TruyenHHH.com

Mat Troi Va Cac Hanh Tinh Xung Quanh

Nhân gian khói bụi, không thể đếm có bao nhiêu loại người, cũng chẳng thể hiểu rõ một ai, thậm chí là chính mình.

Bởi lẽ bản thân mình còn chưa thể hiểu nổi nên em cũng chẳng thèm đoái hoài gì tới người khác. Tuy là chẳng rõ mình muốn gì nhưng có hai điều em rõ ràng về mình nhất. Một, tên em là Sao. Hai, em chưa, đang và sẽ không bao giờ yêu ai.

Sao yêu việc học, chính xác, em là một mọt sách chính hiệu với tủ sách đáng nể trong căn phòng với ô cửa sổ nhỏ . Phòng em không rộng nhưng một nửa phòng là giành cho những quyển sách với vóc dáng yêu kiều. Em không thích những thứ mang lại cho em quá nhiều những xúc cảm ủy mị như tình yêu của Adam và Eva . Bởi lẽ em nghĩ nó sẽ mất rất nhiều thời gian. Em bảo thủ, em không thích thay đổi dù cho ai khuyên răn đi nữa. 

Sao sinh ra trong một cuộc hôn nhân đổ nát nên em chưa bao giờ yêu và Sao có một trái tim nguội lạnh với tình yêu. 

Sao có một điều đặc biệt hơn những bạn cùng tuổi : em là kẻ cô đơn. Sống một mình, học một mình và em không có bạn.

=============

Sao mệt mỏi lê lết bước chân của em trở về nhà sau năm tiết học ở trường.

Em mệt mỏi thả mình lên chiếc giường thân yêu. Lim dim đôi mắt nặng trĩu, em chợt giật mình vì tiếng chuông điện thoại. 

Cô bạn cùng lớp em gọi mời em cùng đi chơi. Ắt họ nghĩ Sao không đủ khả năng để tự mình hòa nhập dù em là học sinh giỏi nhất lớp. Em nhẹ nhàng đồng ý, đôi mắt mơ màng ướt đẫm những giọt mưa thu dịu dàng khép lại, hôm nay em mệt.

=======

Đứng bên quầy hàng nhìn những cô bạn tíu tít chọn đồ, lòng em vui vẻ. Em thích sự ồn ào như vậy. Mắt đảo xung quanh, dừng lại trên màn hình lớn của shop.

Idol. K-pop.

Em chưa bao giờ yêu thích.

Nhưng mắt em không dời đi được. Em thấy những chàng trai mặc áo cardigan nhảy những điệu nhảy khó hiểu. Tiếng nhạc xập xình nhưng không khiến em khó chịu.

Đôi mắt chàng lạnh lùng tựa gió đông thoảng qua. Cái phẩy quạt đong đưa theo nhịp nhạc đưa ánh mắt em theo cùng. Chàng quay đầu, tấm lưng rắn rỏi, mắt em không dời.

Mắt chàng sáng như ngân hà em thường thấy qua những lần nằm trên mái nhà. Mái tóc chàng tưởng mịn màng như những cánh hoa thơm nức mũi những đêm hè.

Bờ vai chàng vững chãi muốn phủ cả thế giới của em. Sao mường tượng ra tấm lưng rộng như biển cả, ôm lấy em dịu dàng, như những chiếc lá mùa thu bay lên cao vút, xoay tròn nâng em vào lòng.

A, tim em đập.

Hình như em yêu rồi.

#201915013108


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com