Mat Na
Isaac cõng cô đi một đoạn khá xa thì thấy đám đàn em cô do Noo dẫn đầu chạy tới. Thấy anh cõng cô, Noo hỏi gấp gáp:_"Isaac , Lão dại bị làm sao vậy ?"_"À, ông ta bị trúng mảnh. Tôi cõng từ bến tàu về đến đây."Anh nhìn cô rồi nói:_"Ông ta nhìn nhỏ con thế mà nặng gần chết"Cô ta bĩu môi:_"Tôi bắt cậu cõng tôi chắc, ngu thì lo mà chịu"_"Ông ăn nói với ân nhân của ông thế à ?"Cô không thèm nhìn Isaac nữa, cô giận vì anh nói cô mập. Quái lạ, từ bao giờ cô để ý những chuyện nhỏ nhặt như thế. Isaac được một đứa đàn em khác chỡ về nhà, còn nghe nói đâu cô được chỡ vào tay nhà bác sĩ riêng gần đó để băng bó vết thương.Isaac về đến nhà, người lem lấm bùn đất và máu của cô, anh tắm rửa nhanh chóng và lên giường đi ngủ. Cánh cửa phòng mở ra, Noo bế cô vào:"Lão đại cứ đòi ngủ phòng làm việc hoài. Từ ngày cậu đến đây, cậu làm gì ảnh mà đêm nào ảnh cũng ngủ phòng làm việc hết vậy."Shock. Isaac há hốc mồm khi nghe Noo nói vậy, toàn là cô làm gì anh xong rồi bỏ đi không chứ anh có làm được gì cô đâu. Anh nói với Noo:_"Anh cứ để ông ta lên giường đi, tôi sẽ chăm sóc cho ông ta"Sau khi Noo ra khỏi phòng, Isaac đi tới bên cô, anh đưa tay vén mấy cọng tóc lòa xòa trước trán (đương nhiên là của chiếc mặt nạ vàng) cô, anh nhỏ nhẹ:_"Ông đừng ngủ ở phòng làm việc nữa không thì mắc công đàn em ông nói tôi dành phòng với ông."_"Cậu không sợ ở cùng phòng với tôi ?"_"Có gì mà sợ, "thịt" tôi ông cũng ăn rồi. Tôi chẳng việc gì phải sợ ông cả."_"Uhm......thôi cũng được."_"Ngủ đi, khuya lắm rồi".Isaac đỡ cô nằm xuống, anh nằm bên cạnh cô. Mỗi người đều có cảm xúc riêng của mình. Cô muốn cảm nhận hơi ấm của anh, cô lê mình xích lại gần anh, cái chân bị thương làm cô đau muốn chết. Chiếc giường kingsize mà anh nằm mép bên kia giường, cô nằm mép bên này giường, cô ngại không muốn ngồi dậy mà qua nên cứ xích từng chút một. Isaac nghe tiếng vải xột xoạt cọ vào nhau thì mở mắt ra:_"Ông sao vậy?"Cô không biết nói sao giờ, chẳng lẽ nói tôi muốn cảm nhận hơi ấm của cậu, có đánh cô chết cô cũng không nói câu đó. Cô nói dối:_"Tôi chỉ thấy hơi lạnh nên...."Isaac nhìn cô, tự dưng cảm thấy cô rất đáng yêu. Anh lăn mình về phía cô, cô la lên:_"Nè, dừng lại, làm cái gì vậy ?"Isaac không nói gì, với tay kéo hắn lại gần mình, anh giơ một cánh tay cho cô gối đầu, anh nói:_"Tôi cho ông mượn hơi ấm của tôi. Thử không, người tôi ấm lắm."Cô nhắm mặt lại, cảm nhận mùi hương da thịt của anh, tự dưng cô muốn nhiều hơn nữa, cô muốn anh ôm ấp cô, cô muốn chạm vào làn da trần của anh. Không biết tự bao giờ, cô mắc chứng bệnh nghiện anh. Cô, Lão đại trong giang hồ mà mọi người kính sợ, căm ghét. Chưa bao giờ cô thấy mình mong mỏi một điều gì. Ngày xưa, cô bắt anh về bằng được vì cô muốn chứng minh : "Có tiền mua tiên cũng được". Nhưng bây giờ khi đã có anh thì cô muốn nhiều hơn. Cô bị bệnh rồi, cô phải đi khám tổng quát thôi. Khi cô định thần lại thì thấy tay mình đang mở mấy chiếc nút áo trên người Isaac còn Isaac thì nhìn cô kinh ngạc. Tay cô từ từ đi xuống dưới cạp quần của anh lúc nào cô cũng không hay, cô hoàn toàn làm trong vô thức, cô điên lên vì anh nằm bên cạnh cô. Nực cười, thật nực cười. Đường đường là Gì Lê của Shali bang mà bây giờ cô làm những việc hoàn toàn không suy nghĩ. Isaac giật tay cô ra khỏi người anh. Anh sợ cô mệt vì cô đang bị thương:_"Không được, ông đang bị thương nặng đó."_"Nhưng gần 1 tuần rồi...."Lần này cũng không phải cô nói, cô tuyệt đối không bao giờ nói những câu như vậy nhưng sao lời đó lại thoát ra khỏi miệng cô.Isaac nhìn cô, anh cũng muốn cô chứ nhưng như thế không tốt cho cô, anh không muốn nhìn thấy cô đau. Anh nằm nghiêng xoay cô đối diện mặt mình. Anh nói:_"Để tôi giúp ông."Anh đưa tay xuống đũng quần cô, mở dây kéo và cho tay mình vào quần nhỏ của cô. Cô rùng mình khi bàn tay của anh chạm vào huyệt động của cô, anh nhìn cô nhắm mắt thưởng thức cảm giác anh đem lại. Đôi môi đỏ màu máu của cô khẽ mở ra, những tiếng rên nho nhỏ thoát ra ngoài "uhm....ah...uhm". Isaac bất giác muốn cắn nát đôi môi của cô ra. Cô ưỡn cong người cảm nhận khoái cảm mà Isaac mang lại, thứ nước màu trắng đục tràn ra thấm ước tay Isaac, đưa bàn tay mình lên miệng, anh thưởng thức mùi vị của cô. Anh không nhớ vì sao nhưng anh đã hỏi cô một câu:_"Tại sao ông không bao giờ hôn tôi ?"Cô mở mắt nhìn anh, rất ngạc nhiên vì câu hỏi này nhưng cô nói:_"Tôi để dành nụ hôn của cậu cho người cậu yêu. Cậu có yêu tôi đâu, tôi hôn cậu làm chi..."Nói tới đây, tim cô như có ngàn cây kim đâm vào, đau nhói, đau nhói. "và Isaac ah....đôi môi của tôi rất bẩn...." cô nghĩ thầmNụ hôn đầu của anh sẽ dành cho người anh yêu, nhưng anh yêu cô mà. Anh thì thầm vào tai cô:_"Tôi có thể hôn ông được không ?"Cô không trả lời vì bận đấu tranh tư tưởng khi một bên là làm nhơ nhớp anh - một tạo vật tốt đẹp_ một bên là đôi môi anh - một đôi môi cháy bỏng mà cô muốn thưởng thức. Anh lấy tay lướt nhẹ qua bờ môi cô, một cảm giác mềm mượt, ẩm ướt mà anh cảm nhận được. Bốn mắt nhìn nhau, lần đầu tiên anh nhìn kỹ vào đôi mắt cô, mắt cô có màu xám tro, xa xăm và đượm buồn và gai góc ( mắt của loài sói xám). Anh đặt vào đôi môi cô một nụ hôn thật nhẹ, nhẹ như gió thoảng. Một dòng điện xuyên qua hai người, một cảm giác ngọt ngào chạy qua. Ngọt thật ngọt. Anh dứt môi nhìn vào cô. Cô không nói gì chỉ im lặng.[ Cô đang chết lâm sàng] anh tiếp tục chồm người qua đặt vào môi cô một nụ hôn, anh lê lưỡi liếm nhẹ môi dưới của cô, cô vẫn chẳng phản ứng gì.Chiếc lưỡi của anh liếm lên môi trên cô, cô hé miệng, anh luồn chiếc lưỡi mình vào miệng cô. một cảm giác như nuốt lần 1 hủ mật ong, nó ngon ngọt không thể tả, anh đùa chiếc lưỡi cô. Anh xoay người đè cô xuống dưới mình rồi từ từ khám phá vòm miệng cháy bỏng của cô. Lần đầu tiên cô vòng tay qua cổ để ôm lấy anh. Từ từ rồi từ từ, cô ôm anh chặt hơn. Cô le chiếc lưỡi mình ra khỏi miệng một chút, anh cắn lấy đầu lưõi cô mà day nhẹ, rồi anh chồm lên nút lấy cặp môi màu máu của cô, anh thưởng thức mùi thơm từ mái tóc và da thịt cô xộc vào mũi mình. Toàn bộ người cô tỏa ra mùi của quỳnh hương một loài hoa thơm ngát đẹp đẽ nhưng lại là tạo vật của bóng đêm_ Loài hoa chỉ nở vào ban đêm. Anh nhả đôi môi cô ra và nằm xuống thở, nụ hôn quá lâu dường như cướp mất hơi thở của cả hai._"Cám ơn ông"Cô không hiểu anh cám ơn cô vì điều gì. Một lần nữa anb lại cho cô một cảm giác ấm áp nhưng còn nồng nàn hơn cái ôm dưói mưa._"Cám ơn bà vì tôi rất hạnh phúc" anh nghĩ thầm~~~~~~~ Gil~~~~~~~~~""Tại sao ông không bao giờ hôn tôi?"Cậu hỏi tôi như vậy, làm sao tôi tả lời đây_"Tôi để dành nụ hôn của cậu cho người cậu yêu. Cậu có yêu tôi đâu, tôi hôn cậu làm chi..."Đúng, anh căm ghét tôi, anh hôn tôi làm gì. Tim tôi đau nhói. Nhưng mà "Isaac ah, đôi môi tôi bẩn lắm."_"Tôi có thể hôn ông được không ?" anh lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của tôiSao lại muốn hôn tôi? Không được đâu....Đôi môi tôi như có một dòng điện chạy qua, anh đang hôn tôi. Tôi chết trân đi vì cảm giác hạnh phúc.Sao nhanh thế, sao chỉ phớt nhẹ môi tôi thôi.... tôi muốn nhiều hơn nữaAnh lại liếm môi tôi. Chiếc lưỡi của anh làm tôi thấy rất ngọt ngào, tôi hé môi vì muốn nhận nhiều hơn sự ngọt ngào đó. Cuối cùng tôi cũng được anh hôn, một nụ hôn ngọt ngào thật sự.Isaac ah... anh có biết đây là nụ hôn đầu của tôi không ? Tôi đã từng nghĩ tôi sẽ không thể nào yêu đựơc, tôi để dành lại nó cho riêng mình. Bây giờ tôi đã cho anh: có lẽ nào tôi yêu anh chăng?Tôi điên rồi, tôi ko yêu anh, tuyệt đối không yêu anh, chỉ là tôi chưa giải thích đựơc cảm giác của mình thôi.Tôi choàng tay ôm lấy cổ của anh, tôi muốn ôm anh thật chặt để anh không xa tôi.Isaac ah... tôi nghĩ ngày trứơc tôi quyết định bắt anh đến bên tôi là không hề sai trái.Tôi nghĩ mình thật may mắn khi có anh.Isaac ah....tôi xin lỗi và cám ơn anh vì sự ấm áp ngày hôm nay.Isaac ah...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com