Manh Ghep Cuoi
Về đến Seoul đã chập tối, Hyunbin, Minhee đều đã mệt đến nhừ người vậy nên Jeongmo và Yunseong quyết định không đi ăn ngoài mà sẽ về thẳng căn nhà mà hai anh em đã thuê, rồi sẽ tự mình nấu buổi tối. - Em với Minhee vào nhà trước đi. Tôi cùng Yunseong mang hành lý vào sau. Hyunbin vui vẻ gật đầu rồi khoác tay cùng Minhee đi vào nhà. Chỉ mới hơn một tuần mà Hyunbin đã cảm thấy nhớ nơi nhỏ xinh, ấm áp này rồi. Đẩy cửa bước vào với tâm trạng háo hức, Hyunbin đưa tay lên bật công tắc đèn, khung cảnh hiện ra trước mắt lúc này khiến cả hai không biết làm gì ngoài đứng chôn chân tại chỗ rồi hét thật lớn. Jeongmo, Yunseong đỗ xe, vừa lấy vali xong nghe tiếng hét lớn thì vội vàng chạy vào bỏ lại cả mớ hành lý ở bên đường. "Hỗn loạn" chính xác là những gì mà gã và Yunseong thấy được lúc này, cả căn nhà bị ai đó xới tung hết tất cả mọi ngóc ngách. Chén dĩa cũng vỡ tan tành, mảnh vỡ rơi đầy ở sàn nhà. Gã để Yunseong trông chừng cả hai rồi đi một vòng xem xét căn nhà. Qua một lần quét mắt xung quanh gã xác định đây không phải do trộm, chẳng có thằng trộm nào lại đi ném vỡ chén dĩa như thế. Chỉ là gã chưa thể nghĩ được là ai và động cơ là gì. Ở Seoul này, Hyunbin đâu có thù oán với ai ngoài tên khốn ở Laviss hôm trước, nhưng tên đó sau khi gã ra mặt thì cũng không dám hó hé đến. - Tạm thời đưa cả hai về nhà tao. Mày gọi Changuk đến tìm hiểu việc này đi. Yunseong gật đầu, gọi ngay cho đứa em mình dặn dò kĩ càng rồi cùng gã lái xe rời đi ngay sau đó. Trên xe lúc này bao trùm một bầu không khí yên lặng đến ngột ngạt. Hyunbin sợ hãi nắm chặt lấy tay của gã, gã phải lái xe nên chưa thể trấn an cho người bên cạnh, chỉ cố gắng lái xe về biệt thự thật nhanh. Vừa đến nơi, Minhee đã vội vàng mở cửa xuống xe chạy đến bên cạnh Hyunbin gấp gáp hỏi- Anh không sao chứ? Hyunbin từ nãy giờ trên đường về đây, nhờ cái siết tay chặt của gã đã khiến bản thân bình tĩnh hơn rất nhiều, không muốn em mình phải lo lắng, Hyunbin nở nụ cười tươi rồi nhẹ nhàng đáp lại- Anh ổn, đừng lo.Gọi là biệt thự nhưng nơi này không rộng lớn, lạnh lẽo như Hyunbin nghĩ, ngược lại được thiết kế rất tao nhã và ấm cúng. Jeongmo cùng Yunseong ở phía ngoài nói gì đó với nhau để Hyunhin và Minhee ngồi ở bên trong phòng khách, cả hai đang choáng ngộp về độ fancy của căn nhà thì vị quản gia trẻ tuổi từ bếp đi ra đặt lên bàn hai cốc nước việt quất ép,- Mời hai cậu uống nước.- Cảm ơn anh. Hyunbin lịch sự cúi đầu chào. Vừa lúc này gã cùng Yunseong đi vào, ra hiệu cho người quản gia lui xuống. Gã cở áo vest ngoài, thả mình xuống chiếc sofa chiếc to nhất, dáng vẻ đầy mệt mỏi. - Tạm thời em ở đây cùng tôi, còn Minhee sẽ về nhà Yunseong ít nhất là cho đến khi tôi giải quyết xong chuyện này. Cả Hyunbin và Minhee đều không phản ứng lại với quyết định của gã, bởi lẽ cả hai đều biết rằng đây là cách tốt nhất để hai anh em được an toàn. Hyunbin định hỏi gã xem ai là người đã gây ra việc này nhưng vị quản gia từ ngoài bước vào báo cáo- Thiếu gia, phó tổng Cho tới. Changuk đi cùng Dongyun và Junho, cả ba đi vào với khuôn mặt không chút thoải mái, chẳng rõ vì sao nhưng Hyunbin nghĩ rằng chuyện này không hề đơn giản như cách em nghĩ. Nhấp một ngụm trà, Changuk quăng xấp dữ liệu được trích xuất lên bàn rồi trầm giọng nói. - Yoon Hyunmin của M&N. Hyunbin quay sang nhìn gã với ánh mắt không hiểu sự việc, cũng phải vì lúc đó em đã được Dongyun đưa vào phòng nhân viên nên không biết đến cái tên này. - Là thằng khốn quấy rối em ở Laviss. - Và anh Jeongmo đã đánh sập cổ phiếu của tập đoàn nhà hắn dẫn đến phá sản. Dongyun ngồi kế bên thêm vào để Hyunbin nắm được câu chuyện. - Nhưng làm sao hắn biết được nơi ở của anh và Minhee? Hyunbin nhìn sang Dongyun mơ hồ hỏi. - hắn có em gái là người của hội sinh viên Chung-Ang. Jeongmo cau mày nhìn xấp thông tin và ảnh từ CCTV. Gã thừa biết hắn có thể lộng hành như thế này là nhờ vào có kẻ chống lưng, chứ lão già họ Yoon kia gan không đủ lớn để con trai mình làm loạn người của gã thế này. Gã bỏ xấp ảnh xuống bàn nhìn Yunseong phía đối diện đang nhìn ra điểm mấu chốt của vấn đề. - Yunseong? - Ván cờ này chơi đùa một tí với nó đi. Gã nhếch mép cười gật đầu với Yunseong. Em dõi theo từng biểu hiện của gã từ nãy đến giờ rồi nhận ra, cái thế giới và sự ảnh hưởng mà gã nói với em, nó thật sự đã bắt đầu rồi. - Mày đưa Minhee về đi, muộn rồi. Yunseong cùng Minhee vừa rời đi thì Hyunbin cũng được gã cho gọi quản gia đưa lên phòng nghỉ ngơi. Gã mệt mỏi xoa hai bên thái dương, thở dài. Changuk quan sát thái độ của gã một lúc rồi khẽ gọi,- Có chuyện này, em vừa điều tra được cần nói với anh. - Chuyện gì? - Liên quan đến anh Hyunbin...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com