TruyenHHH.com

Mắt xích tình thù - LingOrm, SirilakOrm

Chap 52

soshiwinter1992


Chap 52

Ira trợn tròn mắt, bên trong là lửa giận không hề che giấu đi khi nhìn thấy Orm đang rướn người hôn "Lingling của cô", mà đáng tức giận hơn chính là Lingling lại rất vui vẻ tận hưởng nó.

"Tôi không nghĩ việc này tốt cho người đang bị thương đâu." - Ira khó chịu lên tiếng, lúc này cả hai mới tách nhau ra nhìn về phía của mình.

Orm mỉm cười ẩn ý, bàn tay đặt lên vai Lingling trượt xuống khoác lên tay cô ấy giữ nguyên tư thế thân mật cùng Lingling, thái độ rất rõ ràng cố tình chọc tức cô gái trước mặt: "Lingling, không phải thái độ của chị không rõ ràng đấy chứ? Tại sao cô ta cứ bám theo chúng ta mãi thế?"

Lingling đưa đôi mắt hờ hững nhìn ánh mắt đỏ rực lên tức tối của Ira, trong lòng cũng có phần khó xử, dù vậy vẫn chọn cách vô tình nhất để trả lời, mong rằng sự tuyệt tình của cô có thể khiến cho Ira bỏ cuộc: "Thái độ của tôi trước giờ rất rõ ràng, nhưng người khác yêu tôi tôi không thể quản được. Có điều tình cảm của tôi dành cho em đương nhiên là khác biệt rồi."

Orm bật cười rạng rỡ nhìn Lingling, cô ấy nói như thế rõ ràng biết sẽ làm tổn thương Ira, nhưng cô cũng hiểu được, sâu trong lòng Lingling xem Ira như đứa em của mình nên mới tỏ ra tuyệt tình như vậy, Orm cũng rất vui vẻ phối hợp: "Chị dẻo miệng từ lúc nào vậy, đáng ghét!"

Đau, trái tim Ira đang rất đau, hai chân bủn rủn chẳng còn chút sức lực để trụ vững, nhưng cô không thể tỏ ra yếu đuối trước mặt hai người họ, đặc biệt là với tình địch của mình: "Lingling, chị có thể chìm đắm trong tình yêu hiện tại của chị nhưng chị không thể quên một điều, tôi luôn đứng phía sau chị, lúc nào chị quay đầu lại vẫn sẽ nhìn thấy tôi."

Đôi mắt hơi đỏ ánh lên tia sắc bén, Ira nhìn thẳng vào đôi mắt nâu nhạt trước mặt, lạnh lùng cảnh cáo: "Đừng tưởng rằng mình tài giỏi rồi muốn làm gì cũng được, tôi sẽ không để cô làm tổn thương Lingling, nếu điều đó xảy ra cô nhất định sẽ phải trả giá cho chuyện mình đã làm."

"Đó là lời nói của những kẻ thua cuộc, tôi là người chiến thắng nên không chấp nhất với cô." - Orm thản nhiên trả lời, coi lời nói của Ira như gió thoảng qua tai, cô làm sao lại có thể làm tổn thương người mình yêu được, trước giờ Orm là người yêu ghét rất rõ ràng, tình yêu này cô nhất định phải nắm chặt không buông.

"Cô..."

"Đủ rồi, vết thương của tôi hình như lại đau, tôi vào nghỉ trước đây." - Lingling lên tiếng ngăn tình hình trở nên xấu hơn, chuyện của hai người họ làm cô đau đầu thật sự.

Ira nhìn lại Lingling lần cuối, cảm giác uất ức khiến cô sinh ra tức giận phát tiết thành hành động, vung chân đá vào chân của Lingling một cái mới hả dạ quay lưng rời khỏi.

Nhìn Lingling khụy gối ôm chân nhăn mặt, Orm cũng không buồn đỡ bạn gái lên, hai tay khoanh trước ngực thích thú nói: "Đã quyến rũ được tôi rồi thì sau này chị đừng hòng dụ dỗ thêm người khác, nếu họ không hung dữ như nhóc con đó thì tôi cũng có cách để khiến chị sống không được mà chết không xong."

"Em đang hăm dọa tôi đó hả?" - Lingling gượng đứng dậy, cái chân của cô vẫn còn đau nhói bởi cú đá bạo lực vừa rồi, sức mạnh của Ira quả là không thể đùa được.

"Đúng vậy, giờ thì vào phòng nghỉ ngơi thôi, chị nói rằng vết thương của chị lại bị đau mà." - Orm lướt dọc ngón tay lên má trượt xuống cằm Lingling, ánh mắt mị hoặc nhìn Lingling trước khi xoay người bỏ vào trong, để lại người ở đó với nụ cười méo mó.

"Hai người họ bộc lộ bản chất nhanh thật!"

.

.

.

Apinya mỉm cười nhìn màn hình máy tính mình vừa hack được vào hệ thống mail của Sirilak, theo như thông tin Lingling cung cấp thì sắp tới Sirilak sẽ có cuộc họp cổ đông quan trọng, cô ấy đã gửi mail thông báo đến mọi người về việc này, Apinya chỉ cần vào mail thả virut, toàn bộ hệ thống của công ty sẽ bị lỗi và mất hết dữ liệu, xem như thành công trong việc làm đình trệ hoạt động của tập đoàn.

"Xong rồi!" - Apinya vươn vai nhìn lại thành quả của mình, vừa đứng dậy định lấy ly nước đi rót uống thì có tiếng chuông cửa, cô hơi bất ngờ không biết ai lại muốn tìm mình.

"Malee... sao sao cậu lại đến đây?" - Apinya bối rối đến nổi nói lắp khi trông thấy Malee đang đứng phía sau cánh cửa, còn cả nụ cười tỏa nắng đó nữa, cô ấy thật sự biết cách làm tim người khác muốn rớt ra ngoài.

"Chào cậu, nhà của cậu khó tìm thật đấy! Nhưng tớ rất giỏi có phải không?" - Malee vô tư khoe mắt cười với Apinya, sau đó tự nhiên nắm lấy cánh tay kéo luôn cái người còn đang ngơ ngác đứng nép phía sau cánh cửa ra, tiếp tục nói: "Cậu đó, lúc nào cũng trong nhút nhát như vậy, ra nói chuyện đàng hoàng với tớ xem nào!"

Apinya nuốt khan, cô vẫn còn chưa hoàn hồn lại để hiểu chuyện gì đang xảy ra, Malee đang đứng trước mặt của cô, cô ấy còn nắm lấy cánh tay mình nữa, đúng là kỳ diệu, cho nên Apinya mới ngẩn người ra chứ bộ.

Malee không ngốc đến nổi không biết người đối diện có tình ý với mình, xét cho cùng thì con người luôn tồn tại sự ích kỷ bên trong, cô muốn được sự chú ý của Sirilak, cho nên lần này đành phải lợi dụng người bạn của mình.

"Ra ngoài uống nước nhé, hôm nay tớ mời cậu!"

.

.

.

Đôi mắt nâu sâu thẳm nhìn lên đôi mắt màu xám tro tinh anh đã nhuốm màu của thời gian, chủ tịch Kwong muốn gặp riêng Orm ít nhiều gì cũng đã biết được chuyện cô và Lingling.

"Ngày mai con và Sirilak hãy sang Nhật một chuyến, ngoài công việc của Sirilak ra, ba cũng đã sắp xếp để hai đứa có chuyến đi hưởng tuần trăng mật thật thụ." - ông đặt hai tấm vé máy bay để trên bàn điềm nhiên lên tiếng, vẻ mặt âm lãnh không bộc lộ chút cảm xúc nào qua lời nói của mình, giờ thì Orm đã hiểu Lingling và Sirilak thừa hưởng gen máu lạnh đó từ ai rồi.

Orm mỉm cười, cô không phản đối lại đề nghị của ông nhưng cũng không hề tỏ ý chấp thuận: "Con cảm ơn ý tốt của ba, nhưng chuyện này tụi con tự có sắp xếp rồi."

Nhìn thấy ý không vui trong đôi mắt đối diện, Orm hướng sang chủ đề mà mình đã muốn hỏi ông từ khi nhận được cuộc gặp mặt này: "Con cũng có một việc thắc mắc đã lâu, hôm nay cũng muốn gặp ba để giải đáp."

"Con muốn biết chuyện gì?"

Orm cẩn thận nhìn vào khuôn mặt đối diện, những lời sắp nói ra nhất định chủ tịch Kwong sẽ không còn có thể điềm tĩnh như hiện tại nữa: "Vì sao ba lại ghét Lingling như vậy, cả hai người đều là con của ba kia mà?"

Đúng như Orm dự đoán, dù đã cố gắng kiềm nén nhưng hàng chân mày rậm vẫn ngoan cố nhíu chặt lại, chủ tịch Kwong khó chịu nhìn Orm gạt đi: "Chuyện đó không liên quan đến con, tuy là con dâu nhưng không có nghĩa là chuyện gì của Kwong gia con cũng có thể xen vào."

"Con gọi ba một tiếng ba bởi vì con xác định sẽ là con dâu của nhà họ Kwong, nhưng người con chọn không phải là Sirilak Kwong." - Orm thẳng thắn lên tiếng, cô không ngần ngại nói ra sự thật trước mặt người đàn ông quyền lực này, cô tin rằng chủ tịch Kwong cũng đã biết được mọi chuyện từ sớm rồi.

"Orm, cho dù cô có nghĩ và muốn làm gì ta đều mặc kệ, nhưng cô đã là vợ của Sirilak rồi thì đừng mong đến chuyện bỏ con của ta, còn muốn qua lại với đứa chẳng ra gì kia nữa." - lúc này chủ tịch Kwong cũng đã lột chiếc mặt nạ của mình xuống, ánh mắt hung ác nhìn Orm đe dọa.

Orm không chút sợ hãi, cô chuyển người để có tư thế thoải mái hơn, ánh mắt thâm thúy nhìn thẳng vào đôi mắt xám tro đang dần mất đi sự nhẫn nại, khẽ khàng nói: "Phải có lý do gì khiến chủ tịch ghét Lingling nhiều như vậy, hổ dữ không ăn thịt con kia mà."

"Ta bảo cô đừng can thiệp vào chuyện này có nghe hay không?" - chủ tịch bị hành động của Orm làm cho tức giận thật sự, nhưng ngay khi ông định sẽ quát lại cô thì đột nhiên tiếng nhạc du dương vang lên từ đâu phát ra, trước mắt ông mơ hồ mọi thứ đều trống rỗng, cả người đang gồng cứng lại cũng mềm nhũn, thả lỏng ngả ra sau ghế.

Chính xác Orm đang dùng biện pháp thôi miên đối với chủ tịch Kwong. Khi con người tức giận bởi những chuyện xảy ra trong quá khứ, đó là lúc họ trở nên mất kiểm soát và dễ dàng bị thôi miên nhất, là một nhà tâm lý học, Orm rất dễ dàng để dẫn dắt ông đi vào trạng thái vô thức đó.

.

.

.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com