Luchinor Little Thing Called Love
"Không, không, nhanh lên, thoát khỏi nó, mình sẽ chết hay sao?"Norton cựa quậy trong vô thức, nước mắt cậu bắt đầu rơi dù vẫn đang trong cơn hôn mê, trông cậu cứ như đang tự giam mình trong hố sâu tuyệt vọng. Emily lúc này cũng chẳng thể làm gì hơn, những việc này Norton chỉ có thể tự giải quyết. Không phải là cô không muốn giúp, mà là khi cô chạm vào, cậu lại đẩy cô ra rồi bắt đầu những tiếng rên bi thảm cùng với vẻ mặt thống khổ. Lúc này, để cậu một mình có lẽ sẽ tốt hơn.Evil Replitian xót xa nhìn người trước mặt, những vết thương này, toàn bộ là do tự tay hắn làm. Rồi hắn chợt nhớ lại những hình ảnh của Norton trong tâm trí hắn, nhớ khuôn mặt u ám trong quyển danh sách nhân vật, nhớ về vóc dáng bé nhỏ cô đơn lúc nào cũng ở một mình và khuôn mặt vô hồn trong trận đấu hôm trước. Norton à, rốt cục, cậu đã phải trải qua những chuyện tồi tệ gì vậy. Tôi thật sự, thật sự rất đau xót về việc đó, dù tôi không biết rằng mình đang nói về cái gì nữa. -Đừng có đụng chạm gì đến cậu ấy đấy. Tôi có việc nên phải ra ngoài. *Emily
Emily lạnh nhạt nói với tên Quỷ bò sát, sự ác cảm của cô vẫn chẳng bơi đi được chút nào. Cô khinh bỉ hắn từ tận sâu trong lòng, từ khi hắn vào đây đến giờ, đã vô số người bị hành thành như thế này đây. Mà bây giờ lại muốn qua đây hối lỗi sao? Chỉ vậy là xong à? Rốt cuộc tên Jack đó nghĩ gì mà để hắn vào đây vậy? Đối với tên này, dù có hối lỗi bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng chẳng thế xóa bỏ được tội lỗi mà hắn đã gây ra, không bao giờ là đủ, chắc chắn là như vậy.Rồi cô nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh, bởi bên ngoài vẫn còn một số người đang chờ cô chữa trị bởi các vết thương từ thợ săn. Cô bước đi mà tâm trạng đau đớn vô cùng, Norton Cambell, một người bạn mà tất cả mọi người đã phải rất cố gắng để lôi cậu ra cái vỏ ốc được bao bọc bằng sự lạnh lùng, sự cục cằn và xa cách. Nay mọi người lại có thể sẽ mất cậu lần nữa, thế thì làm sao mà không đau được. Giọt nước mắt nóng hổi lăn trên gò má của Emily, nhưng cô vẫn phải cố bước tiếp, bởi còn những bệnh nhân khác đang chờ.Evil Replitian biết rằng những kẻ sống sót khác hoàn toàn chẳng tin tưởng vào hắn một chút nào, nhưng họ vẫn cho hắn một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm mà chính hắn đã gây ra. Một cơ hội tốt như vậy, chắc chắc không được làm họ phiền lòng. Emily đi khỏi, giờ đây chỉ còn một phòng hai người. Nó thật tĩnh lặng và cô độc biết bao, liệu đây có phải tâm trạng của Norton thường ngày không? Thật tình thì Evil Replitian cũng không hiểu vì sao hắn lại ở đây, nhưng hắn chỉ biết rằng hắn muốn chăm sóc cho người này thật tốt, muốn sưởi ấm tâm hồn cô độc của cậu, muốn trân quý cậu như những viên kim cương tỏa sáng nhất, dù hắn cũng chẳng hiểu sao hắn lại làm vậy. Thật lạ, nhỉ?Norton lại bắt đầu gặp ác mộng, cậu bắt đầu kêu ú ớ rồi khua tay chân loạn xạ. Dù Evil Replitian rất muốn vỗ về cậu nhưng khi nhớ lại lời của Emily thì hắn lại cố ngồi yên một chỗ rồi đau xót nhìn Norton có vẻ đang hoảng sợ. Sau một hồi khi không thể chịu được cảnh này thêm nữa, hắn bỏ qua những lời của Emily trước đó, vỗ nhẹ vào đầu và bụng cậu để giúp cậu xua đi cảm giác lo lắng, nhưng những thứ đó cũng chỉ giảm đi đôi chút chứ không hề có dấu hiệu dừng lại. Lực bất tòng tâm, lúc Evil Replitian không biết làm thế nào thì Luchino đột nhiên đẩy cửa vào phòng.Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Luchino khẽ nhíu mày, rồi đến thẳng chỗ giường bệnh, anh nói nhỏ với Evil Replian: "Để tôi". Rồi nâng Norton (từ phần ngực) lên ôm sát vào người mình, vỗ nhẹ cậu rồi an ủi vài tiếng. Evil Replitian thấy thế thì cũng giúp Luchino đôi chút, sau một hồi thì Norton đã quay lại giấc ngủ yên. Thấy vậy, Luchino bất giác cười mỉm, vì anh biết rằng, hai người trước mắt này đã lấy được chút hơi ấm để sưởi cho trái tim lạnh lẽo rồi (Luchino cũng không quan tâm quan hệ giữa Norton và Evil Replitian đâu, bởi 2 ổng là một mà, kiểu như là đa nhân cách nhưng đã được phân chia cơ thể thay vì sử dụng chung).Khi đặt lại Norton xuống giường, người cậu đột nhiên ngọ nguậy, đôi mắt từ từ mở ra. Cậu nhanh chóng nhận ra rằng mình đang ở trong phòng bệnh, khi cậu thở phào vì nghĩ rằng cơn ác mộng đã kết thúc thì bất chợt cậu nhìn thấy Evil Replitian. Những trải nghiệm không hề vui vẻ của mấy hôm trước lại ùa về, Norton định la lên thì Evil Replitian đột nhiên nhìn về phía cậu bằng con mắt rụt rè. Khi nãy hoảng sợ bao nhiêu thì bây giờ Norton lại thấy buồn cười bấy nhiêu. Lần đầu tiên, cậu thấy con lèn ngoo này nói một cách rụt rè đến vậy, cảnh tượng này có chết cậu cũng không nghỉ tới, vậy mà cảnh đó đang ở đây, ngay trước mắt cậu. Nhìn thấy Norton đang cười cợt mình, Evil Replitian lần này thật sự xấu hổ quá rồi, ước gì có cái quần để hắn đội, không thì cái lỗ để chui xuống cũng được. -Cậu tỉnh rồi à Norton? Có bị làm sao không? *Luchino-Anh thì không nói làm gì, nhưng sao tên này lại ở đây? *Norton-Ờ...ừm...thật ra là...Phe thợ săn đã xin phe Surviral các cậu cho tôi ở đây để chăm sóc cậu. Ờ thì...mấy bữa trước là do tôi mất kiểm soát, tôi thật lòng xin lỗi cậu. Nên giờ tôi muốn ở đây để chăm sóc cậu coi như là lời xin lỗi... Có được không? *Evil Replitian-Mấy bữa trước vừa muốn giết tôi xong, giờ lại quay ra xin lỗi. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ dễ dàng thế sao? *Norton-Đúng là không thể dễ dàng như vậy được...Nhưng....nhưng tôi cũng không biết làm cách nào khác... *Evil Replitian[Khoảnh khắc Lèn ngoo nhận ra mình vừa bật nóc :)))) ]Norton khẽ liếc nhìn ánh mắt của hắn, quả thật nó rất khác so với trước đây, nhưng điều này thì chứng minh được gì chứ? Chỉ là cậu sẽ chết đi thôi mà, điều đó không quan trọng tới mức khiến cho một ai đó phải thay đổi. Hoàn toàn vô ích, bởi cậu cũng chỉ là một tên tội đồ có một quá khứ xấu xí thôi. Nhưng khi nghe thấy lời xin lỗi chân thành từ Evil Replitian, nội tâm của Norton đã có chút lay động. Evil Replitian vẫn đang mong ngóng chờ câu trả lời từ người kia, hắn chỉ hi vọng rằng sự chân thành của mình có thể chạm tới trái tim của người đối diện. Norton cứ ngồi im như vậy, không đáp lời, bởi cậu biết bây giờ hắn chính là Evil Replitian "bản gốc", là kẻ mà thường xuyên quan tâm cậu, hay fh cho cậu vào cuối trận, đã ân cần hỏi han khi cậu cảm thấy có chút khó chịu trong cơ thể. Nhưng rồi Norton nhận ra, cậu vô cảm với Evil Replitian không hẳn vì cậu ghét hắn. Là do cậu quá thiếu tin tưởng với những người xung quanh, nhưng với hắn, thì lần này có thật sự ổn không?Không biết nên trả lời thế nào, Norton liếc nhìn Luchino để tìm kiếm sự giúp đỡ. Nhưng câu trả lời cậu nhận được là "Em tự quyết định đi, việc này chỉ có thể do em quyết thôi". Đúng là không sai, cậu là nhân vật chính của việc lần này, chỉ có cậu mới có thể đưa ra quyết định cho chính bản thân. Norton lấy hết dũng khí rồi trả lời Evil Replitian đang bồi hồi lo lắng ở trước mặt.-Thôi được rồi, lần này tôi tạm bỏ qua, tôi sẽ cho anh một cơ hội. Còn cách tận dụng cơ hội đó là việc của anh. *Norton
.
.
.
26)
Jack : Anh không định tuyển thêm thực tập sinh cho công ti đâu.Naib : Tại sao vậy? Anh không tìm được người phù hợp à?Jack : Giới trẻ bây bị chiều hư rồi. Đường đường là sếp, mà hơi tí chúng nó lại dỗi làm anh phải đi dỗ. Naib : Ý anh là vậy hả, em cũng thuộc thế hệ trẻ đây. Muốn đuổi em thì cứ nói thẳng.Jack : Không không, ý anh là dỗ mình em là đủ rồi.
27)
Norton : Ê NaibNaib : Chi mày?Norton : Cũng đến tết rồi, mấy bà dì họ của tao sắp đến chơi. Tao sợ bị hỏi lắm, mày có câu nào gây sát thương mạnh chút để tao đáp trả không?Naib : Có chứNorton : Đâu, nói tao nghe thử điNaib : Bác từng này tuổi rồi mà vẫn sống độc thân, chắc tiết kiệm được nhiều tiền lắm nhỉ? Mà sao mãi bác vẫn chưa kết hôn vậy, là tiêu chuẩn của bác quá cao hay nhan sắc của bác không đủ tiêu chuẩn của người ta.Norton : Vờ cờ lờ
28)
Jack : Em đẹp thật đó Naib, liệu có thể cho anh làm quen không? Anh thích em từ cái nhìn đầu tiên rồi.Naib : Khi thích ai đó, đừng chỉ nhìn vào nhan sắc của họ.Jack : Anh biếtNaib : Mà còn phải nhìn lại nhan sắc của mình nữa
29)
Naib : NORTON, NORTON, NORTON. NORTON CAMBELL, MÀY CÓ ĐÓ KHÔNG???Norton : Nếu không có trở ngại gì thì vài chục năm nữa tao vẫn có ở đây. Sao, có việc gì?Naib : Tao hết tiền rồi._Không thể gửi tin nhắn_Naib : Mày cho tao vay chút đi.Naib : Ủa alo, sao không gửi được?Naib : Huhu mày ơi!!!
30)
Eli : Tao vừa giúp được một người xong.Naib : Giúp việc gì vậy?Eli : Có một người đánh rơi mất 250k nên không có tiền để bắt xe về nhà. Thế là tao cho ông ý 50k để gọi xe.Naib : Mày có 50k để cho người lạ mà sáng nay tao mượn mày bảo hết tiền.Eli : Tại tao vừa nhặt được 250k Naib : :)))))
31)
Eli : Thần chủ ơi, bố mẹ em không có ở nhà, em sợ quá, ngài qua đây với em được không?Hastur : Không làm sao đâu emEli : Nhưng một mình thì chỉ có thể ôm gấu bông, mà nó lạnh lắmHastur : Nhà em có bình nóng lạnh không?Eli : Dạ có.Hastur : Vậy em bật lên đi, lát có nước sôi thì dội vào nó, dội một lúc là ấm liền.
32)
Naib : Ê Jack, sao tôi thấy món bánh kem hôm nay không được ngon như hôm qua nhỉ?Jack : Làm sao có chuyện đó được cục cưng, đây là bánh hôm qua mà.
33)
Norton : Ê Eli.Eli : Chi á?Norton : Có người muốn vay tiền tao, tao không muốn cho vay nên bảo là hết tiền.Eli : Rồi sao nữa?Norton : Nhưng mà trong tài khoản ngân hàng của tao lại có tiền, nên tao muốn cap màn hình của mày.Eli : Vì sao?Norton : Tại tao biết chắc rằng tài khoản của mày không có tiềnEli : *Đã che nhưng từ ngữ không thân thiện
34)
Joseph : Ê Jack, hình như tao nghe nói vợ mày gãy tay rồi đúng không? Tại sao lại thế?Jack : Tao đánh đấy, gãy là tốt, cho nó chừa.Joseph : Tao thấy không đáng thay cho vợ mày, một mình Naib đến bệnh viện kiểm tra rồi bó bột, cả quá trình đều không trách mày đến nửa lời. Nó còn bào chữa cho mày, bảo là bị ngã. Nhưng mà bị đánh hay bị ngã thì nó khác nhau hoàn toàn nên tao biết rõ chứ. Naib hiền lành như vậy cơ mà. Mà mày dùng gì để đánh nó đấy?Jack : Tao dùng mặt.Joseph : Coi như tao chưa nói gì đi :)))
35)
Naib : Ê mặt thẹo, sắp tổ chức tiệc rồi đó. Mày kêu mua đồ mà sao gần tiếng rồi vẫn chưa lên.Norton : Cứ từ từ, tao đang ở dưới chung cư đây. Ở đây có một đôi nam nữ, chàng trai vừa đèo cô gái về. Đang muốn hôn nhau để tạm biệt hay sao á, nhưng mà có tao đứng ở đây nên thằng chả ngại, không dám hôn, đang chờ tao đi đây. Nên tao cứ đứng đây chơi để xem nó đợi được đến bao giờ, chắc nó đang sốt ruột chết đây.
36)
Zack : Ba ơi cuối tuần này họp phụ huynh.Jack : Thế con được bao nhiêu điểm?Zack : 29 điểm ạ.Jack : Thế con bảo với cô là con không có ba nhéZack : Thế sao ba không hỏi tổng là bao nhiêu điểm?Jack : Thế tổng là bao nhiêu? Zack : 30 điểm ạJack : Con trai ngoan, để cuối tuần này ba đi họp cho con nhé.
37:
Eli : Ê Naib, mày xem facebook thằng Norton chưa? Tự nhiên dạo này nó giàu vãi, lái cả xe mercedes luôn. Mà tao nhớ hồi trước nó có tiền đâu. Naib : Mày chưa biết gì à? Hồi nhỏ nó là trẻ mồ côi đi lạc, mấy bữa trước trước nó hết tiền phải vay tiền trên mạng nhưng lại không có tiền để trả nợ. Cũng may đấy không phải công ti cho vay nặng lãi đấy, công ti chủ nợ tìm ra được bố mẹ ruột của nó rồi đi đòi.Eli : Sau đấy thì sao?Naib : Bố mẹ nó là triệu phú, chủ tịch của vài tập đoàn.Eli : Hóa ra trên đời vẫn có người tốt.
38)
Norton : Ê Cải, nghe chút chuyện không?Aesop : Có, mày kể xem nào.Norton : Hôm nay kiểm tra môn toán, được một lúc thì tiếng loa thông báo kêu rằng: "Đề Toán có chút lỗi, các em mở câu thứ hai ở trang 4. Câu ghi rằng: Hoa đạp xe 400km/h đi học trên quãng đường 100km, tính thời gian Hoa đạp xe đến trường. Các em đổi tên "Hoa" thành tên "Lan"Aesop: :)))))))
Emily lạnh nhạt nói với tên Quỷ bò sát, sự ác cảm của cô vẫn chẳng bơi đi được chút nào. Cô khinh bỉ hắn từ tận sâu trong lòng, từ khi hắn vào đây đến giờ, đã vô số người bị hành thành như thế này đây. Mà bây giờ lại muốn qua đây hối lỗi sao? Chỉ vậy là xong à? Rốt cuộc tên Jack đó nghĩ gì mà để hắn vào đây vậy? Đối với tên này, dù có hối lỗi bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng chẳng thế xóa bỏ được tội lỗi mà hắn đã gây ra, không bao giờ là đủ, chắc chắn là như vậy.Rồi cô nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh, bởi bên ngoài vẫn còn một số người đang chờ cô chữa trị bởi các vết thương từ thợ săn. Cô bước đi mà tâm trạng đau đớn vô cùng, Norton Cambell, một người bạn mà tất cả mọi người đã phải rất cố gắng để lôi cậu ra cái vỏ ốc được bao bọc bằng sự lạnh lùng, sự cục cằn và xa cách. Nay mọi người lại có thể sẽ mất cậu lần nữa, thế thì làm sao mà không đau được. Giọt nước mắt nóng hổi lăn trên gò má của Emily, nhưng cô vẫn phải cố bước tiếp, bởi còn những bệnh nhân khác đang chờ.Evil Replitian biết rằng những kẻ sống sót khác hoàn toàn chẳng tin tưởng vào hắn một chút nào, nhưng họ vẫn cho hắn một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm mà chính hắn đã gây ra. Một cơ hội tốt như vậy, chắc chắc không được làm họ phiền lòng. Emily đi khỏi, giờ đây chỉ còn một phòng hai người. Nó thật tĩnh lặng và cô độc biết bao, liệu đây có phải tâm trạng của Norton thường ngày không? Thật tình thì Evil Replitian cũng không hiểu vì sao hắn lại ở đây, nhưng hắn chỉ biết rằng hắn muốn chăm sóc cho người này thật tốt, muốn sưởi ấm tâm hồn cô độc của cậu, muốn trân quý cậu như những viên kim cương tỏa sáng nhất, dù hắn cũng chẳng hiểu sao hắn lại làm vậy. Thật lạ, nhỉ?Norton lại bắt đầu gặp ác mộng, cậu bắt đầu kêu ú ớ rồi khua tay chân loạn xạ. Dù Evil Replitian rất muốn vỗ về cậu nhưng khi nhớ lại lời của Emily thì hắn lại cố ngồi yên một chỗ rồi đau xót nhìn Norton có vẻ đang hoảng sợ. Sau một hồi khi không thể chịu được cảnh này thêm nữa, hắn bỏ qua những lời của Emily trước đó, vỗ nhẹ vào đầu và bụng cậu để giúp cậu xua đi cảm giác lo lắng, nhưng những thứ đó cũng chỉ giảm đi đôi chút chứ không hề có dấu hiệu dừng lại. Lực bất tòng tâm, lúc Evil Replitian không biết làm thế nào thì Luchino đột nhiên đẩy cửa vào phòng.Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Luchino khẽ nhíu mày, rồi đến thẳng chỗ giường bệnh, anh nói nhỏ với Evil Replian: "Để tôi". Rồi nâng Norton (từ phần ngực) lên ôm sát vào người mình, vỗ nhẹ cậu rồi an ủi vài tiếng. Evil Replitian thấy thế thì cũng giúp Luchino đôi chút, sau một hồi thì Norton đã quay lại giấc ngủ yên. Thấy vậy, Luchino bất giác cười mỉm, vì anh biết rằng, hai người trước mắt này đã lấy được chút hơi ấm để sưởi cho trái tim lạnh lẽo rồi (Luchino cũng không quan tâm quan hệ giữa Norton và Evil Replitian đâu, bởi 2 ổng là một mà, kiểu như là đa nhân cách nhưng đã được phân chia cơ thể thay vì sử dụng chung).Khi đặt lại Norton xuống giường, người cậu đột nhiên ngọ nguậy, đôi mắt từ từ mở ra. Cậu nhanh chóng nhận ra rằng mình đang ở trong phòng bệnh, khi cậu thở phào vì nghĩ rằng cơn ác mộng đã kết thúc thì bất chợt cậu nhìn thấy Evil Replitian. Những trải nghiệm không hề vui vẻ của mấy hôm trước lại ùa về, Norton định la lên thì Evil Replitian đột nhiên nhìn về phía cậu bằng con mắt rụt rè. Khi nãy hoảng sợ bao nhiêu thì bây giờ Norton lại thấy buồn cười bấy nhiêu. Lần đầu tiên, cậu thấy con lèn ngoo này nói một cách rụt rè đến vậy, cảnh tượng này có chết cậu cũng không nghỉ tới, vậy mà cảnh đó đang ở đây, ngay trước mắt cậu. Nhìn thấy Norton đang cười cợt mình, Evil Replitian lần này thật sự xấu hổ quá rồi, ước gì có cái quần để hắn đội, không thì cái lỗ để chui xuống cũng được. -Cậu tỉnh rồi à Norton? Có bị làm sao không? *Luchino-Anh thì không nói làm gì, nhưng sao tên này lại ở đây? *Norton-Ờ...ừm...thật ra là...Phe thợ săn đã xin phe Surviral các cậu cho tôi ở đây để chăm sóc cậu. Ờ thì...mấy bữa trước là do tôi mất kiểm soát, tôi thật lòng xin lỗi cậu. Nên giờ tôi muốn ở đây để chăm sóc cậu coi như là lời xin lỗi... Có được không? *Evil Replitian-Mấy bữa trước vừa muốn giết tôi xong, giờ lại quay ra xin lỗi. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ dễ dàng thế sao? *Norton-Đúng là không thể dễ dàng như vậy được...Nhưng....nhưng tôi cũng không biết làm cách nào khác... *Evil Replitian[Khoảnh khắc Lèn ngoo nhận ra mình vừa bật nóc :)))) ]Norton khẽ liếc nhìn ánh mắt của hắn, quả thật nó rất khác so với trước đây, nhưng điều này thì chứng minh được gì chứ? Chỉ là cậu sẽ chết đi thôi mà, điều đó không quan trọng tới mức khiến cho một ai đó phải thay đổi. Hoàn toàn vô ích, bởi cậu cũng chỉ là một tên tội đồ có một quá khứ xấu xí thôi. Nhưng khi nghe thấy lời xin lỗi chân thành từ Evil Replitian, nội tâm của Norton đã có chút lay động. Evil Replitian vẫn đang mong ngóng chờ câu trả lời từ người kia, hắn chỉ hi vọng rằng sự chân thành của mình có thể chạm tới trái tim của người đối diện. Norton cứ ngồi im như vậy, không đáp lời, bởi cậu biết bây giờ hắn chính là Evil Replitian "bản gốc", là kẻ mà thường xuyên quan tâm cậu, hay fh cho cậu vào cuối trận, đã ân cần hỏi han khi cậu cảm thấy có chút khó chịu trong cơ thể. Nhưng rồi Norton nhận ra, cậu vô cảm với Evil Replitian không hẳn vì cậu ghét hắn. Là do cậu quá thiếu tin tưởng với những người xung quanh, nhưng với hắn, thì lần này có thật sự ổn không?Không biết nên trả lời thế nào, Norton liếc nhìn Luchino để tìm kiếm sự giúp đỡ. Nhưng câu trả lời cậu nhận được là "Em tự quyết định đi, việc này chỉ có thể do em quyết thôi". Đúng là không sai, cậu là nhân vật chính của việc lần này, chỉ có cậu mới có thể đưa ra quyết định cho chính bản thân. Norton lấy hết dũng khí rồi trả lời Evil Replitian đang bồi hồi lo lắng ở trước mặt.-Thôi được rồi, lần này tôi tạm bỏ qua, tôi sẽ cho anh một cơ hội. Còn cách tận dụng cơ hội đó là việc của anh. *Norton
.
.
.
26)
Jack : Anh không định tuyển thêm thực tập sinh cho công ti đâu.Naib : Tại sao vậy? Anh không tìm được người phù hợp à?Jack : Giới trẻ bây bị chiều hư rồi. Đường đường là sếp, mà hơi tí chúng nó lại dỗi làm anh phải đi dỗ. Naib : Ý anh là vậy hả, em cũng thuộc thế hệ trẻ đây. Muốn đuổi em thì cứ nói thẳng.Jack : Không không, ý anh là dỗ mình em là đủ rồi.
27)
Norton : Ê NaibNaib : Chi mày?Norton : Cũng đến tết rồi, mấy bà dì họ của tao sắp đến chơi. Tao sợ bị hỏi lắm, mày có câu nào gây sát thương mạnh chút để tao đáp trả không?Naib : Có chứNorton : Đâu, nói tao nghe thử điNaib : Bác từng này tuổi rồi mà vẫn sống độc thân, chắc tiết kiệm được nhiều tiền lắm nhỉ? Mà sao mãi bác vẫn chưa kết hôn vậy, là tiêu chuẩn của bác quá cao hay nhan sắc của bác không đủ tiêu chuẩn của người ta.Norton : Vờ cờ lờ
28)
Jack : Em đẹp thật đó Naib, liệu có thể cho anh làm quen không? Anh thích em từ cái nhìn đầu tiên rồi.Naib : Khi thích ai đó, đừng chỉ nhìn vào nhan sắc của họ.Jack : Anh biếtNaib : Mà còn phải nhìn lại nhan sắc của mình nữa
29)
Naib : NORTON, NORTON, NORTON. NORTON CAMBELL, MÀY CÓ ĐÓ KHÔNG???Norton : Nếu không có trở ngại gì thì vài chục năm nữa tao vẫn có ở đây. Sao, có việc gì?Naib : Tao hết tiền rồi._Không thể gửi tin nhắn_Naib : Mày cho tao vay chút đi.Naib : Ủa alo, sao không gửi được?Naib : Huhu mày ơi!!!
30)
Eli : Tao vừa giúp được một người xong.Naib : Giúp việc gì vậy?Eli : Có một người đánh rơi mất 250k nên không có tiền để bắt xe về nhà. Thế là tao cho ông ý 50k để gọi xe.Naib : Mày có 50k để cho người lạ mà sáng nay tao mượn mày bảo hết tiền.Eli : Tại tao vừa nhặt được 250k Naib : :)))))
31)
Eli : Thần chủ ơi, bố mẹ em không có ở nhà, em sợ quá, ngài qua đây với em được không?Hastur : Không làm sao đâu emEli : Nhưng một mình thì chỉ có thể ôm gấu bông, mà nó lạnh lắmHastur : Nhà em có bình nóng lạnh không?Eli : Dạ có.Hastur : Vậy em bật lên đi, lát có nước sôi thì dội vào nó, dội một lúc là ấm liền.
32)
Naib : Ê Jack, sao tôi thấy món bánh kem hôm nay không được ngon như hôm qua nhỉ?Jack : Làm sao có chuyện đó được cục cưng, đây là bánh hôm qua mà.
33)
Norton : Ê Eli.Eli : Chi á?Norton : Có người muốn vay tiền tao, tao không muốn cho vay nên bảo là hết tiền.Eli : Rồi sao nữa?Norton : Nhưng mà trong tài khoản ngân hàng của tao lại có tiền, nên tao muốn cap màn hình của mày.Eli : Vì sao?Norton : Tại tao biết chắc rằng tài khoản của mày không có tiềnEli : *Đã che nhưng từ ngữ không thân thiện
34)
Joseph : Ê Jack, hình như tao nghe nói vợ mày gãy tay rồi đúng không? Tại sao lại thế?Jack : Tao đánh đấy, gãy là tốt, cho nó chừa.Joseph : Tao thấy không đáng thay cho vợ mày, một mình Naib đến bệnh viện kiểm tra rồi bó bột, cả quá trình đều không trách mày đến nửa lời. Nó còn bào chữa cho mày, bảo là bị ngã. Nhưng mà bị đánh hay bị ngã thì nó khác nhau hoàn toàn nên tao biết rõ chứ. Naib hiền lành như vậy cơ mà. Mà mày dùng gì để đánh nó đấy?Jack : Tao dùng mặt.Joseph : Coi như tao chưa nói gì đi :)))
35)
Naib : Ê mặt thẹo, sắp tổ chức tiệc rồi đó. Mày kêu mua đồ mà sao gần tiếng rồi vẫn chưa lên.Norton : Cứ từ từ, tao đang ở dưới chung cư đây. Ở đây có một đôi nam nữ, chàng trai vừa đèo cô gái về. Đang muốn hôn nhau để tạm biệt hay sao á, nhưng mà có tao đứng ở đây nên thằng chả ngại, không dám hôn, đang chờ tao đi đây. Nên tao cứ đứng đây chơi để xem nó đợi được đến bao giờ, chắc nó đang sốt ruột chết đây.
36)
Zack : Ba ơi cuối tuần này họp phụ huynh.Jack : Thế con được bao nhiêu điểm?Zack : 29 điểm ạ.Jack : Thế con bảo với cô là con không có ba nhéZack : Thế sao ba không hỏi tổng là bao nhiêu điểm?Jack : Thế tổng là bao nhiêu? Zack : 30 điểm ạJack : Con trai ngoan, để cuối tuần này ba đi họp cho con nhé.
37:
Eli : Ê Naib, mày xem facebook thằng Norton chưa? Tự nhiên dạo này nó giàu vãi, lái cả xe mercedes luôn. Mà tao nhớ hồi trước nó có tiền đâu. Naib : Mày chưa biết gì à? Hồi nhỏ nó là trẻ mồ côi đi lạc, mấy bữa trước trước nó hết tiền phải vay tiền trên mạng nhưng lại không có tiền để trả nợ. Cũng may đấy không phải công ti cho vay nặng lãi đấy, công ti chủ nợ tìm ra được bố mẹ ruột của nó rồi đi đòi.Eli : Sau đấy thì sao?Naib : Bố mẹ nó là triệu phú, chủ tịch của vài tập đoàn.Eli : Hóa ra trên đời vẫn có người tốt.
38)
Norton : Ê Cải, nghe chút chuyện không?Aesop : Có, mày kể xem nào.Norton : Hôm nay kiểm tra môn toán, được một lúc thì tiếng loa thông báo kêu rằng: "Đề Toán có chút lỗi, các em mở câu thứ hai ở trang 4. Câu ghi rằng: Hoa đạp xe 400km/h đi học trên quãng đường 100km, tính thời gian Hoa đạp xe đến trường. Các em đổi tên "Hoa" thành tên "Lan"Aesop: :)))))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com