Mac
"Già rồi không thấy, tôi nuôi em" Lệ Minh Vũ
"Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người, hay là con người lựa chọn cô đơn?" " Mẹ nó, tôi ăn no ở không nên mới đi lo lắng cho cô " Lệ Minh Vũ
"Có đôi khi em không trông thấy nỗi đau đớn của tôi, nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào trong mắt tôi, bén rễ nảy mầm trong tim tôi." Có một số việc xảy ra trong im lặng, một ngày biến mất mới phát hiện, muốn quên đi hoàn toàn, thật sự rất khó.
"Đàn ông chỉ có hai trạng thái đẹp trai nhất. Một là khi tập trung suy nghĩ. Hai chính là khi thanh toán tiền vì phụ nữ."
"Cuộc đời mà, mọi chuyện xảy ra thực sự rất khó đoán trước, biến cố quá nhiều sẽ khiến con người bất an." - Lệ Minh Vũ
Tổn thương vẫn là tổn thương, sẽ chẳng như phấn viết bảng cứ bôi là sạch ngay, bởi, có những tổn thương và sợ hãi mãi mãi in dấu suốt cuộc đời. "Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng? Nếu anh dịu dàng, vì sao ban đầu lại lựa chọn tàn nhẫn?"
"Yêu không nhất thiết phải tỉ lệ thuận với được yêu, lúc đau khổ nhất cũng là lúc ta nên buông tay."
"Đôi khi đau đớn tột cùng đổi lấy hạnh phúc bất tận."
"Nhiễm, anh muốn trên ngón áp út của em sẽ mang nhẫn cưới, thay cho lời hứa trọn đời của em và anh."
"Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người, hay là con người lựa chọn cô đơn?" " Mẹ nó, tôi ăn no ở không nên mới đi lo lắng cho cô " Lệ Minh Vũ
"Có đôi khi em không trông thấy nỗi đau đớn của tôi, nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào trong mắt tôi, bén rễ nảy mầm trong tim tôi." Có một số việc xảy ra trong im lặng, một ngày biến mất mới phát hiện, muốn quên đi hoàn toàn, thật sự rất khó.
"Đàn ông chỉ có hai trạng thái đẹp trai nhất. Một là khi tập trung suy nghĩ. Hai chính là khi thanh toán tiền vì phụ nữ."
"Cuộc đời mà, mọi chuyện xảy ra thực sự rất khó đoán trước, biến cố quá nhiều sẽ khiến con người bất an." - Lệ Minh Vũ
Tổn thương vẫn là tổn thương, sẽ chẳng như phấn viết bảng cứ bôi là sạch ngay, bởi, có những tổn thương và sợ hãi mãi mãi in dấu suốt cuộc đời. "Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng? Nếu anh dịu dàng, vì sao ban đầu lại lựa chọn tàn nhẫn?"
"Yêu không nhất thiết phải tỉ lệ thuận với được yêu, lúc đau khổ nhất cũng là lúc ta nên buông tay."
"Đôi khi đau đớn tột cùng đổi lấy hạnh phúc bất tận."
"Nhiễm, anh muốn trên ngón áp út của em sẽ mang nhẫn cưới, thay cho lời hứa trọn đời của em và anh."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com