TruyenHHH.com

Marvhim Gokaiger Dua Tre Den Tu Tuong Lai

(Viết dưới góc của Him)

Tôi nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt lại chẳng vui vẻ gì, tôi nhớ lại những kỉ niệm của mình và ba mẹ khi trước, thật hạnh phúc. Có lúc tôi còn ghen tị với ba Marvelous vì luôn được mẹ Ahim quan tâm và chăm sóc, có lúc tôi thấy ba Marvelous thật giỏi, ba có thể làm mọi thứ không biết mệt mà vẫn chịu đựng mọi sự mè nheo của mẹ Ahim. Vậy họ có thật sự là không yêu thương nhau không nhỉ? Nhưng mà hôm đấy rõ ràng là tôi thấy ba lớn tiếng với mẹ vì chiếc bánh, đó là lần đầu tiên hai người ấy có xung đột. Một vài lần khác thì thấy ba còn đánh mẹ làm mẹ kêu lên nữa nhưng mà trước mặt tôi thì cả hai vẫn có những giây phút tình cảm. Thế là sao nhỉ? Chắc tôi phải tìm đến bác Jasmine để hỏi mới được.

- Sao đây? nhóc chán cuộc sống của bây giờ rồi à?

Tôi nhìn bác đang chăm chú xem tài liệu, vẫn có thể đùa giỡn vài ba câu với tôi, người lớn thật khó hiểu

- Thế nhóc có biết tại sao nhóc vẫn ở đây không?

Bác ấy lại hỏi một câu vớ vẩn, tôi vẽ vòng tròn trên bàn bác ấy rồi trả lời

- Không ạ, cháu thấy ba mẹ cháu hình như vẫn rất yêu thích nhau còn cháu thì chán việc phải nhìn mẹ Ahim khóc hàng đêm rồi. Cháu muốn họ có thể hạnh phúc

Bác Jasmine xoa đầu tôi rồi nói

- Cậu vẫn còn tồn tại là vì ba mẹ cháu thật sự hạnh phúc với những gì họ làm và với những thứ họ có, vì nếu như họ thật sự chia cách như hiện tại thì cháu sẽ tan biến....mãi mãi

Bác ấy nhấn mạnh hai chữ cuối rồi lại tiếp tục với đống tài liệu trên bàn. Tôi thở dài đi lại ghế ngồi

- Thế bây giờ phải làm sao?

Bác ấy vẫn im lặng chẳng nói gì, bác ấy thật khó đoán.

Xin lỗi mọi người vì tớ lặn lâu như vạiii

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com