Số từ: 2617.
"Hôm nay anh không định về nhà à, ngày mai còn phải đi làm mà?"
"Đó đâu phải điều em muốn"
Donghyuck nắm chặt vạt áo kéo Mark xuống thấp nhất có thể, siết chặt hơn khi cậu hé mở đôi môi hồng. Anh đã buông bàn tay cậu từ lúc nào, bận rộn với việc xoa miết cần cổ mịn màng hung hung màu hừng sáng, cảm nhận mạch máu đang đập theo từng nhịp tim trong lồng ngực và nâng đỡ cằm Donghyuck cho một nụ hôn sâu hơn. Là thật sâu, khi khoang miệng của cậu đã tràn ngập vị ngọt và đầu lưỡi như thể bỏng rát, Mark quấn quýt lấy cậu không ngừng, mút mát và chà miết bờ môi đến mức khiến chúng sưng tấy lên một mức độ. Cậu vòng tay giữ chặt bả vai anh, nâng người dần lên theo nhịp độ của Mark, chậm rãi và gần như không tạo ra bất kỳ sự xa cách nào giữa họ. Mark Lee thực sự quyến rũ, Mark Lee có thể chinh phục cậu chỉ bởi một nụ hôn, nhưng anh chưa bao giờ dừng lại ở đó khi anh bắt đầu. Donghyuck đẩy hông khi lưng anh tựa vào thành sofa, cậu đã ngồi trên đùi anh trở lại. Bàn tay nóng bỏng đặt ngay thắt lưng cậu và chẳng có gì ngạc nhiên khi da thịt ở đó đã đỏ hồng như những đóa mẫu đơn nở rộ rực rỡ. Cho đến khi không khí xung quanh đặc sánh lại, những âm thanh nỉ non trong cổ họng không có cơ hội thoát ra, Donghyuck mới ý thức được mình thực sự cạn kiệt, cậu hé mở mắt lim dim nhìn người đối diện vẫn đang say mê trong nụ hôn, hàng lông mày hải âu giãn ra trong sự thỏa mãn, cậu ngửa về sau để tách mình ra khỏi anh trong tiếng thở gấp. "Em chết mất, anh không cho em thở sao?"Mark cũng dành ra vài nhịp để thở và chấp nhận bỏ lỡ sự ngọt ngào từ đôi môi chúm chím gần ngay trước mặt. Anh nhướn mày mỉm cười khiêu khích."Lúc nào người hỏi anh
có muốn bị hôn đến ngạt thở không cũng là em đấy, bé cưng ạ"Đầu óc Donghyuck bị chặn đứng, hơi thở nghẹn lại trong nụ cười đểu cá của anh, cậu vỗ nhẹ vào vai Mark, nheo mắt thì thầm: "Anh biết trông anh lúc này thế nào không?" "Biết chứ, như một kẻ say mê em, hiển nhiên"Nụ hôn phớt qua cánh môi và để lại hương thơm ngọt dịu trên gò má, chóp mũi, mi mắt và vầng trán xán lạn. "Chòm sao của em đây rồi"Donghyuck cúi xuống hôn lên cần cổ của anh, tìm kiếm những nốt ruồi rải rác từ xương quai xanh, đến trái cổ liên tục phải nuốt xuống vì kiềm chế của anh và điểm cuối cùng là ngôi sao đậm cô đơn dưới gò má. Mark vẽ tiếp chòm sao Bắc đẩu của cả hai bằng những nụ hôn nhẹ nhàng trên má cậu. "Hôm nay anh không định về nhà à, ngày mai còn phải đi làm mà?"Cậu trêu chọc trong khi vẫn ấn hông mình xuống, chậm rãi chà miết vải quần bên dưới. "Đó đâu phải điều em muốn, em đâu cho anh về, em cố tình""Sao anh biết là không?" "Sao anh biết là không?"Mark biết cái bẫy đó, và chấp nhận mọi sự thua cuộc. Anh miết đỏ đôi chân cậu trước khi anh luồn những ngón tay lành lạnh đau nhức qua chiếc quần đùi ngắn cũn màu xám, xâm nhập sâu hơn vào bờ mông căng đầy của Donghyuck, bóp và siết mạnh từng nhịp làm da thịt ở đó trở nên đỏ hồng."Chỉ cần chút bia thôi chỗ đó sẽ cương lên..." Và cậu chọn cách ngồi trên cổ Mark với thân dưới đang phấn khích như thế. Thứ cộm lên sau gáy anh không chỉ là vải vóc. Họ không uống quá nhiều, nhưng không có nghĩa cả hai hoàn toàn không bị sức nóng ảnh hưởng, những đụng chạm của da cổ và thịt mềm hai bên đùi non, trong hơi men, những khiêu khích trong anh âm ỉ cháy và hơi thở mơn trớn da đùi non nớt của cậu nóng bỏng hơn bao giờ hết.Donghyuck nhìn sâu vào đôi mắt sáng như sao trời của người đối diện, một chút tối tăm đầy mê hoặc trong đó và cảm nhận ngọn lửa đang ngày một bùng lớn. Cậu nở một nụ cười xinh đẹp."Mark của em, cảm ơn vì đã bắt được tín hiệu"Một lời khen!Mark nhướn mày như thể vừa đạt được một thành tựu: "Em thực sự..."Cậu hôn chụt lên môi anh và nuốt lấy toàn bộ câu nói sau đó, bàn tay mảnh khảnh nâng cằm Mark lên, nhịp nhàng nghiêng đầu và đáp lại nụ hôn một cách vô cùng nóng bỏng. Sức nóng choáng ngợp bao trùm cả hai, sự kiên nhẫn của Mark dần bị kéo đến giới hạn. Mark kéo chân cậu rộng sang bên hông, để thứ ướt mềm đang ngứa ngáy lộ ra bên dưới. Anh len tay vào giữa hai chân cậu, chà miết qua lớp vài mềm khi Donghyuck tiếp tục ấn xuống sâu và sâu hơn nữa.Donghyuck rùng mình, rưng rưng nước mắt gục xuống vai Mark, tiếng thở dốc không kiểm soát lộn xộn bên tai. Bàn tay anh tiến vào sâu hơn, lột bỏ chiếc quần lót mỏng dính xuống trễ nửa mông cậu. "Mark-k..." Cậu nói rời rạc: "Ở đó...""Mark ơi..." - Giọng cậu run run.Donghyuck vòng tay ôm đầu anh vùi vào hõm cổ mình, khao khát đưa đẩy hông nhanh hơn trên lớp vải quần cộm lên bên dưới. Mark lật cậu nằm ngửa trên chiếc sofa chật chội, anh thẳng lưng, nhanh chóng cởi chiếc tank top vướng víu của mình ra trong khi tầm mắt cả hai dính lấy nhau không rời. Donghyuck híp mắt lại, làn nước long lanh tràn trên khóe mắt trở nên câu dẫn, cậu kéo áo thun mỏng lên cao, lộ ra chiếc eo thon đã đỏ lên vì sự dày vò của Mark. Tự mình xoa nắn nụ hoa đỏ hồng và bật ra những tiếng rên rỉ rời rạc trong cổ họng. Mark cảm thấy không còn gì tuyệt hơn trên đời. Anh nâng chân cậu lên cạnh miệng, khẽ liếm láp từ gót chân trần mềm mại, xuống thấp và thấp hơn nữa, dấu hôn tím lại trên bắp chân nhỏ đầy đặn, rải rác với tần suất ngày một dày đặc khi nụ hôn gần tới vật nhỏ bé đang ngứa ngáy của người nằm dưới. Donghyuck rùng mình, nỉ non trong từng lời yêu ngắt quãng thoát ra trên đầu môi, "Markk~", "Thêm nữa" và "Làm ơn.."Mark say mê đôi chân này, những lọn lông tơ mỏng dính mềm mại, thơm ngát với mùi sữa tắm cả anh và cậu cùng thích, ngọt ngào như cắn một quả mâm xôi chín mọng. Donghyuck tưởng như Mark đang đo chân cậu bằng đơn vị nụ hôn. "Mark ơi, em khó chịu quá!""Thả lỏng đi"Cậu co chân lên để kéo Mark phủ lên trên mình. Tầm mắt mờ mịt của cả hai choáng ngợp bởi môi lưỡi đối phương, Mark gần như không bỏ sót một tấc da thịt nào của cậu trước khi anh trượt xuống, không một sự thông báo nào ngậm lấy thân dưới nhạy cảm của Donghyuck vào trong khoang miệng.Cậu gác chân trên vai anh, những lọn tóc xộc xệch quấn trên các khớp ngón rã rời. Là miền bay bổng nào đó mà cậu không thể miêu tả được, chiếc lưỡi ướt át bọc quanh vật nhỏ và mút một cách thô bạo, không dịu dàng như cách anh vuốt ve cậu chỉ vài giây trước. Dịch trơn không kiểm soát chảy xuống và Mark gom hết chúng làm chất xúc tác để một ngón tay anh tiến vào trong cự huyệt nhỏ bé lần đầu tiên trong cuộc ân ái. Donghyuck co rúm người: "Mark, chậm thôi"Mark nhẹ nhàng ngay lập tức, đẩy thêm một ngón tay mình vào bên trong: "Hyuck, chặt quá" "Chết tiệt, hai tháng rồi em không chạm vào anh"Cậu cong người lên và ấn xuống ngón tay anh, chiếc mông cong mềm mại được Mark vuốt ve bằng tay còn lại, quần áo của cả hai sớm đã bị lột sạch nằm lộn xộn dưới sàn nhà. Kể từ khi Donghyuck chuyển về căn hộ mới, Mark quá bận với những chuyến công tác dài ngày và cậu thì phải vùi mặt vào đống dự án thiếu người của công ty, thời gian họ dành cho nhau trở nên ít ỏi và những nhớ nhung tưởng như có thể chạm vào được. Chính cậu cũng cảm thấy bản thân mình có lỗi với Mark, cậu thực sự đã lơ là anh trong khoảng thời gian vừa rồi khi anh vẫn luôn cố gắng sắp xếp thời gian cho cả hai, còn cậu quá mệt để đón nhận nó, cho đến tận đêm nay."Đêm nay em bù hết cho anh nhé" "Anh yêu em"Mark đẩy thêm một ngón nữa khi cảm nhận Donghyuck đang đón nhận mình, bên trong cậu mềm mại và non nớt, chỉ mới những ngón tay trượt vào trong thôi cậu bé của Mark đã tự cảm nhận được phần thưởng sắp tới của nó và cứng lên rồi."Tuyệt đẹp"Khi những ngón tay cậu siết chặt trên tóc anh, ấn xuống thấp hơn và đẩy hông sát đến mức da bụng dưới của mình chạm vào môi Mark, những tiếng rên nối tiếp nhau không điểm dừng và cơ thể giật lên từng đợt, Mark biết chính là lúc này. Anh đột nhiên không mút nữa, bàn tay lớn khô khan nắm chặt lấy nơi nhỏ như sắp nổ tung bên dưới khiến cậu hét lên thất thanh trong tiếng thở dốc. Cậu lắc lư hông trên tay Mark, tròng mắt dần lấy lại tiêu cự."Đêm nay còn dài"Mark cúi xuống hôn lên da thịt mềm mọng ở bên đùi trong, dày vò đến nóng ran, những dấu hôn cũ mới đỏ đậm rồi hồng nhạt cùng với dấu răng tím lại chi chít trên đó, Donghyuck không biết rằng vì Mark mà mình không thể mặc quần đùi ra ngoài ít nhất trong vài tuần tới. Anh vỗ về đôi chân dài miên man của người yêu, cổ vũ cậu có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn bây giờ. Donghyuck cúi xuống, hôn rải rác trên cổ anh, dần xuống bụng, chiếc lưỡi hồng hào mát lạnh siết chặt ngực Mark. Cậu quấn tay mình quanh thắt lưng anh chặt hơn nữa, cho đến khi cơ thể họ nhẹ nhàng ép vào. Nhịp tim đập rộn ràng trong lồng ngực, những tiếng thở dốc vang vọng khắp căn phòng, sức nóng ngày một đi tới ranh giới của sự chịu đựng. Mark tựa lưng ra sau ghế, để Donghyuck chăm sóc anh theo cách cậu muốn. Gậy thịt lớn của Mark làm đôi môi nhỏ xinh của cậu không thể ngậm hết toàn bộ trong một lần. Anh mở rộng hai chân, chỏm tóc nhấp nhô lên xuống giữa đó trở nên ái muội bởi tiếng rên rỉ. Donghyuck tự thỏa mãn mình bằng một tay khi đầu lưỡi vẫn thít chặt từng thớ thịt nhạy cảm cứng dần của Mark, mạch máu nổi lên khiến gậy thịt lớn hơn, ngay cả bàn tay cậu cũng khó khăn nắm vuốt. "Hyuck~" - Mark đẩy hông về phía trước, thì thầm trong tiếng gọi ngắt quãng.Tiếng rên trầm thấp trong cổ họng như tiếng gầm gừ của thú hoang, Donghyuck luôn thừa nhận những âm thanh trầm khàn phát ra từ cổ họng Mark khi cậu dẫn dắt anh leo đến miền cực lạc luôn là âm thanh quyến rũ nhất, kích thích gấp ngàn lần khi anh làm tình. "Mark, phát điên vì em đi" Giọng cậu run rẩy, nhả ra rồi lại mút chặt hơn.Mark nắm tóc cậu và ấn hông theo nhịp, một góc độ mà sự thăng hoa có thể kéo dài đến tận chín tầng hoan ái. Donghyuck dùng cả răng mình nghịch ngợm để tăng sự kích thích, Mark gầm lên từng đợt và ấn cậu xuống sâu hơn. Gương mặt anh say mê trong từng cái thít chặt đầu lưỡi Donghyuck mang đến, đôi mày hải âu co chặt lại bởi những khó chịu dằn vặt anh trong cơn khoái cảm nơi khoang miệng chật hẹp ẩm ướt của cậu.Donghyuck đột nhiên ngồi lên cự vật to lớn nóng ran của Mark, nhưng không chịu để anh vào. "Nào bé con" - Anh đảo mắt và gần như mất đi sự kiểm soát."Anh muốn biết dấu ấn đêm nay là gì không?" - Cậu hỏi. "Em chủ động!" Ngay lập tức, Donghyuck dẫn dắt anh bởi nụ hôn sâu hơn bao giờ hết. Mark phát hiện cậu đã bắn từ lúc nào, dịch nhầy tràn ra dính nhớp giữa hai cánh đùi non mềm, trơn và quyến rũ, đó là lý do Donghyuck ngồi quay lưng lại, làn da trần trụi gợi cảm mời gọi anh đặt lên đó những dấu hôn. Và Donghyuck nhún, với gậy thịt nóng ran của Mark ở giữa khe đùi mình. "Fuck you, Donghyuck""Chơi đùi em đi"Cậu nhún trên người Mark, bờ mông tròn căng đầy với khe hẹp ở giữa, chiếc eo thon trong tay anh không thể ngừng lắc lư. Mark giữ lấy một tay cậu, thứ duy nhất giúp Donghyuck không gục xuống khi tay còn lại liên tục tự vuốt ve cự vật của mình. Cậu ép chặt đùi, khoái cảm nơi đó mang lại khác biệt so với cái lỗ ấm nóng trong cơ thể Donghyuck, nhưng Mark chẳng thể chống cự. "Fuck~ " Mark gầm lên, không ngừng đẩy hông nhanh và mạnh mẽ hơn nữa. Tiếng "phạch" của cơ đùi rắn chắc và bờ mông mềm mại đạp vào nhau đốt cháy cả căn phòng. Hơi nóng hầm hập phủ lên cả hai, mồ hôi chảy dài trên tấm lưng trần đã được lấp đầy dấu hôn trên đó. "Hư hỏng quá""Anh dạy em còn gì" Donghyuck đã học được nó khi họ phải xử nhanh trên xe. Cậu cong người hết mức, tựa vào ngực anh thở dốc, không thể ngừng ngăn tiếng rên thoát ra khỏi bờ môi chúm chím đã bị Mark cắn đến sưng đỏ. Bàn tay Mark sục cùng cậu, tay còn lại giữ chặt eo cậu cố định để anh đâm mạnh hơn, da đùi nóng đỏ, thứ to lớn liên tục cọ xát giữa hai chân. Mark không thường xuyên tập gym, nhưng sức bền của anh chẳng thua kém ai cả. Minh chứng là chân cậu đã mỏi nhừ, sắp không giữ vững được mình nữa, nhưng Mark vẫn mạnh mẽ luận động bên dưới. Mark ngậm chặt cần cổ mịn màng còn Donghyuck không từ chối ấn sâu mình vào miệng anh. "Chúng ta vào phòng ngủ!"Mark không nhịn được nữa bế cậu vào trong giường, cả hai thậm chí không nghĩ tới việc lãng phí thêm một giây nào để bật đèn ngủ bên trong. Ánh sáng le lói từ hành lang phòng khách vẫn đủ để Mark quan sát xinh đẹp của anh đang vặn mình bên dưới. Donghyuck nằm úp trên giường, giữa kẽ mông tròn lẳn đỏ hồng, hơi thở của Mark như ngọn lửa nóng rực, đốt cháy tất cả nhận thức của cậu.