Chặn cuối
'VÚT' _ Tiếng bóng bay cùng tràn pháo tay ngưỡng mộ từ mọi người. - Thiếu gia nhà họ Kim có khác nhỉ? Đã là mỹ nam mà còn tài giỏi như thế thì có khối cô ngã rạp. _ Lời khen ngợi JunKyu len lỏi trong tiếng vỗ tay. - Wow! Anh giỏi vậy thì làm em áp lực thật đấy. Bố em chẳng vỗ tay cho ai bao giờ vậy mà lại vỗ tay khen anh kìa. Ghen tị ghê! Em sẽ không thua đâu!_ Mashiho vào tư thế chuẩn bị đánh. - Để anh xem trình đánh golf của thiếu gia trà đạo nhỏ này ra sao nhé! _ JunKyu cười. - Anh có muốn cá cược gì không? Mọi người sẽ phải trầm trồ vì em đấy! _ Mashiho khiêu khích. - Ồ wow! Mashiho! Em được lắm! Ok! Nếu em đánh xa hơn anh thì anh sẽ nghe lời em một ngày, khi nào em cho phép anh mới dám làm và ngược lại nhé? Chơi không? _ JunKyu khoái chí. - Duyệt! Kim JunKyu anh chết chắc rồi hahaha! _ Mashiho tươi tắn. 'VÚT' _ Cú đánh bóng cực kỳ đẹp mắt. - Wow! Mashiho! Em đỉnh thật đấy! Bóng đi đường cực kì đẹp luôn kìa! _ Jihoon bất ngờ. Tiếng vỗ tay chúc mừng còn lớn hơn khi nãy. Đến cả JunKyu còn há hốc mồm hoảng hốt. - Anh thấy sao hả thiếu gia lớn? _ Mashiho bậc cười. - Wow! Anh không biết nói gì ngay lúc này luôn ấy Mashi. Sao em có thể đánh chuẩn...đến thế chứ? _ JunKyu không ngừng vỗ tay. - Đây là sở thích của em mà! Anh thua rồi nhé! _ Mashiho cực kỳ vui.- Mashiho! Ta không ngờ con đánh golf giỏi đến thế đấy! Cú đánh khi nãy cũng phải lâu lắm rồi ta mới thấy lại được. _ Ba JunKyu tấm tắc khen Mashiho. - Dạ không đâu ạ! Cháu chỉ may mắn thôi ạ! Bác quá khen rồi ạ. _ Mashiho ngại ngùng vì được khen. - Thật ghen tị với anh đấy anh Takata. Có thằng con vừa xinh trai, vừa giỏi giang như thế. _ Ba JunKyu quay sang nói với bố Mashiho. - Nó chẳng giỏi giang gì đâu mà! JunKyu cũng thế thôi. Giờ tôi với anh đến sân bên kia đánh nhé! _ Bố Mashiho đi cùng ba JunKyu sang sân bên cạnh sau một hồi uống trà đàm đạo. - Shiho-kun! _ Tiếng con gái gọi Mashiho. - Ai thế? Ai mà gọi em ngọt ngào thế hả Mashi? _ JunKyu thấy cô gái ấy đi từ xa đến. - Ôi Kiko - chan! Tớ không nghĩ sẽ gặp được cậu ở đây đấy! Cậu sang đây cùng bố sao? Tớ vui quá đi mất. _ Mashiho mừng rỡ chạy lại chỗ người quen. - Bố tớ bảo sang đây họp với bố cậu nên tớ xin đi theo để thăm cậu đấy! Đáng lẽ ra là đi cả đám đến đây nhưng máy đứa kia ham vui nên đến Hongdae chơi cả rồi. Tụi nó nhờ mình hỏi thăm cậu đó. Wow! Đúng là khác hẳn lúc ở Nhật nhỉ! Trông bảnh trai ghê cơ. _ Akiko nói. Vui mừng vì gặp được bạn của mình ở Hàn nên Mashiho đã ôm lấy cô bạn thân. Cả hai thật sự rất thân thiết khiến JunKyu khó chịu. - Gì đây? Sao lại đến mức ôm chặc như thế chứ? Sao em ấy dám làm vậy trước mặt tớ chứ? _ JunKyu kiềm chế. - Cô bé ấy dễ thương ghê trời! Nhưng JungHwan vẫn cưng hơn. Hahaha! JunKyu coi chừng. _ Jihoon chọc. - Cầm hộ tao cái, tao đến xem sao. Đúng là không chịu nổi em mà! _ JunKyu đưa gậy đánh golf cho Jihoon rồi đi đến chỗ Mashiho đang vui vẻ. - Ai đang đến kìa Mashi! _ Akiko nói. - Ô! Anh JunKyu! Anh lại đây nè! _ Mashiho quay lại vẫy tay với JunKyu. - Anh ấy là bạn của mình đấy! Đẹp trai nhỉ? _ Mashiho cười. - Mình không nghĩ là bạn đơn thuần đâu nhỉ? Bạn gì đó hơn hơn cơ! _ Akiko tinh ý. - Mashiho! Sao em lại bỏ anh một mình đứng đó rồi chạy ra đây vậy hả? Đã vậy còn tỏ ra thân thiết như thế này nữa. _ JunKyu diễn tả cảnh ôm khi nãy. - Em chào anh ạ! Em là bạn thân của Mashiho ạ! Rất vui được gặp anh! _ Akiko chào hỏi JunKyu bằng tiếng Nhật. - Ô! Xin chào! Tôi là bạn trai em ấy! _ JunKyu vụng về đáp lại bằng tiếng Nhật. - Chào em! Anh là Jihoon và là tiền bối của Mashi. Rất vui được gặp em! _ Jihoon vui vẻ giới thiệu bằng tiếng Nhật và còn bắt tay nữa. - Rất vui vì được biết anh ạ! _ Akiko lễ phép cúi chào. - Cậu ấy tên là Akiko và là bạn thân nhất của em từ khi chúng em còn bé xíu cơ. Bố cậu ấy cũng tham gia chiến lược này cùng bố em nên cậu ấy sang đây chơi cùng bố đấy ạ. _ Mashiho giải thích. - Vậy thì thất lễ với em quá rồi! Cho anh xin lỗi nhé! _ JunKyu xấu hổ khi biết mình nghĩ sai. - Anh chưa gì đã ghen tuông rồi! Anh thật là! _ Mashiho liếc. - Sao anh biết được chứ! Tự dưng ôm lấy em thế kia sao anh không hiểu lầm. _ JunKyu cố biện minh. Bằng mắt nhìn của minh, Akiko có thể nhận ra giữa hai người họ có điều gì đó rất đặt biệt. - Kiko - chan! Cậu có muốn đến chơi cùng chúng mình luôn không? _ Mashiho hỏi.- Bố mình đang đợi mình bên kia nên mình sẽ qua đó với bố. Cậu chơi vui vẻ nha! Hẹn gặp cậu ở nhà hàng vào buổi tối. Em xin phép ạ! _ Akiko từ cúi đầu lễ phép chào JunKyu và Jihoon rồi chạy đi. - Tối em có hẹn gì sao? _ JunKyu hỏi Mashiho. - Dạ vâng! Bố em và các chú cùng nhau dùng bữa ấy ạ. _ Mashiho đáp. - Vậy anh tiếp tục ở nhà một mình sao? _ JunKyu tỏ vẻ thất vọng.- Âyyyy! Có tao đây mà một mình gì chứ? Mày đừng lo, tối tao với JungHwan qua an ủi. _ Jihoon khoác vai JunKyu. - Rồi tao ngồi ăn cẩu lương chứ tụi mày an ủi gì? Thà để tao một mình trong đêm tối hiu quạnh còn hơn. _ JunKyu liếc Jihoon.Cả ba đùa giỡn với nhau một hồi lâu rồi quay lại sân golf để tiếp tụ cuộc chơi.
.
.
.
- Lần đầu tư này khá lớn nhỉ? Nhưng có vẻ anh khá an tâm. _ Bố Akiko nói chuyện vs bố Mashiho.- Đây là chỗ thân quen nên tôi mới mạnh tay như thế chứ không làm sao dám. Nhưng mà ông yên tâm, có tôi làm chữ tín rồi mà. _ Bố Mashiho nâng ly lên mời các cổ đông. - Làm việc cùng ông Takata thì cũng chẳng có gì phải quá lo. Hahahahaha! _ Tràng cười lớn làm cả phòng vang cả âm thanh.- Mashiho này, cậu và cái anh cao cao lúc sáng là một cặp nhỉ? Anh gì họ Kim ấy! _ Akiko cười hỏi. - Cậu biết rồi sao? Ngại thế! _ Mashiho đỏ mặt. - Ánh của anh trai đó nhìn cậu rõ say tình thế thì ai mà không biết chứ! Chúc mừng cậu nha! Ai ngờ được bạn tôi lại va phải một good boy như thế chứ. _ Akiko chọc. - Khi nào thì cậu về lại Nhật vậy Kiko? _ Mashiho hỏi. - Ngày mai mọi người đều về cùng nhau luôn mà. À mà cậu biết gì chưa? Ngày mốt là ông Kim gì đó phải hầu tòa để xét xử vụ lùm xùm ấy. _ Akiko tiết lộ. - Sao cậu biết? Sao tớ lại không nghe ai nói gì cả? _ Mashiho bất ngờ. - Sáng nay tớ đi theo bố cả buổi nên vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa bố cậu và mọi người. Ông Kim đích thân nói như vậy với bố cậu mà. - Lát nữa tớ sẽ hỏi bố lại đàng hoàng hơn. Cậu ăn đi kẻo nguội đó. _ Mashiho vui vẻ gắp thức ăn cho Kiko.
.
.
.
Trên đường cùng bố về lại chung cư, Mashiho cứ bồn chồn lo lắng. Thấy con trai ngồi không yên nên ông hỏi :- Con có gì khó chịu sao? - Bố! Con muốn hỏi bố chuyện gia đình anh JunKyu ạ. - À, ta biết con muốn hỏi gì rồi. Con đừng quá lo, ông Kim sẽ không bị phạt nặng đâu. Quá lắm là sẽ bị giam lỏng 1 - 2 tháng rồi phạt tiền thôi con. Ông Lee bạn của ông ấy mới là người chịu tội nặng nhất. Đêm nay con hãy xuống an ủi JunKyu đi, chắc thằng bé sẽ lo lắng lắm. - Dạ vâng con cảm ơn bố ạ.
.
.
.
- Anh JunKyu! Là em Mashi nè! _ Mashiho mỉm cười vẫy tay trước camera. - Ủa không phải em ở vs bố mẹ sao? Sao lại xuống đây? Em vào đây nhanh lên! _ JunKyu cười. - Em than rằng mình nhớ anh đến chết nên bố đuổi em xuống đây luôn rồi! Bố kêu em đi theo anh luôn đi đó. _ Mashiho giả vờ. - Aigoo! Hôm nay anh lại không nhớ em nhiều đến thế nên chắc em thấy cực lắm nhỉ? Em cứ tương tư anh thế thì hèn chi anh cứ hắt hơi nãy giờ. Chán em ghê! _ JunKyu làm giá. - Vậy em về nhé? Bye anh! _ Mashiho quay lưng đi ra lại cửa. - Yaaa! Anh nhớ em! Nhớ em nhiều lắm! Anh sai rồi! Anh toàn nói xạo không thôi! Hahaha! Anh nhớ em mà! _ JunKyu vội chạy theo ôm lấy Mashiho từ đằng sau. - Xìa! Anh đã ăn gì chưa? _ Mashiho hỏi. - Khi nãy nhớ em quá mà anh chẳng thể làm gì nên đã đến nhà ăn cùng ba mẹ rồi nè. Giờ chuẩn bị lên giường nhắn tin than thở nhớ em thì em xuất hiện luôn rồi. _ JunKyu nựng Mashiho. - Hahaha! Sao anh lại dễ thương vậy chứ? Còn dùng giọng em bé để nói chuyện với em nữa chứ. Kim JunKyu là đồ dễ thương đô con. _ Mashiho hôn nhẹ lên má JunKyu rồi bỏ chạy vào phòng. - Yaa! Em nghĩ em thắng trận golf khi sáng nên em mới tùy ý thừa cơ hội với anh sao? Ai cho em hôn ngay má hả? Phải hôn ở môi chứ! _ JunKyu khóa cửa rồi chạy vào phòng ôm chặc Mashiho. - Em có nghe bố nói về việc ba anh sẽ hầu tòa vào thứ sáu rồi. Anh đang lo lắng lắm đúng không? _ Mashiho vuốt tóc JunKyu. - Nói không lo là nói dối nhưng anh cũng không hẳn là quá lo lắng. Luật sư bảo rằng vì ba anh kí hợp đồng trong thời điểm không đủ tỉnh táo và ít người chứng kiến nên ba anh chỉ đền bù phần tiền thiệt hại và có thể sẽ bị giam lỏng. Còn về phía công ty của ông Lee, hiện tại do ba anh đứng đầu sẽ bị điều tra nội bộ và tạm ngưng mọi hoạt động. Giá cổ phiếu sẽ lại rớt mạnh nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến ba anh. Người đang đứng trên bờ vực chính là gia đình YeonHa. Ông ấy sẽ ở tù rất lâu, có lẽ đến khi ra lại cũng mất trắng. _ JunKyu nói. - Vậy anh tính sao với cậu ấy? Anh cứ mãi như thù địch vậy sao? Cậu ấy đâu có lỗi, cũng vì gia đình mà anh. - Giờ anh cũng chẳng bận tâm đến con nhỏ ấy nữa. Anh cũng không muốn vì chuyện người lớn mà gây ra sự khó khăn khi chạm mặt. Em có thích nếu anh trở nên bình thường với con nhỏ đó không? _ JunKyu nhìn Mashiho.- Sao hôm nay tự dưng anh ngoan thế này? Lại còn bày đặt hỏi ý kiến em nữa chứ! _ Mashiho bậc cười. Hôn lên trán Mashiho một cái, JunKyu xoa đầu em nói : - Vì anh thương em nên anh rất để ý đến cảm xúc của em đó đồ đáng yêu!Mashiho chẳng biết nói gì nên chỉ biết cúi mặt xuống hạnh phúc cười. - Ô! Sao lại cười xinh yêu thế này? _ JunKyu hôn lên mí mắt, mũi rồi hôn lên má Mashiho. - Ý em sao? Có thích không? _ JunKyu cười. - Thì nếu anh thấy thoải mái và vui vẻ khi hòa thuận lại với YeonHa là được mà. Em cũng vui. _ Mashiho đáp. - Không chuyện đó anh bỏ qua rồi, ý anh đang hỏi xin phép được hôn môi em cơ! _ JunKyu nhìn xuống môi Mashiho. - Không được! À đúng rồi! Rõ ràng khi sáng em đã thắng cược vậy sao nãy giờ anh lại tự ý hôn em vậy hả? _ Mashiho lấy tay chặn môi JunKyu lại. - Thì anh biết lỗi rồi nên mới hỏi ý em thế nào nè! Anh đâu có bùng kèo đâu! _ JunKyu lươn lẹo. - Cái gì anh cũng nói được cả! _ Mashiho đẩy JunKyu ra. - Hahaha! Vì em là của anh nên anh sẽ không xin phép nữa. _ JunKyu hôn Mashiho tới tấp. - Em thơm thật đấy Mashi! Cứ gần em là anh không thể chịu nổi, phải chạy lại ôm em mới vừa lòng. _ JunKyu ôm chặc Mashiho rồi hít một hơi thật sâu. - Anh cứ đứng gần là sáp lại rồi hít hít em suốt. Trước mặt bao nhiêu người mà anh cứ thế, anh cứ như đồ biến thái ấy! _ Mashiho nói. - Em có biết những lúc như vậy là có bao nhiêu đứa con gái đang nhìn em không? Anh làm vậy là đánh dấu chủ quyền lên em đó. Hay là anh không làm vậy nữa mà đổi sang hôn luôn nhé? _ JunKyu thừa cơ hội. - Anh nguy hiểm quá rồi đấy JunKyu! Biết vậy em đã không chạy xuống đây! _ Mashiho bậc cười. - Em không tự xuống thì anh cũng chạy lên đó xin phép bố mẹ dắt em xuống đây thôi lêu lêu! _ JunKyu hôn vào tai Mashiho. - Thứ sáu khi ra hầu tòa, cho em đi cùng anh nhé? _ Mashiho ôm lấy JunKyu. - Đáng lẽ ra anh sẽ âm thầm trốn đi một mình rồi sẽ nói với em sau nhưng giờ em đã biết luôn rồi nên anh sẽ đi cùng em. Hôm ấy khuôn mặt anh sẽ hơi căng thẳng và khó ưa nên em đừng có sợ nha. _ JunKyu nói. - Hahaha! Có biểu cảm nào của Kim JunKyu mà em chưa từng thấy đâu chứ. Cảm ơn anh vì đã tin tưởng em. Em yêu anh! - Anh cũng cảm ơn vì em đã đến bên anh. Anh yêu em nhiều! Cả hai ôm chặc nhau chìm sâu vào giấc ngủ.
.
.
.
Ngày phiên tòa diễn ra mọi thứ đúng như đã dự tính trước. Ba JunKyu bị phạt giam lỏng 3 tháng, công ty do ông tạm thời lên chức chỉ tịch sau ba YeonHa bị điều tra nội bộ và tạm ngừng hoạt động. JunKyu giờ mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Đến phần tuyên án cho ông Lee, vì buôn lậu hàng cấm và làm giả hàng loạt bảo hiểm để tung ra thị trường một cách có chủ đích, ông bị phạt 10 năm tù giam và tướt đi 2/3 tài sản hiện có. Đến bây giờ JunKyu mới có thể thở được vì lo lắng. Cậu đã rất lo sợ cho ba của mình. JunKyu nắm chặc tay Mashiho, cả hai cùng nhìn về phía YeonHa đang thẫn thờ nhìn ba mình. - Cậu ấy đang suy sụp nhiều lắm. Chúng ta có nên đến để an ủi không anh? _ Mashiho lo lắng. - Anh nghĩ bây giờ nếu nhìn thấy tụi mình chắc con bé sẽ tức giận và suy sụp hơn nên khi nào ổn thì nó sẽ tìm đến và nói chuyện với chúng ta thôi. _ JunKyu nói. - Phiên tòa kết thúc rồi, mình đến chỗ ba thôi em. _ JunKyu nắm tay Mashiho đến gặp ba mình. - Giờ con đã có thể yên giấc chưa? Mọi chuyện nhẹ nhõm rồi này. Giờ thì giúp ta chạy vặt ra vào công ty 3 tháng nhé? Tập làm quen để sau này khỏi bỡ ngỡ. _ Ba JunKyu mỉm cười. - Con thì biết gì đâu chứ. Nếu ba nhờ thì con và anh thư kí sẽ cố gắng. Ba hãy dành thời gian này để nghỉ dưỡng và ở bên mẹ nhiều hơn nha. _ JunKyu ôm lấy ba sau bao nhiêu ngày đầy căng thẳng. - Mashiho, lại đây với ta luôn này! _ Ba JunKyu dang tay chờ Mashiho. - Con sẽ đến chơi với bác thường xuyên hơn ạ. _ Mashiho ôm lấy ba JunKyu để an ủi bác.
.
.
.
- Giờ anh có thể an tâm ngủ rồi Mashi ơi! _ JunKyu vươn vai giãn cơ rồi nhảy lên giường. - Anh đã vất vả lắm rồi! Anh nghỉ ngơi sớm mai mình còn đến trường nhận kết quả thi. _ Mashiho ôm JunKyu. - Thật sự nếu không có em ở cạnh và an ủi động viên thì chắc anh chẳng vượt qua nổi. Thật sự rất stress luôn. Yêu em nhiều lắm Mashiho! _ JunKyu vuốt tóc Mashi. - Anh tuyệt lắm! Em rất ngưỡng mộ anh. Cảm ơn anh vì đã cố gắng và không từ bỏ. Giờ thì chỉ có vui vẻ và hạnh phúc thôi nha! _ Mashiho hôn lên trán JunKyu. - Dĩ nhiên là phải vui vẻ và hạnh phúc cùng thiếu gia nhỏ rồi! Mashi này, khi nào anh mới được qua Nhật ra mắt gia đình em? Anh cũng muốn được ăn cơm với bố mẹ em. _ JunKyu đợi Mashiho trả lời. - Hahahaha! Anh thích đến vậy sao? Em chỉ về Nhật khi nghỉ tết thôi à, hè năm nay thì em phải ở lại đây hoàn thành kỳ học hè nên cũng không về được. Vậy hẹn anh hè năm sau được không? Mình rủ thêm anh Jihoon và JungHwan đến đó cùng nhau đi biển nhé? Anh chịu không? _ Mashiho hỏi. - Vậy anh sẽ mua nhiều quần áo mới trữ cho đến ngày hôm đó để qua Nhật với em. Anh mong quá Mashi ơi!! _ JunKyu ôm chặc Mashiho. - Trời đất! Anh còn háo hức hơn cả em! _ Mashiho cười lớn. Đan tay mình vào tay Mashiho, JunKyu nhẹ hôn lên môi em để chúc ngủ ngoan sau một ngày vất vả cùng nhau. Từ giờ họ sẽ cùng nhau đi trên con đường không có bất cứ trở ngại nào nữa...___________END CHAP 26___________
.
.
.
- Lần đầu tư này khá lớn nhỉ? Nhưng có vẻ anh khá an tâm. _ Bố Akiko nói chuyện vs bố Mashiho.- Đây là chỗ thân quen nên tôi mới mạnh tay như thế chứ không làm sao dám. Nhưng mà ông yên tâm, có tôi làm chữ tín rồi mà. _ Bố Mashiho nâng ly lên mời các cổ đông. - Làm việc cùng ông Takata thì cũng chẳng có gì phải quá lo. Hahahahaha! _ Tràng cười lớn làm cả phòng vang cả âm thanh.- Mashiho này, cậu và cái anh cao cao lúc sáng là một cặp nhỉ? Anh gì họ Kim ấy! _ Akiko cười hỏi. - Cậu biết rồi sao? Ngại thế! _ Mashiho đỏ mặt. - Ánh của anh trai đó nhìn cậu rõ say tình thế thì ai mà không biết chứ! Chúc mừng cậu nha! Ai ngờ được bạn tôi lại va phải một good boy như thế chứ. _ Akiko chọc. - Khi nào thì cậu về lại Nhật vậy Kiko? _ Mashiho hỏi. - Ngày mai mọi người đều về cùng nhau luôn mà. À mà cậu biết gì chưa? Ngày mốt là ông Kim gì đó phải hầu tòa để xét xử vụ lùm xùm ấy. _ Akiko tiết lộ. - Sao cậu biết? Sao tớ lại không nghe ai nói gì cả? _ Mashiho bất ngờ. - Sáng nay tớ đi theo bố cả buổi nên vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa bố cậu và mọi người. Ông Kim đích thân nói như vậy với bố cậu mà. - Lát nữa tớ sẽ hỏi bố lại đàng hoàng hơn. Cậu ăn đi kẻo nguội đó. _ Mashiho vui vẻ gắp thức ăn cho Kiko.
.
.
.
Trên đường cùng bố về lại chung cư, Mashiho cứ bồn chồn lo lắng. Thấy con trai ngồi không yên nên ông hỏi :- Con có gì khó chịu sao? - Bố! Con muốn hỏi bố chuyện gia đình anh JunKyu ạ. - À, ta biết con muốn hỏi gì rồi. Con đừng quá lo, ông Kim sẽ không bị phạt nặng đâu. Quá lắm là sẽ bị giam lỏng 1 - 2 tháng rồi phạt tiền thôi con. Ông Lee bạn của ông ấy mới là người chịu tội nặng nhất. Đêm nay con hãy xuống an ủi JunKyu đi, chắc thằng bé sẽ lo lắng lắm. - Dạ vâng con cảm ơn bố ạ.
.
.
.
- Anh JunKyu! Là em Mashi nè! _ Mashiho mỉm cười vẫy tay trước camera. - Ủa không phải em ở vs bố mẹ sao? Sao lại xuống đây? Em vào đây nhanh lên! _ JunKyu cười. - Em than rằng mình nhớ anh đến chết nên bố đuổi em xuống đây luôn rồi! Bố kêu em đi theo anh luôn đi đó. _ Mashiho giả vờ. - Aigoo! Hôm nay anh lại không nhớ em nhiều đến thế nên chắc em thấy cực lắm nhỉ? Em cứ tương tư anh thế thì hèn chi anh cứ hắt hơi nãy giờ. Chán em ghê! _ JunKyu làm giá. - Vậy em về nhé? Bye anh! _ Mashiho quay lưng đi ra lại cửa. - Yaaa! Anh nhớ em! Nhớ em nhiều lắm! Anh sai rồi! Anh toàn nói xạo không thôi! Hahaha! Anh nhớ em mà! _ JunKyu vội chạy theo ôm lấy Mashiho từ đằng sau. - Xìa! Anh đã ăn gì chưa? _ Mashiho hỏi. - Khi nãy nhớ em quá mà anh chẳng thể làm gì nên đã đến nhà ăn cùng ba mẹ rồi nè. Giờ chuẩn bị lên giường nhắn tin than thở nhớ em thì em xuất hiện luôn rồi. _ JunKyu nựng Mashiho. - Hahaha! Sao anh lại dễ thương vậy chứ? Còn dùng giọng em bé để nói chuyện với em nữa chứ. Kim JunKyu là đồ dễ thương đô con. _ Mashiho hôn nhẹ lên má JunKyu rồi bỏ chạy vào phòng. - Yaa! Em nghĩ em thắng trận golf khi sáng nên em mới tùy ý thừa cơ hội với anh sao? Ai cho em hôn ngay má hả? Phải hôn ở môi chứ! _ JunKyu khóa cửa rồi chạy vào phòng ôm chặc Mashiho. - Em có nghe bố nói về việc ba anh sẽ hầu tòa vào thứ sáu rồi. Anh đang lo lắng lắm đúng không? _ Mashiho vuốt tóc JunKyu. - Nói không lo là nói dối nhưng anh cũng không hẳn là quá lo lắng. Luật sư bảo rằng vì ba anh kí hợp đồng trong thời điểm không đủ tỉnh táo và ít người chứng kiến nên ba anh chỉ đền bù phần tiền thiệt hại và có thể sẽ bị giam lỏng. Còn về phía công ty của ông Lee, hiện tại do ba anh đứng đầu sẽ bị điều tra nội bộ và tạm ngưng mọi hoạt động. Giá cổ phiếu sẽ lại rớt mạnh nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến ba anh. Người đang đứng trên bờ vực chính là gia đình YeonHa. Ông ấy sẽ ở tù rất lâu, có lẽ đến khi ra lại cũng mất trắng. _ JunKyu nói. - Vậy anh tính sao với cậu ấy? Anh cứ mãi như thù địch vậy sao? Cậu ấy đâu có lỗi, cũng vì gia đình mà anh. - Giờ anh cũng chẳng bận tâm đến con nhỏ ấy nữa. Anh cũng không muốn vì chuyện người lớn mà gây ra sự khó khăn khi chạm mặt. Em có thích nếu anh trở nên bình thường với con nhỏ đó không? _ JunKyu nhìn Mashiho.- Sao hôm nay tự dưng anh ngoan thế này? Lại còn bày đặt hỏi ý kiến em nữa chứ! _ Mashiho bậc cười. Hôn lên trán Mashiho một cái, JunKyu xoa đầu em nói : - Vì anh thương em nên anh rất để ý đến cảm xúc của em đó đồ đáng yêu!Mashiho chẳng biết nói gì nên chỉ biết cúi mặt xuống hạnh phúc cười. - Ô! Sao lại cười xinh yêu thế này? _ JunKyu hôn lên mí mắt, mũi rồi hôn lên má Mashiho. - Ý em sao? Có thích không? _ JunKyu cười. - Thì nếu anh thấy thoải mái và vui vẻ khi hòa thuận lại với YeonHa là được mà. Em cũng vui. _ Mashiho đáp. - Không chuyện đó anh bỏ qua rồi, ý anh đang hỏi xin phép được hôn môi em cơ! _ JunKyu nhìn xuống môi Mashiho. - Không được! À đúng rồi! Rõ ràng khi sáng em đã thắng cược vậy sao nãy giờ anh lại tự ý hôn em vậy hả? _ Mashiho lấy tay chặn môi JunKyu lại. - Thì anh biết lỗi rồi nên mới hỏi ý em thế nào nè! Anh đâu có bùng kèo đâu! _ JunKyu lươn lẹo. - Cái gì anh cũng nói được cả! _ Mashiho đẩy JunKyu ra. - Hahaha! Vì em là của anh nên anh sẽ không xin phép nữa. _ JunKyu hôn Mashiho tới tấp. - Em thơm thật đấy Mashi! Cứ gần em là anh không thể chịu nổi, phải chạy lại ôm em mới vừa lòng. _ JunKyu ôm chặc Mashiho rồi hít một hơi thật sâu. - Anh cứ đứng gần là sáp lại rồi hít hít em suốt. Trước mặt bao nhiêu người mà anh cứ thế, anh cứ như đồ biến thái ấy! _ Mashiho nói. - Em có biết những lúc như vậy là có bao nhiêu đứa con gái đang nhìn em không? Anh làm vậy là đánh dấu chủ quyền lên em đó. Hay là anh không làm vậy nữa mà đổi sang hôn luôn nhé? _ JunKyu thừa cơ hội. - Anh nguy hiểm quá rồi đấy JunKyu! Biết vậy em đã không chạy xuống đây! _ Mashiho bậc cười. - Em không tự xuống thì anh cũng chạy lên đó xin phép bố mẹ dắt em xuống đây thôi lêu lêu! _ JunKyu hôn vào tai Mashiho. - Thứ sáu khi ra hầu tòa, cho em đi cùng anh nhé? _ Mashiho ôm lấy JunKyu. - Đáng lẽ ra anh sẽ âm thầm trốn đi một mình rồi sẽ nói với em sau nhưng giờ em đã biết luôn rồi nên anh sẽ đi cùng em. Hôm ấy khuôn mặt anh sẽ hơi căng thẳng và khó ưa nên em đừng có sợ nha. _ JunKyu nói. - Hahaha! Có biểu cảm nào của Kim JunKyu mà em chưa từng thấy đâu chứ. Cảm ơn anh vì đã tin tưởng em. Em yêu anh! - Anh cũng cảm ơn vì em đã đến bên anh. Anh yêu em nhiều! Cả hai ôm chặc nhau chìm sâu vào giấc ngủ.
.
.
.
Ngày phiên tòa diễn ra mọi thứ đúng như đã dự tính trước. Ba JunKyu bị phạt giam lỏng 3 tháng, công ty do ông tạm thời lên chức chỉ tịch sau ba YeonHa bị điều tra nội bộ và tạm ngừng hoạt động. JunKyu giờ mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Đến phần tuyên án cho ông Lee, vì buôn lậu hàng cấm và làm giả hàng loạt bảo hiểm để tung ra thị trường một cách có chủ đích, ông bị phạt 10 năm tù giam và tướt đi 2/3 tài sản hiện có. Đến bây giờ JunKyu mới có thể thở được vì lo lắng. Cậu đã rất lo sợ cho ba của mình. JunKyu nắm chặc tay Mashiho, cả hai cùng nhìn về phía YeonHa đang thẫn thờ nhìn ba mình. - Cậu ấy đang suy sụp nhiều lắm. Chúng ta có nên đến để an ủi không anh? _ Mashiho lo lắng. - Anh nghĩ bây giờ nếu nhìn thấy tụi mình chắc con bé sẽ tức giận và suy sụp hơn nên khi nào ổn thì nó sẽ tìm đến và nói chuyện với chúng ta thôi. _ JunKyu nói. - Phiên tòa kết thúc rồi, mình đến chỗ ba thôi em. _ JunKyu nắm tay Mashiho đến gặp ba mình. - Giờ con đã có thể yên giấc chưa? Mọi chuyện nhẹ nhõm rồi này. Giờ thì giúp ta chạy vặt ra vào công ty 3 tháng nhé? Tập làm quen để sau này khỏi bỡ ngỡ. _ Ba JunKyu mỉm cười. - Con thì biết gì đâu chứ. Nếu ba nhờ thì con và anh thư kí sẽ cố gắng. Ba hãy dành thời gian này để nghỉ dưỡng và ở bên mẹ nhiều hơn nha. _ JunKyu ôm lấy ba sau bao nhiêu ngày đầy căng thẳng. - Mashiho, lại đây với ta luôn này! _ Ba JunKyu dang tay chờ Mashiho. - Con sẽ đến chơi với bác thường xuyên hơn ạ. _ Mashiho ôm lấy ba JunKyu để an ủi bác.
.
.
.
- Giờ anh có thể an tâm ngủ rồi Mashi ơi! _ JunKyu vươn vai giãn cơ rồi nhảy lên giường. - Anh đã vất vả lắm rồi! Anh nghỉ ngơi sớm mai mình còn đến trường nhận kết quả thi. _ Mashiho ôm JunKyu. - Thật sự nếu không có em ở cạnh và an ủi động viên thì chắc anh chẳng vượt qua nổi. Thật sự rất stress luôn. Yêu em nhiều lắm Mashiho! _ JunKyu vuốt tóc Mashi. - Anh tuyệt lắm! Em rất ngưỡng mộ anh. Cảm ơn anh vì đã cố gắng và không từ bỏ. Giờ thì chỉ có vui vẻ và hạnh phúc thôi nha! _ Mashiho hôn lên trán JunKyu. - Dĩ nhiên là phải vui vẻ và hạnh phúc cùng thiếu gia nhỏ rồi! Mashi này, khi nào anh mới được qua Nhật ra mắt gia đình em? Anh cũng muốn được ăn cơm với bố mẹ em. _ JunKyu đợi Mashiho trả lời. - Hahahaha! Anh thích đến vậy sao? Em chỉ về Nhật khi nghỉ tết thôi à, hè năm nay thì em phải ở lại đây hoàn thành kỳ học hè nên cũng không về được. Vậy hẹn anh hè năm sau được không? Mình rủ thêm anh Jihoon và JungHwan đến đó cùng nhau đi biển nhé? Anh chịu không? _ Mashiho hỏi. - Vậy anh sẽ mua nhiều quần áo mới trữ cho đến ngày hôm đó để qua Nhật với em. Anh mong quá Mashi ơi!! _ JunKyu ôm chặc Mashiho. - Trời đất! Anh còn háo hức hơn cả em! _ Mashiho cười lớn. Đan tay mình vào tay Mashiho, JunKyu nhẹ hôn lên môi em để chúc ngủ ngoan sau một ngày vất vả cùng nhau. Từ giờ họ sẽ cùng nhau đi trên con đường không có bất cứ trở ngại nào nữa...___________END CHAP 26___________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com