Matcha Doan Van Moi Tuan
Chầm chậm... Chầm chậm ...
Bước nhẹ thôi Andrea
Cô có nghe thấy không?"Có, có chứ... là tôi nè... Andrea đây. Tôi ở đây."Cô làm gì ở đó vậy? Đã khuya rồi.Andrea ngẫm nghĩ rồi khẽ trả lời "Tôi khát nước, nên tôi đã xuống tầng lấy nước."Vậy sao? Ở lại trò chuyện với tôi chút đi.Andrea cầm cốc nước, bước từng bước cẩn thận lên cầu thang trở về phòng mình. Mọi thứ xung quanh đều tối đen, đôi lúc con người thích nhấn chìm bản thân trong đêm tối."Không được, phòng mẹ ở ngay bên dưới. Mẹ biết tôi chưa ngủ sẽ mắng."Vậy sao, hí hí hí hí hí... Tràng cười sằng sặc bắn vào trong đêm tối, văng vẳng trên cầu thang."Tôi vừa bước hụt... là cô làm phải không?"..."Này, đừng kéo chân tôi."..."Dừng lại đi, tôi không muốn chơi!"Hí hí hí hí..."..."Ở lại bên tôi đi Andrea."Không!" Andrea nhảy hai bước một lên cầu thang, nhanh chóng trở về phòng rồi đóng sầm cửa phòng lại. Thi thoảng bên ngoài lại vang lên những tiếng động kỳ lạ, thi thoảng thôi, nó vang lên trong một thoáng rồi biến mất. Mẹ bảo chắc có con mèo nhảy trên mái nhà.Andrea không quan tâm lắm, cô lên giường đắp chăn. "Buồn ngủ quá.".
.
Ngủ ngon, Andrea
--- Written by AndreaCordelia ---
Câu chuyện nhạt như nước ốc, được viết về một đêm bạn xuống lấy nước và lúc lên tầng bước hụt =))
Định cho ma bắt bạn luôn, nhưng sợ tối xuống tầng lấy nước lúc lên lại nghe thấy lời thì thầm cùng gió thì chết nên để nó so deep như vậy =))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com