Love Syndrome Quyen 5
Trong suốt thời gian nấu ăn, Beam khen ngợi Itt cho đến khi cậu cười thật tươi, khiến cậu tự tin tiếp tục học nấu ăn. Day, người nghe thấy điều này, chỉ có thể lắc đầu dù cảm thấy nhẹ nhõm vì có người khác khen ngợi Itt cho đến khi điều đó khiến anh mỉm cười. Cảm thấy tự hào khi người mình yêu được động viên trong việc nấu nướng.Chẳng bao lâu sau, tất cả thức ăn đã sẵn sàng, đúng lúc Phai và Bank đến, theo sau là Belle."Ồ. Em đến khi nào vậy, Beam?" Bank chào Beam vì họ đã quen nhau. Bản thân Phai cũng thường xuyên gặp Beam nhưng họ không thân thiết lắm."Lâu quá không đến nên em đến thăm P'Day và P'Itt" Beam mỉm cười đáp lại.Mọi người giúp mang thức ăn ra bàn bên ngoài. Phai cũng chuẩn bị đồ uống, còn Pom không đến vì đưa mẹ đi công tác tỉnh khác."Saimai đâu Bank?" Itt hỏi về chú cún cưng của mình."Nó ở lại với Ingfah rồi anh. Em cố kéo nó theo nhưng nó không muốn đi" Bank đáp.Itt thở dài nhẹ cố chấp nhận, bởi mỗi khi đưa cậu đến Kanchanaburi, Saimai đều thích ở lại với Ingfah và không chịu về nhà.Mọi người ngồi xuống ăn uống cùng nhau và Belle đi ăn thêm một bữa ăn nhẹ."Món sụn chiên cay rất ngon" Phai khen ngợi."Hôm nay là một ngày bận rộn, P'Phai" Itt mỉm cười nói."Chuyện đất đai đã kết thúc chưa?" Phai hỏi Day, Day kể lại mọi chuyện.Beam nghe thấy thì rất bối rối nhưng sau đó mới hiểu rằng Day có vấn đề với việc người ta xâm phạm đất của mình và có ý định xây tường bao quanh khu đất sau khi sự việc kết thúc."Nếu P'Day muốn nhà thầu làm hàng rào cho khu đất, anh có thể nói với Beam. Em sẽ nói chuyện với P'Kan giúp anh. P'Kan biết rất nhiều nhà thầu giỏi" Beam cung cấp."Ừm, anh sẽ nói chuyện với cậu ta sau" Day trả lời, nghĩ rằng thuê nhà thầu ở tỉnh thì tốt và tin tưởng nếu được Kan giới thiệu thì sẽ đáng tin cậy.Một lúc sau, Kan đến nhà Day vì anh đến đón Beam. Kan đến gần mọi người và mỉm cười."Ngồi xuống đi, Anh đã ăn gì chưa?" Phai chào đối phương."Tôi đã ăn rồi nên chạy đi đón Beam. Cảm ơn vì đã chăm sóc cậu bé của tôi" Kan nói và Beam nhăn mũi với người yêu."Beam lớn rồi mà" Beam trả lời, mọi người cười nhẹ."Trước tiên chúng ta hãy cùng nhau uống một ly" Itt mời Kan.Kan nhìn vào mặt Beam."Em có muốn về nhà chưa, em yêu?" Kan hỏi người yêu."Em muốn ở lại thêm chút nữa. Nói chuyện với P'Itt và P'Belle rất vui" Beam hỏi Kan.Kan gật đầu chấp nhận trước khi ngồi xuống uống rượu với mọi người."Beam kể với tôi rằng cậu biết một vài người là nhà thầu xây dựng" Day hỏi.Dù Kan lớn tuổi hơn nhưng anh không gọi Kan là "Phi" vì trước khi xảy ra vấn đề, Day luôn nói chuyện với Kan như vậy. Và Kan cũng không quá quan tâm về chuyện xưng hô.+) Với P'Day, không phải cứ lớn hơn là gọi anh gọi chị🙇
Có căn lắm mới được nha🤡"Cậu muốn làm gì?" Kan hỏi."Tôi muốn xây một bức tường bao quanh mảnh đất của mình. Và tôi muốn biết mảnh đất ở... có thuộc về gia đình cậu không" Day nói về hàng rào bao quanh và nói về mảnh đất của gia đình Kan khiến anh quan tâm vì muốn xây một cửa hàng phụ kiện ô tô ở đó.Kan hơi nhướng mày."Đúng, đó là của gia đình tôi. Sao cậu muốn biết?" Kan hỏi đáp.Day cho biết anh muốn điều hành một cửa hàng phụ kiện ô tô."Tôi sẽ hỏi bố tôi" Kan trả lời, vì bố anh có ý định giữ lại khu đất đó cho hai người con trai. Vì vậy, anh không chắc liệu mình có sẵn sàng bán hay không. Vì bản thân họ không gặp khó khăn gì về tài chính."Ừm, nếu cậu không muốn thì cũng không sao" Day đáp."Vậy cậu có quay lại sống ở Kanchanaburi không? Họ đã mở một cửa hàng ở đây. Hơn nữa, họ đã mua một ngôi nhà" Kan ngạc nhiên hỏi."Chỉ là đi đi lại lại thôi" Day trả lời, tiếp tục nói chuyện làm ăn.Sau khi bàn bạc công việc một chút thì họ chia nhau về nghỉ ngơi, chỉ còn Phai và Bank là đến quán của mình..................Day và Itt ở lại Kanchanaburi thêm 2 ngày thì chú Chan gọi điện nói rằng Tat đang phá dỡ ngôi nhà được xây trên đất của Day, điều này khiến Day biết rằng chắc chắn bên kia đã được Trung sĩ Mahee gọi đến để cảnh báo. Cho dù lão Tat đồng ý phá bỏ, nhưng Day cũng không có ý định để việc này yên. Anh nhờ ai đó gửi bằng chứng. Còn việc tham ô của các trưởng lão thì dù sao anh cũng giao việc đó cho các cơ quan liên quan. Ý định của Day là bầu trưởng thôn mới.Và quyết tâm của Day không phải là vô ích. Sau đó, trưởng làng đã bị lên án. Ông ta bị kết tội và bị cách chức trưởng làng và bị truy tố. Sẽ sớm có cuộc bầu cử trưởng làng mới.Day và Itt đã nhờ một nhà thầu đến khảo sát khu đất của họ và xây tường. Cũng đang tính đi tìm hiểu trước tình hình."Chào bác Chan"Day và Itt giơ tay chào Chan sau khi đưa nhà thầu đến xem đất và ước tính chi phí xây dựng. Sau khi bàn và thỏa thuận xong, nhà thầu quay lại chuẩn bị tiến hành xây dựng."Ngồi xuống trước đi, Day, Itt" Chan mời hai người với giọng vui vẻ."Cháu đến xem đất à?" Chan hỏi sau khi mang nước cho hai người uống."Vâng, bọn cháu đã đưa nhà thầu đến xem chỗ đó. Cháu sẽ xây một bức tường bảo vệ xung quanh" Day trả lời.Chan gật đầu."Vấn đề của Trưởng thôn, là Day làm đúng không?" Chan tự tin hỏi, vì ông tưởng tượng Day có liên quan đến chuyện này. Những vấn đề tồn đọng nhiều năm cũng đã được giải quyết triệt để."Cháu chỉ đang phối hợp một chút thôi" Day đáp. Chan không hỏi thêm vì ông và hơn một nửa dân làng không còn bị làm phiền nữa. Họ rất vui mừng với việc Phuyai Tat không còn là trưởng làng."Và cuộc bầu cử mới này? Những ai sẽ tham gia? Chú có biết không?" Itt mò hỏi."Điều thú vị được biết là có 3 người, một trong số đó là con trai của Tat" Chú Chan trả lời.Mặc dù người con trai bị buộc tội nhưng không có bằng chứng nào cho thấy người con trai hoặc gia đình cậu ta có liên quan đến việc Phuyai Tat. Một phần nguyên nhân là do Day không muốn truy cứu cậu ta. Anh sẽ chỉ tấn công một người, miễn là không có ai làm phiền họ."Đã như thế rồi anh ta còn dám tranh cử" Itt phàn nàn."Có lẽ cậu ta nghĩ mình vẫn còn ảnh hưởng của cha mình" Day vừa nói vừa suy nghĩ. "Còn hai người kia, có gì thú vị không? Những người mà chú Chan nghĩ có thể sẽ thành, liệu họ có thực sự lo được dân làng không?" Day hỏi lại."Ừm, cậu ấy là một người khá trẻ, cũng rất tốt. Cậu ấy tên là Phop. Cậu thanh niên này chính là người đã cố gắng phàn nàn về lỗi lầm của trường làng" Chú Chan mỉm cười đáp."Còn thái độ của dân làng thì sao?" Day vẫn hỏi."Chú chắc chắn hơn một nửa sẽ chọn Phop" Bác Chan lại đáp.Day gật đầu."Vậy cháu sẽ nhờ chú Chan nói với người tên là Phi Phop này, nếu có vấn đề gì mà cậu ấy không tự mình giải quyết được, hoặc bị ai đe dọa trong khi chờ bầu cử thì liên lạc với cháu, cháu sẽ sẽ đến đó và giúp đỡ" Day nói, dù sao thì anh cũng có đất ở đây và có thể đến để kinh doanh một số công việc trong khu vực chịu sự quản lý của trường làng. Vì vậy anh muốn một người có quyết tâm phát triển làng và chăm sóc dân làng từ trái tim."Được rồi, chú thấy nhẹ nhõm khi cháu nói như vậy" Chan mỉm cười nói.Họ nói thêm một chút về chuyện của con trai cả của Phuyai Tat trước khi rời đi."Chúng ta hãy đợi xây xong tường bảo vệ nhé? Và sau đó quay trở lại Bangkok?" Itt hỏi khi cậu bước vào xe."Ừm, bây giờ mày có muốn quay lại không?" Day hỏi."Thực ra là không, ở đây tao không làm gì khác ngoài việc kiếm tiền ở tiệm làm tóc và chuẩn bị đồ ăn cho mọi người. Ở Bangkok tao phải phụ một số công việc ở gara" Itt trả lời thật lòng."Khi nào mày sẽ trở thành một người làm việc chăm chỉ?" Day hỏi khiến Itt lập tức quay lại cau mày với người yêu."Tao muốn giúp đỡ trong công việc. Thực sự thì tao muốn đi ra ngoài nhiều hơn. Nhưng mày thì đang bị mắc kẹt ở nơi bận rộn này"Itt trả lời, Day có chút im lặng."Mày có nghĩ các triệu chứng PTSD của mày sẽ sớm biến mất không?" Day hỏi bằng giọng bình thường."Mày hỏi làm gì?" Itt tò mò hỏi. Vì khi Day hỏi tới việc này thì chắc chắn người yêu cậu đang nghĩ đến việc gì đó."Nếu muốn chúng ta có con thì trước tiên mày phải chữa khỏi bệnh đã" Day được nhắc lại trong câu chuyện này khiến Itt lập tức mở to mắt."D... Day, mày đã quyết định chắc chắn chưa?" Itt hỏi nhanh.Day thở dài khe khẽ."Tao gọi để nói chuyện và gặp bác sĩ. Tao đã cố gắng gọi và nói chuyện, tham khảo ý kiến bác sĩ, nói chuyện với bố và Arong. Không phải tao không muốn nói cho mà trước mà là tao muốn tham khảo ý kiến của người lớn trước" Day nói với giọng nghiêm túc.Itt chăm chú lắng nghe người yêu nói, tim đập nhanh hơn."Vậy thế nào rồi?" Itt hỏi."Chúng ta có thể cùng nhau bắt đầu quá trình IVF hoặc nhận nuôi một đứa bé mồ côi. Mày muốn thế nao?" Day hỏi về điều này trước.Itt có một chút yên lặng."Thụ tinh trong ống nghiệm có nghĩa là lấy tinh dịch của chúng ta và đưa vào trứng của người phụ nữ?" Itt hỏi."Ừm, tao đã nói chuyện với P'Pim. Tao nghĩ chúng ta có thể tìm kiếm trứng của những người đã hiến tặng và thụ tinh cho chúng, sau đó để P'Pim mang chúng đến cho người mang thai hộ. Tao đã cố gắng hỏi P'Pim về việc đó và P'Pim đã đồng ý, Frank cũng đồng ý" Day nói khiến Itt choáng váng. Cậu không nghĩ rằng Day sẽ bí mật nói chuyện với gia đình cậu và tìm hiểu trước thông tin về vấn đề này, mặc dù trong những cuộc trò chuyện trước đó Day không hề có dấu hiệu muốn có con."Vậy tiếp theo là gì?" Itt hào hứng hỏi."Mày muốn có bao nhiêu đứa con?" Day hỏi trước."Chỉ hai thôi, mày nghĩ sao?" Itt hỏi lại, vì cậu đã nghĩ đến chuyện này rồi.Nếu mày muốn có hai con, chúng ta có thể dùng tinh trùng của mỗi đứa và cho vào trứng của cùng một người, được không?" Day hỏi lại.Itt nhanh chóng gật đầu."Nhưng liệu điều đó có khó cho P'Pim quá không? Nếu người mang thai hộ phải mang thai đôi? Chưa kể, sẽ khó có người muốn mang thai đôi" tt hỏi với giọng lo lắng khi nhớ ra. Dù rất muốn có con nhưng cậu cũng không muốn gây rắc rối cho ai."Trước hết cứ một đứa trước, nếu P'Pim không giúp được thì sẽ bàn sau" Day đáp."Nghe này, đó cũng là một vấn đề lớn" Itt nói với giọng lo lắng."Đó là lý do tại sao tao nói. Mày phải suy nghĩ cẩn thận" Day nói lại, quay lại nhìn mặt người yêu.Itt hơi mím môi, bởi vì cậu đang suy nghĩ rất nhiều."Nếu Phi Pim là người đại diện cho chúng ta thì chúng ta phải sang Mỹ phải không?" Itt hỏi khi biết Pim sống ở Mỹ."Chúng ta sẽ phải nói chuyện sau" Day trả lời vì anh chưa muốn đào sâu về vấn đề này.Nếu chúng ta thực sự có con, tao muốn đứa con đầu lòng của chúng ta là từ tinh trùng của mày" Itt đề nghị."Tại sao?" Itt hỏi lại."Tao nghĩ nếu con trai chúng ta lớn lên giống mày thì nó sẽ có thể giúp chăm sóc em trai nó. Mày đã luôn chăm sóc Night rất tốt" Itt vừa nói vừa suy nghĩ."Chúng ta phải dạy con cái mình chăm sóc lẫn nhau" Day nói với giọng điệu bình thường khiến Itt bật cười."Bây giờ mới chỉ có hai ta thôi vậy mà nói chuyện như đã có con rồi vậy" Itt mỉm cười nói.
Có căn lắm mới được nha🤡"Cậu muốn làm gì?" Kan hỏi."Tôi muốn xây một bức tường bao quanh mảnh đất của mình. Và tôi muốn biết mảnh đất ở... có thuộc về gia đình cậu không" Day nói về hàng rào bao quanh và nói về mảnh đất của gia đình Kan khiến anh quan tâm vì muốn xây một cửa hàng phụ kiện ô tô ở đó.Kan hơi nhướng mày."Đúng, đó là của gia đình tôi. Sao cậu muốn biết?" Kan hỏi đáp.Day cho biết anh muốn điều hành một cửa hàng phụ kiện ô tô."Tôi sẽ hỏi bố tôi" Kan trả lời, vì bố anh có ý định giữ lại khu đất đó cho hai người con trai. Vì vậy, anh không chắc liệu mình có sẵn sàng bán hay không. Vì bản thân họ không gặp khó khăn gì về tài chính."Ừm, nếu cậu không muốn thì cũng không sao" Day đáp."Vậy cậu có quay lại sống ở Kanchanaburi không? Họ đã mở một cửa hàng ở đây. Hơn nữa, họ đã mua một ngôi nhà" Kan ngạc nhiên hỏi."Chỉ là đi đi lại lại thôi" Day trả lời, tiếp tục nói chuyện làm ăn.Sau khi bàn bạc công việc một chút thì họ chia nhau về nghỉ ngơi, chỉ còn Phai và Bank là đến quán của mình..................Day và Itt ở lại Kanchanaburi thêm 2 ngày thì chú Chan gọi điện nói rằng Tat đang phá dỡ ngôi nhà được xây trên đất của Day, điều này khiến Day biết rằng chắc chắn bên kia đã được Trung sĩ Mahee gọi đến để cảnh báo. Cho dù lão Tat đồng ý phá bỏ, nhưng Day cũng không có ý định để việc này yên. Anh nhờ ai đó gửi bằng chứng. Còn việc tham ô của các trưởng lão thì dù sao anh cũng giao việc đó cho các cơ quan liên quan. Ý định của Day là bầu trưởng thôn mới.Và quyết tâm của Day không phải là vô ích. Sau đó, trưởng làng đã bị lên án. Ông ta bị kết tội và bị cách chức trưởng làng và bị truy tố. Sẽ sớm có cuộc bầu cử trưởng làng mới.Day và Itt đã nhờ một nhà thầu đến khảo sát khu đất của họ và xây tường. Cũng đang tính đi tìm hiểu trước tình hình."Chào bác Chan"Day và Itt giơ tay chào Chan sau khi đưa nhà thầu đến xem đất và ước tính chi phí xây dựng. Sau khi bàn và thỏa thuận xong, nhà thầu quay lại chuẩn bị tiến hành xây dựng."Ngồi xuống trước đi, Day, Itt" Chan mời hai người với giọng vui vẻ."Cháu đến xem đất à?" Chan hỏi sau khi mang nước cho hai người uống."Vâng, bọn cháu đã đưa nhà thầu đến xem chỗ đó. Cháu sẽ xây một bức tường bảo vệ xung quanh" Day trả lời.Chan gật đầu."Vấn đề của Trưởng thôn, là Day làm đúng không?" Chan tự tin hỏi, vì ông tưởng tượng Day có liên quan đến chuyện này. Những vấn đề tồn đọng nhiều năm cũng đã được giải quyết triệt để."Cháu chỉ đang phối hợp một chút thôi" Day đáp. Chan không hỏi thêm vì ông và hơn một nửa dân làng không còn bị làm phiền nữa. Họ rất vui mừng với việc Phuyai Tat không còn là trưởng làng."Và cuộc bầu cử mới này? Những ai sẽ tham gia? Chú có biết không?" Itt mò hỏi."Điều thú vị được biết là có 3 người, một trong số đó là con trai của Tat" Chú Chan trả lời.Mặc dù người con trai bị buộc tội nhưng không có bằng chứng nào cho thấy người con trai hoặc gia đình cậu ta có liên quan đến việc Phuyai Tat. Một phần nguyên nhân là do Day không muốn truy cứu cậu ta. Anh sẽ chỉ tấn công một người, miễn là không có ai làm phiền họ."Đã như thế rồi anh ta còn dám tranh cử" Itt phàn nàn."Có lẽ cậu ta nghĩ mình vẫn còn ảnh hưởng của cha mình" Day vừa nói vừa suy nghĩ. "Còn hai người kia, có gì thú vị không? Những người mà chú Chan nghĩ có thể sẽ thành, liệu họ có thực sự lo được dân làng không?" Day hỏi lại."Ừm, cậu ấy là một người khá trẻ, cũng rất tốt. Cậu ấy tên là Phop. Cậu thanh niên này chính là người đã cố gắng phàn nàn về lỗi lầm của trường làng" Chú Chan mỉm cười đáp."Còn thái độ của dân làng thì sao?" Day vẫn hỏi."Chú chắc chắn hơn một nửa sẽ chọn Phop" Bác Chan lại đáp.Day gật đầu."Vậy cháu sẽ nhờ chú Chan nói với người tên là Phi Phop này, nếu có vấn đề gì mà cậu ấy không tự mình giải quyết được, hoặc bị ai đe dọa trong khi chờ bầu cử thì liên lạc với cháu, cháu sẽ sẽ đến đó và giúp đỡ" Day nói, dù sao thì anh cũng có đất ở đây và có thể đến để kinh doanh một số công việc trong khu vực chịu sự quản lý của trường làng. Vì vậy anh muốn một người có quyết tâm phát triển làng và chăm sóc dân làng từ trái tim."Được rồi, chú thấy nhẹ nhõm khi cháu nói như vậy" Chan mỉm cười nói.Họ nói thêm một chút về chuyện của con trai cả của Phuyai Tat trước khi rời đi."Chúng ta hãy đợi xây xong tường bảo vệ nhé? Và sau đó quay trở lại Bangkok?" Itt hỏi khi cậu bước vào xe."Ừm, bây giờ mày có muốn quay lại không?" Day hỏi."Thực ra là không, ở đây tao không làm gì khác ngoài việc kiếm tiền ở tiệm làm tóc và chuẩn bị đồ ăn cho mọi người. Ở Bangkok tao phải phụ một số công việc ở gara" Itt trả lời thật lòng."Khi nào mày sẽ trở thành một người làm việc chăm chỉ?" Day hỏi khiến Itt lập tức quay lại cau mày với người yêu."Tao muốn giúp đỡ trong công việc. Thực sự thì tao muốn đi ra ngoài nhiều hơn. Nhưng mày thì đang bị mắc kẹt ở nơi bận rộn này"Itt trả lời, Day có chút im lặng."Mày có nghĩ các triệu chứng PTSD của mày sẽ sớm biến mất không?" Day hỏi bằng giọng bình thường."Mày hỏi làm gì?" Itt tò mò hỏi. Vì khi Day hỏi tới việc này thì chắc chắn người yêu cậu đang nghĩ đến việc gì đó."Nếu muốn chúng ta có con thì trước tiên mày phải chữa khỏi bệnh đã" Day được nhắc lại trong câu chuyện này khiến Itt lập tức mở to mắt."D... Day, mày đã quyết định chắc chắn chưa?" Itt hỏi nhanh.Day thở dài khe khẽ."Tao gọi để nói chuyện và gặp bác sĩ. Tao đã cố gắng gọi và nói chuyện, tham khảo ý kiến bác sĩ, nói chuyện với bố và Arong. Không phải tao không muốn nói cho mà trước mà là tao muốn tham khảo ý kiến của người lớn trước" Day nói với giọng nghiêm túc.Itt chăm chú lắng nghe người yêu nói, tim đập nhanh hơn."Vậy thế nào rồi?" Itt hỏi."Chúng ta có thể cùng nhau bắt đầu quá trình IVF hoặc nhận nuôi một đứa bé mồ côi. Mày muốn thế nao?" Day hỏi về điều này trước.Itt có một chút yên lặng."Thụ tinh trong ống nghiệm có nghĩa là lấy tinh dịch của chúng ta và đưa vào trứng của người phụ nữ?" Itt hỏi."Ừm, tao đã nói chuyện với P'Pim. Tao nghĩ chúng ta có thể tìm kiếm trứng của những người đã hiến tặng và thụ tinh cho chúng, sau đó để P'Pim mang chúng đến cho người mang thai hộ. Tao đã cố gắng hỏi P'Pim về việc đó và P'Pim đã đồng ý, Frank cũng đồng ý" Day nói khiến Itt choáng váng. Cậu không nghĩ rằng Day sẽ bí mật nói chuyện với gia đình cậu và tìm hiểu trước thông tin về vấn đề này, mặc dù trong những cuộc trò chuyện trước đó Day không hề có dấu hiệu muốn có con."Vậy tiếp theo là gì?" Itt hào hứng hỏi."Mày muốn có bao nhiêu đứa con?" Day hỏi trước."Chỉ hai thôi, mày nghĩ sao?" Itt hỏi lại, vì cậu đã nghĩ đến chuyện này rồi.Nếu mày muốn có hai con, chúng ta có thể dùng tinh trùng của mỗi đứa và cho vào trứng của cùng một người, được không?" Day hỏi lại.Itt nhanh chóng gật đầu."Nhưng liệu điều đó có khó cho P'Pim quá không? Nếu người mang thai hộ phải mang thai đôi? Chưa kể, sẽ khó có người muốn mang thai đôi" tt hỏi với giọng lo lắng khi nhớ ra. Dù rất muốn có con nhưng cậu cũng không muốn gây rắc rối cho ai."Trước hết cứ một đứa trước, nếu P'Pim không giúp được thì sẽ bàn sau" Day đáp."Nghe này, đó cũng là một vấn đề lớn" Itt nói với giọng lo lắng."Đó là lý do tại sao tao nói. Mày phải suy nghĩ cẩn thận" Day nói lại, quay lại nhìn mặt người yêu.Itt hơi mím môi, bởi vì cậu đang suy nghĩ rất nhiều."Nếu Phi Pim là người đại diện cho chúng ta thì chúng ta phải sang Mỹ phải không?" Itt hỏi khi biết Pim sống ở Mỹ."Chúng ta sẽ phải nói chuyện sau" Day trả lời vì anh chưa muốn đào sâu về vấn đề này.Nếu chúng ta thực sự có con, tao muốn đứa con đầu lòng của chúng ta là từ tinh trùng của mày" Itt đề nghị."Tại sao?" Itt hỏi lại."Tao nghĩ nếu con trai chúng ta lớn lên giống mày thì nó sẽ có thể giúp chăm sóc em trai nó. Mày đã luôn chăm sóc Night rất tốt" Itt vừa nói vừa suy nghĩ."Chúng ta phải dạy con cái mình chăm sóc lẫn nhau" Day nói với giọng điệu bình thường khiến Itt bật cười."Bây giờ mới chỉ có hai ta thôi vậy mà nói chuyện như đã có con rồi vậy" Itt mỉm cười nói.
Day khẽ mỉm cười, nghĩ rằng có lẽ hai người cần thời gian để suy nghĩ về chuyện này. Chắc chắn còn nhiều hơn thế nữa.
Ya ya sốp chắc chắn đứa cháu lớn của sốp sẽ ngầu lắm đây🙌
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com