Mai Yeu Minh Anh
-Hạ Thư,cậu đang làm gì vậy.Có đang nhớ tới mình không đó?mình rất nhớ cậu,nhớ cậu nhiều lắm..... -Hihi!Tớ cũng nhớ cậu nhiều lắm Tuấn Kiệt.Ngoan cuối tuần tớ lại về với cậu,yêu cậu nhiều.... -Nhưng bây giờ tớ muốn gặp cậu Hạ Thư,tớ ..tớ lên trên thành phố chơi với cậu nhé???? -Ukm!!!! vậy cũng được,tớ chờ cậu, tới nơi nhớ gọi cho tớ nhé. Sau tin nhắn đó Tuấn Kiệt vội vàng chuẩn bị đồ đi lên thăm Hạ Thư.Trên đường đi Tuấn Kiệt chỉ mong sao nhanh chóng đứng ở trước mặt Hạ Thư ôm cô vào lòng và nói "Tớ nhớ cậu rất rất nhiều,tớ yêu cậu nhiều lắm".Hai tiếng đồng hồ trôi qua cuối cùng Tuấn Kiệt cũng đứng trước cổng trường Đại học nơi Hạ Thư đang học,Tuấn Kiệt vội vàng rút điện thoại ra gọi cho Hạ Thư. -Hạ Thư tớ tới nơi rồi,cậu đi ra đây đi. -Vậy sao đợi mình chút nhé! Hạ Thư vội thu gọn sách vở chạy ra gặp Tuần Kiệt.Hấp ta hấp tấp Hạ Thư dường như quên luôn mình vẫn chưa hết tiết học,cô vẫn chưa điểm danh.Chạy ra trước cổng trường nhìn thấy Tuấn Kiệt đang ngồi trên xe đợi mình,Hạ Thư hớn hở chạy lại gọi. -Tuấn Kiệt mình ở đây nè!mình ở đây nè! -Hạ Thư Tuấn Kiệt vừa gọi vừa chạy lại ôm trầm lấy Hạ Thư,đặt lên môi Hạ Thư một nụ hôn nhẹ rồi lôi Hạ Thư lên xe đưa cô đi chơi mọi nơi cô thích.Cứ thế mỗi khi nhớ nhau là Tuấn Kiệt lại vượt một chặng đường khá xa lên chỉ để được thấy nụ cười của Hạ Thư.Cậu đã yêu Hạ Thư quá sâu đậm và Hạ Thư cũng vậy,cô dành cho Tuấn Kiệt một tình yêu hoàn mĩ nhất,cô yêu Tuấn Kiệt trân thành mà không hề nghĩ ngợi rằng tình yêu đó có bền lâu không?Tình yêu đầu mà cô hằng mong ước có đẹp như trong những câu chuyện cổ tích hay trong những bộ phim ngôn tình lãng mạn hay không?Hạ Thư vẫn bất chấp để yêu,cô yêu Tuấn Kiệt tới mức bạn bè cô không còn nhận ra cô gái ngày nào còn chê bọn con trai không ra gì,nào là trăng hoa,không đáng tin nhưng giờ đây những câu nói đó hình như trở lên vô tác dụng bởi trong mắt Hạ Thư lúc này toàn là màu hồng của một tình yêu đang chớm nở.Vẫn như mọi ngày giờ lên lớp Hạ Thư không chịu nghe giảng,chỉ nằm ngủ,ngủ mà thôi,một cô gái lười từ trong trứng sự nghiệp học hành chỉ để bổ trợ cho giấc ngủ ngon lành của cô.Nhưng mọi người không hay Hạ Thư không ngủ cô chỉ nằm ngả đầu vào bàn còn tay vẫn nhắn tin liên hồi không ngừng nghỉ.Có lẽ đó là sức mạnh của tình yêu,chính nó đã giúp Hạ Thư tỉnh táo hơn bao giờ hết.Hạ Thư hầu như không còn buồn ngủ mà chỉ trực tin nhắn của một người mà cô yêu nhất Tuấn Kiệt. -Nhi Nhi hôm nay là thứ mấy? -Ủa Hạ Thư đầu óc mày có vấn đề ư?mày đi học tao cũng đi học vậy mà mày còn hỏi tao thứ mấy con giở này. -Mày viết thừa rồi mà Nhi Nhi tao có bao giờ để ý ngày tháng đâu, thấy tin báo lên lớp là lên thôi,kiểu lên lớp cho đông dân số ý. -Ôi mẹ ơi!mày làm lớp trưởng của cả trăm con người nơi đây đấy,không phải tao.Lạy chúa tao đang lạc ở nơi đâu,con bạn thân của tao từ đâu rơi xuống hành tinh này.Amen.... -Nói cho tao đê,hôm nay là thứ mấy Nhi Nhi yêu dấu,yêu mày nhất moah moah moah....... -Bỏ tao ra,bỏ tao ra con điên này,hôm nay là thứ bảy.....yyyyy.Ôi mẹ ơi mày làm tao buồn nôn quá,đi mà hôn Tuấn Kiệt nhà mày hà cớ gì hôn tao.Tao còn FA đó con điên,bao nhiêu hương hoa phấn lạ trên má của tao mày lấy đi hết rồi con hâm.Còn đâu là sự tinh khiết,còn đâu sự ngây thơ hồn nhiên của tao nữa,mày cướp đi nụ hôn đầu của tao,tao giết mày..... -Ê!khoan đừng đánh,đừng đánh Nhi Nhi.Tao yêu mày nhất. -Thôi bỏ đi,về với Tuấn Kiệt của mày đi,hôm nay ,hôm nay là thứ bảy rồi đó. -Uk!bye bye xin nghỉ tiết sau cho tao nhé,tao ra bắt xe về đây. Vừa nói Hạ Thư và chạy thục mạng ra ngoài cho kịp chuyến xe sớm về quê.Trên đường về quê không như mọi lần Hạ Thư luôn chìm vào giấc ngủ,lần này Hạ Thư tỉnh táo bất ngờ,Hạ Thư luôn miệng hát,ngâm nga theo từng nhịp điệu của ca khúc đang phát trên chiếc smartphone "Tình yêu em xây bằng ước vọng,nhẹ nhàng nhưng thật ấm lòng...."cứ thế mà con đường về quê trở lên ngắn hơn bao giờ hết.Phút chốc Hạ Thư đã tới chỗ hẹn với Tuấn Kiệt,lúc này Tuấn Kiệt đang hớn hở nhìn Hạ Thư miệng cười tươi rói,ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Hạ Thư.Hạ Thư vừa xuất hiện Tuấn Kiệt chạy lại cầm đồ cho Hạ Thư rồi cả hai cùng lên xe đi chơi khu thương mại.Tuấn Kiệt lúc này liền nói với Hạ Thư. -Hạ Thư.....mình đổi cách xưng hô được không?Tuấn Kiệt muốn Hạ Thư gọi Tuấn Kiệt là chồng (ck),còn Tuấn Kiệt sẽ gọi Hạ Thư là vợ (vk) như vậy nhé Hạ Thư. -ukm!ck -Hihi!vk. Từ giây phút đó trở đi Tuấn Kiệt,Hạ Thư không còn xưng hô tên của nhau nữa mà thay vào đó là vk ck ngọt ngài như những đôi tình nhân khác.Cũng chính từ giấy phút đó Hạ Thư nhận định rằng Tuấn Kiệt sẽ là người ck tương lai của mình và mãi mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com