Markhyuck Trans Chu Nghia Vi Ky
Chương 17: Vị thành niên
Thực ra lúc nãy sờ eo Lý Đông Hách xong anh đã thấy hơi cứng.Cứ đụng phải Đông Hách là vô dụng...chỉ là một cái eo nhỏ thôi mà.Cổ bị Lý Đông Hách vòng tay ôm hôn, nửa thân trên bị gió lạnh giữa tháng hai thổi đến lạnh cứng không cử động được. "Đông Hách..."Đầu lưỡi hồng hào nhô ra như một chú rắn nhỏ, cẩn thận liếm láp môi Lý Mark như thể đang nghĩ nên nhả chất độc vào đâu. Lý Đông Hách ngồi trên người Lý Mark thở hổn hển: "Anh cương lắm rồi."Cuối cùng nhắm mắt lại ôm lấy eo Lý Đông Hách, tiếng thì thầm vang lên bên tai anh, giọng nói trầm thấp quanh quẩn rõ ràng trong không khí: "Có cần em giúp anh không?"Đôi chân thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ, bây giờ đang móc lấy eo mình, hơi thở gấp gáp hơn, muốn nói "thế này không ổn" nhưng lòng người thì luôn tham lam. "Giúp anh nhé? Dùng tay...hay là dùng miệng?"Nghe những lời như này hình như chỉ càng cứng hơn—Lý Đông Hách cũng nhận ra nên cười rõ đắc ý. Là ăn chắc mình không dám động vào em ấy nên mới dám dụ dỗ à...Devil kiểu này, biết cơ thể mình hấp dẫn lắm chứ gì? Quyến rũ người ta theo cách này đương nhiên phải trả giá mới được nha—Lý Mark cho tay vào trong áo cậu, dùng lực vân vê thật mạnh cho đến khi chạm vào hai điểm nho nhỏ nhô lên. Người bên trên hơi run, Lý Mark dùng miệng mình chặn lại tất cả những tiếng rên phát ra từ miệng cậu.Hại người một, hại mình mười, lý trí mất sạch sẽ trên làn da mịn màng của Lý Đông Hách, chỉ có thể sờ dọc theo tấm lưng mềm mại của cậu. Phần thân trên trần trụi bị ôm chặt đến phát nóng, tay còn lại vừa định thò vào trong cạp quần của Lý Đông Hách liền bị giữ lại: "Phía dưới không được..."Hơi thở của Lý Mark trầm xuống, tim đập rộn ràng nhưng tay vẫn dừng lại.Đương nhiên không được. Nếu như cắm vào...Lý Mark rút tay ra khỏi áo cậu, Lý Đông Hách thở dốc rời khỏi người anh."Anh thay quần áo đi...em đợi anh ở ngoài."
"Dáng người anh đẹp lắm." "Em cũng thế."Hai người ăn tối ở McDonald's, Lý Đông Hách cầm cây kem ốc quế trên tay—vốn dĩ không cho ăn, Lý Đông Hách bèn ôm anh làm nũng, Lý Mark không thể chịu đựng nổi ánh mắt của người qua đường đành phải mua cho cậu một cái.Đầu lưỡi và khóe môi phủ một lớp kem sữa trắng, Lý Mark cúi đầu cố gắng không nghĩ ngợi linh tinh."Anh giận à?"Lý Mark ngừng động tác cắn bánh hamburger, hoài nghi ngẩng đầu."Bởi vì lúc nãy em bám lấy anh như thế.""Không có, chỉ là không muốn cho em ăn đồ lạnh thôi.""Em cũng không phải bà cô mà.""Được được được, em ăn đi."Lý Đông Hách cũng cúi đầu. Hai người tự nghiền ngẫm một lúc."Rõ ràng anh không vui.""Thật sự không có...""Có phải vì đi quá giới hạn không?"Cảm giác tiếp xúc da thịt một tiếng trước lại chạy dọc sống lưng."Anh xin lỗi Đông Hách."Vẻ mặt Lý Đông Hách rất hoảng loạn, đôi mắt vừa to vừa tròn, khóe miệng trắng bệch được Lý Mark dùng giấy lau đi."Tại anh quá đáng với Đông Hách, không nên làm như thế.""Anh—" Lý Đông Hách trông như sắp cắn người, cũng thực sự chửi thành tiếng, "Cức chó gì vậy? Sờ cũng sờ rồi, vẫn chưa cắm vào—"Mặt Lý Mark đỏ bừng lên, vội vàng bịt miệng Lý Đông Hách, tay anh bị Lý Đông Hách cắn mạnh, dính toàn dầu là dầu."Thật sự không hiểu nổi anh, có lúc tư tưởng rất là on trend, có lúc thì như mẹ em ý..." Lý Đông Hách tức giận cắn miếng cánh gà chiên nóng hổi, kết quả hai má phồng lên thành cái cánh gà, tiếp tục gừ gừ mắng Lý Mark, "Không phải em cũng sờ anh rồi à? Anh có biết anh thế này làm em như biến thái không?"Lý Mark nói: "Em nuốt xong hãy nói...nói nhỏ thôi mà.""Em cứ nói đấy!—Là em tự ngồi lên." Anh cũng biết mà...Môi của Lý Đông Hách dính đầy dầu mỡ, nếu nhìn kĩ sẽ thấy có một vết sứt nhỏ trên đầu môi. Thực ra cả môi đều hơi sưng lên vì bị Lý Mark cắn.A, vốn dĩ không nên để cậu ăn đồ cay nữa."Vừa rồi đầu đụng có bị đau không?""Sao?""Không phải lúc nãy đầu đụng vào tủ à?""Không đau." Lý Đông Hách ngồi xuống bên cạnh anh, "Anh, cứ xem như anh làm vậy cũng không sao.""Hơn nữa dáng người anh rất đẹp, em cũng không lỗ vốn..." thì thầm bên tai anh, "Đau cũng không vấn đề."Lý Đông Hách cầm một miếng cánh gà đút cho anh ăn, nhẹ giọng không hung dữ nữa.Lý Mark đỏ mặt cắn miếng cánh gà trên tay cậu.Lý Đông Hách hài lòng nhìn, đột nhiên nói: "Anh ơi, có phải anh rất ghét em thế này không, không thích làm tình cùng em à?"Lý Mark hốt hoảng nhả miếng thịt gà trong miệng xuống khay nhựa của McDonald's."Không ghét em mà...không phải không thích làm cùng em...Aiz! Không phải anh không muốn..." Đầu lưỡi bị buộc chặt, không biết nên nói gì tiếp, "Không phải anh rất muốn, không phải nhất định muốn làm...Đông Hách không phải em còn chưa thành niên à...Cái gì đấy! Em cười cái gì!" Lý Đông Hách cười không thành tiếng, đổ rạp người về phía trước bị Lý Mark nhéo nhẹ vào đùi."Anh...anh đáng yêu quá." Lý Đông Hách lại dựa lên người Lý Mark.Cuối cùng cũng ngoan. Xin em đừng nói những điều quái gở nữa—"Anh ơi, anh có muốn thủ dâm cho em không?"Lý Mark bị coca và lời nói của Lý Đông Hách làm cho nghẹn họng.
Bộ não sẽ rất thành thực không ngừng phát lại cảm giác và suy nghĩ khi Lý Đông Hách ngồi trên đùi mình, một tuần sau bệnh tình mới tốt lên một chút, nhưng nhìn thấy "sinh sản hữu tính và thụ tinh" trong sách Sinh học, "thụ tinh"—thật đáng hổ thẹn nghĩ đến Lý Đông Hách.Không được...Cứ thế này là khỏi học hành gì nữa luôn.Thay vì oán hận Đông Hách—Dĩ nhiên không thể oán hận vợ mình, hy vọng không bị người khác bắt quả tang mình đang bí mật gọi em ấy là vợ—vẫn nên oán hận mình biến thái thì đúng hơn.Yêu sớm hại người.Nhưng nếu em ấy không phải của mình sẽ càng day dứt hơn ấy chứ?"Phân tích câu hỏi lý thuyết đề thi học sinh giỏi quốc gia môn Sinh học" bị mở ra gấp vào trong tích tắc, thực ra mới làm được có một phần ba. Lớp học vô cùng yên tĩnh, chỉ có giọng nói của giáo viên Địa lý đang giảng bài. Thậm chí Lý Mark còn thấy xấu hổ vì vừa rồi mình lật sách quá mạnh. "Lý Mark."Lý Mark hốt hoảng bị giáo viên Địa lý gọi đứng lên."Em nói xem, lợi thế vị trí địa lý của khu vực Ruhr là gì?" Là gì nhỉ? Hình như Lý Đế Nỗ bên cạnh đang lén lút nhắc bài, nhưng người vừa đi ngang qua cửa sổ không phải Lý Đông Hách sao? Hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt của mình, khoác vai La Tai Dân cười rất xinh đẹp. Nụ cười ngọt ngào vô hại, ai mà biết phía dưới lại xấu xa như thế, hại mình sáng nào cũng phải giặt quần lót...Cười lên như mặt trời."Lý Mark?"Lý Đông Hách nghe thấy cũng nhìn sang, Lý Mark vội vàng quay đầu sang chỗ khác.Lý Đế Nỗ nhỏ giọng, "Tài nguyên than đá dồi dào, giao thông thuận tiện.""Tài nguyên than đá dồi dào, giao thông thuận tiện."Giáo viên Địa lý gật đầu để anh ngồi xuống, vẫn nói một câu: "Còn có tài nguyên nước phong phú. Cô biết các em phải tham gia thi học sinh giỏi, không đủ tập trung. Nhưng lên lớp vẫn phải nghe giảng, không được làm đề học sinh giỏi nữa."Lý Mark giơ quyển sách Lịch sử lên, khổ A4 vừa đủ che kín khuôn mặt.Đông Hách nghe thấy rồi à?Học sinh tố chất ưu tú, hạnh kiểm toàn diện liên tục đứng đầu bảng nhiều năm—Lý Mark, cảm thấy mất mặt muốn chết.
"Mark, có người yêu rồi phải không?"Là bố nhắc đến trước, giọng điệu rất nhẹ nhàng và thản nhiên, lúc đưa cho Lý Mark một hộp bánh bột nếp Tảo Xuân đã hỏi một câu như thế. Lý Mark không thích gạo nếp nên chỉ lấy cái nhỏ nhất, nhìn những miếng bánh bột nếp xanh trong lòng có hơi áy náy."Vâng..."Nụ cười ngốc nghếch khó hiểu suốt thời gian qua bị nhìn thấy rồi? Đối diện với bố mẹ có hơi sợ sệt, nhưng vẫn lấy hết dũng khí nói: "Vâng, con đã yêu một người rất tốt.""Tuyệt thật, một người rất tốt à?" Mẹ nói thêm, giọng còn mang theo nụ cười, "Có thể cho bố mẹ xem thử không?"Lý Mark nhớ lại, trong điện thoại chỉ có vài tấm ảnh Lý Đông Hách tóc đen đầu rối bù xù khi còn nhỏ, rất đáng yêu nhưng không xinh như bây giờ, "Con không có ảnh." "Nếu là con gái thì sẽ có ảnh selfie phải không?" "À...là con trai ạ."Vài giây im lặng, bố mẹ nhìn nhau."Em ấy thật sự rất tốt, là một cậu bé rất đáng yêu." Lý Mark cứng rắn nói, "Con cho rằng...không thành vấn đề. Bố mẹ, bố mẹ cũng luôn nói chúng con đều là con của Chúa, vốn dĩ con của Chúa sẽ yêu thương lẫn nhau mà. Em ấy rất lương thiện, cho nên cũng là con của Chúa."Mẹ của Lý Mark, tên tiếng anh là Eve, phá lên cười, mái tóc xoăn nhuộm màu nâu sẫm của bà rung lên. Eve ôm cánh tay của chồng mình, "Did you see that? He blushed—So cute!"Bố còn muốn nói gì đó nhưng bị vợ kéo cánh tay: "Vậy, vậy vẫn phải cẩn thận, đừng làm chuyện không nên làm...sắp có cuộc thi rồi, không thể ảnh hướng đến học tập. Trong nước vẫn còn bảo thủ, hơn nữa bây giờ các con đang là học sinh cấp ba, đừng ăn hiếp người ta—""Sao con biết cậu ấy là 1?" Mẹ nghiêm túc nói, "Không sao đâu, phải sử dụng biện pháp an toàn đó." "Có thể đừng nhắc đến không ạ...với cả con là 1 mà.""Sao mặt con đỏ thế?" Lý Kiện Niên nghi ngờ nhìn Lý Mark, "Mark, không phải các con đã—""Không hề nha!" Lý Mark lớn tiếng phản bác, "Thật sự không có! Ngày nào bọn còn cũng đều phải giải đề! Không có thời gian làm những chuyện khác."Nhiệt độ trên mặt tăng cao, bởi vì nhớ đến "chuyện khác" đã làm sau giờ tự học tối qua: hôn môi trước cổng tiểu khu nhà Lý Đông Hách, còn đưa tay chạm vào vòng eo mềm mại của Đông Hách, mặc dù bị Đông Hách đánh nhưng vẫn sờ được một chút. Đông Hách gầy nhưng trên bụng vẫn có thịt, sờ rất dễ chịu.Khóe miệng muốn kéo lên lại bị đè xuống."Dù sao con cũng thích em ấy." Lý Mark cầm áo khoác đi vào phòng, lúc tức giận đóng cửa lại còn nghe thấy tiếng mẹ nói chuyện với bố ở ngoài phòng khách "Mình sao đấy, làm người ta ngại rồi kìa, đừng có mà cổ hủ thế."
Thực ra lúc nãy sờ eo Lý Đông Hách xong anh đã thấy hơi cứng.Cứ đụng phải Đông Hách là vô dụng...chỉ là một cái eo nhỏ thôi mà.Cổ bị Lý Đông Hách vòng tay ôm hôn, nửa thân trên bị gió lạnh giữa tháng hai thổi đến lạnh cứng không cử động được. "Đông Hách..."Đầu lưỡi hồng hào nhô ra như một chú rắn nhỏ, cẩn thận liếm láp môi Lý Mark như thể đang nghĩ nên nhả chất độc vào đâu. Lý Đông Hách ngồi trên người Lý Mark thở hổn hển: "Anh cương lắm rồi."Cuối cùng nhắm mắt lại ôm lấy eo Lý Đông Hách, tiếng thì thầm vang lên bên tai anh, giọng nói trầm thấp quanh quẩn rõ ràng trong không khí: "Có cần em giúp anh không?"Đôi chân thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ, bây giờ đang móc lấy eo mình, hơi thở gấp gáp hơn, muốn nói "thế này không ổn" nhưng lòng người thì luôn tham lam. "Giúp anh nhé? Dùng tay...hay là dùng miệng?"Nghe những lời như này hình như chỉ càng cứng hơn—Lý Đông Hách cũng nhận ra nên cười rõ đắc ý. Là ăn chắc mình không dám động vào em ấy nên mới dám dụ dỗ à...Devil kiểu này, biết cơ thể mình hấp dẫn lắm chứ gì? Quyến rũ người ta theo cách này đương nhiên phải trả giá mới được nha—Lý Mark cho tay vào trong áo cậu, dùng lực vân vê thật mạnh cho đến khi chạm vào hai điểm nho nhỏ nhô lên. Người bên trên hơi run, Lý Mark dùng miệng mình chặn lại tất cả những tiếng rên phát ra từ miệng cậu.Hại người một, hại mình mười, lý trí mất sạch sẽ trên làn da mịn màng của Lý Đông Hách, chỉ có thể sờ dọc theo tấm lưng mềm mại của cậu. Phần thân trên trần trụi bị ôm chặt đến phát nóng, tay còn lại vừa định thò vào trong cạp quần của Lý Đông Hách liền bị giữ lại: "Phía dưới không được..."Hơi thở của Lý Mark trầm xuống, tim đập rộn ràng nhưng tay vẫn dừng lại.Đương nhiên không được. Nếu như cắm vào...Lý Mark rút tay ra khỏi áo cậu, Lý Đông Hách thở dốc rời khỏi người anh."Anh thay quần áo đi...em đợi anh ở ngoài."
"Dáng người anh đẹp lắm." "Em cũng thế."Hai người ăn tối ở McDonald's, Lý Đông Hách cầm cây kem ốc quế trên tay—vốn dĩ không cho ăn, Lý Đông Hách bèn ôm anh làm nũng, Lý Mark không thể chịu đựng nổi ánh mắt của người qua đường đành phải mua cho cậu một cái.Đầu lưỡi và khóe môi phủ một lớp kem sữa trắng, Lý Mark cúi đầu cố gắng không nghĩ ngợi linh tinh."Anh giận à?"Lý Mark ngừng động tác cắn bánh hamburger, hoài nghi ngẩng đầu."Bởi vì lúc nãy em bám lấy anh như thế.""Không có, chỉ là không muốn cho em ăn đồ lạnh thôi.""Em cũng không phải bà cô mà.""Được được được, em ăn đi."Lý Đông Hách cũng cúi đầu. Hai người tự nghiền ngẫm một lúc."Rõ ràng anh không vui.""Thật sự không có...""Có phải vì đi quá giới hạn không?"Cảm giác tiếp xúc da thịt một tiếng trước lại chạy dọc sống lưng."Anh xin lỗi Đông Hách."Vẻ mặt Lý Đông Hách rất hoảng loạn, đôi mắt vừa to vừa tròn, khóe miệng trắng bệch được Lý Mark dùng giấy lau đi."Tại anh quá đáng với Đông Hách, không nên làm như thế.""Anh—" Lý Đông Hách trông như sắp cắn người, cũng thực sự chửi thành tiếng, "Cức chó gì vậy? Sờ cũng sờ rồi, vẫn chưa cắm vào—"Mặt Lý Mark đỏ bừng lên, vội vàng bịt miệng Lý Đông Hách, tay anh bị Lý Đông Hách cắn mạnh, dính toàn dầu là dầu."Thật sự không hiểu nổi anh, có lúc tư tưởng rất là on trend, có lúc thì như mẹ em ý..." Lý Đông Hách tức giận cắn miếng cánh gà chiên nóng hổi, kết quả hai má phồng lên thành cái cánh gà, tiếp tục gừ gừ mắng Lý Mark, "Không phải em cũng sờ anh rồi à? Anh có biết anh thế này làm em như biến thái không?"Lý Mark nói: "Em nuốt xong hãy nói...nói nhỏ thôi mà.""Em cứ nói đấy!—Là em tự ngồi lên." Anh cũng biết mà...Môi của Lý Đông Hách dính đầy dầu mỡ, nếu nhìn kĩ sẽ thấy có một vết sứt nhỏ trên đầu môi. Thực ra cả môi đều hơi sưng lên vì bị Lý Mark cắn.A, vốn dĩ không nên để cậu ăn đồ cay nữa."Vừa rồi đầu đụng có bị đau không?""Sao?""Không phải lúc nãy đầu đụng vào tủ à?""Không đau." Lý Đông Hách ngồi xuống bên cạnh anh, "Anh, cứ xem như anh làm vậy cũng không sao.""Hơn nữa dáng người anh rất đẹp, em cũng không lỗ vốn..." thì thầm bên tai anh, "Đau cũng không vấn đề."Lý Đông Hách cầm một miếng cánh gà đút cho anh ăn, nhẹ giọng không hung dữ nữa.Lý Mark đỏ mặt cắn miếng cánh gà trên tay cậu.Lý Đông Hách hài lòng nhìn, đột nhiên nói: "Anh ơi, có phải anh rất ghét em thế này không, không thích làm tình cùng em à?"Lý Mark hốt hoảng nhả miếng thịt gà trong miệng xuống khay nhựa của McDonald's."Không ghét em mà...không phải không thích làm cùng em...Aiz! Không phải anh không muốn..." Đầu lưỡi bị buộc chặt, không biết nên nói gì tiếp, "Không phải anh rất muốn, không phải nhất định muốn làm...Đông Hách không phải em còn chưa thành niên à...Cái gì đấy! Em cười cái gì!" Lý Đông Hách cười không thành tiếng, đổ rạp người về phía trước bị Lý Mark nhéo nhẹ vào đùi."Anh...anh đáng yêu quá." Lý Đông Hách lại dựa lên người Lý Mark.Cuối cùng cũng ngoan. Xin em đừng nói những điều quái gở nữa—"Anh ơi, anh có muốn thủ dâm cho em không?"Lý Mark bị coca và lời nói của Lý Đông Hách làm cho nghẹn họng.
Bộ não sẽ rất thành thực không ngừng phát lại cảm giác và suy nghĩ khi Lý Đông Hách ngồi trên đùi mình, một tuần sau bệnh tình mới tốt lên một chút, nhưng nhìn thấy "sinh sản hữu tính và thụ tinh" trong sách Sinh học, "thụ tinh"—thật đáng hổ thẹn nghĩ đến Lý Đông Hách.Không được...Cứ thế này là khỏi học hành gì nữa luôn.Thay vì oán hận Đông Hách—Dĩ nhiên không thể oán hận vợ mình, hy vọng không bị người khác bắt quả tang mình đang bí mật gọi em ấy là vợ—vẫn nên oán hận mình biến thái thì đúng hơn.Yêu sớm hại người.Nhưng nếu em ấy không phải của mình sẽ càng day dứt hơn ấy chứ?"Phân tích câu hỏi lý thuyết đề thi học sinh giỏi quốc gia môn Sinh học" bị mở ra gấp vào trong tích tắc, thực ra mới làm được có một phần ba. Lớp học vô cùng yên tĩnh, chỉ có giọng nói của giáo viên Địa lý đang giảng bài. Thậm chí Lý Mark còn thấy xấu hổ vì vừa rồi mình lật sách quá mạnh. "Lý Mark."Lý Mark hốt hoảng bị giáo viên Địa lý gọi đứng lên."Em nói xem, lợi thế vị trí địa lý của khu vực Ruhr là gì?" Là gì nhỉ? Hình như Lý Đế Nỗ bên cạnh đang lén lút nhắc bài, nhưng người vừa đi ngang qua cửa sổ không phải Lý Đông Hách sao? Hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt của mình, khoác vai La Tai Dân cười rất xinh đẹp. Nụ cười ngọt ngào vô hại, ai mà biết phía dưới lại xấu xa như thế, hại mình sáng nào cũng phải giặt quần lót...Cười lên như mặt trời."Lý Mark?"Lý Đông Hách nghe thấy cũng nhìn sang, Lý Mark vội vàng quay đầu sang chỗ khác.Lý Đế Nỗ nhỏ giọng, "Tài nguyên than đá dồi dào, giao thông thuận tiện.""Tài nguyên than đá dồi dào, giao thông thuận tiện."Giáo viên Địa lý gật đầu để anh ngồi xuống, vẫn nói một câu: "Còn có tài nguyên nước phong phú. Cô biết các em phải tham gia thi học sinh giỏi, không đủ tập trung. Nhưng lên lớp vẫn phải nghe giảng, không được làm đề học sinh giỏi nữa."Lý Mark giơ quyển sách Lịch sử lên, khổ A4 vừa đủ che kín khuôn mặt.Đông Hách nghe thấy rồi à?Học sinh tố chất ưu tú, hạnh kiểm toàn diện liên tục đứng đầu bảng nhiều năm—Lý Mark, cảm thấy mất mặt muốn chết.
"Mark, có người yêu rồi phải không?"Là bố nhắc đến trước, giọng điệu rất nhẹ nhàng và thản nhiên, lúc đưa cho Lý Mark một hộp bánh bột nếp Tảo Xuân đã hỏi một câu như thế. Lý Mark không thích gạo nếp nên chỉ lấy cái nhỏ nhất, nhìn những miếng bánh bột nếp xanh trong lòng có hơi áy náy."Vâng..."Nụ cười ngốc nghếch khó hiểu suốt thời gian qua bị nhìn thấy rồi? Đối diện với bố mẹ có hơi sợ sệt, nhưng vẫn lấy hết dũng khí nói: "Vâng, con đã yêu một người rất tốt.""Tuyệt thật, một người rất tốt à?" Mẹ nói thêm, giọng còn mang theo nụ cười, "Có thể cho bố mẹ xem thử không?"Lý Mark nhớ lại, trong điện thoại chỉ có vài tấm ảnh Lý Đông Hách tóc đen đầu rối bù xù khi còn nhỏ, rất đáng yêu nhưng không xinh như bây giờ, "Con không có ảnh." "Nếu là con gái thì sẽ có ảnh selfie phải không?" "À...là con trai ạ."Vài giây im lặng, bố mẹ nhìn nhau."Em ấy thật sự rất tốt, là một cậu bé rất đáng yêu." Lý Mark cứng rắn nói, "Con cho rằng...không thành vấn đề. Bố mẹ, bố mẹ cũng luôn nói chúng con đều là con của Chúa, vốn dĩ con của Chúa sẽ yêu thương lẫn nhau mà. Em ấy rất lương thiện, cho nên cũng là con của Chúa."Mẹ của Lý Mark, tên tiếng anh là Eve, phá lên cười, mái tóc xoăn nhuộm màu nâu sẫm của bà rung lên. Eve ôm cánh tay của chồng mình, "Did you see that? He blushed—So cute!"Bố còn muốn nói gì đó nhưng bị vợ kéo cánh tay: "Vậy, vậy vẫn phải cẩn thận, đừng làm chuyện không nên làm...sắp có cuộc thi rồi, không thể ảnh hướng đến học tập. Trong nước vẫn còn bảo thủ, hơn nữa bây giờ các con đang là học sinh cấp ba, đừng ăn hiếp người ta—""Sao con biết cậu ấy là 1?" Mẹ nghiêm túc nói, "Không sao đâu, phải sử dụng biện pháp an toàn đó." "Có thể đừng nhắc đến không ạ...với cả con là 1 mà.""Sao mặt con đỏ thế?" Lý Kiện Niên nghi ngờ nhìn Lý Mark, "Mark, không phải các con đã—""Không hề nha!" Lý Mark lớn tiếng phản bác, "Thật sự không có! Ngày nào bọn còn cũng đều phải giải đề! Không có thời gian làm những chuyện khác."Nhiệt độ trên mặt tăng cao, bởi vì nhớ đến "chuyện khác" đã làm sau giờ tự học tối qua: hôn môi trước cổng tiểu khu nhà Lý Đông Hách, còn đưa tay chạm vào vòng eo mềm mại của Đông Hách, mặc dù bị Đông Hách đánh nhưng vẫn sờ được một chút. Đông Hách gầy nhưng trên bụng vẫn có thịt, sờ rất dễ chịu.Khóe miệng muốn kéo lên lại bị đè xuống."Dù sao con cũng thích em ấy." Lý Mark cầm áo khoác đi vào phòng, lúc tức giận đóng cửa lại còn nghe thấy tiếng mẹ nói chuyện với bố ở ngoài phòng khách "Mình sao đấy, làm người ta ngại rồi kìa, đừng có mà cổ hủ thế."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com