Mat Na
Cô cuộn tròn người trong chăn, rúc đầu thật sâu vào trong lòng Isaac . Mọi thứ không phải là mơ và bây giờ cô rất hạnh phúc. Đêm qua đã mơ về đám cưới của chính mình, trong cô trong giấc mơ thật rạng rỡ và hạnh phúc.Bình minh chưa ló dạng, Isaac đã thức dậy. Anh muốn cho cô xem một thứ đặc biệt. Nhìn sang bên cạnh liền thấy cô nằm sát người anh. Bây giờ anh muốn nhìn cô thật kỹ: khuôn mặt cô chẳng khác nào là thiên sứ. Anh thầm cám ơn đời vì mình lại có được tình yêu của cô. Anh muốn đùa cô một tí nên đưa tay bịt cái lỗ mũi xinh xinh để cô khỏi thở. Cô cựa quậy, rồi vùng vẫy, và cuối cùng là mở mắt ra. Mặt cô chỉ cách mặt anh 1 khoảng nhỏ. Anh nhìn cô mỉm cười:_“Chào buổi sáng.”Cô ngại ngùng nhìn anh:_“Chào Tài buổi sáng.”_“Không phải lời nói, Anh muốn hôn…”_“Không được đâu, em chưa đánh răng…”_“Không sao, lúc nào Trúc cũng thơm mà.”Cô bĩu môi rồi trườn người qua một chút hôn phớt lên môi anh:_*chụt* “Chào Tài buổi sáng.”_*chụt* “Anh cũng vậy.”Cô cười rạng rỡ vì mới sáng mà đã ngọt ngào như vậy. Mai mốt ngày nào cũng vậy…Asihh, cô đang nghĩ gì thế._“Tài ah…”_“Sao bà xã ?”_“Sau này ngày nào cũng phải thế nha. Ý là ngày nào cũng phải hôn em đấy.”_“Tuân lệnh bà xã. Vừa nói anh vừa nhéo yêu vào má cô.”_“Còn nữa, trước mặt mọi người không được gọi em là bà xã. Mất mặt lắm.” Cô nói lí nhí trong cổ._“Anh biết mà, anh không gọi bà xã đâu. Anh gọi vợ ơi…”_“Cũng không được.”_“Vậy gọi là cục cưng ơi, được không ?”[Lắc đầu.]_“Em yêu ?”[Lắc đầu.]_“Mình ơi ?”[Lắc đầu]_“Asihh…anh lấy vợ về mà cái gì cũng không cho gọi, chẳng lẽ bảo anh gọi em là “ ông chủ” à ?”[Gật đầu lia lịa.]_“Thế anh không lấy nữa đâu.”_“Nè, mới nói hồi đêm giờ Tài định nuốt lời sao? Em không biết đâu đấy.” Cô hốt hoảng.Anh cười tươi rói, choàng tay qua eo cô kéo sát người mình:_“Anh chỉ giỡn thôi mà. Anh biết rồi, lấy Trúc anh nhất định phải lấy nhưng chuyện đó tính sau đi…anh không làm Trúc mất mặt là được chứ gì.”_“Nhưng…”_“Không nhưng nhị gì hết.”Cô không nói gì chỉ ôm anh thật chặt, cô muốn chắc chắn rằng mọi thứ không phải là mơ._“Nè, có định dậy không đó.”_“Còn sớm mà, em muốn ngủ chút nữa.”_“Không được đâu. Hôm qua anh bảo sẽ dẫn Trúc xem một thứ đặc biệt. Nếu Trúc không dậy thì trễ đó.”_“Em không cần xem nữa đâu, chỉ cần có Tài là em thấy cái gì cũng đặc biệt hết.”_“Anh biết rồi. Vậy anh đi xem một mình đây. Trúc tự ngủ dậy rồi về bang một mình nha.”Anh hù cô, định ngồi dậy thì cô kéo anh lại:_“Đừng bỏ em một mình mà, em dậy, em dậy…”_“Trúc ngoan, anh yêu…”Anh vừa nói vừa hôn vào môi cô. Cô ngồi hẳn dậy nhưng khi nhận thấy mình chưa mặc áo quần thì xấu hổ lập tức kéo chăn quấn hết người._“Cái gì anh cũng thấy hết rồi. Có gì mà xấu hổ thế.”_“Ai thèm xấu hổ, chỉ tại trời lạnh thôi.”Anh mặc vội cái áo choàng vào và ẵm cô lên._“Tài làm gì thế ? Thả em xuống đi.”_“Không đâu, Trúc còn đau mà, phải không ?”_“Tài tập cho em lười đấy.”_“Thì có anh, Trúc lười cũng không sao cả.”_“Thế mai mốt không được chê em lười đâu đấy.”_“Không chê đâu.”Trời đã hừng sáng nhưng chưa thấy mặt trời lên. Isaac để cô xuống tựa vào ban công. Anh ôm cô từ phía sau lưng và ngửi mùi thơm từ tóc của cô:_“Trúc của anh rất thơm, biết không ?”_“Thật sao ?”_“Uhm, thơm lắm. Trúc biết hồi nãy nhìn em ngủ, anh nghĩ gì không ?”_“Không! nói em nghe đi.”_“Anh nhớ ngày xưa anh hay cầu nguyện với Thượng Đế lắm.”_“Tài cầu nguyện? cầu gì thế?”_“Anh cầu Ngài ban cho anh một người yêu. Và anh đã cầu nguyện rất chăm chỉ.”_“Rồi sao ? Tài tìm thấy người yêu chưa?”Cô hỏi anh nhưng trong lòng thì cười. Vì cô biết anh đang nói về cô._“Chưa. Bây giờ Ngài ấy vẫn chưa ban cho anh người nào cả.Cô im lặng nhưng trong đầu cô đang gào lên: “vậy em không phải là người sao hay anh không yêu em”.Anh hôn vào vành tai cô, nói thì thầm vào tai cô:_“Vì anh cầu nguyện chăm chỉ nên ngài ấy không ban cho anh một con người. Ngài ấy ban cho anh một thiên thần. Chỉ có điều thiên thần của anh thiếu đi đôi cánh, vì thế nên thiên thần sẽ ở mãi bên anh.”Cô vừa xấu hổ vì mình dễ giận và hạnh phúc khi nghe những lời như vậy:_“Em là thiên thần của Tài sao ?”_“Đối với anh, Trúc còn đẹp hơn cả thiên thần ấy chứ.”Cô cười rạng rỡ. Lúc ấy mặt trời cũng vừa ló dạng. Anh chỉ cho cô nơi mặt trời vừa ló lên giữa hai tòa nhà. Vì những tòa building ấy có tường bằng kiếng nên ánh sáng mặt trời phản chiếu ngược lại nhìn cực kì chói lóa. Cô thốt lên:_“Đẹp quá!”_“Uhm…rất đẹp phải không ?”_“Sao Tài biết được chỗ này thế.”_“Ngày xưa anh có đi làm thêm ở đây và tình cờ phát hiện được. Trúc thích không ?”“Em thích lắm, cám ơn Tài .”Cô quay người về đối diện với anh, cô đưa một tay ra khỏi cái chăn để chạm vào mặt anh._“Em không nghĩ Tài của em lại cực khổ thế.”Isaac nhìn cô :_“Có gì đâu, nếu anh không cực khổ thế thì làm sao gặp được Trúc , làm sao yêu Trúc …”_“Em hôn Tài được không ?”_“Bây giờ mà còn hỏi anh sao ?”Cô đưa thêm một tay nữa ra khỏi cái chăn để ôm lấy cổ anh. Cô đặt vào môi người cô yêu một nụ hôn thật sâu và dứt hẳn, nhưng anh đã kịp thời kéo cô sát vào người mình để nụ hôn được tiếp tục. Cô nhón chân lên, thân thể cô bị tấm chăn dày cộm làm ngăn cách với anh, cô kéo tấm chăn rớt xuống và tiếp tục ôm hôn anh. Hai tay anh như tìm thấy kho báu không ngừng xoa trên khắp lưng trần mịn màng của cô:_“Tài ah…đừng mà…em còn đau đấy…”_“Tại em quyến rũ anh trước chứ bộ.”_“Hồi nào ?”_“Tại em đẹp và quyến rũ như thế này, không mặc gì mà còn ôm hôn anh chặt cứng như vậy. Anh làm sao chịu nổi.”_“Em xin lỗi, em vào lấy áo mặc vào là được chứ gì.”Isaac vờ như không nghe lời cô nói, bây giờ anh đã chu du lên cái cổ trắng ngần của cô. Cô cố đẩy anh ra nhưng chẳng có tí sức mạnh nào trong cái đẩy đó._“Tài , chúng ta đang ở ngoài đấy. Nhỡ bên kia đường người ta nhìn thấy thì sao?”_“Trúc yên tâm, chúng ta đang ở tầng thứ 88, không ai nhìn thấy đâu. Với lại người ta cũng đang bận như anh chứ bộ” *cười đểu*_“Thế em đang đau mà, em không muốn…”_“Trúc nói thế mà thân thể Trúc nói khác đấy.”Cô nhìn thân thể của mình thì thấy làn da trắng sứ đã ửng hồng. Cộng vào đó tay anh không ngừng âu yếm nơi đó. Cô chu môi ra trách anh:_“Tại Tài đó. Hư quá, mới sáng mà thế này. Sau này sao em chịu nỗi.”_“Thế thì anh đang sửa chữa sai lầm đây. Từ từ em sẽ quen mà, phải ko bà xã…”Và thế là anh bắt đầu ngấu nghiến cô không tha…………………………Chiếc taxi dừng lại trước cửa nhà Isaac, cô xấu hổ theo anh bước xuống xe. Trong nhà có hai vợ chồng đi ra đón._“Isaac , con về thăm bố mẹ đấy à? Mẹ cậu lên tiếng.”_“Isaac , cô gái xinh đẹp này là ai đây? Người đàn ông hỏi.”_Cô bẽn lẽn: “con chào hai bác.”_“Ba à, người ta không phải là cô đơn giản vậy đâu. Cô chủ của con đấy.”_“À, thì ra là ân nhân, mời ân nhân vào nhà.”Hai vợ chồng đon đả mời cô vào trong nhà, cô nhìn anh cầu cứu vì cô không biết nói thế nào bây giờ. Isaac chỉ nhìn cô cười tươi rói. Hôm nay anh dẫn cô về nhà là để giới thiệu cho ba mẹ mình con dâu. Sau khi cô đã ngồi vào bàn thì người phụ nữ lên tiếng:_“Chúng tôi rất là biết ơn ân nhân vì đã giúp đỡ chúng tôi và Isaac nhà chúng tôi. Sau này mong cô chiếu cố nó dùm.”_“Dạ, cháu…cháu…”Cô thì ngượng ngập. Anh thì cứ khúc khích cười mãi. Người phụ nữ thấy vậy thì la anh:_“Có gì mà cười hoài thế, không biết phép lịch sự gì cả. Nhà có khách mà.”Cô như mở cờ trong bụng. Thầm cám ơn mẹ của Isaac đã mắng anh dùm cô. Người gì mà vô tâm, đã thế còn bảo là yêu người ta.“Mẹ, đây không phải là khách đâu. Cô ấy là vợ con đấy. Con đem về giới thiệu với ba mẹ.”Cả hai người mắt chữ O, miệng chữ A nhìn anh. Cô thì sợ hai người họ không chấp nhận cô, còn sợ ba Isaac lại lên cơn đau tim. Cô dường như sắp khóc._“Hai bác à…con…”*Bốp*Người phụ nữ vỗ vai cô:_“Sao gọi là bác, phải gọi là ba mẹ chứ.”_“Ah…m..ẹ…mẹ…”_“Con dâu ngoan…”Người đàn ông thì vỗ vai cô:_“Quả không thẹn là con ba, con giỏi quá. Nhớ ngày xưa mẹ con cũng là hoa khôi của trường bla..bla…”………..Sau khi từ nhà anh về, cô nói như chim:_“Ba mẹ vui tính quá ha, nhà của Tài rất ấm áp…”_“Mai mốt Tài nhớ dẫn em về đó nữa nha…”_“À, mà em có cần mang gì tới đó không ?”Bla…bla…_“Trúc ?”_Cô ngừng lại: “Sao hả Tài ?”“Em…nói nhiều quá đó.”_“Ah…em xin lỗi”._“Khi nào tụi mình cưới ?”[Im lặng.]“Mai nha.”_“Hả ? Ngày mai sao kịp, em chưa may áo quần, chưa dọn nhà…uhm..uhm…”Anh bịt miệng cô bằng một nụ hôn. Khi anh thả cô ra thì cô nhìn anh bẽn lẽn:_“Vậy thì mai.”_“Oh yeah!!! Anh thắng.”Khi cô và anh về đến nhà thì trời vừa xế chiều. Cô vừa vào tới cửa liền ra lệnh cho một đàn em cô gặp sớm nhất:_“Cậu gọi mọi người trong nhà vào họp, tôi có chuyện cần bảo."Đứa đàn em trố mắt lên._“ Nhóc con. Cô là ai, tự nhiên vào đây ra lệnh này nọ, muốn chết hả. Tưởng đẹp là muốn nói sao thì nói hả ?”*Bốp* cô cầm lấy cái mặt nạ vàng gõ vào đầu tên đàn em:_“Tôi cho cậu mày ăn để cậu coi anh như con nhóc thế hả ? Đi nhanh nếu không muốn chết.”_“Ah, con này ngon. Mà ... con nhóc này... ?”Cô đưa chiếc mặt nạ lên mặt. Đứa đàn em hét lên:_“Lão đại….ah... Lão đại.”Rồi nhảy lên hò hét:_“Tụi bay ơi, Lão đại đẹp quá xá luôn, ra đây xem.”Lập tức đám đàn em tất thảy chạy ra xem coi. Ai cũng kinh ngạc vì cô tháo mặt nạ. Cứ nghe đồn cô già cả và xấu xí nên giờ hết thảy đều shock. Bọn chúng thay nhau đến xem, có đứa còn cả gan nhéo vào má cô. Cô có trợn mắt lên cũng không ai sợ vì mặt cô đáng yêu quá mà, cô mà giận lên chỉ tổ cho người ta muốn nựng thêm. Anh không thể chịu nỗi cảnh tượng đó, hai mắt đỏ ké, sát khí bừng bừng. Anh hét lên:_“Có thôi đi không, người ta là của tôi đó. Đụng vào tôi giết hết”.Lập tức cả bọn đàn em xê ra kính cẩn:_“Anh Isaac , thứ lỗi.”Anh dí cái mặt nạ vào mặt cô:_“Anh cấm, cấm tiệt từ nay ra ngoài không được tháo ra. Biết không ?”Cô chưa kịp tiêu hóa hết chỉ vội gật đầu._“Anh Isaac, không được đâu. Sao chỉ anh thấy mặt Lão đại còn tụi em thì không? không công bằng.”_“Người ta là vợ tôi, tôi muốn dấu là quyền của tôi.”_“Aaaahhhhhh………..ahhhhhhhhhhh……”_“Anh em ơi, Lão đại lấy chồng……….”Cả bang lại la lên lần nữa như ong vỡ tổ. Cô chỉ chết trân tại chỗ vì xấu hổ. Mất mặt, thật mất mặt._“IM LẶNG.”Khi Isaac hét lên, tất cả đều im lặng nghe anh nói:_“Ngày mai tôi và Lão đại của các cậu sẽ làm đám cưới. Vì vậy anh em giúp dùm và mời tất cả đến dự nha.”_“Vâng, thưa anh Isaac .”_“Nè, tụi bây không coi Lão đại ra gì hả ?” cô giận lẫy khi thấy đàn em mình không coi mình ra gì còn với anh thì nghe lời răm rắp._“Dạ, không dám. Nhưng tụi em thiết nghĩ: Lão đại đẹp quá mà làm Lão đại thì uổng quá. Hay là làm Lão đại phu nhân đi, để anh Isaac làm Lão đại cho. Vì nhìn thế nào thì anh Isaac vẫn oai hơn Lão đại.”Nói xong, tất cả bỏ chạyMặt cô nỗi sát khí bừng bừng._Cô gào lên: “ĐỨNG LẠI HẾT CHO TÔI.”Isaac kéo tay cô lại:_“Nổi giận thế ảnh hưởng sắc đẹp đó. Mọi người chỉ giỡn chơi thôi mà, anh đâu có dành vị trí Lão đại với em”_“Tài …anh cũng chọc em.”
Anh cười và nhấc bổng cô lên, bế vào nhà.Ngày hôm sau, tại nhà lớn._“Chúc mừng Lão đại, chúc Lão đại trăm năm hạnh phúc”._“Cám ơn các cậu”_“Lão đại thật là đẹp, đẹp hơn hoa hậu hoàn vũ nữa.”_“…Cám ơn các cậu.”_“Nhìn Lão đại là chúng em muốn nựng…”_*bực mình* “Cám ơn các cậu.”_“Mai mốt anh Isaac bỏ Lão đại, nhớ cho tụi em một vé.”_“YA! MUỐN CHẾT HẢ ?” Cả anh và cô cùng hét lên.Đám cưới kết thúc tốt đẹp, đến nghi thức ném hoa. Cô nhìn qua nhìn lại thấy bọn đàn em tranh nhau chỗ tốt nhất để giựt hoa. Bực mình, cô nhét ngay vào tay Noo. Đàn em ỉu xìu.………….._“Mèo, tặng cho em nè.”_“Dịp gì thế Lu.”_“Hoa cưới.”_“Của ai ?”_“Isaac đó. Mèo cũng có đi dự mà. Sao hồi nãy Mèo về sớm vậy.”_“Tại Mèo hơi mệt trong người, dạo này ăn uống không được gì cả, ăn vào là nôn ra hết.”_“Hả ? Nghe quen quen.”_“Sao quen.”_“Giống mấy bà bầu”._“Lu ngốc quá đi. Làm như dễ mang thai lắm vậy? Chắc tại Lu hành Mèo dữ quá nên ra vậy đấy. Sau này phải thương Mèo và không được hành nữa đâu đấy.”_“Anh thương Mèo nhất mà, giờ chúng ta vào trong phòng để anh mình chứng tình yêu của anh nha.”_“Làm sao để minh chứng ?”_“Xích lại anh nói cho Mèo nghe”_“ABCD......XYZZZZZZ”Cát Tường đỏ mặt:_“Ah…Lu hư quá đi. Dê nữa.”_“Anh chỉ dê mỗi Mèo của anh thôi…”………………
Anh cười và nhấc bổng cô lên, bế vào nhà.Ngày hôm sau, tại nhà lớn._“Chúc mừng Lão đại, chúc Lão đại trăm năm hạnh phúc”._“Cám ơn các cậu”_“Lão đại thật là đẹp, đẹp hơn hoa hậu hoàn vũ nữa.”_“…Cám ơn các cậu.”_“Nhìn Lão đại là chúng em muốn nựng…”_*bực mình* “Cám ơn các cậu.”_“Mai mốt anh Isaac bỏ Lão đại, nhớ cho tụi em một vé.”_“YA! MUỐN CHẾT HẢ ?” Cả anh và cô cùng hét lên.Đám cưới kết thúc tốt đẹp, đến nghi thức ném hoa. Cô nhìn qua nhìn lại thấy bọn đàn em tranh nhau chỗ tốt nhất để giựt hoa. Bực mình, cô nhét ngay vào tay Noo. Đàn em ỉu xìu.………….._“Mèo, tặng cho em nè.”_“Dịp gì thế Lu.”_“Hoa cưới.”_“Của ai ?”_“Isaac đó. Mèo cũng có đi dự mà. Sao hồi nãy Mèo về sớm vậy.”_“Tại Mèo hơi mệt trong người, dạo này ăn uống không được gì cả, ăn vào là nôn ra hết.”_“Hả ? Nghe quen quen.”_“Sao quen.”_“Giống mấy bà bầu”._“Lu ngốc quá đi. Làm như dễ mang thai lắm vậy? Chắc tại Lu hành Mèo dữ quá nên ra vậy đấy. Sau này phải thương Mèo và không được hành nữa đâu đấy.”_“Anh thương Mèo nhất mà, giờ chúng ta vào trong phòng để anh mình chứng tình yêu của anh nha.”_“Làm sao để minh chứng ?”_“Xích lại anh nói cho Mèo nghe”_“ABCD......XYZZZZZZ”Cát Tường đỏ mặt:_“Ah…Lu hư quá đi. Dê nữa.”_“Anh chỉ dê mỗi Mèo của anh thôi…”………………
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com