Ma Ca Rong Va Em 18
Hàn Nam đưa Tuyết Minh từ tay mình cho Hàn Lâm , mặt hắn hầm hầm nhận lấy Tuyết Minh . Mọi người vừa đi hắn liền trở mặt , đi đến giường hất Tuyết Minh từ trên tay một cách không thương tiếc , khiến cô đau đớn thốt lên : " Đừng ... đừng đánh tôi , tôi xin mấy người ....hic hic .." Giọng điệu cô vô cùng đau đớn , tay chấp lại không ngừng theo bản năng mà vái lạy người trước mặt trong cơn mê sản , miệng không ngừng cầu xin , tạo nên cảnh tượng vô cùng đau đớn cho người nhìn thấy , kể cả hắn hắn cũng dần dần hạ nhiệt có vẻ dịu dàng hơn với cô . Vì đã hứa với Cảnh Minh nên hắn không thể không chăm sóc giúp cô hồi phục được , sai người đem khăn ấm cùng với một số loại thuốc của loài người đến , hắn lúc này khá là nhẹ nhàng với cô , lau khăn ấm lên mặt cô sự thay đổi đột ngột khiến cô khó chịu rên khẽ , bỗng nhiên nhìn gương mặt trắng hồng của cô một lúc lại khiến hắn khẽ rung động .
Hắn nhẹ nhàng tiến lại Tuyết Minh sao khi lau sạch các vết máu trên người cô hôn nhẹ lên các vết thương của cô , cô khẽ rung lên vì đau , điều này khiến hắn nhẹ nhàng hơn với cô . Các vết thương từ từ lành lại trừ các vết thương ở chân khá lớn khiến hắn không thể hồi phục hẳn cho cô . Sáng sớm , Hàn Lâm ngồi tựa vào chiếc ghế bên cạnh giường ngủ gà ngủ gật, bỗng nghe tiếng la hét :
" Làm ơn đừng đánh tôi làm ơn đi ... tôi đau lắm hic hic " Cô lại lần nữa chấp tay van xin trong vô thức . Hàn Lâm nghe tiếng hét liền tỉnh dậy , chứng kiến hết sự tình này , đưa tay ra nắm lấy tay cô nhẹ nhàng đặt xuống . Thuận theo tự nhiên sờ tay lên trán cô , hắn liền cảm nhận được sức nóng từ trán cô truyền lên tay hắn . Nhìn cô một hồi lâu : " Không lẽ là do vết thương ở chân ? " hắn nghĩ ngờ tự hỏi mình . Bước chân dài bước anh ra khỏi phòng , sai người hầu gọi bác sĩ đến phòng hắn . Hắn từng hứa với Minh Cảnh rằng sẽ tự tay chăm sóc cô để cô hoàn toàn bình phục , nhưng những bệnh thông thường này của con người hắn hầu như chả biết được gì cả . Ngồi bên ghế nhìn cô chăm chú , hắn không thể ngờ rằng cô gái này lại có một nét đẹp rất giản đơn nhưng vô cùng đáng yêu , trong vô thức cô tự nhiên mỉm cười , hắn nhìn thấy cảnh tượng này bỗng tim hắn đập rất nhanh , tay hắn đưa lên đặt lên nơi tim đập cảm nhận nhịp tim của mình . Mình chưa bao giờ có cảm giác này , tim mình sao đập nhanh như thế , cô gái này là thứ gì thế làm sao có thể khiến mình như vậy . Tay ôm đầu suy nghĩ , thì bỗng ngoài cửa có tiếng kêu , hắn không ngần ngại cho vào. Thì ra là bác sĩ . " Ông xem xem cô ta bị gì thế " trong câu hỏi của hắn có pha chút lo lắng . " Được , thưa hoàng tử " bác sĩ trịnh trọng trả lời hắn . Sao một hồi lâu bác sĩ mới trả lời
" Không sao cả ạ , cô ấy chỉ là bị sốt thôi , vì vết thương ở chân đã khiến cô ấy phát sốt ạ " Bác sĩ vừa cất tiếng Hàn Lâm đã vội vã tiến lại gần ông lắng nghe ông nói . " Vậy bây giờ phải làm sao ??" Hàn Lâm vội vã hỏi ông . Hoàng tử hắn bị làm sao thế từ trước tới nay hắn chưa bao giờ như thế này cả , thật khiến người ta sợ mà . Bác sĩ trơ mắt nhìn hắn hồi lâu. " Này ông không muốn sống nữa phải không " hắn nhìn ông không thấy trả lời nên tức giận hỏi . " Dạ dạ , chỉ cần uống thuốc theo đơn , nghĩ ngơi đầy đủ , không được hoạt động nhiều , thì có thể ba bốn ngày sao sẽ khỏi ạ " bác sĩ hoảng hốt trả lời Hàn Lâm. " Được " hắn lạnh lùng trả lời bác sĩ . Bác sĩ vội vàng ra khỏi phòng , nhẹ nhàng đóng cửa phòng . Bác sĩ vừa đi Hàn Lâm liền tiến lại gần cô , nhìn khuôn mặt đang khó chịu thở dốc , hai gò má ửng hồng , nhìn rất đáng yêu . Lúc này tim hắn lại lần nữa rung lên , hắn chết đứng không hiểu tại sao lại như thế .
Tiến lại gần , đưa mặt sát gần cô hôn lên tráng cô , cảm giác lành lạnh khiến cô khẽ rung lên " umm " nhìn biểu hiện cô lúc này hắn rất thỏa mãn . ______________________ Góp ý cho mình nha 😅
Hắn nhẹ nhàng tiến lại Tuyết Minh sao khi lau sạch các vết máu trên người cô hôn nhẹ lên các vết thương của cô , cô khẽ rung lên vì đau , điều này khiến hắn nhẹ nhàng hơn với cô . Các vết thương từ từ lành lại trừ các vết thương ở chân khá lớn khiến hắn không thể hồi phục hẳn cho cô . Sáng sớm , Hàn Lâm ngồi tựa vào chiếc ghế bên cạnh giường ngủ gà ngủ gật, bỗng nghe tiếng la hét :
" Làm ơn đừng đánh tôi làm ơn đi ... tôi đau lắm hic hic " Cô lại lần nữa chấp tay van xin trong vô thức . Hàn Lâm nghe tiếng hét liền tỉnh dậy , chứng kiến hết sự tình này , đưa tay ra nắm lấy tay cô nhẹ nhàng đặt xuống . Thuận theo tự nhiên sờ tay lên trán cô , hắn liền cảm nhận được sức nóng từ trán cô truyền lên tay hắn . Nhìn cô một hồi lâu : " Không lẽ là do vết thương ở chân ? " hắn nghĩ ngờ tự hỏi mình . Bước chân dài bước anh ra khỏi phòng , sai người hầu gọi bác sĩ đến phòng hắn . Hắn từng hứa với Minh Cảnh rằng sẽ tự tay chăm sóc cô để cô hoàn toàn bình phục , nhưng những bệnh thông thường này của con người hắn hầu như chả biết được gì cả . Ngồi bên ghế nhìn cô chăm chú , hắn không thể ngờ rằng cô gái này lại có một nét đẹp rất giản đơn nhưng vô cùng đáng yêu , trong vô thức cô tự nhiên mỉm cười , hắn nhìn thấy cảnh tượng này bỗng tim hắn đập rất nhanh , tay hắn đưa lên đặt lên nơi tim đập cảm nhận nhịp tim của mình . Mình chưa bao giờ có cảm giác này , tim mình sao đập nhanh như thế , cô gái này là thứ gì thế làm sao có thể khiến mình như vậy . Tay ôm đầu suy nghĩ , thì bỗng ngoài cửa có tiếng kêu , hắn không ngần ngại cho vào. Thì ra là bác sĩ . " Ông xem xem cô ta bị gì thế " trong câu hỏi của hắn có pha chút lo lắng . " Được , thưa hoàng tử " bác sĩ trịnh trọng trả lời hắn . Sao một hồi lâu bác sĩ mới trả lời
" Không sao cả ạ , cô ấy chỉ là bị sốt thôi , vì vết thương ở chân đã khiến cô ấy phát sốt ạ " Bác sĩ vừa cất tiếng Hàn Lâm đã vội vã tiến lại gần ông lắng nghe ông nói . " Vậy bây giờ phải làm sao ??" Hàn Lâm vội vã hỏi ông . Hoàng tử hắn bị làm sao thế từ trước tới nay hắn chưa bao giờ như thế này cả , thật khiến người ta sợ mà . Bác sĩ trơ mắt nhìn hắn hồi lâu. " Này ông không muốn sống nữa phải không " hắn nhìn ông không thấy trả lời nên tức giận hỏi . " Dạ dạ , chỉ cần uống thuốc theo đơn , nghĩ ngơi đầy đủ , không được hoạt động nhiều , thì có thể ba bốn ngày sao sẽ khỏi ạ " bác sĩ hoảng hốt trả lời Hàn Lâm. " Được " hắn lạnh lùng trả lời bác sĩ . Bác sĩ vội vàng ra khỏi phòng , nhẹ nhàng đóng cửa phòng . Bác sĩ vừa đi Hàn Lâm liền tiến lại gần cô , nhìn khuôn mặt đang khó chịu thở dốc , hai gò má ửng hồng , nhìn rất đáng yêu . Lúc này tim hắn lại lần nữa rung lên , hắn chết đứng không hiểu tại sao lại như thế .
Tiến lại gần , đưa mặt sát gần cô hôn lên tráng cô , cảm giác lành lạnh khiến cô khẽ rung lên " umm " nhìn biểu hiện cô lúc này hắn rất thỏa mãn . ______________________ Góp ý cho mình nha 😅
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com