Man Chau Sa Hoa
Hoa Bỉ Ngạn U sầu nở rộ chốn vong xuyên.Một kiếp nhà chung với ưu phiềnDuyên mình xin gửi theo gió lạnhChờ đợi nhanh rồi cũng qua thôiƯớc chi mộng gặp ấy xa xôiCũng quên mong nhớ đến vô hồnMáu còn thắm mãi tình chưa tậnNgàn năm lại nữa ngàn năm trôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com