TruyenHHH.com

Matcha 2018 Tea Review

Reviewer: AC

Chào bạn, rất vui được quen biết bạn trong chuyên mục review của Matcha_Team. Mình là AC - Người sẽ review tác phẩm [Cryptesthesia]

Mình đã phải rất vất vả với tên tác phẩm của cậu vì chị google không chịu hợp tác. Đến lúc dịch ra nó là thuật ngữ y học, nghĩa là "Trực giác" Mình vẫn hơi hoang mang về sự chính xác của phần mềm dịch nghĩa vì mình thấy tên truyện không ăn nhập với nội dung tác phẩm lắm.

Thú thật, sau khi đọc xong mình đã phải gật gù tấm tắc rằng lâu lắm rồi không đọc được tác phẩm nào thú vị như thế. Bạn hành văn đặc biệt tốt, mình đặc biệt ấn tượng với những hình ảnh ví von so sánh của bạn. Thông thường những người thích dùng hình ảnh ví von so sánh hay bị rườm rà, đây là cái lỗi mình ghét nhất, nhưng bạn không bị mắc lỗi này. Hình ảnh được dùng đúng chỗ, vừa đủ, người đọc cảm thấy hay nhưng cũng không hề bị khó chịu khi nó dài.

Một chương có vẻ ngắn. Thứ nhất là nó sẽ hợp với cách hành văn của bạn, thứ hai thì đơn giản là mình thích đọc kiểu này, nó để lại cho mình nhiều ấn tượng hơn, từ ngữ hình ảnh cũng được trau chuốt, mượt mà hơn.

Tất nhiên, thi thoảng cũng sẽ để sót một vài chỗ dùng từ bị thô.

=> Hé đầu

=> cú dội đấm

=> vỗ lên mái đầu

Trong đơn đặt, bạn có yêu cầu mình nhận xét khắt khe. Về phần trình bày, mình thấy nó quá tuyệt vời rồi, không có gì để bàn cãi nữa. Mình cũng rất thích cách bạn trang trí tác phẩm, nói thế nào nhỉ, nó trông rất là trang trọng.

Sang phần cốt truyện về tâm lý nhân vật. Mình không học tâm lý nhưng cũng có tìm hiểu về một số chứng bệnh tâm lý học. Nó giúp mình khá nhiều trong việc hiểu thêm về tác phẩm này cũng như review về nó. Nói vậy thôi chứ mình cũng không dám múa rìu qua mắt thợ đâu *Cười*.

Chỉ riêng việc nó là thể loại girl's love thôi đã làm mình thích thú rồi. Bạn miêu tả những cảnh nhạy cảm tốt lắm, chi tiết tỉ mỉ nhưng không thô tục, đây luôn là điều mà mình hướng đến với những tác phẩm có cảnh nóng hoặc cận nóng. Từng con chữ đều khiến mình không rời mắt được.

Những chương đầu tiên là một chuỗi các tình tiết lộn xộn và khó hiểu, mọi thứ cứ như một mớ bòng bong dường như có liên quan mà dường như cũng chẳng liên quan. Phải đọc đến chương cuối cùng, những điều bí ẩn mới có lời giải đáp, mọi chi tiết được móc nối với nhau một cách hợp lý. 

Sau khi đọc xong hết tác phẩm này mình đã có cảm giác rợn gáy. Chính là cái chương cuối khiến mình lạnh hết sống lưng. Mọi thứ xoay vòng chỉ trong một tích tắc. Cái cảm giác tất cả mọi thứ mình đọc, mình nghĩ, mình biết bỗng nhiên lại hóa không thực. Cứ ngỡ Loic Lehmann là người tỉnh táo thì cô ta lại là kẻ không tỉnh táo nhất ở đây. Cứ nghĩ hai người họ là chị em ruột thịt nhưng cuối cùng đều là do sự hoang tưởng của Loic. Cứ nghĩ hai người họ yêu nhau không thể tách rời thì ra chỉ cũng vẫn là hoang tưởng.

Có một chi tiết mình để ý nó khá là thú vị. Đó là cảnh Loic bị Ashley chém đứt một tay. Thường thì người ta sẽ bị ngất đi vì đau hoặc mất máu quá nhiều, cho dù có tỉnh táo thì nhân vật dễ bị choáng váng. Nhưng Loic hoàn toàn tỉnh táo, suy nghĩ cô ta cũng tỉnh táo một cách lạ thường, thậm chí hành động lúc đấy của cô ta cũng là một hành động tỉnh táo và khôn ngoan. Nên mình đã nghĩ liệu cái cảnh Ashley chém đứt một tay của cô ấy cũng là do cái chứng hoang tưởng của cô ấy tạo thành không. Hơn nữa ở chương cuối cũng không đề cập đến việc này nên có khả năng là đúng rồi.

Lại nhắc đến chương cuối, đoạn cuối cùng khi thông báo về cuộc sống trước đây của Loic với Alexei, nó hơi mang tính nghệ thuật. Đây là thông báo của cơ quan truyền thông thì phải có tính mạch lạc, logic. Nó phải ngắn gọn, xúc tích để người đọc dễ hiểu và loại bỏ những thông tin không cần thiết.

Tác phẩm này khá đặt nặng về vấn đề tâm lý. Bản thân tác giả cũng đã nói như vậy trong đơn hàng. Nhưng mình nghĩ bạn chỉ nên dùng tâm lý để phát triển tác phẩm chứ đừng để tác phẩm quá bị phụ thuộc vào yếu tố tâm lý. Bản thân mình cũng đã mất kha khá thời gian để đi tìm câu trả lời, mình tự hỏi có thể truyền tải hết ý nghĩ của mình không. Bản thân hai cô gái này mắc các chứng bệnh tâm thần. Những căn bệnh đó đi từ đầu đến cuối truyện và nó quyết định hành vi của hai cô gái. Từ những hành vi bình thường đến những hành vi bất thường đều có thể quy là do bệnh. Những đoạn có logic hay phi logic đều có thể nói là do bệnh. Cả cái mớ tình cảm bòng bong khó hiểu giữa Loic với Alexei và Ashley cũng do chứng bệnh hai người. 

Đây là một tác phẩm vô cùng gò bó. Nó bị trói buộc bởi các căn bệnh tâm lý. Không chỉ tác phẩm mà ngay cả tác giả cũng dùng căn bệnh tâm lý để làm đáp án cho mọi câu hỏi, bản thân tác giả cũng đang bị phụ thuộc vào nó. Suy cho cùng, khi độc giả đọc xong, người ta sẽ cảm thấy rằng "A, thế này là do bệnh." chứ người ta sẽ không nghĩ là "A, là do tác giả cố ý xây dựng."

Kết luận:

Đây là một tác phẩm rất tuyệt. Cách hành văn cực kì tốt nhưng về phần cốt truyện thì mình không đánh giá cao.

---

Đây là tea Review của bạn

Cảm ơn đã đến Matcha_Team





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com