Mat Xich Tinh Thu Lingorm Sirilakorm
Chap 20Ngồi nhìn chăm chú con cá nướng duy nhất sau chuyến đi câu bát nháo hồi chiều, Lingling lại kéo kéo tay áo Orm nép mặt mình sau lưng cô ấy khi phát hiện ra Luna, cô bạn của Orm cứ nhìn cô suốt."Đứa trẻ đó còn lạ tớ sao?" - Luna đặt thức ăn xuống bàn sau khi đã nướng xong cá để lên chung bâng quơ hỏi Orm, cô không quen lắm ánh mắt cảnh giác của Lingling luôn nhìn mình.Orm gắp phần thịt cá cho vào chén của Lingling, tỉnh bơ nói: "Không lạ đâu! Cậu nhỏ tuổi hơn Lingling đó. Đừng gọi đứa trẻ này đứa trẻ nọ nữa! Chẳng ra làm sao!" - Orm khẽ cười khi nhớ lại lần đầu tiên cô gặp Lingling đã bị cô ấy chỉnh như thế nào, giờ có dịp để Orm chỉnh lại đứa bạn của mình rồi.Lingling lắc lắc đầu bĩu môi chỉ chỉ tay vào dĩa thịt bên cạnh: "Lingling thích ăn thịt hơn! Lingling muốn ăn thịt!"Luna nheo mắt nhìn "đứa trẻ to xác" đang nũng nịu, thuận tay gắp đũa thịt cho vào chén Lingling, mỉm cười làm quen: "Cho Lingling nè!"Nhìn thấy ánh mắt tròn xoe ngạc nhiên nhìn lại mình như thể cô vừa làm một hành động rất kỳ lạ, Luna nói thêm: "Lingling cứ ăn tự nhiên đi! Tôi là bạn của Orm nên cũng là bạn của Lingling.""Bạn của Orm liên quan gì đến Lingling?"Câu hỏi vừa thốt ra từ miệng Lingling khiến Orm đang ăn phì cười suýt phun cả thức ăn ra ngoài. Chị gái này không phải ngốc thôi mà còn rất láu cá nữa, Luna hôm nay gặp phải đối thủ rồi....Vẫn đôi mắt tròn xoe quen thuộc đang dáo dác nhìn cái màn to màu hồng đang bao lấy chỗ họ nằm, Lingling tò mò đưa tay lên với, ngây ngô hỏi Orm đang nằm bên cạnh: "Orm! Tại sao chúng ta phải nằm ngủ trong cái này?"Orm ngáp một cái mới lên tiếng trả lời, ngày hôm nay cô đã phải trả lời rất rất nhiều câu hỏi tại sao của Lingling, ngẫm lại cảm thấy sự kiên nhẫn của mình tăng lên đáng kể: "Ở đây có rất nhiều muỗi, nếu Lingling không giăng màn ngủ ngày mai dậy mặt và tay chân sẽ nổi rất nhiều mận đỏ.""Mận đỏ là gì?"@@"Cái sẽ làm chúng ta rất ngứa và đau, còn trở nên xấu xí nữa." - Orm khoa trương nói."Vậy còn con muỗi ra sao?"Orm bắt đầu cảm thây mệt với tràn giải thích bất tận không có hồi kết này rồi, hôm nay cô rất mệt khi phải lái xe đường dài đến đây, Orm chỉ muốn ngủ thôi: "Chúng ta kết thúc ở đây đi! Khuya rồi đi ngủ thôi Lingling!"Lingling bĩu môi lắc lắc đầu, chỗ lạ nên cô cũng chưa quen lắm: "Lingling chưa buồn ngủ."Nhìn đôi mắt đen ráo hoảnh của người nằm đối diện, Orm im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Lingling nhích qua đây!""Hả?" - Lingling ngạc nhiên chưa hiểu ý của Orm.Không muốn mất thời gian giải thích dài dòng, Orm đưa tay ra kéo đầu Lingling đặt lên ngực của mình rồi luồn tay còn lại qua cổ để có tư thế thoải mái hơn, bàn tay vỗ nhẹ đều đều lên vai Lingling, giọng nói khẽ khàng cất: "Giờ thì nhắm mắt ngủ thôi, hôm nay tôi mệt rồi."Bên trên, Lingling nghe rõ mồng một tiếng nhịp tim đang đập đều đặn trong lồng ngực của Orm, cánh mũi xộc lên hương thơm nhàn nhạt phát ra từ cơ thể ấy, nhẹ nhàng và thanh thoát mang đến cảm giác dễ chịu vô cùng, khóe môi mọng mím chặt chợt cong lên nụ cười kín đáo."Trước giờ tôi chưa làm điều này với ai đâu, kể cả Sirilak đấy. Vì vậy chị hãy ngoan ngoãn ngủ một chút đi!" - tuy biết rằng Lingling không suy nghĩ sâu xa gì nhưng khi hai cơ thể tiếp xúc gần gũi thế này, nói không hề có chút cảm giác lạ lẫm nào là nói dối. Má Orm đang bắt đầu nóng lên đây."Orm...""Hửm?" - thêm một khoảng lặng kéo dài Lingling mới lên tiếng gọi Orm."Hôm nay Orm xinh lắm!"Orm phì cười trước lời khen của Lingling, trong lòng nghĩ rằng cô ấy đang nịnh mình khi cô đối xử tốt với Lingling: "Hôm nay tôi không trang điểm mà xinh cái gì?""Lingling thích Orm không trang điểm cơ." - Lingling ngẩng đầu lên thành thật nói, không ngờ rằng lại nhận được ánh mắt bối rối của người nằm dưới.Chắc bởi vì họ là chị em nên cách nghĩ giống nhau thôi, nhưng rõ ràng là phương thức bày tỏ không giống nhau. Orm bắt đầu không thích cảm giác luôn so sánh giữa Sirilak và Lingling rồi, dù chỉ là vô ý nhưng đầu cô vẫn cứ luôn nghĩ về điều đó."Ngoài Sirilak và dì Kim ra, bây giờ Lingling thích Orm nhất..." - lời nói chưa hết đã bị ngón trỏ của Orm đặt lên môi mình ngăn lại, Lingling ngơ ngác nhìn cô ấy khó hiểu."Tối rồi nói chuyện hoài làm sao ngủ được?"Lingling chớp chớp mắt hiểu ra vấn đề, ngoan ngoãn nằm trở lại chỗ cũ nhắm mắt lại: "Orm ngủ ngon!""Càng ngày mình càng không thể hiểu chính mình nữa rồi."Cảm giác bối rối tăng lên gấp bội, Orm đang bị Lingling làm cho mất phương hướng. Là do gương mặt, cả hai đều có gương mặt giống nhau làm cho cảm xúc của Orm nhất thời bị bấn loạn, ngoài ra không có gì cả. Cô chỉ thích Lingling như một người bạn, là cảm giác thương xót và đồng cảm thôi. Orm không ngừng đưa ra những lý do để phủ định sự lạ lẫm trong lòng.Đợi thêm một lúc nữa, khi Lingling đã chìm vào giấc ngủ, Orm mới tách người để Lingling nằm ngay ngắn lại, sau đó quay lưng về phía cô ấy.Mi mắt chầm chậm hé mở để lộ con ngươi đen buồn phản chiếu rõ ràng bóng lưng người nằm phía trước, Lingling cứ như thế dõi theo Orm một cách lặng lẽ...."Tại sao bây giờ mới nghe máy?" - giọng Ira tỏ ra cáu gắt khi gọi đến lần thứ N mà Lingling mới chịu trả lời, cô ấy xem ra đã chơi rất vui đây, vui đến nổi quên mất lời cảnh báo của cô luôn rồi.Lingling nhìn xuống đồng hồ trên tay, khẽ khàng nói: "Bây giờ tôi mới rảnh.""Lingling, cậu biết chuyến đi chơi này không hề đơn giản. Tại sao vẫn liều mạng muốn đi chứ?" - Ira luôn tò mò về điều này, nhưng cái cô đang có chính là sự ganh tỵ với người bên cạnh Lingling Kwong hiện tại hơn, tại sao không phải một ai khác mà lại là vợ của em gái cô ấy. Nếu thế Ira sẽ dễ dàng chấp nhận hơn nhiều."Tôi có lý do riêng của mình, ngày hôm nay không có chuyện gì xảy ra hết." - Lingling không muốn nói dài dòng, đặc biệt là ở môi trường xa lạ này nhưng nếu không nói rõ nhất định lại bị Ira càm ràm không dứt."Chị muốn tôi phải làm gì?" - cảm thấy yên tâm hơn một chút, Ira bắt đầu vào vấn đề chính, nếu Lingling không muốn nhờ cô giúp đỡ nhất định sẽ không chịu bắt điện thoại của cô rồi, dù hơi phũ phàng nhưng Ira quá hiểu Lingling muốn gì."Cho Sirilak biết tôi đã ra ngoài, ngày mai tôi có linh cảm không tốt lắm.""Sao... này, đừng cúp máy!" - Ira bực bội ném điện thoại xuống giường khi chưa kịp hỏi xong đầu dây bên kia đã ngắt máy. Tại sao cô lại thích một người lạnh lùng vô vị như Lingling Kwong làm gì kia chứ?"Cảm giác bị lợi dụng đáng ghét thật!" - Ira lầm bầm rồi nằm xuống ngủ, ít ra cô cũng biết được Lingling không xảy ra chuyện gì.Yêu một người không quan tâm đến cảm nhận của mình, tình yêu đó có đáng để chờ đợi nữa hay không?Một thứ tình yêu đơn phương mù quáng......TBC.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com