TruyenHHH.com

Luon Bao Ve Em

Vân chống tay đang bị băng bó lên đầu, đầu bắt đầu có dấu hiệu choáng...

''Chủ tịch không sao chứ?'' Thư kí đi ngay đằng sau

''À tôi chỉ hơi choáng'' Vân đang đi lên cầu thang

''Thôi tôi dìu anh đi về phòng làm việc để nghỉ ngơi'' Thư kí

''Nhưng tí tôi phải đi kiểm tra dự án mới'' Vân

''Sức khỏe của anh mới là thứ cần kiểm tra ngay bây giờ. Anh cứ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ lo hết mọi chuyện được chứ?'' Thư kí

''Nếu sai sót gì thì sao?'' Vân

''Nếu như mà sai sót thì tôi xin nộp anh tiền phạt, bao nhiêu cũng được tùy anh quy định'' Thư kí

''Nói vậy thôi chứ tôi muốn được tự mình đi đến dự án đó'' Vân

''Anh...'' Thư kí chưa kịp nói thì đã bị Vân chặn miệng bằng ngón tay của mình

''Cô cứ để tôi'' Vân nói ra từng chữ thật chậm rãi

''Tôi đã bó tay với anh, anh đúng là đồ bướng'' Thư kí

''Cô dám nói chủ tịch của mình như vậy sao?'' Vân

''Tôi thích thế đấy!'' Thư kí bỏ đi trước


/.../


''Ông bắt tôi có chuyện gì?'' Vân vẫn giữ nguyên khuôn mặt nghiêm túc

Mỗi lần bị ba mình bắt thì sẽ xảy ra chuyện không đâu thôi, lúc nào cũng đi về với thương tích đầy mình...

''Mày lúc nào cũng bị tao bắt được, haha'' Ba

''Tôi lần sau sẽ không để cho ông bắt được lần nữa đâu. Có chuyện gì mau nói lẹ'' Vân

''Công ty của tao đang gặp chút khó khăn, nghe nói công ty mày đang ăn nên làm ra lắm'' Ba

''Thì sao?'' Vân

''Thì mày cho tao ít tiền để tao còn gỡ lại công ty'' Ba

''Ông đúng là thành quỷ rồi, tôi với ông không còn quan hệ gì nữa nên tôi không cho ông tiền đâu'' Vân

''Đây! Tao có chuẩn bị sẵn tờ giấy in sẵn lời hứa sẽ trả cả vốn lẫn lời'' Ba

''Tôi sẽ không cho ông dù một đồng cắt bạc nào'' Vân

''Cứ cầm đọc đi rồi trả lời'' Ba

Vân suy nghĩ một hồi cũng cầm lấy rồi đọc, trong ngóc ngách bên trong lòng của Vân vẫn còn chỗ cho ba của mình nếu ông ta quay đầu...


''Ông định lừa tôi, ông đừng tưởng tôi không biết các chiêu trò của ông'' Vân

''Giờ mày có muốn tao dùng biện pháp mạnh'' Ba

''Tôi... uh'' Vân ngất 

Vừa rồi Vân bị tên tay sai đứng ngay sau lưng và đánh lén vào đầu của Vân...

''Tôi đánh có mạnh tay quá không?'' Tên tay sai

''Mày không cần phải lo làm gì, chẳng phải bây giờ chúng ta đã có tiền để chơi tiếp hay sao?'' Ba

''Nhưng lần này tôi thấy có vẻ như đã quá xa với anh ấy rồi'' Tên tay sai

''Giờ mày định phản tao hả? Oke! Tao sẽ cho mày đi nhưng với điều kiện'' Ba

''Điều kiện gì? Tôi không muốn theo ông nữa'' Tên tay sai

''Mày muốn đi thì mày phải bước qua cái xác tao đi, nếu mày mà bỏ đi mà không được sự cho phép của tao thì vợ con của mày sẽ chết, haha'' Ba, ông ấy cười man rợ, hình như phần thú của ông ấy đang chiếm hết phần con người rồi

'Tôi xin lỗi anh, Vân à! Tôi không thể làm trái lời ông chủ được' Tên tay sai suy nghĩ

Nãy giờ tên tay sai nói chuyện với ba của Vân thì anh ta có để ý đến Vân, người vừa bị mình đánh vào đầu đã bị chảy máu...

''Anh nhớ ngày mai làm nhiệm vụ mà tôi giao'' Ba 

''Vâng'' Tên tay sai

''Tôi đi đây'' Ba của Vân cầm trên tay tờ giấy đã có dấu mộc vân tay

'Mày tưởng tao không có cách lấy tiền của mày à? Mày ngất tao đã lấy tay của mày ấn dấu mộc xác nhận đấy, haha. Công ty của tao không có gặp vấn đề gì cả, vấn đề là ở mày, haha'

 Ba của Vân vừa đi vừa vẩy vẩy tờ giấy, thế là hôm ấy ổng đã có thêm mớ tiền để ăn chơi tiêu sài...

.

.

.

''Chết rồi!...'' Tên tay sai đó thấy máu trên đầu Vân chảy từng giọt xuống đất

Tên tay sai đó run run lấy điện thoại gọi cho đàn em...

''Tụi bây mau tới đây nhanh lên, có chuyện rồi'' Tên tay sai

/.../


''Cái gì? Anh ấy bị gì? Được rồi tôi tới ngay'' Thư kí nhận được cuộc điện thoại từ bệnh viện

Ten tay sai đó biết được Vân là ai và biết được Vân giấu Dyn những chuyện khi mình bị thương hay bị ba đánh. Mọi lần giấu đều thành công nhưng đúng có một lần bị phát hiện và lúc đó Dyn đã có ác cảm với ba chồng của mình. Dyn dù chưa thấy mặt ba chồng của mình nhưng rất căm ghét. Còn về phần thư kí  của Vân thì luôn luôn hợp tác giấu mọi chuyện giúp Vân ( Au sẽ bật mí là cô thư kí của chúng ta có một gia thế không hề tầm thường đâu nhen)


'Tôi xin lỗi anh rất nhiều, tôi xin lỗi anh' Tên tay sai đó đứng ngay ở hàng ghế chờ mà tự trách bản thân

Tên tay sai đó nhìn thấy từ xa, một bóng dáng của một cô thư kí. Tên tay sai đó sợ cô thư kí đó nhận ra mình nên đã chạy thật nhanh...

/.../

'Tôi rất lo cho anh đấy, Vân à!' Thư kí ngồi ngay hàng ghế chờ trước phòng cấp cứu

'Anh cứ làm cho tôi lo lắng, tôi biết là hoàn cảnh của anh như nào nhưng anh bị như vậy là không đáng' Thư kí khóc luôn rồi các bạn ạ

'Reng reng'

''Alo?'' Thư kí

''Chồng tôi anh ấy đang bận gì à? Sao giờ này anh ấy vẫn chưa về nhà? Tôi gọi anh ấy không bắt máy'' Dyn thấy cũng trễ rồi mà Vân vẫn chưa về

''À... Dạ chủ tịch có chuyến đi kiểm tra đột xuất ở kho vải may mặc rồi ạ!'' Thư kí

''Vậy sao? Sao anh ấy không nói với tôi nhỉ?'' Dyn

''Chắc anh ấy đang bận thôi, không sao đâu phu nhân. Có gì tôi nói anh ấy gọi lại cho phu nhân'' Thư kí

''Được rồi, cảm ơn cô nhiều'' Dyn

'Tít tít'

'Phù, Mém tí nữa là chết rồi' Thư kí thở phào nhẹ nhõm


Khoảng 10p sau...

'Reng reng'

''Alo?'' Thư kí

''Công ty đã bị mất một số tiền lớn rồi. Tài khoản ngân hàng đã bị rút sạch rồi'' Người của thư kí

''Vậy sao? Cậu có thể tìm được là ai lấy không?'' Thư kí

''Có lẽ là hơi khó tại vì người lấy số tiền đó chắc cũng không phải dạng vừa. Có lẽ phải mất thời gian dài'' Người của thư kí

''Vậy cũng được, tôi sẽ lo mọi chuyện còn lại. Cậu cứ tìm kiếm giúp tôi'' Thư kí

''Vâng'' Người của thư kí

'tít tít'

'Sao lại có nhiều chuyện đến với anh như vậy? Tôi thấy anh thật tội nghiệp' Thư kí nhìn vào phòng cấp cứu


.

.

.

''Anh tỉnh dậy rồi sao? Anh không thấy đau ở đâu chứ?'' Thư kí

''Tôi không sao? Tôi đang ở đâu?'' Vân đưa tay sờ đầu

''Anh đang ở trong bệnh viện đấy! Đây là lần thứ bao nhiêu anh bị vào bệnh viện rồi anh biết không? Vợ anh vừa mới gọi điện cho tôi đấy!'' Thư kí

''Vợ tôi? Đưa tôi điện thoại, tôi phải gọi cho cô ấy'' Vân 

Cô thư kí đang đi lấy điện thoại thì Vân chợt nhớ ra cái gì đó...

''À!'' Vân

''Có chuyện gì vậy?'' Thư kí

''Hình như lúc tôi bị ra như vầy thì tôi cảm nhận được là có ai đó quen lắm'' Vân cứ ôm đầu để cố nhớ

''Anh đang bị thương ở đầu chưa khỏi nên là bớt suy nghĩ lại đi'' Thư kí

''À tôi nhớ rồi, người đó chính là Ken'' Vân

''Ken đánh anh?'' Thư kí

''Đúng rồi! Tôi còn thấy Ken ở bệnh viện nữa'' Vân

''Ken đưa anh đến bệnh viện? Để tôi hỏi y tá'' Thư kí

.

.

.






Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com