TruyenHHH.com

Luchinor Day Anh Sao

Choảng.

Đó là một trong những lần hiếm hoi Nhà Tiên Tri làm rơi vỡ vật gì đó. Mọi người ngay tức khắc nhìn sang anh, và nhận lại một nụ cười miễn cưỡng từ Eli.

Điềm xấu.

Và Tiên Tri thường giữ những hiểu biết ấy về cho mình, bởi lẽ anh biết rõ, có nói ra với bất kì ai thì kết quả của quẻ bói tương lai cũng sẽ chẳng thay đổi, nhưng phiền phức thì càng phải chuốt nhiều hơn.

Đôi mắt thần thánh bị che kín hướng về Kẻ Đào Vàng với sắc mặt tồi tệ và bộ dáng u ám.

Trận đấu của Eli sắp bắt đầu, và anh có thể biết được đó là một trong những nguyên nhân tạo nên bầu không khí bao quanh Campbell ngay lúc này.

Khẽ vuốt ve con cú nâu với đôi mắt sáng rực, Tiên Tri thường không nói nhiều cũng như không thể hiện quá nhiều loại cảm xúc, nhưng sự tĩnh lặng hiếm hoi trong phòng chờ khiến cho kẻ khác nghĩ rằng anh cũng hòa chung một mạch xúc cảm của họ, lo lắng.

Không có sự lo lắng nào ở đây cả, tất cả đều đã được an bài, những kẻ sống sót của trận thứ 6 bước vào phòng chờ.

Khoảnh khắc Eli bước ngang qua Norton, anh có thể cảm nhận rất rõ một luồng không khí kì lạ cùng với ánh nhìn phức tạp của cậu ta dành cho anh.

Eli mỉm cười trấn an Gã Đào Vàng.





Lại là âm thanh nứt vỡ quen thuộc. Giữa nền trời trắng xóa nơi từng đợt tuyết đổ xuống và tan vào nhau, tiếng nhạc giáng sinh vốn vui vẻ đầm ấm nay mang vẻ lãnh lẽo gai người. Map của trận đấu lần này là "Kí ức của Leo", có thể gọi là cấm địa của Những Kẻ Sống Sót khi thợ săn là Luchino.

Helena khẽ gõ chiếc gậy của mình, từng đợt sóng âm vang dội báo hiệu vị trí của thợ săn. Mồ hôi ướt trên vầng trán cô gái mù khi cô nhận ra gã bò sát đang ở rất gần mình và dùng hết sức lực để chạy khỏi vùng nguy hiểm.

Các giác quan của Luchino được cường hoá đến cực điểm, bước đi rung chuyển mặt đất tìm kiếm con mồi. Gã vừa nghe thấy âm thanh nào đó, tốc độ tăng dần đi đến một chiếc máy giải mã gần đó kiểm tra. Nhưng tất cả những gì gã thợ săn thấy được, chỉ còn là vết máu đang loang mờ trên nền tuyết trắng xoá. Thản nhiên đi theo dấu vết mờ mịt, tay thợ săn buông lỏng con dao ngắn củn của mình, đôi mắt vàng rực đảo quanh lần tìm.

"Đây rồi"

Gã cười khẩy khi nhìn thấy một kẻ sống sót. Đúng như dự đoán, chính là Cô gái mù. Vốn được sinh ra chỉ phù hợp với việc giải mã, tốc độ di chuyển và trốn khỏi thợ săn của Helena thật sự rất thấp. Luchino cũng theo đó dễ dàng tóm được cô.

Nhưng âm thanh vẫn chưa biến mất. Có vẻ vẫn còn kẻ sống sót nào đó lởn vởn quanh đây. Luchino đảo một vòng xem xét trước khi buộc chặt Cô gái mù lên ghế trên lửa.

"Quá đỗi nhàm chán và dễ dàng" 

Gã cảm thán.

Nhưng rất nhanh chóng, máy mã hoá ngay gần đó sáng lên và một kẻ sống sót khác tiến đến.

Gã chưa bao giờ tìm hiểu về mấy kẻ sống sót này. Vì thế đối với Luchino, bọn chúng đều là lũ người yếu đuối. Có thể là ngoại trừ Lính đánh thuê, vì cậu ta câu kéo được khá nhiều thời gian khi đối đầu với gã. Nhưng khi người xuất hiện là một cô gái, Quỷ bò sát càng xem nhẹ phe sống sót trong trận này. Bằng chứng là gã thậm chí còn chẳng thèm dùng kĩ năng của mình.

Nhưng rất nhanh chóng, Luchino phải xem xét lại điều đó.

Martha xuất hiện, giải cứu Helena nhanh thoăn thoắt và để đảm bảo cho quá trình trốn thoát của người giải mã chính, cô dùng luôn khẩu pháo sáng vắt ngang bên hông.

Gã bò sát điên cuồng ôm lấy đầu mình, tia phẫn nộ len trong mắt gã. Mục đích của Luchino ở đây là chiến thắng, nhưng trên hết, gã muốn tiêu diệt những kẻ mạnh. Ngay thời khắc lãnh một đòn thật đau từ Nữ Điều phối, Luchino mang mọi thanh tỉnh của mình để tiêu diệt con mồi mà gã cho rằng khá đáng được chú ý. Mặc kệ cả Helena đang bỏ trốn trong sự ngạc nhiên của chính cô. (Bình thường làm gì có ai lại dễ dàng bỏ qua việc loại bỏ Cô gái Mù cũng như người giải mã chính của phe đối phương chứ?)

Trong tay không còn vũ khí, Martha không hề tự tin trước sự truy đuổi gắt gao của Thợ săn. Chạy qua những bức tường, cô đảo quanh co nhất có thể để đánh lạc hướng tên Bò sát mới đến này.

Tuy nhiên, điều Nữ điều phối chẳng ngờ đến là, sức mạnh từ kĩ năng của Luchino thật không thể tin được. Chỉ một đòn bật nhảy, Martha cảm thấy như có một luồn sang chấn khiến những đợt đau như sóng vỗ ập đến một cách không lường trước được. Nhưng đáng lẽ, đòn đánh của gã phải bị khựng lại sau khi Martha đã trúng một đòn, thì nhát dao của Luchino được tung ra một cách nhanh chóng, liền mạch và dứt khoát. Nữ điều phối sau đó liền bị trói vào ghế.

Gã Bò sát có lẽ đã thất vọng đôi chút.

Gã đã nghĩ đây là một đối thủ mạnh, nhưng khi mất đi vũ khí của mình, cô ta thật sự chỉ là một kẻ vô dụng.

Nhưng khi nhìn lại, gã như không tin vào mắt mình, chỉ còn lại hai máy mã hoá.

Sau một hồi tính toán, gã phát hiện được vấn đề nằm ở đâu. Chính là con mồi ban nãy gã đã tha đi, nếu khả năng đối đầu Thợ săn của cô ta kém như vậy, thì nhất định phải là một kẻ chuyên về giải mã.

Luchino lặng lẽ dùng dịch chuyển. Và nó quá bất ngờ khiến Helena còn chưa kịp buông tay khỏi máy. Một đòn Terror Shock, Helena bị bắt lên ghế.

Cùng lúc đó, Tiên tri chạy đến và cứu Nữ Điều phối ngay khi chỉ còn một chút nữa thôi là thời gian của cô đã vượt mốc 50%.

Martha được trị thương và sau đó cô liền dùng hết tốc độ của mình để chạy đến và cứu Helena vì vẫn còn kĩ năng bổ trợ bất diệt trong bảng persona của mình.

Rút kinh nghiệm từ lần trước đó, Nữ điều phối cẩn trọng hơn với những cú bật nhảy của Thợ săn, mặc dù gặp nhiều khó khăn nhưng cuối cùng Martha đã giải cứu được Helena, và nhận dùm Cô gái Mù một nhát đâm để câu kéo thêm chút ít thời gian. Nhưng đáng tiếc, kết quả vẫn chẳng thay đổi là bao khi Helena lại bị treo lên ghế và bị loại khỏi cuộc chơi, còn Martha lại phải chạy trốn khỏi sự truy đuổi mạnh bạo của Luchino.

Tiền Đạo quyết định anh phải làm gì đó để lay chuyển tình thế. Gần như ngay lập tức, vào khoảnh khắc Nữ điều phối bị đánh gục sau đó bị treo lên bóng bay, William dùng bóng húc mạnh vào người của Luchino khiến gã choáng váng và tạo khoảng cách giữa gã với Martha.

Luchino nghiến răng keng két, hôm nay gã đã ăn đòn khá nhiều rồi đấy. Phả ra một làn khói mờ mịt, cơn lạnh ăn sâu vào trong khiến Quỷ bò sát càng thêm phần chán ghét.

Một đòn dứt khoát giáng xuống, Martha chỉ có thể đón nhận bất lực. Và lần này, khi đã hiểu sơ lược về kĩ năng của tên Tiền Đạo kia, Luchino vẫn tự tin nhấc bổng Nữ Điều phối, sau đó chờ đợi đòn đánh tới của kẻ mang tên William.

Rất nhanh chóng, va chạm xảy ra, nhưng là va chạm giữa William và tấm ván, còn Luchino thì thản nhiên treo con mồi vào ghế.

Máy thứ tư sáng lên, Tiền Đạo hiểu được mình cần làm gì lúc này. Anh chạy đến cứu Martha, ngay khi một đòn đánh tới có thể làm anh ngã gục ngay tức khắc, cánh cú của Eli đã bảo vệ William an toàn.

Luchino tặc lưỡi chán ghét, chết tiệt, hắn đã quá xem thường những kẻ phe đối phương. Nhưng đồng thời, một cỗ hân hoan lan bên trong gã. Có lẽ Luchino sẽ tìm được một đối thủ xứng tầm với mình.

Kể từ sau khi gã dễ dàng bóp chết từng con mồi dám mảy mai chống cự.

William đi ngay sau Martha, bằng mọi cách che chắn đòn đánh của thợ săn khỏi cô. Sự thật thì anh đã thành công trong việc lãnh giúp đồng đội mình một nhát chém thấu xương. Nhưng khi Luchino dùng đến kĩ năng bật nhảy của mình, Martha lại bị bắt và ngay tức khắc bị treo lên ghế.

Nếu không phải giữa trận, Eli có lẽ đã tự thét lên mắng vào mặt mình vì không kịp giải mã. Chỉ còn một chút thời gian nữa, là máy đã được mã hoá rồi.

Bóng được dùng, William phóng hết tốc lực vào nhà máy, với suy nghĩ sẽ thoát khỏi thợ săn khi leo lên tầng.

Nhưng dường như những điều không thể tin được vẫn thường xảy ra. Nơi hành lang bắt ngang tít trên cao, âm thanh cực đại truyền đến tai Tiền Đạo, Luchino nhảy lên từ đó và hạ gục anh. Máy được bật, William hồi phục lần nữa nhưng liền bị thợ săn hạ gục.

Cơn đau đến thấu xương khiến anh nhăn mặt. Con dao gỉ sét của gã dường như rất biết cách cứa vào từng mảnh da rắn rỏi của người Tiền đạo mạnh mẽ. Nhưng Luchino có vẻ vẫn chơi chưa đủ, đôi mắt đỏ ngầu đầy tơ máu, trừng trừng nhìn gã trước mặt. Luchino nắm lấy cổ William, nhấc bổng cả thân người con mồi lên cao, sau đó tăng lực đạo ở tay.

Các móng tay sắc nhọn bấu vào cổ của Tiền Đạo, từng mảng đã tróc ra, máu trên thân thể anh ngày một nhiều. William chỉ có thể giữ vững một suy nghĩ duy nhất trong đầu.

Tên này điên thật rồi.

Sự chống cự xảy ra, anh cố gắng thoát khỏi sự đe doạ từ sinh vật quái dị này, nhưng có vẻ là vô ích.

Và đến khi nhận ra thời gian đã trôi qua khá lâu, lâu đến độ gã sắp hết mắt đỏ, Luchino mới buộc nhân loại rướm máu thảm hại lên ghế trên lửa, nhếch mép cười khẩy rồi ngay lập tức dịch chuyển sang cổng.

Cổng đã được Eli mở ra, nhưng Clark đã quá sơ sẩy và bị bất ngờ, một nhát đánh đến khiến anh thậm chí không thể bước qua cổng.

Nhưng khoan đã, chẳng phải tên nhân loại đó phải gục ngã sao?

Đến khi nhìn lại, Luchino mới nhận ra, rằng thời gian mắt đỏ cũng vừa hay đã hết. Tiên tri quay lại, nhìn thẳng vào đôi mắt sắc lẹm của loài bò sát, chẳng ai biết cậu ta đang có biểu tình gì.

"Tớ đi trước"

Eli quay lưng bước vào cổng, cùng lúc ghế tên lửa của William cũng bay lên.

Thợ săn nhìn thật lâu vào phía cổng. Gã có một cảm giác chột dạ khó chịu.

Luchino muốn giết quách bọn người này cho rồi. Đầu gã lại đau, nhưng không một tiếng kêu là thống thiết nào được vang lên, chỉ nghe thấy những tiếng cười rất dị thường, lan rộng, lan rộng, khắp một vùng đầy băng tuyết giá lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com