Manh Me Len Gau Cua Gil
-Gil ơi...Gil...-chỉ có sự im lặng đáp lại Chi đang lay qua lay lại cái con người nằm bất tỉnh dưới sàn nhà kia.Cách đây 1 tiếng,tại ngôi nhà nhỏ của cặp đôi gilenchi.
Ánh nắng xuyên qua hàng me,len lỏi qua những dãy nhà cao tầng,cố gắng né qua những cây cột điện và cuồi cùng nhẹ nhàng đánh thức bạn thỏ.Nhìn sang bên cạnh mình có một chú
gấu con đang rúc đầu vào lòng mình.Cậu cười nhẹ rồi hôn nhẹ lên trán cô một cái,nhẹ nhàng Gil bỏ cánh tay của Chi ra khỏi người mình rồi bước nhẹ xuống giường.Chi như cảm thấy hơi ấm thiếu mất liền đưa tay tìm kiếm,cậu thấy thế liền đẩy nhẹ chiếc gối ôm vê ́phía cô.Ngắm nhìn cô người yêu đáng yêu của mình một lúc cậu mới lon ton đi vào nhà tắm.-Oáp~cô gái vì mấy cái ánh nắng làm cho thức giấc nhìn xung quanh.
Đang khó chịu vì đang ngủ ngon mà bị phá,mãi mới có ngày nghỉ mà cũng không được yên Chi nhăn nhó bước vào phòng tắm.Cánh cửa vừa bật mở một dáng người cao cao,mái tóc trắng dài che gần hết khuôn mặt,miệng sủi lên bọt trắng xóa.
-ÁÁ...ma..trời ơi ma..má ơi ma...cứu tôi với!-cô sợ hãi ngã ra đất miệng không ngừng kêu tay thì vớ tất cả cái gì vừa tay vào đầu "con ma".Phát đầu tiên,cái dép đi tiên phong:
-Hự!
Cái gối thứ hai:
-Ự!!
Kết thúc tốt đẹp bằng cái đồng hồ báo thức nhỏ xinh và đối thủ chính thức gục.Chi chầm chậm đi lại xem chiến tích của mình,lại gần thì mái tóc hóa thành chiếc khăn tắm, mùi kem đánh răng hòa lẫn với chiếc dép bông.
Lật chiếc khăn trắng ra gương mặt thân quen có phần thảm hại hiện ra:
-Gil?Hì em xin lỗi!
Quay về hiện tại
Sau tầm nửa tiếng nằm dưới sàn mát lạnh Gil bắt đầu tỉnh dậy.
-Thỏ ơi có sao không?-Chi thấy Gil tỉnh liền đi tới.
-Cô là ai?Sao lại vô nhà tôi?Thỏ là cái gì?-Gil ngơ ngác nhìn Chi như người mới quen.
-Gil nói gì?
-Tôi hỏi cô là ai?
-Em là Chi nè!Gấu đáng yêu nhất trần đời của Gil nè!-Mắt Chi đầy nước.
-Không ai đáng yêu mà ném dép vô mồm người yêu mình đâu.-Nói rồi cậu cười rồi hôn nhẹ lên trán cô.
-Hơ.....Gil THẬT LÀ..EM GHÉT GIL-bực mình vì bị lừa Chi ấm ức quay vô góc giường.
-Thôi Gil xin lỗi!Gil đưa em đi ăn nha!-Gil ôm lấy Chi chìa cái mặt thỏ con ra làm người ta động lòng.
-Lần này thôi đó!-Chi nói rồi nhéo má Gil cái mới chịu lăn vô vscn.
Khi Chi vào nhà tắm rồi Gil mới nhớ ra một chuyện tại sao mình bị ném cho bất tỉnh?(ai trả lời hộ ik)
Ánh nắng xuyên qua hàng me,len lỏi qua những dãy nhà cao tầng,cố gắng né qua những cây cột điện và cuồi cùng nhẹ nhàng đánh thức bạn thỏ.Nhìn sang bên cạnh mình có một chú
gấu con đang rúc đầu vào lòng mình.Cậu cười nhẹ rồi hôn nhẹ lên trán cô một cái,nhẹ nhàng Gil bỏ cánh tay của Chi ra khỏi người mình rồi bước nhẹ xuống giường.Chi như cảm thấy hơi ấm thiếu mất liền đưa tay tìm kiếm,cậu thấy thế liền đẩy nhẹ chiếc gối ôm vê ́phía cô.Ngắm nhìn cô người yêu đáng yêu của mình một lúc cậu mới lon ton đi vào nhà tắm.-Oáp~cô gái vì mấy cái ánh nắng làm cho thức giấc nhìn xung quanh.
Đang khó chịu vì đang ngủ ngon mà bị phá,mãi mới có ngày nghỉ mà cũng không được yên Chi nhăn nhó bước vào phòng tắm.Cánh cửa vừa bật mở một dáng người cao cao,mái tóc trắng dài che gần hết khuôn mặt,miệng sủi lên bọt trắng xóa.
-ÁÁ...ma..trời ơi ma..má ơi ma...cứu tôi với!-cô sợ hãi ngã ra đất miệng không ngừng kêu tay thì vớ tất cả cái gì vừa tay vào đầu "con ma".Phát đầu tiên,cái dép đi tiên phong:
-Hự!
Cái gối thứ hai:
-Ự!!
Kết thúc tốt đẹp bằng cái đồng hồ báo thức nhỏ xinh và đối thủ chính thức gục.Chi chầm chậm đi lại xem chiến tích của mình,lại gần thì mái tóc hóa thành chiếc khăn tắm, mùi kem đánh răng hòa lẫn với chiếc dép bông.
Lật chiếc khăn trắng ra gương mặt thân quen có phần thảm hại hiện ra:
-Gil?Hì em xin lỗi!
Quay về hiện tại
Sau tầm nửa tiếng nằm dưới sàn mát lạnh Gil bắt đầu tỉnh dậy.
-Thỏ ơi có sao không?-Chi thấy Gil tỉnh liền đi tới.
-Cô là ai?Sao lại vô nhà tôi?Thỏ là cái gì?-Gil ngơ ngác nhìn Chi như người mới quen.
-Gil nói gì?
-Tôi hỏi cô là ai?
-Em là Chi nè!Gấu đáng yêu nhất trần đời của Gil nè!-Mắt Chi đầy nước.
-Không ai đáng yêu mà ném dép vô mồm người yêu mình đâu.-Nói rồi cậu cười rồi hôn nhẹ lên trán cô.
-Hơ.....Gil THẬT LÀ..EM GHÉT GIL-bực mình vì bị lừa Chi ấm ức quay vô góc giường.
-Thôi Gil xin lỗi!Gil đưa em đi ăn nha!-Gil ôm lấy Chi chìa cái mặt thỏ con ra làm người ta động lòng.
-Lần này thôi đó!-Chi nói rồi nhéo má Gil cái mới chịu lăn vô vscn.
Khi Chi vào nhà tắm rồi Gil mới nhớ ra một chuyện tại sao mình bị ném cho bất tỉnh?(ai trả lời hộ ik)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com