TruyenHHH.com

Mắt xích tình thù - LingOrm, SirilakOrm

Chap 6

soshiwinter1992

Chap 6

Sirilak nheo mắt nhìn cô gái lạ bước xuống chiếc bảo mẫu đang đi về phía mình mỉm cười chào, bên cạnh còn có một người đàn ông cũng vừa bước xuống tất bật chạy ra sau xe lấy đồ.

"Hi Orm! Vì kẹt xe nên tớ đã đến hơi trễ." - cô gái nở nụ cười thân thiện nhìn Orm rồi hướng mắt lên nhìn cô gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh: "Đây là vợ tương lai của cậu sao? Chào..."

Sirilak hờ hững đưa tay lên đáp lại cái bắt tay của cô gái xa lạ: "Gọi tôi là Sirilak!"

"Chào Sirilak! Tôi là Sunny!" - cô gái tên Sunny kiểng chân lên nói nhỏ vào tai Orm: "vợ của cậu nhìn "ngon" đó!"

Orm đỏ mặt huýt nhẹ vào hông đẩy cô bạn mình ra xa, đáy mắt khẽ đánh sang người vừa được nhắc đến, nhận ra ánh mắt khinh thường dành cho cô, Orm cảm thấy chột dạ vội lảng sang chuyện khác: "Cậu mau đem phục trang vào trong rồi về đi! Ở đây không có chuyện của cậu đâu."

Sunny bĩu môi vờ xụ mặt, lúc nhận được điện thoại của Orm bảo đem váy cưới đến địa chỉ này Sunny đã rất kinh ngạc, nếu không phải vì tình bạn thân lâu năm giữa mình và Orm, Sunny đã không đồng ý yêu cầu này rồi: "Cậu đó! Đạt được mục đích rồi không cần tớ có phải không?"

Orm hất mặt lên đi đến đứng cạnh Sirilak chủ động khoác tay nắm lấy cánh tay cô ấy tình tứ tựa má lên vai Sirilak, bàn tay còn lại xua xua tay tiễn khách khi người nhân viên đi theo đã đưa xong quần áo vào phòng khách: "Biết rồi thì về đi!"

"Hừm, cẩn thận! Tớ chọn cho cậu toàn là những bộ yêu thích nhất của tớ, cậu không được làm hỏng đấy!" - dù ấm ức nhưng Sunny không quên dặn dò lại, bỏ qua trị giá của những chiếc váy cưới đắc đỏ thì đây đều là dòng thời trang mới nhất trong năm nay, cô đã mất rất nhiều công sức để đưa từ Paris về.

"Cảm ơn cô, Sunny!" - Sirilak khách sáo gật nhẹ đầu chào tạm biệt Sunny, đợi đến khi cô bạn của Orm ngúng nguẩy một hồi cũng chịu leo lên xe bỏ về mới rút tay khỏi cái khoác của Orm quay vào trong nhà.

Không gian đã yên tĩnh trở lại, Lingling rụt rè ló đầu khỏi bức tường mình trốn từ nãy giờ nhìn ra đống trang phục cưới lấp lánh trong phòng khách đang được dì Kim sắp xếp ngay ngắn lại, đôi mắt to tròn chớp chớp mấy cái để hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bỗng từ đâu khuôn mặt Orm xuất hiện cận kề làm Lingling giựt mình suýt la to.

"Lingling ra đây đi, bạn tôi đã về hết rồi!" - Orm nhảy chân sáo chạy đến chỗ những chiếc váy xinh xắn ướm thử, nét tự hào không giấu được trên khuôn mặt kiều diễm, nhìn sang kẻ đáng ghét "mặt sắt" đứng bên cạnh liền đổi tông giọng lạnh lùng nói: "Thế nào? Cách của tôi rất tuyệt phải không? Cô lúc nào cũng cứng nhắc quá!"

Sirilak lờ đi lời nói của Orm ngoắc Lingling đến, lấy một cái váy màu trắng ướm lên người Lingling rồi quay sang dì Kim, lên tiếng: "Dì giúp Lingling mặc bộ này nhé!"

Lingling trưng đôi mắt hứng thú nhìn bộ đồ Sirilak mới đưa cho dì Kim cười toe toét gật gật đầu: "Lingling thích bộ đồ này! Lingling thích lắm!"

Dì Kim mỉm cười vỗ vỗ vai Lingling: "Được rồi! Lingling đi theo dì vào trong thay đồ."

"Dạ!"

Khi Lingling đã theo dì Kim vào phòng thử đồ, Orm vẫn chăm chú chọn lựa chiếc váy ưng ý, nhìn lên Sirilak tỉnh bơ đi đến ghế sô pha ngồi xuống không hài lòng nói: "Cô cũng chọn đồ đi! Hôn lễ diễn ra người cùng tôi kết hôn là cô, không phải chị của cô đâu."

Sirilak cầm chiếc ipad lên xem, vẫn không quan tâm đến lời nói của Orm cho lắm: "Cô cứ chọn xong đi đã, dáng của tôi mặc đồ gì cũng đẹp rồi."

Nắm chặt chiếc móc áo trong tay, Orm hận một nổi không thể phóng tới bóp cổ cho Sirilak chết luôn, người gì đâu tự tin thấy sợ. Không thèm tranh cãi với con người nhạt nhẽo đó nữa, Orm quyết định tìm cho mình một bộ váy đẹp nhất, ánh mắt sáng rỡ lên khi trông thấy được thứ mình cần, Orm lấy ngay lên ướm thử: "Tuyệt thật!"

"Cái đó hở quá! Tôi không muốn người khác đánh giá người bên cạnh mình." - lướt nhanh sang chiếc váy trên tay Orm, Sirilak thản nhiên nói, mắt tiếp tục dán vào màn hình ipad.

"Hở chỗ nào đâu? Chỉ lộ một xíu vai thôi, kiểu này tôi rất thích." - Orm không vừa quyết tranh đấu tới cùng, gì chứ xưa nay ai cũng khen cô có mắt thẩm mĩ rất tốt. Sirilak ở đâu ra lại chê bai như vậy?

"Vậy cô kết hôn một mình đi!"

Orm giận đến tím mặt, dùng dằng treo lại chiếc váy rồi bước lại ghế sô pha ngồi phịch xuống không thèm chọn đồ nữa. Sirilak lúc này mới ngước lên nhìn khuôn mặt nhăn nhó của con mèo nhỏ, thở dài đặt ipad xuống.

"Đứng lên đi! Vậy cũng giận có phải trẻ con quá không?"

Ai đó quay mặt đi, có người cho cô ăn bơ trước, giờ Orm được dịp trả đũa lại rồi. Sirilak không hề thay đổi sắc diện, đứng dậy đi tìm một chiếc váy hợp nhãn mình nhất: "Thử cái này đi!"

Dù dặn lòng phải tuyệt đối lơ đi con người này nhưng Orm lại không thể thắng được sự tò mò của mình, ánh mắt lướt nhanh qua cái vái trên tay Sirilak, đây là cái cô thích thứ hai sau cái váy đã bị cô ấy bác bỏ, xem như cô ta cũng có con mắt nhìn đi, nhưng Orm không dễ dàng cho qua vậy đâu.

Không nhận được câu trả lời của Orm, Sirilak đi lại chỗ kéo Orm đứng dậy, nheo mắt đánh giá khi đang so sánh vóc dáng vợ chưa cưới của mình với chiếc váy trên tay: "Cái này có thể phô hết đường cong cơ thể của cô mà vẫn rất kín đáo, cái hồi nãy không tôn được vẻ cao quý của cô như cái này đâu."

"Cô đang dụ trẻ nhỏ à?" - Orm lườm Sirilak một cái, giựt lấy cái váy đi thay, lòng thầm an ủi coi như cô ấy đã xuống nước với mình rồi đi. Vừa đúng lúc Lingling cùng dì Kim bước ra với chiếc váy trắng thanh lịch trên người, Orm đã bị đứng hình mất vài giây, xém nhận không ra tên ngốc hồi nãy, nhìn cũng đẹp đó.

"Orm, Sirilak nhìn Lingling có đẹp không?" - Lingling mỉm cười ngố gãi gãi đầu.

Orm gật gù tự nhắc nhở bản thân, Lingling Kwong cũng chỉ là Lingling Kwong thôi, không thể nào có được khí chất mà cô mong muốn.

"Lingling xinh lắm!" - Sirilak mỉm cười trả lời.

Dì Kim nhìn chiếc váy trên tay Orm, lên tiếng: "Tiểu thư, cô đã chọn được đồ rồi à?"

"Vâng! Dì giúp con thay chiếc váy này với nha!" - Orm mở lời đề nghị khi sực nhớ ra hiện trạng của bản thân.

Lúc cánh cửa phòng đã đóng lại, Lingling đứng chỉ chỉ tay vào lễ phục nói với em gái mình: "Sirilak, em cũng thay đồ đi! Em mặc chắc sẽ đẹp hơn chị đó."

Sirilak xoa xoa đầu Lingling nhướng mày nói: "Sao chị lại nói vậy? Chúng ta giống nhau mà, em mặc vào cùng lắm cũng xinh như chị thôi."

Lingling lắc lắc đầu, tay vẫn chỉ chỉ lên chiếc váy cùng kiểu với bộ của mình, khuôn mặt có chút buồn bã khi nhớ lại ánh mắt của Orm lúc nãy: "Không giống, không giống. Em mặc vào sẽ rất khác chị, chị biết mình ngốc mà, có mặc gì vào cũng vậy thôi."

"Lingling..."

"Nhưng hôm nay chị rất vui! Thật đấy!" - nở nụ cười ngớ ngẩn, Lingling đưa cáy váy cho Sirilak luôn.

Nhìn cái váy Lingling đưa cho mình, lòng Sirilak lại nặng trĩu, đâu mới là cách tốt nhất cho chị em cô đây...

.

.

.

Lingling mở to mắt ngạc nhiên đến không thốt nên lời, Orm thật sự lộng lẫy và kiêu sa với chiếc váy trắng tinh khôi như dành riêng cho cô ấy, không thể hoàn hảo hơn được nữa. Với nụ cười ngố đặc trưng trên môi, Lingling hứng khởi vỗ vỗ tay lộp bộp: "Orm xinh nhất! Orm xinh nhất!"

Orm mỉm cười hơi cúi đầu vì ngượng ngùng, được khen tới tấp như vậy bởi một "đứa trẻ" có phần lạ lẫm, dì Kim bên cạnh cũng gật gù tấm tắc khen ngợi cô không ngớt lời. Không để mọi người chờ quá lâu, Sirilak cũng đã bước khỏi phòng với chiếc váy thanh lịch và sang trọng, tôn vinh hoàn hảo khí chất vương dã cao quý của mình.

Hai ánh mắt vô tình chạm nhau, một thoáng bối rối khi nhìn vào hình ảnh đối diện trước mặt, hai người họ nhìn vào đẹp đôi một cách lung linh và huyền ảo, khiến cho người khác không khỏi ngưỡng mộ lẫn ganh tỵ. Sirilak là người chủ động phá vỡ không khí ngượng ngùng khi nhìn sang Lingling: "Chị thấy thế nào?"

Lingling giơ cao ngón cái lên cười tươi khoe hàm răng trắng muốt: "Quá xá đẹp!"

Dì Kim chợt nghĩ ra một ý tưởng vội vào trong lấy cái máy ảnh ra nói với mọi người: "Lâu rồi không có không khí vui vẻ như vậy, mọi người cùng chụp tấm hình làm kỉ niệm nhé!"

Sirilak và Orm tỏ ra lúng túng khi nhìn thấy chiếc máy ảnh, Orm lại chưa làm tóc trang điểm thật chỉnh chu nên có chút e ngại nhưng Lingling đã bước nhanh tới, reo to: "Con thích chụp hình! Dì chụp cho tụi con đẹp vào nhé!"

Orm cười méo mó. Hiểu rồi, một đứa em thương chị như vậy chắc chắn sẽ chấp nhận thôi. 2 chọi 1 Orm có muốn từ chối cũng ngại miệng, chụp thì chụp.

Lingling e ngại đứng bên cạnh Orm lên tiếng: "Orm..."

"Hửm?"

"Chúng ta đã thân thiết với nhau rồi, Orm có thể nắm tay Lingling tự nhiên rồi đó."

"..." - có người ngơ ra chưa hiểu lắm với câu nói vừa nghe.

Dì Kim nheo mắt nhìn vào ống kính: "Chuẩn bị xong chưa, dì chụp đó nha!"

Sirilak chậm chạp bước đến cạnh Lingling nhưng đã bị chị mình đẩy ra đứng bên cạnh Orm, giờ thì Orm đang đứng giữa hai chị em họ Kwong, một bên mặt lạnh một bên mặt ngố, xem ra hình chụp được sẽ rất đẹp. Cố nặn nụ cười tươi nhất có thể, Orm đảo mắt nghĩ ngợi, nhanh nhẩu đưa tay câu lấy cổ hai người cạnh mình để đầu họ thấp xuống, vừa hay dì Kim cũng đã nhấn nút ghi nhận khoảnh khắc đáng nhớ này.

"Một tấm nữa nhé!" - dì Kim mỉm cười cầm máy tiếp.

Orm né tránh ánh mắt sắc lẻm đang lườm mình của Sirilak khi cô ấy đang chỉnh lại váy cưới, vui vẻ trả lời: "Vâng ạ!"

.

.

.

Từ lúc nào đó, ba đường thẳng đã bắt đầu đi về một hướng, bánh xe của số phận vẫn đang tiếp tục những vòng quay định mệnh.

.

.

.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com