TruyenHHH.com

[Matcha 2018] Tea Review

[Pii - #56] Khung cửa sổ đầy mưa

Matcha_team

Tác phẩm: Khung cửa sổ đầy mưa 
Tác giả: Rikkachann
Thể loại: Tình cảm (đơn phương), ngược, truyện ngắn
Tình trạng: Đã hoàn 
Số chương: 5 

Chào cậu, tớ là Pii. Hôm nay tớ ngoi lên để trả đơn review cho cậu. Cũng lâu lắm rồi tớ mới review lại vì bận học, hoạt động trên trường,... bla... bla... Đừng tin vì tất cả đều là lí do bao biện phi nghĩa, vì quan trọng là tớ LƯỜI. Nên có gì sơ suất thì mong cậu chỉ bảo chứ đừng ném auto phẫn nộ cho con này vì nó có trái tim mong manh dễ vỡ lắm :< Mà nói thẳng ra là tính tớ thẳng lắm nên có thể hơi "phũ", mong cậu đừng buồn khi tớ nhận xét vậy tuy tớ biết cậu có thể hơi tự ti vì chẳng có ai thích việc đứa con của mình bị chê cả.

Ngay khi mở chương truyện đầu của cậu ra là tớ đã hoa mắt và không còn muốn review nữa rồi. Cái vấn đề ở đây không phải là teencode hay viết tắt này nọ là và FONT CHỮ. Font chữ cũng là một "dụng cụ" để câu view. Tớ nghĩ cậu nên điều chỉnh lại font chữ, font chữ của cậu vô cùng khó nhìn. Tớ hành nghề trên wattpad này cũng được gần 2 năm rồi mà chưa thấy ai để font chữ như cậu. Đây gọi là lỗi font, không biết máy của cậu hiển thị như thế nào nhưng khi tớ lên cả máy tính, điện thoại để kiểm tra không biết có phải máy bị hỏng hay không thì nó đều hiện ra như thế này

Úi dời ơi, nhìn cái font... nó thật quái đản

Ngay khi vào truyện, tớ nghĩ cậu đã có lỗi về ngữ pháp. "Người anh to vững chãi". Vững chãi thường là để chỉ một ai đó đáng tin cậy, là điểm tựa cho bạn chứ không phải dùng để miêu tả bản thân. Nói về nghĩa thì tớ thấy 6 câu đầu nó cứ ngang ngang kiểu gì. Theo một số người thì có thể đây là những câu nói để tăng thêm sự hấp dẫn, tăng sức truyền đạt ý nghĩa của câu truyện cho người đọc nhưng đối với tớ thì nó chẳng có tí gì "rung động" cả, nó cứ nhạt nhạt sao ý. 

Tuy không được tốt về ngữ pháp nhưng cậu lại khá tốt về phần miêu tả. Các cụ có câu "Mất cái này được cái nọ" đúng là không sai vì kĩ năng miêu tả của cậu rất là có hồn. Ánh hào quang của "anh" được cậu kể rất kĩ, và tớ nghĩ ai cũng phải công nhận điều đó. Nhưng tả kĩ quá cũng không tốt vì sắp xếp chỗ ngồi là do cô giáo và cái duyên chứ không phải "... tim anh phòng vệ chặt quá, tôi cố mãi không xong, vẫn kiên trì vượt giới. Dẫu cho muôn ngàn nhát dao trên con đường tiến bước..."  Thường thì khi nghe câu "muôn ngàn nhát dao" thì người ta sẽ nghĩ đến sự cố gắng chinh phục trái tim người mình yêu chứ không phải dùng để nói là do không được ngồi cạnh nhau. "Trên con đường tiến bước" Tớ phải thốt lên một câu: Nữ chính chuẩn bị ra chiến trường à? Tớ khá là rối khi mà vừa đọc vừa phải phân tích từng câu một để hiểu được ý nghĩa của nó. Và trong thoáng chốc tớ tự nghĩ: Sao cậu không đơn giản hóa vấn đề đi? Đừng để việc "không được ngồi cùng nhau" trở thành nữ chính chuẩn bị ra chiến trường. 

Tuy đã cố gắng không bắt lỗi vì tớ đang dần cảm thấy bài review của tớ đang nghiêng về hướng beta hơn là review nhưng tớ vẫn không thể nào không nói đến câu "Số phận lại trớ treo đến vậy" của cậu. Trớ treo? Trớ treo nghĩa là gì? Tớ chưa bao giờ nghe đến từ "trớ treo", chỉ nghe "trớ trêu" thôi. 

Tớ phải công nhận rằng khả năng miêu tả của cậu rất tốt dù đây đã là lần công nhận thứ 2. Tớ là một "tín đồ mê trời". Tớ cực thích nhìn mây trời mỗi khi rảnh, vậy mà khi tớ đọc truyện của cậu, tớ đã khỏi cần phải ra ngoài để ngắm mây vì khả năng miêu tả trời của cậu khá perfect, nó làm tớ tưởng tượng ra một bầu trời xanh ngát với những đám mây trôi bồng bềnh, quào, thật đã mắt mà. 

Vẫn như dòng cuối của đoạn 5, tớ nghĩ cậu không cần phải phức tạp hóa vấn đề lên. Chỉ là ngồi cạnh nhau thôi mà, nói chuyện với nhau thôi mà, có cần phải thắt lòng vậy không? Với một người thì không nói nhưng đây lại là với hai người con gái lận. Với lại nếu đã xây dựng nhân vật nam chính là một người lạnh lùng thì không nên cho người ấy nói chuyện quá sớm với các nhân vật khác trong truyện vì nó sẽ làm hụt cảm giác hồi hộp vì thế còn gọi gì là "người lạnh lùng khó gần" nữa, đúng không?

Càng đọc tớ càng cảm thấy cậu đang phức tạp hóa tất cả vấn đề lên một cách vô định. Chỉ là trả sách để quên thôi mà, nói chuyện với bạn thôi mà, sao phải tim quặn đau như vậy chứ. Cả đoạn vấp ngã nữa, có vấp ngã thôi mà trời cũng đổ mưa thì đúng là... cạn lời. Tuy mỗi câu truyện đều có cái chân thật, tưởng tượng của nó nhưng cái chân thật và tưởng tượng này thì đúng là tớ chưa gặp bao giờ...

Tớ đã mất hơn 1 tiếng và gần 1000 từ để review chương 1 của cậu vì nó mắc khá nhiều khuyết điểm. Tớ đã nản, không muốn đọc chương 2, nhưng đã là công việc thì vẫn phải làm thôi. Và tớ đã khá bất ngờ khi mà chương 1 thì mắc lỗi ngữ pháp khá nhiều nhưng chương 2 lại gần như một chương truyện của chị Pê Tê vậy. Không biết cậu có biết chị Pê Tê không vì tớ thấy cậu mới tham gia wattpad vào tháng 8, nhưng nếu cậu không biết, cậu có thể tìm đọc truyện của chị ấy trên wattpad, nó khá hay và chân thật đấy. {Hình như bài review của tớ lại chuyển sang hướng mới là PR thì phải -.-} 

Cứ tưởng mọi việc sẽ êm ả nhưng nào ngờ đến chương 3, tớ không ngờ, mà nói đúng ra hơn là không tin rằng nữ chính lại yếu đuối đến vậy. Người ta giúp mình, mình cảm ơn, người ta nói trùng hợp thôi mà... Thế mà cũng khóc được. Tớ cũng là một đứa thuộc cung thiên bình, dễ khóc, dễ xúc động, nhưng nếu là trong trường hợp đấy, tớ chỉ buồn thôi chứ chưa đến mức khóc như thế. Tại sao tớ lại nói là không tin? Vì đoạn trên cậu có viết rằng nữ chính rất cứng đầu đúng không? Vậy tại sao có thể dễ dàng khóc như vậy được chứ? 

Sau khi đọc hết truyện, tớ chợt nhận ra cách xưng hô của cậu có vấn đề. Hai nhân vật chính bằng tuổi nhau mà, sao lại xưng là tôi - anh? Tớ nghĩ cậu nên chuyển thành tôi - cậu ấy thì có lẽ sẽ hợp lí và hay hơn. 

Tớ phải công nhận lần 4 rằng cậu rất là chăm chỉ, mới dùng wattpad chưa được 2 tháng thôi mà đã có 6 tác phẩm rồi, chẳng bù cho tớ, dùng được gần 2 năm mà mới được 2 tác phẩm. Cuối cùng thì tớ mong rằng với độ siêng năng, chăm chỉ của cậu thì kĩ năng viết truyện của cậu cũng sẽ sớm tốt hơn, nhiều độc giả hơn... À mà quên mất, tớ nghĩ cậu nên qua nhánh Juice design của Matcha để có một bìa truyện đẹp cho đứa con của cậu nhé. Chúc cậu một ngày tốt lành, cảm ơn đã ghé qua Matcha. 

(Flow team để coi như trả công, nếu flow được cả tớ thì tốt quá :3) 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com