Luhan Fictional Girl Anh La Sieu Sao Con Em La Co Gai Hoan Hao
Hôm nay là một ngày ngọt ngào - mặt trời nhỏ tỏa ánh nắng dịu dàng - những làn mây khẽ đưa qua nhẹ nhàng - rồi em cũng trở lại ngày xưa... Cùng với anh.Minkie: Chắc hẳn chúng ta đều đã biết việc Jinji tỷ tỷ và Luhan ca ca đoàn tụ - trao cho nhau nụ hôn nồng nàn nhất ở cuối phần 29. Chúng ta liệu có mong một đám cưới đẹp đẽ? Tất nhiên là có chứ sao lại không! ... Hahahaha!
Khi nhìn thấy nụ hôn nồng nàn đó dường như Peter vô cùng suy sụp, anh ta đã rời Hàn Quốc ngay trong đêm và để lại cho Jinji một lá thư." Jinji thân yêu của anh! Trong những ngày ở Paris em và anh dường như đã có một tình cảm vô cùng bền chặt. Em rất lạ - anh nghĩ phải dùng từ như vậy để miêu tả về e, đúng rất lạ. Lạ hơn các cô gái tóc vàng, mắt xanh và quyến rũ của Paris rất nhiều... Anh đã muốn che chở em, đã có tình cảm với em, đã hận Luhan vì anh ta đã đánh mất người con gái như em. Hmm.. Nhưng kể từ ngày hôm qua khi nhìn thấy khoảnh khắc đó (Đó là khoảnh khắc Í Ì I Ì Í đấy :]]] ) Anh đã hiểu trong trái tim em vẫn còn hình bóng của người ấy và người ấy cũng yêu em rất nhiều. Jinji yêu thương! Tất cả những gì anh mong muốn đều là cho em được hạnh phúc. Hãy hạnh phúc mãi mãi nhé cô gái của anh. Anh mãi nhớ em!"Kí tên: Peter (lạnh lùng, đẹp zai, hào hoa :]]]] ) Sáng ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Jinji nhận ra lá thư mà Peter đã để trên bàn. Sau khi đọc lá thư, cô chỉ cười nhẹ nhàng. Có lẽ Peter đã thông suốt mọi việc. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ngày hôm nay trời đẹp quá nhỉ...Cô với tay lên đầu giường định toan gọi y tá đến thì chợt nhìn thấy trên nút bấm khẩn cấp có dán 1 tờ giấy với nội dung."Hãy đi ra ngoài hành lang thứ nhất rồi rẽ phải đến hoa viên"Jinji nhíu mi tâm, cô nhận ra đây là nét chữ giun đất của Yoo Jung. Suy nghĩ vừa rồi làm cô bật cười. Luhan đâu rồi? Và lại còn có tờ giấy này nữa chứ?...Jinji giật tờ giấy rồi bước xuống giường. Đột nhiên (Minkie: Sao mà lắm cái đột nhiên -''-), God xuất hiện lần này với style phong cách ngồi trên "điện toán đám mây" ca thán:"Ói dòi oi! Cứ thong thả, bình tĩnh, khoan thai nhất trái đất thế kia thì bao giờ đi lấy chồng". Jinji nở nụ cười tươi như hoa với God rồi lại thong dong bước tiếp ra hành lang làm God lảo đảo ngã từ trên mui trần nhãn hiệu *2 con vịt* xuống trần ran. God gãi mái đầu bạc hói của mình :"Ô cái con này chẳng lẽ tai nạn lắm nên bây giờ bị điên à?" Minkie: Đề nghị bác im lặng để em hành sự -''-God: Hú hú hú! Lên là lên đê. Mày chưa nghe câu 'mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên' à?Minkie: Tôi tưởng ông là God lởm? o.OGod: Này thì lởm này *cưỡi mui trần đuổi TÁC GIẢ* ToTLại nói đến cô gái "girl thong thả" kia đã đi đến hoa viên từ lâu. Jinji đến trung tâm hoa viên thì ngó nhìn xung quanh. Mọi người vì đang là buổi sáng nên có ít người tập thể dục. Có người nhận ra cô cũng chỉ tươi cười chào và vẫy tay một hai cái, họ biết cô đang ốm yếu nên không tiện làm phiền.Jinji ngồi trên ghế đá một lúc thì thấy xa xa có một cậu bé chạy đến trên tay cầm 1 chùm bóng bay màu hồng rất đẹp. Cậu bé nhìn thấy Jinji thì vẻ mặt phấn phởi hẳn, chạy thật nhanh đến chỗ cô rồi gi chùm bóng ra trước mặt cô hồ hởi nói-"Chị cầm bóng đi này! Bóng anh Lu... à nhầm. Bóng người giấu mặt gửi cho chị đấy!" Nói xong thằng bé lại cười toét, chẳng kịp để Jinji với tay lấy chùm bóng đã chạy biến đi mất. Cô vẫn cười nhìn theo bước chạy đáng yêu của nhóc con kia.Nhìn lại chùm bóng, thì ra trên chùm bóng lại có một chỉ dẫn khác nữa. Jinji vui vẻ đi lần theo vệ cỏ có hàng sỏi trắng nhỏ trải 2 bên đường. Thoáng nghĩ mình sẽ nhận được điều gì đây...------------------------Khi đó, ở một nơi cách Seoul khoảng 12h bay - đảo Hawaii xinh đẹp.Bờ biển rì rào sóng vỗ, yên bình đến không tả, ánh bình minh hắt xuống dải đá san hô có thể nhìn xuyên suốt dưới đáy đại dương trong xanh, trông khung cảnh đẹp đến nỗi vô thực (Minkie: có nghĩ là không-có-thật ạ :)) xin phép cho hạ make color 2 tý) -"AAAAAAAAAAAAAAA" - Tiếng hét vang lên thất thanh. Vâng! Đó là tiếng hét của "công tôn đại lương" Yoo Jung trong truyền thuyết.-"SAO-BÂY-GIỜ-CẬU-VẪN-CHƯA-THAY-VÁY-PHÙ-DÂU? Trang điểm cũng chưa mà làm tóc cũng chưa sao?"- Yoo Jung trợn mắt hét to và rõ ràng từng chữ với cái người đang ngái ngủ, ngáp ngắn ngáp dài trước mặt.Người có "vinh hạnh" được nghe tiếng "hót truyền cảm" của Yoo Jung, chính là Sae Ron. Yoo Jung bây giờ đang mặc một chiếc váy dáng dấp công chúa bên ôm lấy thân màu trắng đính hạt cườm nhỏ ly ti trông vô cùng tinh xảo, bên dưới váy voan nhiều lớp bồng bềnh thật xinh đẹp. Nhưng cái váy nó lại trái ngược hoàn toàn với khuôn mặt đang trợn trừng của Yoo Jung với Sae Ron bây giờ.Yi cũng mặc một chiếc váy tương tự nhưng vải voan chân váy là màu xanh lá tươi mát hơn, cô đang đứng một bên chỉnh trang lại khu khách mời và lễ đường ngoài bờ biển.Nghe thấy tiếng hét của Yoo Jung cô không khỏi quay đầu lại nhìn 2 người con gái xinh đẹp, cười nhẹ một cái - Yi lắc đầu ngán ngẩm với 2 "lão bà bà" nãy.Đột nhiên(Minkie: Hazzzz.... Cứ đột nhiên thì có nghĩa là God xuất hiện nhé các chế -''-) God xuất hiện bất thình lình ngồi trên điện toán đám mây- Aloo! Chuẩn bị đến đâu dồi mấy đứa?- Sắp gần xong rồi ạ! - Yi cười tươi tỉnh nhìn God- Ờ! Okay. Ta bay ngược lại Hàn Guốc đây! :)))) - Ông định troll bọn trỏe à? :))) - Minkia ta đây.- Ta nào có "troll", ta phải vận khí đan điền mãi mới bay được đấy! - God lườm ghê gớm.Yoo Jung được phân chuẩn bị lo phần khách mời, nhưng mà phải khoảng ... 3 tiếng nữa thì mọi chuyện mới bắt đầu. Thế mà cô nàng này sáng sớm đã dậy từ 5 giờ rồi chải chuốt đủ kiểu. Sae Ron nghe Yoo Jung "hát" cho nghe cũng chỉ dụi dụi mắt làm như không có chuyện gì xảy ra, ngáp ngáp thêm 5 cái cho nước mắt chảy ra, cho mắt nó sáng. Rồi sau đó mới lười biếng mở miệng:-"Tiểu tổ tông của tôi ơi! Tớ chỉ được phân mỗi một việc là dắt tay cô dâu đi vào lễ đường. Hết! Mà bây giờ cách giờ cử hành hôn lễ là khoảng... 3 tiếng 40 phút nữa cơ"- Nói hết câu, Sae Ron quay người vẫn còn quấn chăn xung quanh, chạy thẳng từ bờ biển về phía khách sạn 7 sao gần đó. Sae Ron không khỏi thán phục cái cô gái này, sáng dậy sớm khua chiêng, gõ trống dục mọi người dậy, trong đó bao gồm cả cô bị lôi từ phòng ngủ ấm áp ra ngoài một cách không thương hoa tiếc ngọc gì hết, tất cả cũng là vì chuẩn bị cho hôn lễ đại sự bất ngờ của công chúa nhỏ ... Jinji kia. Mà chẳng biết Luhan đã chuẩn bị mọi thứ đến đâu rồi...------------------------Ở phía Đông cách Hawaii gần 12 tiếng đồng hồ bay - Seoul, Hàn Quốc.Ở bãi sân trống đằng sau bệnh viện, một chiếc phi cơ kích thước lớn dành cho ... 2 người ngồi đang đậu sẵn.Nhìn từ đằng xa người ta có thể thấy bóng dáng hào hoa, trang nhã, thư sinh, tuấn dật của chàng trai mang tên Luhan - Hàm tổng đại nhân.Nhưng nhìn gần lại mà xem, Hàm tổng nhà ta đang đi đi lại lại trước cửa phi cơ đang mở sẵn có bậc thềm dẫn lối lên trên. Trên tay anh đang cầm 2 hộp nhẫn đôi thể hiện cho tình yêu đôi lứa.2 chiếc nhẫn nhỏ nhắn xinh đẹp nằm trong cùng một chiếc hộp đỏ. Thể hiện cho tình yêu và niềm hạnh phúc của đôi vợ chồng son muốn gắn kết bên nhau đi đến đầu bạc răng long.Chiếc hộp còn lại màu hồng, chứa duy nhất một chiếc nhẫn minh chứng cho tình yêu sâu nặng mà người con trai dành cho người con gái mình yêu.Cùng trong ngày hôm nay, cùng trong khoảng thời gian 5 tiếng sắp tới. Luhan sẽ cùng lúc làm 3 công việc vì Jinji: cầu hồn - đính hôn và kết hôn. Thảo nào anh chả lo lắng cơ chứ.Xa xa, bóng dáng thấp thoáng của Jinji từ đằng sau hàng cây phong đỏ lá đang chầm chậm bước tới.Luhan nhận ra bóng hình cô, nhìn thấy mỗi bước đi của cô song song với từng nhịp đập trái tim mình, chợt anh cảm thấy lo lắng, có chút sợ hãi.Jinji đang bước đi chợt khựng lại, cô ngạc nhiên vô cùng khi nhìn thấy Luhan đang đứng trước phi cơ. Tâm chợt nhói lên nghĩ đến tình cảnh ngày hôm qua, cô lại muốn chạy nhanh đến bên cạnh anh. Thực ra thì sáng nay không thấy anh bên cạnh cô cũng đã vô cùng lo lắng. Nhìn tiểu tinh linh nhỏ bé trong bộ quần áo bệnh nhân trắng thẳng thớm, mái tóc đen mượt óng ả rũ bồng bềnh đang lao vào lòng anh, tay nhanh hơn chân giơ ra ôm chặt lấy hông anh, khẽ gọi:-"Em nhớ anh!"Luhan không khỏi lo lắng ôm chặt lấy cô sợ chẳng may thả tay ra một chút cô liền té ngã xuống đất. Anh không khỏi thở dài, nhẹ vuốt tóc cô:-"Lần sau không được vội vàng như vậy nghe chưa?... làm anh sợ"Jinji vẫn ôm chặt lấy Luhan như ôm cả thế giới của cô vậy.Luhan tháo nhẹ vòng tay ôm của Jinji trong khi cô đang ngơ ngác giương đôi mắt trong veo lên nhìn anh.Anh nhanh chóng quỳ gối một chân xuống nhìn Jinji chăm chú, ánh mắt anh sáng ngời như sao, môi mỉm cười chờ đợi tràn đầy hy vọng.-"Jinji! Em có đồng ý làm người vợ của anh sau này không? Có đồng ý làm người mẹ hiền của con gái, con trai anh trong tương lai không? "-" Em đồng ý! Bây giờ anh sẽ đeo nhẫn cho em sau đó chúng ta lên phi cơ bay đến chỗ nào đó rồi có đám cưới bất ngờ luôn hả? " - Jinji lém lỉnh cười nhìn Luhan đơ người ra 10s.Trong tình cảnh này đúng là làm cho người ta giở khóc giở cười mà. Luhan suýt thì quên mất cô gái nhỏ bé này có chỉ sô IQ hơn người, mở mắt nhắm mắt đã biết hết bí mật anh dày công chuẩn bị từ tối qua đến nay.Hai người quấn quít hồi lâu sau đó lên phi cơ bay thẳng đến Hawaii.-------------------------Trên một máy bay tư nhân khác cũng cùng đường bay đến Hawaii nhưng đã đi được nửa đường chính là mấy choàng: EXO ĐẠI NHÂN CÔNG TỬ.Trong máy bay cũng đang diễn ra một cảnh dở khóc dở cười nữa.Cả bọn đang ngồi quây quần lại khóc lóc, nói những lời cuối cùng vào máy ghi hình để làm ... quà cưới cho Luhan cùng Jinji.Đầu têu trò này không ai khác chính là "Mặc ne" Hun Kai bủn xỉn.Làm trò nhiều nhất là Chan-Baek-"Huhu!Oppa à~Huynh đi với Jinji rồi bọn em biết sống sao đây? Thôi thì chỉ mong mai kia sớm sớm bọn em có cháu bế, rồi nó gọi bọn em là chú là cậu, dồi bọn em bắt cóc nó về ký túc xá nhà mình nuôi, rồi để anh với Jinji có không gian riêng rồi thì lại sinh cháu để bọn em bắt cóc tiếp. Huhu" - Chan bày ra bộ mặt giả vờ đau thương.-"Oppa~~~! Oppa ah~~~! Anh có còn nhớ thời mình bên nhau? Hmm... Anh đừng lo~ Sehun sẽ có em chăm sóc. Anh nhớ ... bình an bên Jinji nhoo~~!" - Baek mặt cũng "râm" không kém.-"Anh à! Có gì trong tương lai hãy luôn nhớ mua trà thữa cho em đều đều là được" -"Oppa~! Anh nhớ em nha, em Cải đen nè, em..."Hun chen vào, sau đó đến Kai. Nhưng căn bản anh Kai đẹp trai chuyên môn bị cả bọn hắt hủi, đang nói giởđang vẫy vẫy tay dở thì máy quay do Chan "chủ trì" đã quay sang hướng khác, làm "cu cậu" sị mặt buồn thiu.-"Han hyunh ah~! Jinji nó mà bỏ đói anh thì về đây em với D.O nấu cho anh ăn, 24h/7 trừ ngày nào bọn em đi tập, đi diễn và đi WC nha" -"Luhan đại ca! Anh hãy mau mau chóng chóng sinh một baby - tiểu hài tử rồi cho em làm cha đỡ đầu, anh biết là em sẽ cho nó ngậm thìa vàng, bát vàng, cốc vàng đúng không?" - Suho lên tiếng khẳng định quyền làm cha đỡ đầu rồi đưa mắt nhìn khing bỉ các bậc cao lão muốn làm chú và cậu. (Minkie: Gì vậy má? @@~ Thế mà bảo 24/7)Lay, Tao và Xiumin đang ngủ cũng bị cả bọn đánh thức bằng máy quay, và tiếng ồn ào náo nhiệt.Xiumin ôm gối mặt còn ngái ngủ nhìn cả bọn-"Bọn bay có bị giở hơi không vậy? Tý nữa gặp hai đứa nó rồi mình tham gia chuẩn bị đám cưới luôn. Sao mà tự nhiên sướt mướt quá vậy".Cả máy bay đều là tiếng cười vang, không khí vui vẻ cùng phấn khởi ngập tràn.Cuối cùng thì 2 máy bay đều hạ cánh an toàn.Chiếc phi cơ của Jinji đậu trên bờ cát, từ trên không cô đã nhìn thấy đám cưới của mình được trang hoàng lộng lẫy ngoài bờ biển. Cô vừa bước xuống cửa phi cơ đã có hơn chục bạn nhỏ mặc váy công chúa màu trắng như thiên thần nhỏ chạy đến. Bạn nhỏ trông xinh xắn nhất mặc váy công chúa màu hồng mang đến cho cô một hộp quà tặng - cũng chính là lễ phục cô sẽ mặc trong ngày hôm nay. Mặc dù tất cả mọi chuyện cô đều đã đoán ra nhưng trước tình cảnh thiêng liêng này, Jinji không khỏi xúc động mà rơi nước mắt.Luhan từ đằng sau ôm nhẹ lấy cô thì thầm bên tai:-"Ngày hôm nay là chứng giám cho anh và em. Có ông trời chứng giám...Jinji! Anh-yêu-em-suốt-cuộc-đời-này-mãi-yêu-em".(Minkie: Đoạn này phải kéo God lại không ông ấy lại chạy ra nhận công thì chết toi -''-)Jinji quay người ôm chặt lấy anh như mãi mãi lắng đọng ở khoảnh khắc này.EXO cùng Libra từ đâu chạy ra. Libra thì vui vẻ hát ngân lên khúc ca dành cho đám cưới:-"Tèn ten ten ten! Tèn tén tèn ten~~!"EXO giơ máy ảnh giả vờ làm phóng viên kiểu khôi hài-"An chị đã bị bắt quả tang đang lén lút SẮP làm đám cưới"*Tách*Tách*Tách* - Miệng Baekhyun kêu không ngừng tiếng Tách.Sae Ron, Yi và Yoo Jung tiến lên kéo tay Jinji- Tiểu thư à. Đi theo chúng tôi thay lễ phục nào.Nói rồi cả bọn lôi nhau đi cười cười nói nói vui vẻ.Luhan nhìn theo bóng lưng Jinji khóe môi anh không khỏi giương lên nụ cười. Cuối cùng thì sau những năm tháng xa cách, sau nhiều chông gai-khó khăn-cùng trắc trở Jinji của anh vẫn trở về bên anh, yêu anh và nguyện bên anh chọn đời này.Dòng suy nghĩ bị cắt đứt bởi bọn yêu quái EXO đang ôm lấy anh, vò đầu anh cố tình để tóc anh rối tung lên. Không khí bây giờ không còn là tràn ngập vui vẻ nữa, mà là... đậm đặc vui vẻ. ----------------------------------Trên lễ đường. Cha sứ khuôn mặt mang nhiều nếp nhăn nở nụ cười phúc hậu với cặp kim đồng ngọc nữ trước mặt.Sau khi đọc xong lời thề nguyện, Luhan và Jinji cùng trao nhẫn cho nhau rồi hôn nhau thắm thiết. Yoo Jung, Yi và Sae Ron cảm thấy sống mũi cay cay. Giờ phút này thật vô cùng xúc động. EXO cũng trầm mặc hồi lâu. Thì ra mọi chuyện lại nhanh như vậy cứ thế trôi qua. Đã nhiều năm rồi... Tiếng vỗ tay của những đứa trẻ và quan khách xóa tan khoảnh khắc lắng đọng vừa rồi.Tất cả mọi người đều vui vẻ chạy lao ra bờ biển đùa nghịch, dường như ai đó vẫn còn đang muốn níu kéo tuổi thanh xuân mà họ đã ở bên nhau...God cũng đã đi xa về trên trời cao luôn theo dõi bọn họ sống vui vẻ, thuận hòa. Ông là một lão già luôn luôn ở bên cạnh, chở che và ban phước lành cho bọn họ mà. ...........................NÓI ĐÙA THÔI!God lao từ thiên đường xuống hét to:-"TA THÌ LÚC NÀO CHẢ CHƠI VÀ QUẨY ĐƯỢC. QUẨY TẬP THỂ THÔI ANH EM!" Các bạn cũng sẽ tự có thể tưởng tượng ra tương lai của họ sẽ tươi đẹp thế nào đúng không?EXO sẽ phát triển trên cả tầm quốc tế?Yoo Jung sẽ mở một hãng thời trang nỗi tiếng?Sae Ron thành người mẫu hàng đầu thế giới?Yi sẽ thành diễn viên - ảnh hậu của giới showbiz?Và đương nhiên Jinji cùng Luhan sẽ cùng nhau quản lí công ty giải trí, có hai đứa bé sinh đẹp cả trai-cả gái. Họ sẽ sống hạnh phúc đến cuối đời?TẤT CẢ ĐỀU PHỤ THUỘC VÀO SỰ TƯỞNG TƯỢNG CỦA CÁC BẠN. Minkie cùng God *xin-cúi-đầu* Đến đây là kết thúc thật rồi! Cảm ơn tất cả mọi người! ^_^
Khi nhìn thấy nụ hôn nồng nàn đó dường như Peter vô cùng suy sụp, anh ta đã rời Hàn Quốc ngay trong đêm và để lại cho Jinji một lá thư." Jinji thân yêu của anh! Trong những ngày ở Paris em và anh dường như đã có một tình cảm vô cùng bền chặt. Em rất lạ - anh nghĩ phải dùng từ như vậy để miêu tả về e, đúng rất lạ. Lạ hơn các cô gái tóc vàng, mắt xanh và quyến rũ của Paris rất nhiều... Anh đã muốn che chở em, đã có tình cảm với em, đã hận Luhan vì anh ta đã đánh mất người con gái như em. Hmm.. Nhưng kể từ ngày hôm qua khi nhìn thấy khoảnh khắc đó (Đó là khoảnh khắc Í Ì I Ì Í đấy :]]] ) Anh đã hiểu trong trái tim em vẫn còn hình bóng của người ấy và người ấy cũng yêu em rất nhiều. Jinji yêu thương! Tất cả những gì anh mong muốn đều là cho em được hạnh phúc. Hãy hạnh phúc mãi mãi nhé cô gái của anh. Anh mãi nhớ em!"Kí tên: Peter (lạnh lùng, đẹp zai, hào hoa :]]]] ) Sáng ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Jinji nhận ra lá thư mà Peter đã để trên bàn. Sau khi đọc lá thư, cô chỉ cười nhẹ nhàng. Có lẽ Peter đã thông suốt mọi việc. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ngày hôm nay trời đẹp quá nhỉ...Cô với tay lên đầu giường định toan gọi y tá đến thì chợt nhìn thấy trên nút bấm khẩn cấp có dán 1 tờ giấy với nội dung."Hãy đi ra ngoài hành lang thứ nhất rồi rẽ phải đến hoa viên"Jinji nhíu mi tâm, cô nhận ra đây là nét chữ giun đất của Yoo Jung. Suy nghĩ vừa rồi làm cô bật cười. Luhan đâu rồi? Và lại còn có tờ giấy này nữa chứ?...Jinji giật tờ giấy rồi bước xuống giường. Đột nhiên (Minkie: Sao mà lắm cái đột nhiên -''-), God xuất hiện lần này với style phong cách ngồi trên "điện toán đám mây" ca thán:"Ói dòi oi! Cứ thong thả, bình tĩnh, khoan thai nhất trái đất thế kia thì bao giờ đi lấy chồng". Jinji nở nụ cười tươi như hoa với God rồi lại thong dong bước tiếp ra hành lang làm God lảo đảo ngã từ trên mui trần nhãn hiệu *2 con vịt* xuống trần ran. God gãi mái đầu bạc hói của mình :"Ô cái con này chẳng lẽ tai nạn lắm nên bây giờ bị điên à?" Minkie: Đề nghị bác im lặng để em hành sự -''-God: Hú hú hú! Lên là lên đê. Mày chưa nghe câu 'mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên' à?Minkie: Tôi tưởng ông là God lởm? o.OGod: Này thì lởm này *cưỡi mui trần đuổi TÁC GIẢ* ToTLại nói đến cô gái "girl thong thả" kia đã đi đến hoa viên từ lâu. Jinji đến trung tâm hoa viên thì ngó nhìn xung quanh. Mọi người vì đang là buổi sáng nên có ít người tập thể dục. Có người nhận ra cô cũng chỉ tươi cười chào và vẫy tay một hai cái, họ biết cô đang ốm yếu nên không tiện làm phiền.Jinji ngồi trên ghế đá một lúc thì thấy xa xa có một cậu bé chạy đến trên tay cầm 1 chùm bóng bay màu hồng rất đẹp. Cậu bé nhìn thấy Jinji thì vẻ mặt phấn phởi hẳn, chạy thật nhanh đến chỗ cô rồi gi chùm bóng ra trước mặt cô hồ hởi nói-"Chị cầm bóng đi này! Bóng anh Lu... à nhầm. Bóng người giấu mặt gửi cho chị đấy!" Nói xong thằng bé lại cười toét, chẳng kịp để Jinji với tay lấy chùm bóng đã chạy biến đi mất. Cô vẫn cười nhìn theo bước chạy đáng yêu của nhóc con kia.Nhìn lại chùm bóng, thì ra trên chùm bóng lại có một chỉ dẫn khác nữa. Jinji vui vẻ đi lần theo vệ cỏ có hàng sỏi trắng nhỏ trải 2 bên đường. Thoáng nghĩ mình sẽ nhận được điều gì đây...------------------------Khi đó, ở một nơi cách Seoul khoảng 12h bay - đảo Hawaii xinh đẹp.Bờ biển rì rào sóng vỗ, yên bình đến không tả, ánh bình minh hắt xuống dải đá san hô có thể nhìn xuyên suốt dưới đáy đại dương trong xanh, trông khung cảnh đẹp đến nỗi vô thực (Minkie: có nghĩ là không-có-thật ạ :)) xin phép cho hạ make color 2 tý) -"AAAAAAAAAAAAAAA" - Tiếng hét vang lên thất thanh. Vâng! Đó là tiếng hét của "công tôn đại lương" Yoo Jung trong truyền thuyết.-"SAO-BÂY-GIỜ-CẬU-VẪN-CHƯA-THAY-VÁY-PHÙ-DÂU? Trang điểm cũng chưa mà làm tóc cũng chưa sao?"- Yoo Jung trợn mắt hét to và rõ ràng từng chữ với cái người đang ngái ngủ, ngáp ngắn ngáp dài trước mặt.Người có "vinh hạnh" được nghe tiếng "hót truyền cảm" của Yoo Jung, chính là Sae Ron. Yoo Jung bây giờ đang mặc một chiếc váy dáng dấp công chúa bên ôm lấy thân màu trắng đính hạt cườm nhỏ ly ti trông vô cùng tinh xảo, bên dưới váy voan nhiều lớp bồng bềnh thật xinh đẹp. Nhưng cái váy nó lại trái ngược hoàn toàn với khuôn mặt đang trợn trừng của Yoo Jung với Sae Ron bây giờ.Yi cũng mặc một chiếc váy tương tự nhưng vải voan chân váy là màu xanh lá tươi mát hơn, cô đang đứng một bên chỉnh trang lại khu khách mời và lễ đường ngoài bờ biển.Nghe thấy tiếng hét của Yoo Jung cô không khỏi quay đầu lại nhìn 2 người con gái xinh đẹp, cười nhẹ một cái - Yi lắc đầu ngán ngẩm với 2 "lão bà bà" nãy.Đột nhiên(Minkie: Hazzzz.... Cứ đột nhiên thì có nghĩa là God xuất hiện nhé các chế -''-) God xuất hiện bất thình lình ngồi trên điện toán đám mây- Aloo! Chuẩn bị đến đâu dồi mấy đứa?- Sắp gần xong rồi ạ! - Yi cười tươi tỉnh nhìn God- Ờ! Okay. Ta bay ngược lại Hàn Guốc đây! :)))) - Ông định troll bọn trỏe à? :))) - Minkia ta đây.- Ta nào có "troll", ta phải vận khí đan điền mãi mới bay được đấy! - God lườm ghê gớm.Yoo Jung được phân chuẩn bị lo phần khách mời, nhưng mà phải khoảng ... 3 tiếng nữa thì mọi chuyện mới bắt đầu. Thế mà cô nàng này sáng sớm đã dậy từ 5 giờ rồi chải chuốt đủ kiểu. Sae Ron nghe Yoo Jung "hát" cho nghe cũng chỉ dụi dụi mắt làm như không có chuyện gì xảy ra, ngáp ngáp thêm 5 cái cho nước mắt chảy ra, cho mắt nó sáng. Rồi sau đó mới lười biếng mở miệng:-"Tiểu tổ tông của tôi ơi! Tớ chỉ được phân mỗi một việc là dắt tay cô dâu đi vào lễ đường. Hết! Mà bây giờ cách giờ cử hành hôn lễ là khoảng... 3 tiếng 40 phút nữa cơ"- Nói hết câu, Sae Ron quay người vẫn còn quấn chăn xung quanh, chạy thẳng từ bờ biển về phía khách sạn 7 sao gần đó. Sae Ron không khỏi thán phục cái cô gái này, sáng dậy sớm khua chiêng, gõ trống dục mọi người dậy, trong đó bao gồm cả cô bị lôi từ phòng ngủ ấm áp ra ngoài một cách không thương hoa tiếc ngọc gì hết, tất cả cũng là vì chuẩn bị cho hôn lễ đại sự bất ngờ của công chúa nhỏ ... Jinji kia. Mà chẳng biết Luhan đã chuẩn bị mọi thứ đến đâu rồi...------------------------Ở phía Đông cách Hawaii gần 12 tiếng đồng hồ bay - Seoul, Hàn Quốc.Ở bãi sân trống đằng sau bệnh viện, một chiếc phi cơ kích thước lớn dành cho ... 2 người ngồi đang đậu sẵn.Nhìn từ đằng xa người ta có thể thấy bóng dáng hào hoa, trang nhã, thư sinh, tuấn dật của chàng trai mang tên Luhan - Hàm tổng đại nhân.Nhưng nhìn gần lại mà xem, Hàm tổng nhà ta đang đi đi lại lại trước cửa phi cơ đang mở sẵn có bậc thềm dẫn lối lên trên. Trên tay anh đang cầm 2 hộp nhẫn đôi thể hiện cho tình yêu đôi lứa.2 chiếc nhẫn nhỏ nhắn xinh đẹp nằm trong cùng một chiếc hộp đỏ. Thể hiện cho tình yêu và niềm hạnh phúc của đôi vợ chồng son muốn gắn kết bên nhau đi đến đầu bạc răng long.Chiếc hộp còn lại màu hồng, chứa duy nhất một chiếc nhẫn minh chứng cho tình yêu sâu nặng mà người con trai dành cho người con gái mình yêu.Cùng trong ngày hôm nay, cùng trong khoảng thời gian 5 tiếng sắp tới. Luhan sẽ cùng lúc làm 3 công việc vì Jinji: cầu hồn - đính hôn và kết hôn. Thảo nào anh chả lo lắng cơ chứ.Xa xa, bóng dáng thấp thoáng của Jinji từ đằng sau hàng cây phong đỏ lá đang chầm chậm bước tới.Luhan nhận ra bóng hình cô, nhìn thấy mỗi bước đi của cô song song với từng nhịp đập trái tim mình, chợt anh cảm thấy lo lắng, có chút sợ hãi.Jinji đang bước đi chợt khựng lại, cô ngạc nhiên vô cùng khi nhìn thấy Luhan đang đứng trước phi cơ. Tâm chợt nhói lên nghĩ đến tình cảnh ngày hôm qua, cô lại muốn chạy nhanh đến bên cạnh anh. Thực ra thì sáng nay không thấy anh bên cạnh cô cũng đã vô cùng lo lắng. Nhìn tiểu tinh linh nhỏ bé trong bộ quần áo bệnh nhân trắng thẳng thớm, mái tóc đen mượt óng ả rũ bồng bềnh đang lao vào lòng anh, tay nhanh hơn chân giơ ra ôm chặt lấy hông anh, khẽ gọi:-"Em nhớ anh!"Luhan không khỏi lo lắng ôm chặt lấy cô sợ chẳng may thả tay ra một chút cô liền té ngã xuống đất. Anh không khỏi thở dài, nhẹ vuốt tóc cô:-"Lần sau không được vội vàng như vậy nghe chưa?... làm anh sợ"Jinji vẫn ôm chặt lấy Luhan như ôm cả thế giới của cô vậy.Luhan tháo nhẹ vòng tay ôm của Jinji trong khi cô đang ngơ ngác giương đôi mắt trong veo lên nhìn anh.Anh nhanh chóng quỳ gối một chân xuống nhìn Jinji chăm chú, ánh mắt anh sáng ngời như sao, môi mỉm cười chờ đợi tràn đầy hy vọng.-"Jinji! Em có đồng ý làm người vợ của anh sau này không? Có đồng ý làm người mẹ hiền của con gái, con trai anh trong tương lai không? "-" Em đồng ý! Bây giờ anh sẽ đeo nhẫn cho em sau đó chúng ta lên phi cơ bay đến chỗ nào đó rồi có đám cưới bất ngờ luôn hả? " - Jinji lém lỉnh cười nhìn Luhan đơ người ra 10s.Trong tình cảnh này đúng là làm cho người ta giở khóc giở cười mà. Luhan suýt thì quên mất cô gái nhỏ bé này có chỉ sô IQ hơn người, mở mắt nhắm mắt đã biết hết bí mật anh dày công chuẩn bị từ tối qua đến nay.Hai người quấn quít hồi lâu sau đó lên phi cơ bay thẳng đến Hawaii.-------------------------Trên một máy bay tư nhân khác cũng cùng đường bay đến Hawaii nhưng đã đi được nửa đường chính là mấy choàng: EXO ĐẠI NHÂN CÔNG TỬ.Trong máy bay cũng đang diễn ra một cảnh dở khóc dở cười nữa.Cả bọn đang ngồi quây quần lại khóc lóc, nói những lời cuối cùng vào máy ghi hình để làm ... quà cưới cho Luhan cùng Jinji.Đầu têu trò này không ai khác chính là "Mặc ne" Hun Kai bủn xỉn.Làm trò nhiều nhất là Chan-Baek-"Huhu!Oppa à~Huynh đi với Jinji rồi bọn em biết sống sao đây? Thôi thì chỉ mong mai kia sớm sớm bọn em có cháu bế, rồi nó gọi bọn em là chú là cậu, dồi bọn em bắt cóc nó về ký túc xá nhà mình nuôi, rồi để anh với Jinji có không gian riêng rồi thì lại sinh cháu để bọn em bắt cóc tiếp. Huhu" - Chan bày ra bộ mặt giả vờ đau thương.-"Oppa~~~! Oppa ah~~~! Anh có còn nhớ thời mình bên nhau? Hmm... Anh đừng lo~ Sehun sẽ có em chăm sóc. Anh nhớ ... bình an bên Jinji nhoo~~!" - Baek mặt cũng "râm" không kém.-"Anh à! Có gì trong tương lai hãy luôn nhớ mua trà thữa cho em đều đều là được" -"Oppa~! Anh nhớ em nha, em Cải đen nè, em..."Hun chen vào, sau đó đến Kai. Nhưng căn bản anh Kai đẹp trai chuyên môn bị cả bọn hắt hủi, đang nói giởđang vẫy vẫy tay dở thì máy quay do Chan "chủ trì" đã quay sang hướng khác, làm "cu cậu" sị mặt buồn thiu.-"Han hyunh ah~! Jinji nó mà bỏ đói anh thì về đây em với D.O nấu cho anh ăn, 24h/7 trừ ngày nào bọn em đi tập, đi diễn và đi WC nha" -"Luhan đại ca! Anh hãy mau mau chóng chóng sinh một baby - tiểu hài tử rồi cho em làm cha đỡ đầu, anh biết là em sẽ cho nó ngậm thìa vàng, bát vàng, cốc vàng đúng không?" - Suho lên tiếng khẳng định quyền làm cha đỡ đầu rồi đưa mắt nhìn khing bỉ các bậc cao lão muốn làm chú và cậu. (Minkie: Gì vậy má? @@~ Thế mà bảo 24/7)Lay, Tao và Xiumin đang ngủ cũng bị cả bọn đánh thức bằng máy quay, và tiếng ồn ào náo nhiệt.Xiumin ôm gối mặt còn ngái ngủ nhìn cả bọn-"Bọn bay có bị giở hơi không vậy? Tý nữa gặp hai đứa nó rồi mình tham gia chuẩn bị đám cưới luôn. Sao mà tự nhiên sướt mướt quá vậy".Cả máy bay đều là tiếng cười vang, không khí vui vẻ cùng phấn khởi ngập tràn.Cuối cùng thì 2 máy bay đều hạ cánh an toàn.Chiếc phi cơ của Jinji đậu trên bờ cát, từ trên không cô đã nhìn thấy đám cưới của mình được trang hoàng lộng lẫy ngoài bờ biển. Cô vừa bước xuống cửa phi cơ đã có hơn chục bạn nhỏ mặc váy công chúa màu trắng như thiên thần nhỏ chạy đến. Bạn nhỏ trông xinh xắn nhất mặc váy công chúa màu hồng mang đến cho cô một hộp quà tặng - cũng chính là lễ phục cô sẽ mặc trong ngày hôm nay. Mặc dù tất cả mọi chuyện cô đều đã đoán ra nhưng trước tình cảnh thiêng liêng này, Jinji không khỏi xúc động mà rơi nước mắt.Luhan từ đằng sau ôm nhẹ lấy cô thì thầm bên tai:-"Ngày hôm nay là chứng giám cho anh và em. Có ông trời chứng giám...Jinji! Anh-yêu-em-suốt-cuộc-đời-này-mãi-yêu-em".(Minkie: Đoạn này phải kéo God lại không ông ấy lại chạy ra nhận công thì chết toi -''-)Jinji quay người ôm chặt lấy anh như mãi mãi lắng đọng ở khoảnh khắc này.EXO cùng Libra từ đâu chạy ra. Libra thì vui vẻ hát ngân lên khúc ca dành cho đám cưới:-"Tèn ten ten ten! Tèn tén tèn ten~~!"EXO giơ máy ảnh giả vờ làm phóng viên kiểu khôi hài-"An chị đã bị bắt quả tang đang lén lút SẮP làm đám cưới"*Tách*Tách*Tách* - Miệng Baekhyun kêu không ngừng tiếng Tách.Sae Ron, Yi và Yoo Jung tiến lên kéo tay Jinji- Tiểu thư à. Đi theo chúng tôi thay lễ phục nào.Nói rồi cả bọn lôi nhau đi cười cười nói nói vui vẻ.Luhan nhìn theo bóng lưng Jinji khóe môi anh không khỏi giương lên nụ cười. Cuối cùng thì sau những năm tháng xa cách, sau nhiều chông gai-khó khăn-cùng trắc trở Jinji của anh vẫn trở về bên anh, yêu anh và nguyện bên anh chọn đời này.Dòng suy nghĩ bị cắt đứt bởi bọn yêu quái EXO đang ôm lấy anh, vò đầu anh cố tình để tóc anh rối tung lên. Không khí bây giờ không còn là tràn ngập vui vẻ nữa, mà là... đậm đặc vui vẻ. ----------------------------------Trên lễ đường. Cha sứ khuôn mặt mang nhiều nếp nhăn nở nụ cười phúc hậu với cặp kim đồng ngọc nữ trước mặt.Sau khi đọc xong lời thề nguyện, Luhan và Jinji cùng trao nhẫn cho nhau rồi hôn nhau thắm thiết. Yoo Jung, Yi và Sae Ron cảm thấy sống mũi cay cay. Giờ phút này thật vô cùng xúc động. EXO cũng trầm mặc hồi lâu. Thì ra mọi chuyện lại nhanh như vậy cứ thế trôi qua. Đã nhiều năm rồi... Tiếng vỗ tay của những đứa trẻ và quan khách xóa tan khoảnh khắc lắng đọng vừa rồi.Tất cả mọi người đều vui vẻ chạy lao ra bờ biển đùa nghịch, dường như ai đó vẫn còn đang muốn níu kéo tuổi thanh xuân mà họ đã ở bên nhau...God cũng đã đi xa về trên trời cao luôn theo dõi bọn họ sống vui vẻ, thuận hòa. Ông là một lão già luôn luôn ở bên cạnh, chở che và ban phước lành cho bọn họ mà. ...........................NÓI ĐÙA THÔI!God lao từ thiên đường xuống hét to:-"TA THÌ LÚC NÀO CHẢ CHƠI VÀ QUẨY ĐƯỢC. QUẨY TẬP THỂ THÔI ANH EM!" Các bạn cũng sẽ tự có thể tưởng tượng ra tương lai của họ sẽ tươi đẹp thế nào đúng không?EXO sẽ phát triển trên cả tầm quốc tế?Yoo Jung sẽ mở một hãng thời trang nỗi tiếng?Sae Ron thành người mẫu hàng đầu thế giới?Yi sẽ thành diễn viên - ảnh hậu của giới showbiz?Và đương nhiên Jinji cùng Luhan sẽ cùng nhau quản lí công ty giải trí, có hai đứa bé sinh đẹp cả trai-cả gái. Họ sẽ sống hạnh phúc đến cuối đời?TẤT CẢ ĐỀU PHỤ THUỘC VÀO SỰ TƯỞNG TƯỢNG CỦA CÁC BẠN. Minkie cùng God *xin-cúi-đầu* Đến đây là kết thúc thật rồi! Cảm ơn tất cả mọi người! ^_^
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com