M I R R O R
5 giờ chiều, văn phòng pháp lý, tòa nhà Luftmensch chi nhánh phía Nam.Kim Ngưu và cấp trên vừa mới cùng với đại diện pháp lý của Luftmensch đàm phán về phương hướng giải quyết và trách nhiệm đối với những sai sót xảy ra trong đêm tổ chức show diễn ra mắt bộ sưu tập mới. Vụ việc có người lén đặt máy quay trong phòng thay đồ của người mẫu cuối cùng cũng tìm ra thủ phạm. Tuy rằng không phải do nhân viên bên phía công ty tổ chức sự kiện làm ra, nhưng rốt cuộc, bọn họ vẫn là có một phần trách nhiệm. Đối tác của các cô lần này lại là ông lớn của ngành thời trang trong nước, áp lực mà họ tạo ra cũng lớn hơn so với những khách hàng trước đây."Chủ nhiệm, thật xin lỗi, lần này do sơ suất của tôi mà làm ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty".Kim Ngưu cúi gập người, thái độ nghiêm túc mà thành khẩn nhận trách nhiệm về mình. Vốn dĩ cô cho rằng mọi thứ đều đang được vận hành một cách trơn tru, nào ngờ lại có kẻ ở sau lưng dở trò chơi xấu, rắp tâm phá hoại. Âu cũng là do cô còn chưa thể thâu tóm, bao quát được tình hình, lại quá chủ quan nên mới khinh suất như vậy."Haaa, đây là lần đầu cô đảm nhận vị trí này đúng chứ? Cũng may đàm phán thành công, phía bọn họ lại tương đối dễ nói chuyện".Chủ nhiệm Phương khẽ thở ra một hơi, cảm giác như vừa trút bỏ được hết gánh nặng trong lòng vậy. Kim Ngưu đứng một bên cũng có thể nhận ra được biểu cảm nhẹ nhõm của chị ta."Thả lỏng chút đi, lần này cô thể hiện không tệ, công ty cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm từ cô". Chị Phương nhận thấy nét mặt căng thẳng của cô, vô vai vài cái an ủi."Vâng, đã biết ạ".Kim Ngưu biết, tuy rằng chị ấy nói như vậy, nhưng tiếng tăm của công ty thật sự đã bị ảnh hưởng. E rằng sau này cơ hội đảm nhận những sự kiện lớn như thế này của cô cũng sẽ vì thế mà khó đạt được."Còn đứng ngây ra đó, không về sao?".Chủ nhiệm Phương liếc xem đồng hồ nơi cổ tay, bộ dạng liền gấp gáp hơn một chút."Vâng, phải về chứ". "Thế cô ra cửa chờ, tôi đi lấy xe"."Được ạ".- z z z z z -Xử Nữ tối nay có hẹn ăn cơm ở nhà nên tan làm sớm hơn bình thường một chút, để tiện cho công việc nên mấy năm gần đây anh đã dọn ra ở riêng thế nhưng một tuần vẫn giữ lời hứa với mẹ dù bận bịu như thế nào vẫn sẽ về nhà ăn tối hai lần.Từ sáng đến giờ tâm trạng của anh vẫn rất tốt, hôm nay vừa hay lại không có quá nhiều việc cần giải quyết, đầu óc của Xử Nữ cũng vì thế mà được thả lỏng hơn một chút. Thế nhưng, không hiểu thư ký của anh làm thế nào lại để lộ lịch trình của mình cho người khác biết, kết quả là thành công kéo tới cho anh một đống rắc rối như thế này đây. "Xử Nữ, anh không định đếm xỉa gì đến em sao?".Xử Nữ người cao chân dài sải bước đặc biệt nhanh, phía sau là Thiên Bình leo đẽo chạy theo, đôi giày cao gót đỏ chót 15cm kia dường như không ảnh hưởng gì tới khả năng đi lại của cô nàng. Lại nói, quản lý của Thiên Bình làm việc rất có năng suất, hôm trước vừa bị phê bình hôm sau liền có được lịch trình làm việc của Xử Nữ. Thiên Bình chụp ảnh xong ở studio thì liền tới phục sẵn ở nơi này, một mực muốn gặp anh cho bằng được."Xin lỗi, tôi nhớ là chúng ta đã nói rõ ràng với nhau từ cách đây 2 tháng trước rồi".Hai người đi một mạch ra đến trước đường lớn, Xử Nữ lúc này cũng chịu dừng bước, mặt đối mặt với cô nàng, dùng ngữ khí hòa nhã mà xa cách để nói chuyện với cô."Vì sao? Không phải bố mẹ anh cũng rất tán thành việc chúng ta qua lại hay sao?". Thiên Bình không hiểu, khăng khăng muốn nghe lời giải thích."...""Tại sao anh không trả lời? Hay anh đã có người phụ nữ khác". Thiên Bình bị sự im lặng của anh làm cho mất kiên nhẫn.Xử Nữ dừng một lúc vẫn chưa thấy lên tiếng lại, dường như còn đang bận nghĩ ngợi gì đó. "Cô muốn tôi cho biết lý do à?". Anh làm bộ như không biết gi thành thật nhìn cô ta hỏi."Đúng vậy!"Thiên Bình chỉ chờ có thế nên trả lời rất nhanh. Cô thật sự muốn biết Xử Nữ vì cái gì trong suốt hai tháng qua vẫn luôn từ chối sự tiếp cận của cô. Với cái tính cách háo thắng đã sớm ngấm vào máu của mình, cô tuyệt đối không cho phép bản thân thua một cách thiếu minh bạch như thế.Nghe vậy, anh một tay nắm lấy bả vai Thiên Bình, hơi dùng lực làm cô phải xoay người sang một bên. Hành động này khiến cô nàng có hơi giật mình, theo phản xạ tự nhiên mà vùng vẫy."Này, anh làm cái gì đấy?".Xử Nữ hơi ghé lại gần cô một chút trong khi mắt và tay đều cùng hướng về gốc cây sồi cạnh bãi đỗ xe, ở đó có một cô gái đang còn bận cắm đầu vào màn hình điện thoại."Thấy không? Người đó, cô ấy chính là lý do".Thiên Bình ngẩn người mất mấy giây, sau đó hai mắt không hẹn mà trợn ngược cả lên, hít một ngụm khí lạnh, vung tay phải lên định bụng cho Xử Nữ một cái tát. Anh ta vậy mà dám giỡn mặt với cô."Anh...".Thật không may, Xử Nử phản ứng rất nhanh, dễ dàng né được."Là do cô nói muốn biết lý do trước". Xử Nữ không rảnh để mắt đến tâm tình nóng nảy của Thiên Bình, thản nhiên đáp.Thái độ như vậy lại càng khiến Thiên Bình lòng tự trọng cao ngút muốn nổi điên hơn."Hóa ra anh sớm đã có người phụ nữ khác. Vậy sao anh còn tới buổi xem mắt làm gì?"."Tôi đã nói rõ với cô từ đầu rồi đấy thôi, tôi là "bị ép buộc" mới đến đó". Anh nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ. Thiên Bình từ trước đến giờ chưa gặp qua tên đàn ông nào vừa trơ trẽn vừa đáng ghét như vậy. Một loại cảm giác thất bại đang len lỏi trong từng tế bào trên cơ thể cô. Anh ta là cái thá gì mà đối xử với cô như vậy chứ."Được, vậy để chắc chắn anh không tìm đại một người để làm bẽ mặt tôi thì qua bên kia đi, ba mặt một lời cho ra nhẽ". Thiên Bình vẫn chưa chịu từ bỏ. Cô hít một ngụm khí lạnh, gầm gừ nói."Cô thật sự muốn qua đó?". Anh hỏi lại.Xử Nữ có chút hối hận rồi, người ta còn không có nửa xu quan hệ với anh."Thế nào, anh chột dạ sao?". Thiên Bình ánh mắt đắc ý."Được rồi, cô đợi một lát".
Kim Ngưu lúc này còn đang bận chơi game trên điện thoại, hoàn toàn không để ý đến người nào đó đã đứng chắn ngang trước mặt cô."Đang chơi gì vậy?".Xử Nữ nhẹ giọng hỏi một câu, dọa cô nàng suýt nữa đánh rơi điện thoại trên tay, Kim Ngưu là kiểu người rất dễ bị làm cho giật mình."Ah".Ngước mắt lên nhìn đối phương, ánh mắt cô nàng thể hiện rõ sự kinh ngạc không giấu giếm."Sao? Anh bảo là anh với cô ấy quen nhau cơ mà". Thiên Bình móc mỉa.Cô ở sau lưng Xử Nữ có thể cảm nhận rõ ràng bầu không khí kỳ quái giữa hai người bọn họ.Kim Ngưu vẫn còn chưa hiểu kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì eo đã bị người kia rất tự nhiên vòng tay qua ôm lấy. Cơ thể cô không thoải mái phản ứng với sự tiếp xúc đột ngột, cả người đều căng cứng. Đưa mắt hết nhìn Xử Nữ lại nhìn người còn lại, rất nhanh, cô nhận ra cô gái đi cùng anh ta chính là Vedette của show diễn hôm nọ - Thiên Bình."Sao em đến sớm quá vậy? Đã nói là anh sẽ qua đón mà".Gạt thái độ lơ mơ không hiểu gì của Kim Ngưu qua một bên. Trái ngược với phản ứng của cô, hành động của Xử Nữ lại tự nhiên đến nỗi người khác nhìn vào đều sẽ cho rằng anh là kiểu bạn trai cả ngày chỉ thích dính lấy người yêu. "Thôi cái trò âu yếm kia đi, cô ấy rõ ràng còn không biết anh là ai".Thiên Bình không thể nhìn nổi nữa, vô cùng gai mắt mà quát. Có chọc mù mắt cô cũng nhận ra tên đàn ông này đang diễn trò một mình. Hắn ta vì từ chối cô mà phả làm đến mức này cơ đấy."Làm sao có thể không biết? Được rồi, Kim Ngưu, anh là ai?".Xử Nữ gọi tên người trong tay rất tụe nhiên, lại nghe ra có chút cưng chiều. Hai tay anh vẫn đặt ở trên hông Kim Ngưu, mắt nhìn người con gái mặt đầy chấm hỏi cảm thấy có chút buồn cười. Vậy mà anh còn có thể thấy được biểu cảm này của cô."Giám đốc Xử Nữ...".Lúc này Kim Ngưu vẫn còn ù ù cạc cạc. Cô dựa theo bản năng để trả lời."Đã bảo em gọi mỗi Xử Nữ thôi mà"."...".Anh từng nói với tôi như vậy sao? Kim Ngưu chớp chớp mắt, bỗng cảm thấy hoài nghi hính lực lẫn trí nhớ của mình."Này cô kia, cô thật sự biết anh ta à?".Thiên Bình dần trở nên mất kiên nhân, trực tiếp nhìn đến Kim Ngưu mà hỏi. Trực giác của cô nói rằng hai người này rõ ràng không hề có gì với nhau."Đúng vậy".Kim Ngưu do dự chốc lát mới gật đầu, lặng lẽ quan sát Thiên Bình một chút, cô nàng phỏng chừng không nhận ra cô là một trong số những staff trong show diễn. Mạnh mẽ gỡ hai cánh tay của Xử Nữ ra, chỉnh sửa lại một chút quấn áo trên người, Kim Ngưu lúc này mới xoay người lại, sống lưng thẳng tắp, chủ động đưa tay về phía Thiên Bình, dõng dạc tuyên bố."Xin chào, hân hạnh được gặp, tôi là bạn gái của Xử Nữ, Kim Ngưu".Xử Nữ cùng Thiên Bình không hẹn mà đều bị hành động này làm cho ngớ người. Xử Nữ không ngờ tới cô nàng lại chịu khó phối hợp "nghiêm túc" với anh đến vậy. Khóe miệng anh cũng bất giác mà nở một nụ cười.Thiên Bình không thèm đáp lại lời chào hỏi "đầy thành ý" kia, cô ta dành ra một chút thời gian đánh giá lại nguoeif phụ nũe trước mặt một chút. Hóa ra gu của anh ta lại nhàm chán như vậy, thấp hơn cô, không quyến rũ bằng cô, thần thái... ừm, cùng cô cũng quá khác biệt đi. Càng nghĩ, Thiên Bình lại càng tức tối, anh ta vì một con nhỏ như thế này mà không thèm đếm xỉa tới cô ư? Đây là thể loại chuyện cười gì chứ?"Bỏ qua chào hỏi đi, tôi đây chỉ muốn xác nhận chút thôi," Hít một hơi thật sau, Thiên Bình lấy lại dáng vẻ ban đầu, khoát tay nói "Giờ thì đủ rồi, hai người cứ tự nhiên, tạm biệt".Nói rồi, cô ta xoay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ chuyện lần này cô nhất định không bỏ qua dễ dàng cho Xử Nữ như vậy....Người cần đi cũng đi rồi, chỉ còn lại hai người một nam một nữ khó xử vẫn đứng ở đó, không ai nói với ai câu nào. Kim Ngưu tự hỏi Chủ nhiệm Phương có phải hay không vừa sinh thêm được mấy đứa nữa ở trong đó rồi, vì sao mãi mà chưa lấy được xe ra."Cái đó, thật xin lỗi, lại biến cô trở thành bia đỡ đạn". Xử Nữ biết tình hình hiện tại rất khó xử, anh ho khan một tiếng, chủ động nhận lỗi với Kim Ngưu trước. Anh cũng không hiểu vì sao lúc nhìn thấy cô thì anh liền nghĩ ra cái ý tưởng điên rồ này. Nếu không phải cô dễ tính cùng anh phối hợp, chỉ e lại mang tiếng đàn ông 28 tuổi vẫn thích làm trò hề mất rồi."Không sao, đều là người lớn cả, tôi có thể hiểu được".Kim Ngưu vẫn thích nói chuyện với anh bằng giọng điệu khách sáo như vậy. Nghĩ lại thì tối hôm qua, lúc đưa cô về nhà, Kim Ngưu cũng chỉ để anh đưa tới đầu ngõ rồi một mình cuốc bộ vào cả trăm mét. Cô đối với người lạ đều sẽ khách sáo như vậy sao? Xử Nữ thật sự muốn biết."Vậy? Chuyện tổ chức lễ từ thiện cho cô nhi viên núi Luân xa mà tôi có nhắc đến tối qua, cô đã suy nghĩ thế nào rồi?". Xử Nữ cố gắng gợi chuyện để nói, giải tỏa bớt nầu không khí mất tự nhiên này."À, tôi tưởng nhân viên của chúng tôi đã báo lại với bên anh rồi, hợp đồng đã hoàn thành, hai ngày nữa sẽ di chuyển lên trên đó, dự kiến thời gian ở lại là 2 ngày 1 đêm?". Kim Ngưu thắc mắc đáp."A, vậy sao, tôi còn chưa nhận được thông báo".Xử Nữ không nhịn được mà tự cảm thán bản thân nói dối mồm miệng đại khái vẫn rất trơn tru.Đang lúc Kim Ngưu không biết phải nói gì tiếp theo thì may mắn thay, Chủ nhiệm Phương vừa hay đã lái xe ra tới. Chị ta từ trong xe gọi lớn."Kim Ngưu, nhanh lên xe đi, con gái tôi còn đang chờ ở trường"."Vâng, em tới đây".Cô nàng như vớ được phao cứu sinh, nhanh chóng đáp lời, chào hỏi qua loa với Xử Nữ rồi một phát phót lên trên xe.Xử Nữ một mình đứng trân trân ở đó một lúc lâu, lòng không khỏi dấy lên nghi hoặc, lần nào anh gặp cô, đến cuối cùng vẫn là cô bỏ anh chạy đi mất.
- z z z z z -
Kim Ngưu lúc này còn đang bận chơi game trên điện thoại, hoàn toàn không để ý đến người nào đó đã đứng chắn ngang trước mặt cô."Đang chơi gì vậy?".Xử Nữ nhẹ giọng hỏi một câu, dọa cô nàng suýt nữa đánh rơi điện thoại trên tay, Kim Ngưu là kiểu người rất dễ bị làm cho giật mình."Ah".Ngước mắt lên nhìn đối phương, ánh mắt cô nàng thể hiện rõ sự kinh ngạc không giấu giếm."Sao? Anh bảo là anh với cô ấy quen nhau cơ mà". Thiên Bình móc mỉa.Cô ở sau lưng Xử Nữ có thể cảm nhận rõ ràng bầu không khí kỳ quái giữa hai người bọn họ.Kim Ngưu vẫn còn chưa hiểu kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì eo đã bị người kia rất tự nhiên vòng tay qua ôm lấy. Cơ thể cô không thoải mái phản ứng với sự tiếp xúc đột ngột, cả người đều căng cứng. Đưa mắt hết nhìn Xử Nữ lại nhìn người còn lại, rất nhanh, cô nhận ra cô gái đi cùng anh ta chính là Vedette của show diễn hôm nọ - Thiên Bình."Sao em đến sớm quá vậy? Đã nói là anh sẽ qua đón mà".Gạt thái độ lơ mơ không hiểu gì của Kim Ngưu qua một bên. Trái ngược với phản ứng của cô, hành động của Xử Nữ lại tự nhiên đến nỗi người khác nhìn vào đều sẽ cho rằng anh là kiểu bạn trai cả ngày chỉ thích dính lấy người yêu. "Thôi cái trò âu yếm kia đi, cô ấy rõ ràng còn không biết anh là ai".Thiên Bình không thể nhìn nổi nữa, vô cùng gai mắt mà quát. Có chọc mù mắt cô cũng nhận ra tên đàn ông này đang diễn trò một mình. Hắn ta vì từ chối cô mà phả làm đến mức này cơ đấy."Làm sao có thể không biết? Được rồi, Kim Ngưu, anh là ai?".Xử Nữ gọi tên người trong tay rất tụe nhiên, lại nghe ra có chút cưng chiều. Hai tay anh vẫn đặt ở trên hông Kim Ngưu, mắt nhìn người con gái mặt đầy chấm hỏi cảm thấy có chút buồn cười. Vậy mà anh còn có thể thấy được biểu cảm này của cô."Giám đốc Xử Nữ...".Lúc này Kim Ngưu vẫn còn ù ù cạc cạc. Cô dựa theo bản năng để trả lời."Đã bảo em gọi mỗi Xử Nữ thôi mà"."...".Anh từng nói với tôi như vậy sao? Kim Ngưu chớp chớp mắt, bỗng cảm thấy hoài nghi hính lực lẫn trí nhớ của mình."Này cô kia, cô thật sự biết anh ta à?".Thiên Bình dần trở nên mất kiên nhân, trực tiếp nhìn đến Kim Ngưu mà hỏi. Trực giác của cô nói rằng hai người này rõ ràng không hề có gì với nhau."Đúng vậy".Kim Ngưu do dự chốc lát mới gật đầu, lặng lẽ quan sát Thiên Bình một chút, cô nàng phỏng chừng không nhận ra cô là một trong số những staff trong show diễn. Mạnh mẽ gỡ hai cánh tay của Xử Nữ ra, chỉnh sửa lại một chút quấn áo trên người, Kim Ngưu lúc này mới xoay người lại, sống lưng thẳng tắp, chủ động đưa tay về phía Thiên Bình, dõng dạc tuyên bố."Xin chào, hân hạnh được gặp, tôi là bạn gái của Xử Nữ, Kim Ngưu".Xử Nữ cùng Thiên Bình không hẹn mà đều bị hành động này làm cho ngớ người. Xử Nữ không ngờ tới cô nàng lại chịu khó phối hợp "nghiêm túc" với anh đến vậy. Khóe miệng anh cũng bất giác mà nở một nụ cười.Thiên Bình không thèm đáp lại lời chào hỏi "đầy thành ý" kia, cô ta dành ra một chút thời gian đánh giá lại nguoeif phụ nũe trước mặt một chút. Hóa ra gu của anh ta lại nhàm chán như vậy, thấp hơn cô, không quyến rũ bằng cô, thần thái... ừm, cùng cô cũng quá khác biệt đi. Càng nghĩ, Thiên Bình lại càng tức tối, anh ta vì một con nhỏ như thế này mà không thèm đếm xỉa tới cô ư? Đây là thể loại chuyện cười gì chứ?"Bỏ qua chào hỏi đi, tôi đây chỉ muốn xác nhận chút thôi," Hít một hơi thật sau, Thiên Bình lấy lại dáng vẻ ban đầu, khoát tay nói "Giờ thì đủ rồi, hai người cứ tự nhiên, tạm biệt".Nói rồi, cô ta xoay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ chuyện lần này cô nhất định không bỏ qua dễ dàng cho Xử Nữ như vậy....Người cần đi cũng đi rồi, chỉ còn lại hai người một nam một nữ khó xử vẫn đứng ở đó, không ai nói với ai câu nào. Kim Ngưu tự hỏi Chủ nhiệm Phương có phải hay không vừa sinh thêm được mấy đứa nữa ở trong đó rồi, vì sao mãi mà chưa lấy được xe ra."Cái đó, thật xin lỗi, lại biến cô trở thành bia đỡ đạn". Xử Nữ biết tình hình hiện tại rất khó xử, anh ho khan một tiếng, chủ động nhận lỗi với Kim Ngưu trước. Anh cũng không hiểu vì sao lúc nhìn thấy cô thì anh liền nghĩ ra cái ý tưởng điên rồ này. Nếu không phải cô dễ tính cùng anh phối hợp, chỉ e lại mang tiếng đàn ông 28 tuổi vẫn thích làm trò hề mất rồi."Không sao, đều là người lớn cả, tôi có thể hiểu được".Kim Ngưu vẫn thích nói chuyện với anh bằng giọng điệu khách sáo như vậy. Nghĩ lại thì tối hôm qua, lúc đưa cô về nhà, Kim Ngưu cũng chỉ để anh đưa tới đầu ngõ rồi một mình cuốc bộ vào cả trăm mét. Cô đối với người lạ đều sẽ khách sáo như vậy sao? Xử Nữ thật sự muốn biết."Vậy? Chuyện tổ chức lễ từ thiện cho cô nhi viên núi Luân xa mà tôi có nhắc đến tối qua, cô đã suy nghĩ thế nào rồi?". Xử Nữ cố gắng gợi chuyện để nói, giải tỏa bớt nầu không khí mất tự nhiên này."À, tôi tưởng nhân viên của chúng tôi đã báo lại với bên anh rồi, hợp đồng đã hoàn thành, hai ngày nữa sẽ di chuyển lên trên đó, dự kiến thời gian ở lại là 2 ngày 1 đêm?". Kim Ngưu thắc mắc đáp."A, vậy sao, tôi còn chưa nhận được thông báo".Xử Nữ không nhịn được mà tự cảm thán bản thân nói dối mồm miệng đại khái vẫn rất trơn tru.Đang lúc Kim Ngưu không biết phải nói gì tiếp theo thì may mắn thay, Chủ nhiệm Phương vừa hay đã lái xe ra tới. Chị ta từ trong xe gọi lớn."Kim Ngưu, nhanh lên xe đi, con gái tôi còn đang chờ ở trường"."Vâng, em tới đây".Cô nàng như vớ được phao cứu sinh, nhanh chóng đáp lời, chào hỏi qua loa với Xử Nữ rồi một phát phót lên trên xe.Xử Nữ một mình đứng trân trân ở đó một lúc lâu, lòng không khỏi dấy lên nghi hoặc, lần nào anh gặp cô, đến cuối cùng vẫn là cô bỏ anh chạy đi mất.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com