TruyenHHH.com

Mat Troi Be Drop

Buổi trưa ấy, họ bộc bạch hết với tôi rằng mình đã cô đơn, đau khổ và cùng cực đến thế nào, dù chỉ mới biết nhau nhưng chúng tôi nói chuyện như người bạn già của nhau. Cuộc hội thoại của những ông cụ non sao..? haha thú vị thật.

Haji, ba mẹ cậu ấy ly dị, bỏ lại cậu, mấy đứa em và một đống nợ. Cậu là anh cả, mọi việc ở nhà đều do cậu quản, mọi thứ... Cậu ấy nói đôi lúc chữ anh cả đối với cậu nó nặng nề lắm, tiền học của mấy đứa nhỏ với tiền nuôi 4 miệng ăn, cậu không biết sao mình có thể duy trì được tới bây giờ. Lúc này cậu ấy tựa đầu vào vai tôi mà nói tiếp, nhiều lúc cậu ấy muốn rời bỏ nơi đó, bỏ lại mấy đứa em mà rời đi, đi về một nơi mà chẳng ai biết Tanako Hajime là ai sống cuộc sống an nhàn tại đấy. Cậu tự trách mình là ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân. Cậu che mặt lại mà thút thít trên vai tôi, tôi cũng không nói gì, chỉ vòng tay qua lưng mà vỗ về cậu bé to xác này, sẽ chẳng có ai không nghĩ đến điều đó khi ở trong tình cảnh của cậu cả, nếu là tôi thì tôi cũng không nghĩ rằng mình sẽ ở lại, tuy cậu nói thế nhưng cậu không hề rời đi thế thì làm sao người khác có thể trách cậu được chứ. Cậu cũng mới 15 tuổi, tôi cũng vậy và Chin cũng thế. 

Độ 15 tuổi của người khác thì nào là tình yêu, là những cuộc vui chơi đến tận đêm khuya, là những lần trốn tiết mà bị bắt... vô ưu vô lo mà tận hưởng

15 tuổi của chúng ta là những ngày lo lắng về lũ đòi nợ, là tháng năm đối mặt với sự miệt thị và chửi rủa của người thân lẫn người ngoài, là những đêm làm việc khổ cực... vô vô vàng vàng những điều khiến chúng ta lo lắng..

Chin cậu ở trong một gia đình giàu có, gương mặt trắng tinh này cậu được thừa hưởng từ mẹ, sinh cậu xong mẹ cậu cũng rời bỏ cậu mà chỉ để lại cho cậu cái tên. Đúng vậy, cái tên "Chin" là mẹ của cậu đặtcho cậu. Sau khi mẹ mất bố của cậu thay đổi hoàn toàn, bố cậu khi xưa là người hiền hòa, dịu dàng và chu đáo là một người chồng là một ông bố tuyệt vời. Bố cậu bây giờ là người tàn bạo, cau có và bê bối. Đánh cậu là việc ông ấy siêng năng nhất, bố cậu ấy thích nhất là đánh cậu bằng roi da, chọi đồ thủy tinh vào cậu và tra tấn tinh thần . Đánh xong, bố lại lấy thuốc bôi cho cậu và liên tục nói"a-anh xin lỗi mà karin, anh xin lỗi..đ-đừng rời xa anh nhé.." có vẻ là do cậu quá giống mẹ của mình, bố cậu thì quá yêu mẹ cậu nên sinh ra ảo tưởng, và...mọi chuyện sảy ra như thế...

Cậu ấy nói, lúc đầu còn không hiểu mà đáp lại, sau đó cậu bị đánh và chửi còn khinh khủng hơn lúc trước, nói đến khúc này cậu cũng tựa vào vai tôi mà chìm vào giấc ngủ. Hai thân ảnh to lớn trước mắt tôi bổng trở nên nhỏ bé và cần sự che chở, lúc này tôi nghĩ mình cần làm gì đó, lúc đầu tôi phân vân lắm chẳng biết có nên hát một khúc hay không, hay là ngồi im như tượng thế này, tôi cũng không tự tin về giọng hát của mình là bao nhưng ít nhất thì nó vẫn sẽ tốt hơn là ngồi im,...đúng chứ?

"Pink toes pressed against the carpet
Show your face and finish what you started
The record spins down the alley, late night
Be my friend, surround me like a satelliteTiger on the prowl
East of Eden
Coming for you now
Keep me from the cages under the control
Running in the dark to find East of Eden
Keep me from the cages under the control
Running in the dark to find East of Edenf
I wanted to stay
You don't mind, you're a true believer
Take it up with the badlands
Creep on in like the concrete feverIf I wanted to stay
You don't mind, you're a true believer
Take it up with the badlands
Creep on in like the concrete feverKeep me from the cages under the control
Running in the dark to find East of Eden
Keep me from the cages under the control
Running in the dark to find East of EdenFind East of Eden (Ah-ah-ah-ah-ah-oh)
To find East of Eden (Ah-ah-ah-ah-ah-oh)
To find East of Eden (Ah-ah-ah-ah-ah-oh)
To find East of Eden (Ah-ah-ah-ah-ah-oh)....."
Giọng hát của em vang vọng trong không gian,  được luồng gió yêu mến mà đưa ra tận biển, vang xa đến chân trời.... Sau giọng hát đó là một khoảng không tĩnh mịch,  và rồi tôi cũng tựa đầu vào họ và nghĩ ngơi trong giây lát...

Và trong buổi trưa đó.... Tôi đã quen được hai con người u ám này...

================================================================================

xin lỗi vì cánh viết sặc mùi nghiệp dư của tui...=___)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com