Madatobi Thau Hieu Muon Mang
Cũng từ ngày bắt gặp Tobirama trên núi Hokage mà kể từ đó số lần TRÙNG HỢP mà tộc trưởng Uchiha bắt gặp nhị đương gia nhà Senju cũng tăng lên rất nhiều. Tobirama cũng nhận ra điều đó và cậu cảm thấy rất nghi ngờ tên Madara này lại muốn làm trò gì? Madara thì lại cảm thấy vô cùng thích thú với trò trùng hợp này, thực ra hắn càng ngày càng cảm thấy tò mò về tên Senju tóc bạc, mắt đỏ, mặt lạnh kia, nên hắn rất muốn tiếp xúc với cậu nhiều hơn. Tobirama sau khi hỏi Madara nhiều lần cũng không nhận được câu trả lời liền cũng mặc kệ tên điên đó, vì dù gì cậu vẫn còn rất nhiều việc cần giải quyết từ việc của làng, gia tộc đến việc nghiên cứu cũng đủ làm cậu mệt chết rồi, chứ hơi sức đâu mà quan tâm tên kia muốn làm cái trò điên khùng gì. Mà thời gian gần đây, mâu thuẫn giữa cậu và Hashirama cũng ngày càng căng thẳng hơn. “ Gia huynh vốn dĩ đây là ý kiến của mọi người trong làng” - Tobirama nhàn nhạt nói, cậu nhìn vào đống giấy tờ trên tay. “ Thật sự là ý kiến của bọn họ, hay là đệ giở trò” - Hashirama nhìn cậu, giọng nói có chút nghiêm khắc. Nghe Hashirama nói vậy, Tobirama liền cảm thấy khó chịu: “ Vốn dĩ những người trong làng vẫn còn e dè sức mạnh của Uchiha” cậu quả quyết nói “ Ta cũng không hề làm gì cả” - cậu nói tiếp, Hashirama nghe trong giọng nói của đệ đệ nhà mình có chút tủi thân liền hơi lúng túng, “ Tobir à, ta hiểu điều đó vì vậy ta mới muốn tộc nhân Uchiha ở trong làng như vậy sẽ kéo dần khoảng cách giữa bọn họ và mọi người” - “ Đệ làm như vậy, không phải sẽ làm Uchiha càng xa cách làng sao? Dù sao Uchiha cũng là gia tộc đã góp phần lớn thành lập lên làng, làm vậy không hay lắm”- Hashirama nói. “ Không phải bọn họ cũng đã đồng ý rồi sao? Huynh còn lo lắng điều gì?” Tobirama quả quyết nói, sau đó đóng tập tài liệu trong tay lại, nhìn vào Hashirama. Hắn cũng nhìn lại cậu: “ Ta muốn đem chức vụ đội bảo an của làng giao cho Uchiha quản lý” - hắn nói. “ Được” - cậu bình tĩnh đáp, sau đó đưa tập tài liệu trên tay cho Hashirama “ Trong thư tộc trưởng Uzumaki đã nói Mito tỷ sắp đến rồi đấy? Ta sẽ chuẩn bị đón tiếp cẩn thận, huynh cũng xem sắp xếp công việc để tổ chức hôn lễ đi” - Cậu nói. Hashirama liền cười một cái:” Ta biết rồi” nhận tập tài liệu trên tay Tobirama, định vươn tay xoa đầu cậu một cái liền bị cậu tránh né, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn hắn. Hashirama cảm thấy em trai mình thật lạnh lùng. “ Ta còn có việc đi trước” - Tobirama nói, sau đó liền thuấn thân rời đi. Nhìn em trai vội vã rời đi, Hashirama liền có chút mất mát, hắn cũng nhận ra hai anh em họ đang ngày càng trở lên xa cách với nhau, nhưng hắn cũng không biết nguyên nhân hay là từ lúc nào quan hệ giữa hai người bọn họ lại trở lên gay gắt như vây. Hashirama day day trán không suy nghĩ nữa mà lười biếng quay lại với công việc bàn giấy của mình, chứ hôm nay nếu hắn không hoàn thành đống việc này em trai hắn chắc sẽ giết hắn mất. Tobirama sau khi rời đi cũng chẳng biết nên đi đâu hay làm gì, vì cậu thật sự cảm thấy lạc lõng, cậu càng ngày càng trở lên trầm lặng, cậu đi dạo quanh làng một vòng, sau đó bất giác mà đi ra bờ sông Naka, Tobirama nhìn vào dòng nước mát lạnh kia mà suy nghĩ. Đột nhiên có một thân ảnh đen ngồi xuống cạnh cậu, là một người mặc tộc phục Uchiha, mái tóc đen dài lởm chởm. “ Đang suy nghĩ gì vậy” - Madara ân cần hỏi thăm. Tobirama quay đầu sang nhìn Madara sau đó nói: “ Không có gì”. Madara cũng không tiếp tục dò hỏi mà chỉ là cẩn thận ngồi xuống cạnh cậu, hắn cùng cậu nhìn dòng nước. “ Ta biết đó cũng không phải ý của ngươi” - Madara thận trọng nói. “ chuyện tộc địa Uchiha, ta biết ngươi không cố tình” . Tobirama nghe vậy liền ngẩn người, không nói gì mà ánh mắt cậu cũng không hề rời dòng nước kia. Madara tiếp tục nói tiếp về một số chuyện, cậu cũng chỉ im lặng lắng nghe thỉnh thoảng cậu cũng “ Ừm”,” Ờm” một cái. Madara cũng không cảm thấy khó chịu “ Hashirama thực ra cũng chỉ mong muốn những điều tốt nhất cho mọi người trong làng mà thôi, đối với cậu ta làng chính là ước mơ, là tất cả của cậu ấy” - Madara nói. “Ta cũng biết ngươi cũng chỉ là làm những điều tốt nhất cho làng” , hắn nói tiếp, nghe lời đó của Madara, Tobirama liền ngẩng đầu ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn người con trai Uchiha trước mắt. Hai người bọn họ cứ ngồi bên bờ sông nói chuyện đến gần tối, thực ra là phần lớn là Madara nói và Tobirama đôi khi vẫn là phụ họa 1-2 câu “ Ờ”, “ Ừm” sau đó cũng không nói gì. Trời tối hai người họ chuẩn bị trở về làng liền phát hiện một luồng chakra lạ đang ở gần đấy vì vậy liền ăn ý mà cùng nhau đi tìm nơi có luồng chakra lạ kia. Là đám ninja làng đá đang thám thính gần làng lá, bọn chúng muốn làm gì chứ? Madara và Tobirama thầm nghĩ sau đó cẩn thận theo dõi bọn họ. Liền phát hiện bọn họ đang âm mưu ăn cắp thông tin của Làng Lá, hai người chia nhau ra hành động lấy lại quyển trục kia từ tay bọn ninja làng đá, và cũng phải đảm bảo không giết chết chúng vì làng lá và làng đá sắp ký hiệp ước liên minh, nếu bây giờ hai người bọn họ giết chúng, làng đá rất có thể dựa vào đó mà gây bất lợi cho làng, vì vậy mà hai người bọn sau khi đánh tráo được quyển trục của bọn ninja làng lá liền nhanh chóng tìm cách thoát thân. Nhưng đen đủi thế nào khi hai người bọn họ đang trở về làng lại bị đám người kia phát hiện, Madara không cẩn thận bị trúng một shuriken tẩm độc của địch. Tobirama cẩn thận đỡ hắn lại gần mình, sau đó nhỏ giọng nói:” Không sao, ta biết gần đây có một hang động” - sau đó cậu nhanh chóng dìu Madara di chuyển về phía hang động đó. Tobirama cẩn thận đỡ Madara ngồi dựa vào tảng đá phía sau hang động, cẩn thận tạo một ấn thuật cách âm và một ảo thuật che mắt. Cảm nhận được địch chưa di chuyển tới khu vực này cậu mới thầm thở phào, sau đó thật cẩn thận mà giúp Madara trị thương. Cậu không nói một câu gì, khuôn mặt tập trung vào việc rút những chiếc shuriken ra khỏi người Madara, sau đó tập trung chakra giúp hắn cầm máu và loại bỏ chất độc. Madara chăm chú nhìn khuôn mặt sắc sảo của người con trai tóc bạc đang vô cùng cẩn thận và tỉ mỉ giúp hắn băng bó vết thương. Khuôn mặt cậu thật đẹp, ánh mắt tập trung của cậu khi làm việc gì đó thật khiến Marada như bị thôi miên vào trong ánh mắt đỏ nâu ấm áp ấy, dù trên mặt cậu lúc nào cũng là sự lạnh lẽo, nhưng Madara cảm nhận được sâu trong con mắt nâu đỏ kia chính là một trái tim ôn nhu vô cùng. Sau khi băng bó xong cho Madara, Tobirama mới thầm thở phào nhẹ nhõm, may không phải kịch độc, cậu vẫn có thể giải quyết được. “ Chúng ta ở đây nghỉ ngơi một lát” - Tobirama bình tĩnh nói. Còn Madara lúc này sau khi được Tobirama băng bó xong liền quét mắt qua hang động mà bọn họ đang trú ẩn và ngẩn người ra. Tobirama nhìn tộc trưởng Uchiha trước mặt đang chưng ra một bộ mặt ngu ngốc, ngớ ngẩn mà nghĩ thầm không phải bị trúng độc đến mức ngu luôn rồi chứ? Madara nhìn hang động bên trong mà trong lòng càng cảm thấy có một gợn sóng, một cảm giác kỳ lạ trỗi lên trong lòng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com