Ly Chu Diep Bach Gia Su Tinh Cach Truc Ma Cua Ho Hoan Doi
Tương tác hẻo quá v 😔//Đợi Triệu Viễn Chu dùng yêu lực truy tìm nửa ngày, tìm thấy Trác Dực Thần trong miếu đổ nát hoang tàn, trời đã mưa to từ lâu, Triệu Viễn Chu dùng pháp thuật đánh thức Trác Dực Thần, khi nghe y kể lại mọi chuyện, Trác Dực Thần cũng không biết gì cả."Ta đuổi theo một bóng đen đến đây, lúc đó có rất nhiều sương trắng, sau đó ta mất ý thức, Triệu Viễn Chu, ta thật sự giết người sao? Ta phải làm sao đây?"Mấy ngày liền bị áp bức tinh thần, sự thật giết người trước mắt, đè sụp sự kiên cường mà Trác Dực Thần cố gắng duy trì, lúc này hắn không muốn kiêng dè gì nữa, ôm chặt lấy eo Triệu Viễn Chu, khóc nức nở trong lòng y.Triệu Viễn Chu an ủi nhẹ nhàng xoa đầu hắn, vẻ ngoài điềm tĩnh, thực chất chỉ là một đứa trẻ hơn 20 tuổi, gặp phải chuyện này, sao có thể không sợ hãi?"Tiểu Trác, ngươi bình tĩnh trước đã, nếu ngươi không nhớ, dù có giết người cũng không phải ý nguyện của ngươi, bị ép giết người, điểm này ta với ngươi cũng giống nhau. Nhưng ta nghiêng về giả thuyết, có người cố ý vu oan cho ngươi, vừa rồi ta dùng pháp thuật thăm dò, trên người ngươi quả thật có mùi máu tanh, nhưng nơi này khắp nơi đều là khí tức của ngươi, chứng tỏ ngươi ở đây rất lâu, không phù hợp với thời gian mà những người dân kia nhìn thấy."Trác Dực Thần từ từ bình tĩnh lại trong lòng y, nhưng vẫn có chút mờ mịt hỏi: "Vậy ta phải làm sao đây? Đúng rồi, ta đã giúp mọi người rất nhiều lần, họ sẽ tin ta thôi, ta luôn giúp họ bắt yêu quái, cứu họ khỏi nước lửa, biết ơn báo đáp là mỹ đức của loài người chúng ta, họ sẽ tin ta..."Triệu Viễn Chu nghe những lời này, không dám phản bác lỡ để làm tổn thương hắn, dù sao trạng thái hiện tại của Trác Dực Thần rất bất ổn."Chúng ta về nhà trước, có chuyện gì mọi người cùng nhau nghĩ cách, đừng buồn, chúng ta đều sẽ đứng sau lưng ngươi."Trác Dực Thần được Triệu Viễn Chu đỡ đứng dậy, Triệu Viễn Chu chống ô che cho Trác Dực Thần, Trác Dực Thần nhắc nhở: "Vũ khí luyện từ yêu lực của chính ngươi, là để giết địch, cho nên luôn hấp thụ sức mạnh của ngươi, vì không muốn ta bị ướt mà dùng nó, quá xa xỉ rồi đó."Triệu Viễn Chu cười cười: "Yêu lực của ta nhiều lắm, ngươi quản làm gì"Vừa đi về, Triệu Viễn Chu đột nhiên vẻ mặt đau khổ, ngay cả tay cầm ô cũng run rẩy, Trác Dực Thần thấy vậy giúp y cầm ô: "Sao vậy?"Triệu Viễn Chu trấn tĩnh lại, giải thích: "Gần đây không hiểu sao, cứ dùng yêu lực, dù chỉ một chút, bụng dưới đều truyền đến một trận đau nhức."Trác Dực Thần giúp y thu ô lại, thi pháp khiến mưa không thể dính vào họ: "Vậy để ta làm, còn đi được không?"Triệu Viễn Chu gật đầu, Trác Dực Thần thấy y có chút miễn cưỡng, liền đề nghị: "Dựa vào ta đi, ta giúp ngươi chia sẻ bớt sức lực."Những cơn đau nhức trên cơ thể khiến Triệu Viễn Chu đồng ý với đề nghị này, dựa sát vào Trác Dực Thần, Trác Dực Thần cũng đỡ lấy vai y, để y có thể dễ chịu hơn một chút.————Diệp Đỉnh Chi mấy ngày nay rõ ràng đang trốn tránh mình, Bách Lý Đông Quân biết nguyên nhân là gì, cũng không dám làm phiền người ta.Y cảm thấy bây giờ ở chung với Vân ca rất lúng túng, sau khi tỏ tình đơn phương, bị người ta từ chối rồi, xấu hổ chết đi được! Cảm giác sau này ở trước mặt người ta, cũng không dám ngẩng đầu lên nữa...Chú ý thấy tâm trạng Tiểu Bách Lý không tốt, Lý Trường Sinh liền tìm cơ hội hỏi riêng y: "Sao vậy? Chẳng lẽ hai đứa cãi nhau rồi?"Bách Lý Đông Quân mắt đỏ hoe, ôm lấy hắn khóc: "Sư phụ, con xấu hổ chết mất, con phải làm sao đây? Vân ca huynh ấy không thích con, con còn..."Lý Trường Sinh ngẩn người một thoáng, suy nghĩ hồi lâu: "Nhưng ta cảm thấy nó khá thích con mà."Bách Lý Đông Quân tiếp tục khóc giải thích: "Đó là vì huynh ấy thích con như bạn bè! Nhưng con đã tỏ tình thích huynh ấy rồi, phải làm sao đây? Sau này con còn mặt mũi nào gặp huynh ấy nữa... Sư phụ, những gì người nói trước đây thật đúng, mối quan hệ bạn bè tốt nhất tiến thêm một bước, hoặc là người yêu, hoặc là người xa lạ..."Lý Trường Sinh suýt bị sặc nước bọt, không phải chứ, bước nào xảy ra vấn đề vậy, đồ đệ cưng nhất của mình thích huynh đệ, thôi thì bỏ đi, còn bị từ chối nữa chứ!"Ờ, đó là nó không có mắt, đừng buồn nhé, cái cũ không đi, cái mới không đến mà."Tiểu Bách Lý vừa khóc vừa lắc đầu: "Không giống nhau đâu, con chính là rất thích rất thích huynh ấy!"Đối mặt với tình huống này, Lý Trường Sinh thở dài: "Chuyện chuyên môn tìm người chuyên nghiệp, xem ra chúng ta phải tạm dừng chuyến du lịch này rồi, về Lang Nha Vương phủ, Trường Phong, Lôi Nhị, Liễu Nguyệt ở đó, ta không tin, ba người họ còn không giúp được! Đi!"————"Ngươi một mình đến tìm ta, không sợ chết sao?"Ôn Tông Du cười cười: "Chúng ta từng là đồng minh mà, ta sẽ không không chuẩn bị mà đến đây, Ly Luân, ngươi thật sự rất giỏi nhẫn nại, bọn họ trở về, ngươi chút nào cũng không lo lắng sao? Ngươi sẽ không cho rằng Trác Dực Thần tốt bụng như vậy chứ? Trác Dực Thần cũng thích Triệu Viễn Chu, ngươi biết không?"Sở dĩ không giết Ôn Tông Du, mà bình tĩnh ngồi đối diện uống trà với hắn, là vì Ôn Tông Du bắt yêu quái để uy hiếp mình, hiện giờ, Côn Luân chỉ có một mình mình canh giữ, quả thật không kham nổi, tên Ôn Tông Du này giỏi nhất là mê hoặc, cũng rất hiểu rõ những gì họ muốn, đối thoại với hắn tuyệt đối không thể lộ sơ hở."Ta không mù, đương nhiên nhìn ra được, Trác Dực Thần có một ưu điểm, cậu ta rất biết chừng mực, cũng sẽ không phá hoại tình cảm của người khác, trách sao Tập Yêu Tư lại được mọi người hoan nghênh hơn, nhân phẩm của người ta so với ngươi quả thật cách nhau mười vạn tám ngàn dặm, một trời một vực."Ôn Tông Du đổ trà lên mặt bàn: "Vậy ngươi cúi đầu nhìn xem trong nước là hai người nào?"Ly Luân nhìn thấy hai người họ đứng dưới ô, thân mật vô cùng, nhìn thấy Trác Dực Thần nhào vào lòng Triệu Viễn Chu ôm y, Triệu Viễn Chu không hề từ chối..."Đây chỉ là những gì ngươi cho là vậy thôi, lòng người khó đoán ngươi chẳng phải sớm đã biết? Đa phần thời gian bọn họ đều rất ích kỷ, tại sao Trác Dực Thần không cho ngươi đi? Nếu ngươi đi rồi, cậu ta còn cơ hội nào nữa? Ngươi nhìn hai người họ một người đau lòng, một người cưng chiều, chẳng phải rất xứng đôi sao?"Chén trà trong tay bị bóp nát, máu tươi chảy ra theo kẽ ngón tay, Ly Luân cố gắng bình tĩnh lại: "Chưa biết rõ nguyên nhân sự việc, vạn nhất là Trác Dực Thần bị thương thì sao? A Yếm luôn tốt bụng, dù người đó là Văn Tiêu chẳng phải cũng có thể thân mật với y như vậy sao, ngươi cho ta xem một bức hình, rồi bịa đặt, cho rằng ta sẽ tin sao?"Ôn Tông Du ngược lại có chút kinh ngạc, Ly Luân khi nào có thể bình tĩnh suy nghĩ như vậy? Chẳng phải hắn cứ hễ gặp chuyện của Triệu Viễn Chu là có chút mất lý trí sao? Quan hệ của họ, nếu vẫn có thể tin tưởng lẫn nhau, đối với mình quá bất lợi rồi."Ngươi sẽ không cho rằng từ yêu biến thành người, Trác Dực Thần có thể khống chế được bản thân chứ? Cậu ta sẽ có ham muốn khát máu còn mạnh hơn yêu quái bình thường, cậu ta đã giết người, những người phàm vô tội, Triệu Viễn Chu ghét nhất yêu quái hại người, điểm này ngươi chẳng phải biết sao? Nhưng ngươi xem dù biết cậu ta giết người, Triệu Viễn Chu vẫn nguyện ý cứu cậu ta, còn an ủi cậu ta, không phải lỗi của cậu ta. So sánh như vậy, cái kẻ vì làm tổn thương người mà bị phong ấn tám năm kia, chẳng phải có chút thảm sao?""Câm miệng!"Ôn Tông Du thấy bộ dạng của Ly Luân, cười cười: "Trước đây Triệu Viễn Chu đi cứu Trác Dực Thần, ngươi chút nào cũng không tò mò chuyện gì đã xảy ra sao? Ngươi thật sự bị Trác Dực Thần lừa thảm rồi."Trong nước hiện lên những đoạn ký ức Ứng Long và Băng Di ở bên nhau, Ly Luân ngẩng đầu nhìn hắn: "Đây không phải là hai người họ.""Đây chính là họ, là họ khi còn yêu nhau, ở cấm địa, cả hai người họ đều đã khôi phục ký ức, ngươi nghĩ họ có thể yêu nhau lần nữa không?""Sao ngươi biết nhiều như vậy?""Ngươi chỉ cần biết ta không lừa ngươi, nếu muốn nắm giữ toàn cục, biết tự nhiên phải nhiều hơn kẻ địch rất nhiều, sở dĩ ta nói cho ngươi, là vì giữa chúng ta vẫn còn lợi ích có thể bàn, ngươi muốn Triệu Viễn Chu, ta muốn Bất Tẫn Mộc, không hề xung đột, nếu ngươi không tin, có thể xem khi Trác Dực Thần bị tất cả mọi người phỉ nhổ, Triệu Viễn Chu có bảo vệ cậu ta không?"Ly Luân cười lạnh một tiếng: "Ngươi có lòng tốt như vậy sao?"Ôn Tông Du đáp: "Hiện tại ta muốn nhất, một là khiến Trác Dực Thần vạn kiếp bất phục, hai là Bất Tẫn Mộc, ngươi chỉ cần đưa cái này cho Trác Dực Thần, nói cho cậu ta những lời trên tờ giấy này, để cậu ta có thể bị ta lợi dụng, chỉ những thứ này thôi, người bạn thân mến của ta, ngươi chỉ cần giúp ta chuyện này là được."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com