt tai mỗi cụm "phainon của tao", ôi sao hạnh phúc quá đi mất.cả những người khác trong cái group xàm vler bát hương vàng thơm tho ấy cũng "vãi" lắm rồi.thật sự là cái chữ "vãi lìn" nó bay sang mẽo rồi bay tứ tung tá lả.cậu gei chảy nước ấy bật khóc mà chạy đi, mydei ở sau còn muốn chửi tiếp nhưng bị mydei bịt mỏ."thôi nào em yêu, về lớp thôi"em yêu?hả?mydei đơ mặt, nhìn phainon như kiểu "mày đang nói gì? bố mày nghe đéo rõ???".không nói gì nữa, phainon xách mydei đi về lớp của mình."em đâu cần chửi cậu ta đến vậy, hơi ác xưng đúng là cậu ta xứng đáng""em?? em là sao phainon??""à quên"phainon để mydei ngồi trên ghế chỗ bàn học mình, bây giờ lớp không có ai, đỡ mắc cỡ hơn nhiều so với ở giữa sân trường, phainon quỳ gối xuống, ngước mặt nhìn thẳng vào mắt mydei."thật sự thì...anh chẳng biết nói sao nữa, hì hì"phainon đỏ mặt, gãi gãi đầu."phainon thích tớ hả?"trúng điểm g, phainon cười hề hề, gật gật đầu đầy ngượng ngùng. mydei há hốc, tay che miệng lại mà tròn mắt."thôi thôi, tớ không tin đâu, mình tớ đơn phương cậu được rồi, cậu không cần an ủi tớ bằng cách này, tình cảm tớ rất kì cục đối với cậu mà...""không hề kì cục, khi đó.. anh không biết nữa, anh không hề kì thị, chỉ là anh chưa quen việc có một người con trai thích anh, anh xin lỗi"cả hai không nói gì cả, phainon hắng giọng."anh thích em, điều này là sự thật, lúc trước anh đã nói những điều không hay, bây giờ em không đồng ý anh cũng được, em không thể chấp nhận người từng làm em tổn thương mà""đúng rồi, em không đồng ý"phainon đơ mặt, đoạn mydei lại nói tiếp."em nghĩ...nên xem thái độ anh thế nào"rồi mydei gỡ tay phainon đang nắm lấy mình, đứng dậy chỉnh thẳng thớm quần áo."vậy nha!"cậu bay về lớp mình không một chút do dự, phainon vẫn ngơ ngác như nai vàng."thôi được rồi, mình nên thể hiện tình cảm thật rõ để em ấy phải đồng ý mình!!"phainon nói lớn, chợt một bàn tay tác động vật lí vào sau đầu anh, aventurine nhăn nhó."thể hiện với ai hả? chúng mày tình cảm quá ha, hồi trước còn muốn người ta tránh xa, giờ người ta xa cách rồi thì muốn nối lại tình xưa""kệ tao mày""ừ ừ, herta, chuyện này đủ làm mở đầu cho mấy cuộc trò chuyện siêu hài hước chưa??"herta gật gật đầu."nó còn kéo dài tới mười năm hay mấy chục năm ấy chứ""im hết đi dm!!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com