Mairimashita Iruma Kun Em Gai Song Sinh Cua Iruma
(Mei: khúc này trở về sau sẽ dùng Oji-chan nhé!)-Vậy thì việc này không nên chậm trễ._Oji-chan vui vẻ nói....
/Tách/ /Bụp/Oji-chan búng tay 1 cái thì đồ của Iruma và Miki đã chuyển thành bộ đồ mới. Iruma mặc đồ màu xanh như mái tóc của cậu vậy, viền thì màu trắng, chiếc nơ màu đỏ khá nổi bật. Còn Miki thì mặc váy có màu hồng và trắng còn có chiếc nơ xinh xinh nhìn cả 2 rất giống đồ mặc của học sinh.(Lấy bộ đồ nha!)-Cái, cái, cái này là gì thế?_Iruma thắc mắc.'Chắc là đồng phục ấy, nii-san'_Miki viết đưa trước mặt Iruma.-Rất phù hợp~~ Các cháu đã là cháu của ta. Ta sẽ lo hết! Ngoài ăn mặc ra còn có..._Oji-chan vui vẻ khen ngợi-Đ-Đồng phục này....đừng nói là...._Iruma chảy mồ hôi.-Giáo dục! Các cháu sẽ vào học ở trường ác ma!_Oji-chan nhẹ nhàng vui vẻ nói.?!-Các cháu bị bố mẹ mình xách đi chỗ này chỗ kia nên căn bản là không được trải qua học tập tốt ha!? Không sao cả! Thủ tục đã xong hết rồi! Ôi chao, không cần để ý, ta đã là Oji-chan của cháu rồi mà! Aa, từ Oji-chan đúng là dễ nghe! Lúc lễ nhập học ông cháu mình chụp hình đi!_Oji-chan vừa ngâm nga vừa nói đầy vui vẻ.-Không phải...C-chuyện đó..._Iruma vẫn còn hơi sốc'Oji-chan có thể cho cháu cái gì đó như chiếc kính để che bớt mặt cháu được không? Cháu đánh rơi chiếc kính cũ rồi, cháu không bị cận nên...nên....'_Miki long lanh mắt nhìn Oji-chan rồi nhìn đi chỗ khác rồi lại nhìn lại, khuôn mặt thì hồng hồng vì ngại làm Oji-chan phải ôm tim vì độ dễ thương này.-Được! Oji-chan hiểu rồi! Để Oji-chan lấy cho cháu! Kính ngăn trở nhận thức đây!_Oji-chan vội lấy chiếc kính ra cho cô bé đeo.Nhưng....chiếc kính không ngăn cản được nét xinh đẹp và đáng yêu của cô bé!!!-Đúng là cháu gái đáng yêu của ta~~ Chiếc kính này sẽ chẳng bao giờ ngăn được vẻ đáng yêu này!_Oji-chan cọ cọ 2 má của cô bé_Nhưng tại sao cháu không nói chuyện, ta thấy từ đầu đến giờ cháu chẳng hề mở miệng.-C-Cái này....thật ra là tại một số lý do nên con bé không thể nói được ạ. A, thật ra con bé biết nói nhưng....a....con bé không thể nói được ạ!_Iruma bối rối ôm Miki giải thích còn Miki thì ở trong lòng anh trai gật đầu lia lịa phụ họa.-Ồ....tiếc quá, Oji-chan muốn nghe Miki-kun gọi Oji-chan cơ~_Oji-chan bắt đầu rưng rưng nước mắt./Ầm/Con bài khó chơi này!!! Miki bắt đầu bối rối nhìn qua nhìn lại rồi nhìn Iruma đầy khó xử trong khi cậu còn khó xử hơn. Khi nhìn lại Oji-chan thì thấy ông ấy đã khóc! Chết chưa! Nước mắt lăn rồi!-O...Oji-chan_Giọng nói trong trẻo đầy ngọt ngào run run vang lên....Cả căn phòng yên ắng, Iruma ôm cô bé chặt hơn, không phải cảnh giác hay gì đâu chỉ là thói quen của cậu khi nghe giọng nói của em gái thôi. Chỉ cần em gái cậu cất giọng nói, bất kì câu gì kể cả câu mắng chửi thì cậu vẫn không tự chủ được mà ôm chặt em gái của mình.Còn về phần Oji-chan thì....ông ấy đã chính thức ngất đi trong sung sướng vì giọng nói đáng yêu của cháu gái khi gọi ông!Điều này khiến Miki chẳng biết làm sao, cô bé muốn chạy đến đỡ Oji-chan nhưng anh trai lại ôm chặt quá, khó mà cử động được nên chỉ biết đứng yên không dám mở miệng nữa. May mắn thay, sau vài phút, Iruma đã thả lỏng hơn và Oji-chan cũng đã tỉnh dậy. Ông ấy nghiêm mặt đi lại gần anh em cô bé.-....Cháu của ta có giọng nói hay quá đi mất~~~Ta đã ngất đi trong sung sướng đấy!_Oji-chan ôm cả 2 người vào lòng lắc qua lắc lại vì vui sướng.-À đúng rồi, mặc dù không có tiền lệ con người nhập học nhưng miễn là không bại lộ thì sẽ không bị ăn đâu! Có lẽ vậy!_Oji-chan buông 2 anh em ra rồi nói.-BỊ LỘ LÀ SẼ BỊ ĂN THỊT SAO!?_Iruma bắt đầu hoảng.'Có lẽ vậy? Đến Oji-chan còn không chắc chắn?'_Miki với đôi mắt cá chết giơ tấm bảng.-Ôi cha, thật may Iruma-kun và Miki-kun là những đứa trẻ ngoan._Oji-chan xoa đầu khen ngợi 2 anh em nhầm lái sang chuyện khác.-Chuyện đó, cháu..._Iruma định từ chối thì....-Nếu như cháu từ chối thì cũng có thể làm bữa ăn tối nay của ta...._Oji-chan bỗng chuyển sang dọa, làm cho Iruma sợ đến run rẩy.-Cháu tính hỏi gì à?_Oji-chan vui vẻ trở lại, quay đầu hỏi cậu.-Không có ạ._Iruma lắc đầu trong sợ hãi, chân của cậu run cầm cập hết cả lên.'Oji-chan vừa làm nii-san sợ đấy ạ.'_Miki đưa bảng trước mặt Oji-chan.-Ôi, ta xin lỗi nhé!_Oji-chan xoa đầu xin lỗi cả 2.Và như thế....Việc chuẩn bị nhập học cũng thuận lợi tiến hành...*Tại trường học Ác Ma Babirus*-Whoa~~whoa~~_Iruma ngỡ ngàn_Lớn thật đấy!'Nhìn ngầu quá nhỉ, nii-san'_Miki híp mắt nhìn ngôi trường.-Iruma-kun! Miki-kun! Chụp hình, chụp hình nào!_Oji-chan gọi.Cả 3 ông cháu đứng cạnh tấm bảng chào mừng của trường rồi chụp mấy tấm hình. Sau đó Oji-chan bận việc nên đã để 2 anh em tự đi vào và khám phá trường học mới. Iruma cố hết sức che dấu sự hiện diện của mình đi vào trường học, Miki thì cuối đầu đi sát theo sau anh trai. Cả 2 mới đi qua cổng một tí thì....-Này! Đứng lại!_Một ác ma đứng chỗ cổng trường gọi lớn."Bị...bị phát hiện rồi!"_Iruma giật mình sợ hãi đứng lại làm Miki đi phía sau đập đầu vào lưng của cậu. Iruma vội quay lại ôm Miki, vừa xoa xoa vừa đầu xin lỗi cô bé.-Tân sinh đi lối kia, cố lên nhé!_Ác ma ấy nói lớn, may mắn là không phải vì phát hiện cậu và em gái là con người.
.
.
.................:DONE:................
/Tách/ /Bụp/Oji-chan búng tay 1 cái thì đồ của Iruma và Miki đã chuyển thành bộ đồ mới. Iruma mặc đồ màu xanh như mái tóc của cậu vậy, viền thì màu trắng, chiếc nơ màu đỏ khá nổi bật. Còn Miki thì mặc váy có màu hồng và trắng còn có chiếc nơ xinh xinh nhìn cả 2 rất giống đồ mặc của học sinh.(Lấy bộ đồ nha!)-Cái, cái, cái này là gì thế?_Iruma thắc mắc.'Chắc là đồng phục ấy, nii-san'_Miki viết đưa trước mặt Iruma.-Rất phù hợp~~ Các cháu đã là cháu của ta. Ta sẽ lo hết! Ngoài ăn mặc ra còn có..._Oji-chan vui vẻ khen ngợi-Đ-Đồng phục này....đừng nói là...._Iruma chảy mồ hôi.-Giáo dục! Các cháu sẽ vào học ở trường ác ma!_Oji-chan nhẹ nhàng vui vẻ nói.?!-Các cháu bị bố mẹ mình xách đi chỗ này chỗ kia nên căn bản là không được trải qua học tập tốt ha!? Không sao cả! Thủ tục đã xong hết rồi! Ôi chao, không cần để ý, ta đã là Oji-chan của cháu rồi mà! Aa, từ Oji-chan đúng là dễ nghe! Lúc lễ nhập học ông cháu mình chụp hình đi!_Oji-chan vừa ngâm nga vừa nói đầy vui vẻ.-Không phải...C-chuyện đó..._Iruma vẫn còn hơi sốc'Oji-chan có thể cho cháu cái gì đó như chiếc kính để che bớt mặt cháu được không? Cháu đánh rơi chiếc kính cũ rồi, cháu không bị cận nên...nên....'_Miki long lanh mắt nhìn Oji-chan rồi nhìn đi chỗ khác rồi lại nhìn lại, khuôn mặt thì hồng hồng vì ngại làm Oji-chan phải ôm tim vì độ dễ thương này.-Được! Oji-chan hiểu rồi! Để Oji-chan lấy cho cháu! Kính ngăn trở nhận thức đây!_Oji-chan vội lấy chiếc kính ra cho cô bé đeo.Nhưng....chiếc kính không ngăn cản được nét xinh đẹp và đáng yêu của cô bé!!!-Đúng là cháu gái đáng yêu của ta~~ Chiếc kính này sẽ chẳng bao giờ ngăn được vẻ đáng yêu này!_Oji-chan cọ cọ 2 má của cô bé_Nhưng tại sao cháu không nói chuyện, ta thấy từ đầu đến giờ cháu chẳng hề mở miệng.-C-Cái này....thật ra là tại một số lý do nên con bé không thể nói được ạ. A, thật ra con bé biết nói nhưng....a....con bé không thể nói được ạ!_Iruma bối rối ôm Miki giải thích còn Miki thì ở trong lòng anh trai gật đầu lia lịa phụ họa.-Ồ....tiếc quá, Oji-chan muốn nghe Miki-kun gọi Oji-chan cơ~_Oji-chan bắt đầu rưng rưng nước mắt./Ầm/Con bài khó chơi này!!! Miki bắt đầu bối rối nhìn qua nhìn lại rồi nhìn Iruma đầy khó xử trong khi cậu còn khó xử hơn. Khi nhìn lại Oji-chan thì thấy ông ấy đã khóc! Chết chưa! Nước mắt lăn rồi!-O...Oji-chan_Giọng nói trong trẻo đầy ngọt ngào run run vang lên....Cả căn phòng yên ắng, Iruma ôm cô bé chặt hơn, không phải cảnh giác hay gì đâu chỉ là thói quen của cậu khi nghe giọng nói của em gái thôi. Chỉ cần em gái cậu cất giọng nói, bất kì câu gì kể cả câu mắng chửi thì cậu vẫn không tự chủ được mà ôm chặt em gái của mình.Còn về phần Oji-chan thì....ông ấy đã chính thức ngất đi trong sung sướng vì giọng nói đáng yêu của cháu gái khi gọi ông!Điều này khiến Miki chẳng biết làm sao, cô bé muốn chạy đến đỡ Oji-chan nhưng anh trai lại ôm chặt quá, khó mà cử động được nên chỉ biết đứng yên không dám mở miệng nữa. May mắn thay, sau vài phút, Iruma đã thả lỏng hơn và Oji-chan cũng đã tỉnh dậy. Ông ấy nghiêm mặt đi lại gần anh em cô bé.-....Cháu của ta có giọng nói hay quá đi mất~~~Ta đã ngất đi trong sung sướng đấy!_Oji-chan ôm cả 2 người vào lòng lắc qua lắc lại vì vui sướng.-À đúng rồi, mặc dù không có tiền lệ con người nhập học nhưng miễn là không bại lộ thì sẽ không bị ăn đâu! Có lẽ vậy!_Oji-chan buông 2 anh em ra rồi nói.-BỊ LỘ LÀ SẼ BỊ ĂN THỊT SAO!?_Iruma bắt đầu hoảng.'Có lẽ vậy? Đến Oji-chan còn không chắc chắn?'_Miki với đôi mắt cá chết giơ tấm bảng.-Ôi cha, thật may Iruma-kun và Miki-kun là những đứa trẻ ngoan._Oji-chan xoa đầu khen ngợi 2 anh em nhầm lái sang chuyện khác.-Chuyện đó, cháu..._Iruma định từ chối thì....-Nếu như cháu từ chối thì cũng có thể làm bữa ăn tối nay của ta...._Oji-chan bỗng chuyển sang dọa, làm cho Iruma sợ đến run rẩy.-Cháu tính hỏi gì à?_Oji-chan vui vẻ trở lại, quay đầu hỏi cậu.-Không có ạ._Iruma lắc đầu trong sợ hãi, chân của cậu run cầm cập hết cả lên.'Oji-chan vừa làm nii-san sợ đấy ạ.'_Miki đưa bảng trước mặt Oji-chan.-Ôi, ta xin lỗi nhé!_Oji-chan xoa đầu xin lỗi cả 2.Và như thế....Việc chuẩn bị nhập học cũng thuận lợi tiến hành...*Tại trường học Ác Ma Babirus*-Whoa~~whoa~~_Iruma ngỡ ngàn_Lớn thật đấy!'Nhìn ngầu quá nhỉ, nii-san'_Miki híp mắt nhìn ngôi trường.-Iruma-kun! Miki-kun! Chụp hình, chụp hình nào!_Oji-chan gọi.Cả 3 ông cháu đứng cạnh tấm bảng chào mừng của trường rồi chụp mấy tấm hình. Sau đó Oji-chan bận việc nên đã để 2 anh em tự đi vào và khám phá trường học mới. Iruma cố hết sức che dấu sự hiện diện của mình đi vào trường học, Miki thì cuối đầu đi sát theo sau anh trai. Cả 2 mới đi qua cổng một tí thì....-Này! Đứng lại!_Một ác ma đứng chỗ cổng trường gọi lớn."Bị...bị phát hiện rồi!"_Iruma giật mình sợ hãi đứng lại làm Miki đi phía sau đập đầu vào lưng của cậu. Iruma vội quay lại ôm Miki, vừa xoa xoa vừa đầu xin lỗi cô bé.-Tân sinh đi lối kia, cố lên nhé!_Ác ma ấy nói lớn, may mắn là không phải vì phát hiện cậu và em gái là con người.
.
.
.................:DONE:................
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com