Lotm Leoklein
[LeoKlein] Vì để cổ vũ Leonard viết thơ, Linh trùng đã thành lập hội bạn thơ Ngôi Sao ngay trong đêm,Một trong nhưng bài thơ được đưa vào trong tuyển tập "Chiêm tinh thuật"1."Tôi không còn cần sửa thơ cho ngài Ngôi Sao nữa."Cuộc tụ hội Tarot thứ 13 sau khi Kẻ Khờ và Thế giới chìm vào giấc ngủ say, tiểu thư Nhà Ảo Thuật lớn tiếng tuyên bố.Một năm rồi! Cô đã bị áp bức tròn một năm rồi!Một năm này, chứng rối loạn sau sang chấn của cô với Thế Giới đã gần như hồi phục, vừa không phải lo lắng người đọc gửi thư đe dọa tính mạng: "Ngày mai mà chưa giao bản thảo sẽ giống như con cá này" kèm theo đó là một con cá được phơi khô đầu xác tách rời nhau, vừa không phải lo sợ nửa đêm sẽ có người cầm một khẩu súng ngồi cạnh đầu giường nói với cô "Muốn sống hay muốn chết."Không không không, ngài Thế Giới chưa từng làm những chuyện như này___ bạn tốt Hugh an ủi cô___ Cậu nên nghỉ ngơi thôi, đừng có mơ về Gehrman nữa.Filth đột nhiên nhận ra.Đúng thế! Ngài Thế Giới đang trong giấc ngủ say!Bỗng chốc eo không còn đau, tay không còn nhức nữa, rượu nho bị đổ hôm qua cũng không thấy đau lòng nữa, Nhà Ảo Thuật đã vực dậy từ đây!Trừ khi ____ Filth nghĩ, trừ phi nước biển hung bạo chảy ngược, di tích thần chiến không còn luân phiên ngày đêm, Người Treo Ngược cao hơn Mặt Trời, Ngài Kẻ Khờ tuyên bố vị thiên sứ ngài yêu chiều nhất không phải là Thủy Ngân mà là Ngôi Sao, không thì___ cô sẽ không bao giờ sửa thêm cho Leonard dù chỉ một chữ!Hơn nữa, dạo này thơ ngài Ngôi Sao viết càng ngày càng kỳ quái.Mới đầu, thánh ca viết cho ngài Kẻ Khờ và thơ ca ngợi viết cho ngài Thế Giới cơ hồ là bằng nhau, nhưng dần dần, số lượng của người sau hoàn toàn áp đảo vượt qua người trước.Tôi thật sự không muốn lại phải xem kiểu thơ ca như "Từ trong sóng biển, được biết tin tức của cậu" "Nơi ngược chiều gió, nghe được tiếng súng của cậu"! Tôi cảm thấy mấy cái tên ý viết là thơ tình thì có hơn nữa còn có bằng chứng xác thực!Tiểu thư Thẩm Phán nhẹ ho một tiếng, nhắc nhở Nhà Ảo Thuật bình tình.Filth bình tĩnh ngồi xuống, tổng kết nói: "Với trình độ của anh ấy, tôi cảm thấy đã có thể độc lập xuất bản tập thơ rồi."Thật sao?Mọi người trong hội Tarot tràn đầy nghi ngờ nhìn nhau qua màn sương xám.Đối với việc này, Ngôi Sao lại rất chi thản nhiên: "Ừm? Được."2."Hay là ngươi xem lại lần nữa?"Pazier trầm tư nhìn bài thơ mới của Leonard.Trong cuộc thi đấu xem ai sợ hãi trước của ba nhà, Pazier quyết định rút lui khi vẫn còn thế lực, rơi xuống danh sách hai vẫn có thể ôm cái đùi to của Qủy bí chi chủ. Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng đòi bắt nạt ông! Sau khi bị mất Trùng thời gian, Pazier được một quyển thánh điển của Kẻ Khờ lôi đi lại vào làm việc, thiên thần rung chuông mới thế mà lại là chính ông."Không sao, cũng không thể cứ làm phiền tiểu thư Nhà Ảo Thuật suốt được."Thi nhân của hội Tarot cực kỳ tự tin, nhét bức thư đã niêm phong vào hộp thư.Pazier bắt đầu nghĩ đến tính khả thi khi sử dụng chân dung của Leonard để tăng tiêu thụ cho các tập thơ.3.Linh trùng trực ban trên Nguyên Bảo nhận được "Trào lưu văn nghệ Backlund" kỳ mới nhất từ đồ được hiến tế.Tòa báo này là tòa báo Leonard hay gửi bản thảo đến nhất, biên tập đã rất quen thuộc tiếp nhận tập thơ của "Ngôi Sao" rồi, chất lượng thường nằm ở tuyến trên, bởi thế cũng chỉ nhìn lướt qua rồi vứt vào giỏ "đã được thẩm duyệt"Leonard cũng chả có hứng thú gì với những tập văn khác trên báo, nhận được báo liền tiện tay hiến tế cho ngài Kẻ Khờ.Linh trùng nhìn lướt qua thơ của Ngôi Sao.Linh trùng phát giác ra điều bất thường.Linh trùng lật đến phần bình luận văn học.Linh trùng vang lên hồi chuông cảnh báo.Trong màn sương xám linh trùng tụ tập chen chúc thành một đoàn, cậu đạp tôi tôi ấn cậu, đùn đẩy lẫn nhau bò lên trên, đến gần chiếc ghế thanh đồng, đồng loạt ngẩng đầu lên.Linh trùng trực ban thần sắc nghiêm trọng:"Các vị, có người đăng báo phê phán thơ của Leonard!""Trào lưu văn nghệ Backlund", bài thứ ba trang thứ sau, khu bình luận văn học."Tôi không biết rằng bài thơ với chất lượng như thế này cũng có thể qua được thẩm duyệt đấy. Thơ của Ngôi Sao trước giờ phù hợp với chuẩn mực xã hội, không có gì hay để khen ngợi, vốn chẳng đáng để tôi lãng phí nửa đồng tiền, nhưng không ngờ lần này lại có sự đột phá___ xe ngựa bốn bánh cũng không bì kịp với tốc độ tụt dốc của ngài ạ! Đương nhiên, cùng tụt dốc còn có mắt nhìn của biên tập.{Bầu trời màu xanh, mặt biển màu xanh, hải tặc Bayam cũng màu xanh} trước tiên không đề cập đến việc hải tặc sẽ không vì trong tên có một chữ hải mà biến thành màu xanh, loại thơ trình độ trung học này là vài nét ngoạch ngoạc ngài tiện tay viết khi say hay sao? Đường đường là những ấn phẩm văn học nghệ thuật hàng đầu của Backlund 'vùng đất hi vọng' 'thủ đô của các thủ đô" lại mở ra một chuyên đề riêng biệt về loại thi nhân này, tôi không thể nhịn được cảm thấy lo lắng cho văn học tương lai của Roen....."Linh trùng trực ban đặt báo xuống, từ trên cao nhìn xuống bốn phía."Các vị nghĩ như thế nào?"Linh trùng chà chà xúc tu vào với nhau, nhìn về tờ báo:"Thi nhân liệu có thấy bị đả kích hay không?""Có một lần sẽ có hai lần, Leonard trong chuyên mục riêng của "Trào lưu văn nghệ Backlund", sẽ có rất nhiều người cảm thấy ghen tị, linh tính của tôi nói cho tôi biết, kỳ sau, kỳ sau sau nữa sẽ càng ngày càng nhiều.""Thi nhân đã là danh sách 2 rồi nhỉ, làm sao có thể cảm thấy bị đả kích chỉ vì chuyện này chứ?""Cũng không thể để Filth sửa thơ cho anh ấy cả đời được....""Các vị." Linh trùng trực ban hắng hắng giọng:"Là chúng ta bảo anh ấy viết thơ, chúng ta nên chịu trách nhiệm mới đúng?"Có đạo lý.Linh trùng nhao nhao gật đầu đồng ý.4.Linh trùng trực ban lựa chọn chuyển giao cho bản thể.Bản thể lợi dụng kẻ hở trong cuộc tấn công của thiên tôn ngồi dậy, đưa ra chỉ lệnh:"Chúng ta phải chịu trách nhiệm với Leonard.""Người khác phê bình anh ấy, chúng ta phải cổ vũ anh ấy!"Linh trung đồng ý hai tay với cái đề án này.5.Linh trùng trực ban danh sách 2, trước nhất là gửi bản thảo đến khu bình luận văn học."Quan điểm của tôi với vị bình luận văn học kỳ trước khác nhau. {Bầu trời màu xanh, mặt biển màu xanh}, đầu tiên, viết về một ngày khí hậu ấm áp, sóng biển dập dờn, trời trong nắng ấm. Mọi người ngắm nhìn được cảnh sắc mỹ lệ khi sắc trời và sắc biển hòa làm một, tâm trạng dễ chịu thoải mái. Chỉ bốn chữ ngắn ngủi thôi đã mang đến cho chúng ta một khung cảnh thiên nhiên đẹp đẽ khiến con người ta cảm thấy tâm tư thanh thản, chèn thêm giọng điệu của bài thơ. Tiếp đó, ngòi bút sắc sảo vừa chuyển, viết đến {hải tặc Bayam cũng màu xanh}....."Linh trùng trực ban dừng lại."Cho nên hải tặc ở Bayam vì sao lại là màu xanh?"Trầm mặc.Cả đêm nay Nguyên Bảo đều chìm trong sự tĩnh lặng chết chóc.5000 linh trùng đóng giữ tại đây thế mà không ai có thể theo kịp tư duy của Leonard!Bản thể vươn xúc tu ra từ trong sương xám, bày biện giấy bút, xoạt xoạt viết:"Là thông qua sự xuất hiện của hải tặc ám chỉ gió bão vẫn đang cuộn trào mãnh liệt tiềm ẩn ở dưới bề mặt yên bình, cho dù quần áo mà hải tặc mặc cùng một sắc xanh khiến con người ta cảm thầy bình tĩnh, cũng không thể che đậy thân phận của hắn, một nhân số bất định trong cuộc sống thường ngày, như sông băng dưới mặt nước, như núi lửa đang ngủ đông, lúc nào cũng chuẩn bị tùy thời dâng lên, trong tĩnh có động, trong cảnh có tình."Thực lực của anh hùng bàn phím vẫn dữ dội như hồi trước!Linh trùng cung kính nể phục,6.Phần bình luận này đã gây ra một trận sóng to gió lớn.Hậu quả trực tiếp chính là bài báo kỳ sau xuất hiện liên tiếp ba nhà phê bình văn học đồng loạt đau đớn chỉ trích sự suy đồi của thế giới, văn học tuột dốc đến thế rồi ư, vậy mà còn có người không quản lương tâm ca ngợi bài thơ đó, có phải hay không do nhận được tiền? Bao nhiêu tiền vậy, kéo theo tôi nữa? Bạn nói cho tôi biết vì sao hải tặc của Bayam lại là màu xanh?Linh trùng ngay tại hiện trường lôi ra bàn phím.... múa bút như bay bắt đầu chiến đấu.Trong sự công kích kịch liệt, muốn vòng qua cái vấn đề "Hải tặc Bayam vì sao là màu xanh" này là không thể nào.Nên khen cũng đã khen rồi, các thần cũng không thể trực tiếp đi hỏi Leonard___ hỏi xong rồi chả lẽ lại nói người khen ngợi Ngôi Sao ở kỳ trước là Klein? Phần đề bút còn ghi là " Không dối trên lừa dưới, 5000 bảng một kỳ tích"?Leonard có khi còn hỏi sao cậu lại tăng giá rồi?7."Vậy thì để hải tặc của Bayam thành màu xanh đi!"Linh trùng trực ban lạnh lùng nói.8.Danits không hiểu được vì sao mọi chuyện lại đến nông nỗi này.Thi nhân của Backlund chỉ viết một vài nét, sao hải tặc trên Bayam phải tập thể mặc y phục màu xanh?Chó chết, cái khăn choàng cổ màu xanh này kinh khủng giống hệt như cá đóng hộp bị biến chất vậy, ai muốn choàng thì choàng!Qúy ngài 10000 bảng mắng mỏ cầm lấy chiếc áo ngoài màu xanh đậm khoác lên người.Trong bên cảng, những tên to lớn đứng xếp thành một hàng, giống như những đỉnh núi dài vô tận, nhìn chằm chằm vào mỗi vị thủy thủ và du khách đặt chân xuống bến cảng, ánh mắt nham hiểm luôn có thể tìm ra những tên hải tặc trà trộn vào đám đông."Qúy vị, hôm nay màu sắc may mắn ở Bayam là màu xanh."Linh mục của giáo hội Kẻ Khờ cao hơn những tên hải tặc tận 2 cái đầu tốt bụng nói.Màu sắc may mắn là màu xanh.Nói một cách khác thì, không mặc đồ màu xanh sẽ bị bất hạnh.Danitz sờ sờ cái khăn quàng cổ màu xanh của mình."Ngài sứ thần." Derrick ngạc nhiên mừng rỡ, tiến lên hai bước lôi kéo cánh tay của Danitz, "Bộ này của ngài thật sự rất chuẩn mực, không hổ là quyến giả của ngài Kẻ Khờ."Năm ngón tay của cậu chặt chẽ như kẹp sắt, Danitz căn bản là chạy không thoát, bị lôi vào trong vị trí trung tâm của đám đông."Trang phục của ngài sứ thần chính là tiêu chuẩn!"Derrick lớn tiếng nói."Vâng!"Quần chúng bán cự nhân đồng thanh trả lời.Danitz cảm thấy đáng lẽ vừa nãy hắn không nên choàng chiếc khăn quàng cổ này lên đầu.Mà nên choàng lên mặt.9. Đám người trong khu bình luận văn học của Backlund im lặng.Bọn hâm mộ cuồng của Ngôi sao từ đâu đến vậy, văn có thể khơi dậy cuộc chiến giấy bút của quần chúng, võ thì có thể khống chế được đám hải tăc?Cái gì gọi là người hâm mộ chân ái, đây chính là!Cô Wall tác giả nổi tiếng có sách bán chạy nhất đã đưa ra lời bình cá nhân về điều này:"Chuyện tổng tài bá đạo gì vậy trời, câu chuyện tình yêu năm sau mà không có hai người tôi sẽ không xem!"Nhưng cốt cách của văn nhân há lại chỉ vì như vậy mà sụp đổ?Sau khi trầm mặc hai tuần, các nhà bình luận lại quay lại với cuộc đua chưa đến đích đợt trước của mình, lần này, bọn họ chiêu binh mãi mã, lượng đóng góp tăng gấp 6 lần, trực tiếp chiếm hơn một nửa giang sơn của khu bình luận văn học của "Trào lưu văn nghệ Backlund".Các nhà bình luận trích dẫn, từ nghệ thuật không đối xứng cự tuyệt thống nhất màu sắc của kỷ thứ tư cho đến lời Roselle đại đế từng nói chỉ có Thầy bói và Ma nữ khó nuôi, thâm chí có người còn tung hô khẩu hiệu "giải phóng hải tặc Bayam, đả đảo sự độc chiếm của trà đá ngọt!" ____ bởi vì bút danh của Linh trùng dẫn đầu viết bình luận là " Trà đá ngọt 50% đường, ít đá", nhận tiện lực lượng chủ lực dưới trướng của nó là: vẫn luôn cho rằng mình đang khuyên đám hải tặc hướng thiện- "Đừng nghe nữa, đó là tiếng vang của Chuông tang", Linh trùng trực ban công việc bận rộn ít đặt bút viết bài - "Không dối trên lừa dưới, 5000 nghìn bảng một kỳ tích", tuyên bố thơ của ngài Ngôi Sao đã cứu rỗi người phụ nữ lầm lỗi - "Người qua đường bình thường của Utopia", lớn tiếng nói Rossell chưa từng nói đừng xuyên tạc lịch sử- " Tại sao không thể đổ đầy mộ bằng cocacola"......Cuộc tranh cãi văn học đã mạnh mẽ quét qua một nửa Backlund.Vì trách nhiệm với Leonard, Klein đã lấy ra tinh thần không chịu khuất phục khi thăng cấp thành Người hầu quỷ bí liên kết với năm nghìn thẻ bài nhân vật, tổ chức hoàn chỉnh một hội bạn thơ của Ngôi sao ngay trong đêm.Các thành viên bao gồm: Klein, Klein và Klein.Các Linh trùng đặt bút xuống, hong khô mực, trộm khoảng cách để bản thảo trực tiếp xuất hiện trong giỏ "đã qua thẩm định".Linh trùng kiệt quệ lấy xúc tu lau những giọt mồ hồi không tồn tại, như là vừa trải qua đại chiến ba hiệp với Zarathu, tạm thời cho mình thời gian thả lỏng ngắn ngủi.Đầu lĩnh, Trà đá ngọt lôi cocacola ra từ trong lịch sử thấu ảnh, đột nhiên nghĩ ra: Vào lúc này, Leonard đang làm cái gì đây?10.Leonard đang viết thơ.11.Với tư cách là thiên sứ trên mặt đất, chấp sự cao cấp của giáo hội Đêm Tối, việc cần Leonard xử lý không nhiều, nhưng hầu hết khá là khó nhằn.Nam chính trong đợt sóng gió lần này vừa đi là hơn hai tháng, đợi đến khi về đến Backlund, Klein và các nhà bình luận đã tranh cãi từ vấn đề vật lý bầu trời, biển và hải tặc có phải là một màu xanh hay giấc mơ mang tính triết học rồi lại đến trạng thái tinh thần được biểu đạt bằng màu xanh đó là bình tĩnh hay là áp chế.Trước khi viết thư, Leonard quen tay lấy ra một đống báo kỳ mới từ trong hộp thư, đọc lướt."Tuy rằng không rõ họ đang tranh cãi cái gì, nhưng không liên quan đến tôi."Leonard tiện tay đặt báo xuống.12."Bọn họ đang làm gì thế?"Linh trùng trực ban lật xem tờ báo, xúc tu chỉ chỉ đề mục thứ ba " Hội giao lưu văn học Backlund sắp được diễn ra", cùng với đó là một loạt các cái tên quen thuộc___ đều là những nhà bình luận đã đại chiến ba trăm hiệp với hắn trên khu vực bình luận văn học, họ quen thuộc với cách chọn từ và văn phong của nhau như những người hàng xóm sống cách nhau có một bức tường hóng chuyện của nhau trong mười mấy năm trời.Từ xu thế này xem ra, hội giao lưu này rất khó để không biến thành hội phê bình văn thơ của Ngôi Sao a.... Linh trùng trục trực ban suy nghĩ, lôi một Linh trùng danh sách 3 ra từ trong sương xám."Cậu đi hỏi tiểu thư Nhà Ảo Thuật vé vào cửa, xem xem đám người này lại có luận điểm nào mới."Học giả cổ đại kéo dài bóng hình của mình trong sương mù, biến thành dáng vẻ của Gehrman Sparrow, do dự một lúc, nhờ vào quyền hành của lừa gạt làm mờ dáng vẻ của chính mình, người không thân quen sẽ chỉ cảm thấy hắn bình thường không gì nổi bật, giây lát sau sẽ lập tức quên.Nên trông bình thường một chút, chỉ là đi hóng chút chuyện vui, dọa sợ người khác không phải là một đức tính tốt ..... "Đừng nghe nữa, đó là tiếng vang của Chuông tang" hài lòng gật đầu, đội chiếc mũ cao lên trên đầu."Đây là phép lịch sự." Hắn nói một cách lịch sự.Ngồi trên vị trí cao nhất, "Không dối trên lừa dưới, 5000 nghìn bảng một kỳ tích" vẫn cảm thấy không hài lòng, bên dưới truyền đến một tiếng nói dịu dàng."Hội giao lưu văn học cần có thư mời mới có thể tham gia, nói một cách khác, chỉ có thành viên của hiệp hội mới được tham gia. Mà "Hội bạn thơ Ngôi Sao" cũng chính là một đám yêu thích văn học mà thôi, hội sách của chúng ta không cần bất kỳ sự giám sát nào, chỉ cần bạn có được một tập thơ của Ngôi Sao.""Người qua đường bình thường của Utopia" nhìn lên phía trên bằng đôi mắt xanh như hồ nước mê người của cô ấy, mím môi cười nhẹ: " Tôi còn có thể cung cấp một chút sự trợ giúp nho nhở, ví dụ, tiệc trà chiều đặc sắc của Utopia?"Báo kỳ này lâm thời đăng "Thông Báo Đặc Biệt" lên trang giấy:3h chiều thứ hai, hội thảo luận của " hội bạn thơ Ngôi Sao" sẽ được tổ được tổ chức tại biệt thự số nhà 214.5 trên Phố Berklund, người phát động cuộc họp mặt_ ngài Trà đá ngọt sẽ chuẩn bị cho mọi người điểm tâm đặc biệt có hương vị quê hương, cách để vào hội trưởng là sở hữu một tập thơ của Ngôi Sao.Còn về vấn đề phố Berklund không có số nhà 214.5?Ngài 5 kim bảng đội một chiếc mũ lông vũ nạm ngọc búng tay: Đây là kỳ tích dành cho những người bạn cùng sở thích, không đúng sao?13.Leonard phát hiện một phong thư từ độc giả.Hai tháng đi công tác xa khiến một đống tập chí bừa bộn trồng chất trong hộp thư, những tạp chí mà khi Pazier còn ký sinh trên người anh đặt cọc, tờ rơi khuyến mãi giá hời của cửa hàng mới trên phố thương mại bên cạnh, danh thiếp được thám tử tư nhét vào khi đi qua.... Một đống trồng lên nhau, Leonard tý thì ném cả nó cùng với đống tạp chí vào trong hệ thống thoát nước tiêu hủy của trùng thời gian.Bức thư này không có dấu bưu kiện. Trước kia nếu gặp tình huống này, lão đầu luôn trực tiếp trộm những tư liệu cần thiết .... Thần trộm thư của độc giả làm gì?Leonard bóc mở phong thư.14.Thi nhân thân ái.Đây là bức thư thứ năm tôi viết cho anh, nhưng chắc số phận của nó cũng sẽ giống với bốn bức thư trước, cuối cùng cũng chỉ có thể nằm im trong hộp.Tôi, hay phải nói là chúng tôi, đều rất thích thơ của anh.Thần cũng rất thích.Trong thời gian tỉnh lại ngắn ngủi của Thần, Thần sẽ tìm báo kỳ mới nhất. Thỉnh thoảng khi có kẽ hở lúc chúng tôi thảo luận, có thể nhìn được Thần đang ở đằng sau lén lút lắng nghe.Nhưng Thần không cho phép chúng tôi viết thư.Ngày mà tôi lên Nguyên Bảo, nhìn Thần có vẻ ngạc nhiên. Chỉ là một chút thôi, dao động còn nhỏ hơn dao động của mặt hồ khi có một viên đá rơi xuống đó.Cậu quên mất tôi vẫn đang ở mộ ư. Tôi sáng tỏ nói.Đúng vậy. Thần nhếch nhếch khóe môi, cơ hồ lộ ra một độ cong có thể gọi là nụ cười. Tôi không còn nhớ rõ nữa, thật tệ, mong là đường chân tóc của tôi sẽ không như trí nhớ đuổi kịp đội trưởng.Tôi nhìn Thần, nhớ đến đèn lông từ da quái thú ở trong vùng đất bị thần bỏ rơi. Một trái tim đang tranh đấu với cái chết được bao bọc bởi một lớp da không phải người không phải vật, kiệt quệ le lói từ từ vô thanh trong bóng tối.Đại khái sự tồn tại của tôi đã khai sáng cho thấy điều gì đó, hiện tại Nguyên bảo có một sự nhộn nhịp hư ảo____ tôi không phải nói đến yến hội nhét đầy những lịch sử thấu ảnh.Ban đầu khi Thần vứt xuống tên 5 kim bản, tôi không hề nhận ra, thậm chí cảm thấy hài lòng khi có người trực ban 007. Cho đến khi tôi nhìn thấy Người qua đường bình thường, Chuông tang, Trà đá ngọt.....Khi Thần tách Trà đá ngọt ra từ mình, tôi bắt đầu cảm thấy khủng hoảng.Khi Thần lại lần nữa xuất hiện một cách ngắn ngủi, tôi hỏi Arrodes: làm sao để nhét lại những mảnh vỡ nhân tính được bảo tồn bị tách rời kia?Arrodes lấp láy rất lâu, cuối cùng ngưng tụ thành một hàng chữ trên mắt kính như này: Khâu lại bằng Neo.Nó hỏi tôi:Ngươi định lựa chọn ngôi sao nào?Tôi ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy ngôi sao đỏ rực an vị cao cao trên làn sương mù đó.Xúc tu cuốn lấy cái kính, Thần nhìn tôi.Thần nói: Ngươi rất rảnh sao? Rossell đã từ bỏ trị liệu rồi ư?Đúng vậy, tôi là linh trùng rơi ra khi Thần ngủ say, phục vụ một cách yên tĩnh như máy đo nhịp tim ICU trong mộ của Rossell. Mà gần đây Rossell kiến nghị bảo tôi tự quản chính mình, ngăn cản kết cục bi thảm khi hắn đang cố gắng tránh khỏi việc nổ xác thì tôi đã đi trước một bước.Cho nên tôi đáp: Không, tên đó đang rất ổn.Thần không nói gì nữa, chỉ nhìn tôi bằng đôi mắt không có ánh sáng đó, nhìn đến mức xúc tu của tôi sắp bốc hỏa rồi, tôi tí thì nghĩ mình sẽ bị cách chức nhét trở lại trong biển trùng.Nhưng mà đến cuối cùng Thần cũng không thu hồi tôi, nói: Ngươi rất hoàn thiện.Ngây người chốc lát, lại tự nói: Như này rất tốt.Tuy rằng tôi không còn rất hiểu Thần đi nữa, nhưng mà, chúng tôi vẫn có tiếng nói chung khi đọc thơ.Cho nên tôi quyết định viết thư cho anh, tuy rằng cuối cùng vẫn sẽ bị tên 5 kim bảng đó cầm đi nhét vào dưới đáy thùng, nhưng không sao, luôn có con đường có thể thử nghiệm từ trong ngôi mộ xa xa này không phải sao?Tôi điểm sáng ngôi sao của anh, Leonard. Anh đã nhìn thấy dáng vẻ Thần quan tâm tính toán đến từng đồng tiền, nhìn thấy vẻ ngụy trang lạnh nhạt đến đáng cười của Thần, nhìn thấy sự ngốc nghếch thuở ban đầu và nhìn thấy sự cố chấp cuối cùng của Thần, cho dù đoán cũng biết Thần không thể nhìn thấy, nhưng anh vẫn bướng bỉnh như cũ, từng bài rồi từng bài thơ được viết ra vì Thần_____ nếu như là một anh như thế, một thi nhân như vậy, chắc có thể sẽ làm được điều đó đấy?Tôi không biết vì sao khi tôi muốn tìm người giúp đỡ, người đầu tiên tôi nghĩ đến lại là anh, nhưng mà, nhanh lên, thi nhân à, nhân lúc hoa hồng chưa điêu tàn, giấc mơ chưa tan biến, nhân khi sự dịu dàng của Thần vẫn chưa tan biến, cầm theo tập thơ của anh, hãy làm ngôi sao chỉ dẫn cho Thần.Rossell từng nói, ngôi sao là con đường chỉ dẫn đi về phía ánh sáng____ À, tôi biết Rossell chưa từng nói, tôi sẽ gọi anh ta dậy nói lại điều đó.15."Tuy rằng hôm nay đến đây tham gia không nhiều, nhưng đừng buồn, đây dù sao cũng là lần đầu tiên tổ chức hội bạn thơ.Phòng khách của biệt thự phố Berklund số nhà 214.5, các Linh trùng ngươi một câu ta một câu, đang tổng kết kinh nghiệm."Tiệc trà chiều được nhất trí khen ngợi.""Cộc cộc.""Mọi người có vẻ vẫn chưa thỏa mãn, hay là sắp xếp một màn biểu diễn nhỏ? Có Linh trùng danh sách 8 không?""Cộc cộc.""Thời gian đăng báo có chút vội càng, lần sau sẽ để dư...""Cộc cộc cộc cộc cộc cộc cộc____""Người qua đường bình thường ở Utopia" đặt bản ghi chép quan điểm của mọi người xuống dưới, vén váy chạy bước nhỏ ra mở cửa, nở một nụ cười nhẹ nhàng: "Quên mang theo thứ.... gì.... sao....."Trước sự im lặng của mọi người, Tracy lặng lẽ tan rã thành một đống trùng và bốc hơi trở về Nguyên bảo.Tiếp đó cửa bị người khác cưỡng ép mở ra."Kle..in"Leonard vội vã nhìn đống người trong phòng_____ Merlin, Sherlock, Dawn..... Anh đều nhận ra, những người không nhật ra duy trì biểu cảm trống rỗng, nhất tề nhìn về phía anh. Anh vốn định hỏi xem Klein đang ở đâu, nhưng trực giác linh tính của danh sách 2 và kinh nghiệm tích lũy trước đó nhắc nhở anh: Cả phòng này chất đầy Klein.Đối diện với sự im lặng, tầm nhìn trầm mặc của các Klein, Leonard có chút ngượng ngịu lôi kéo cổ áo:"Xin lỗi, có phải tôi đã làm phiền mọi người mở hội gì đó...." Leonard nhìn lướt quanh một lượt, cuối cùng tầm nhìn dừng ở chỗ giấy biểu ngữ, ngữ khí có chút cổ quái, "..... Hội bạn thơ của Ngôi sao?"Các linh trùng trước khủng hoảng sau trực tiếp tan rã.16."Đợi đợi! Ây! Klein!" Leonard bước lên phía trước, thử bắt lấy một Klein, nhưng đáng tiếc đây là danh sách thầy bói, kỹ năng điều khiển người rối của thấu ảnh, trên kỹ xảo chạy trốn phải nói là không ai vượt qua, chỉ một chốc mà đã biến mất hơn một nửa.Leonard căng thẳng đến trái tim cứ đập bình bịch, trán anh toát mồ hôi, nhưng ánh mắt lại kiên định chưa từng có.Anh tuyệt đối không để cho Klein lại tiếp tục chạy trốn! Vào lúc này, chính thời điểm này, anh nhất định phải bắt được Klein!Anh đưa tay về phía trước, dùng sức bắt lấy, đột nhiên, găng tay đỏ hình như chạm được cái gì đó____ một cái xúc tu dính dính, khi Leonard nhìn qua phía đó, nhanh chóng ẩn đi những đường nét hoa văn khiến người ta phải run rẩy, như một con mực bình thường mềm mại bị nắm trong tay."Chu Minh Thụy!" Trà đá ngọt bị ngáng chân phẫn nộ nhìn về phía người đã ngắng hắn_ Cocacola, kẻ sau giơ một ngón tay cái cho bạn thi nhân, chân như bôi dầu nhanh tróng chuồn về trong mộ."Cái đó, Klein." Leonard hắng hắng giọng, cố gắng tìm ra chủ đề nào đó. Nhưng đáng tiếc, vô số sự việc vớ vẩn nhắng nhít kẹt lại trong não của anh, loạn thành một đoàn không tìm thấy chỗ gỡ rối. Trên đường đến đây anh đã hiểu được mọi việc, nhưng vào lúc này lại không biết nên nói từ đâu.Xúc tu bị anh nắm chặt trong tay động động."Anh làm đau tôi rồi." Trà đá ngọt uất ức nói, như một chú mèo bị đạp phải đuôi. Anh nhìn chăm chú khuôn mặt thanh tú dịu dàng của Klein, gần như không ai có thể cự tuyệt được thỉnh cầu của người này.Ngoại trừ Leonard.Leonard ngay sau đó thả lỏng tay, ngay khi cảm nhận được xu thế muốn trườn ra bên ngoài của xúc tu, không chút do dự nắm thật chặt."Chúng ta nói chuyện đi." Leonard nói, "Từ...ừm, từ cái hội bạn thơ này bắt đầu."Ma dược Tên hề của Klein này rõ ràng tiêu hóa không hết, cậu rất khó che giấu thần sắc ngượng ngịu trên gương mặt mình."Cậu không cần tranh luận cùng đám người đó." Leonard bổ sung, "Tôi không hề để ý đến điều người ta nói."Đôi mắt xanh của anh lấp lánh ánh sáng, tựa như đang nhớ đến một vài việc chỉ cần nhớ lại thôi cũng khiến người ta vui vẻ."Những bài thơ đó là viết cho cậu____ chỉ cần cậu thích, là đủ rồi."Gian lận thế. Klein nghĩ.Không ai có thể chịu được ánh nhìn như vậy.Cựu Nhật cũng không thể!17.Filth ngồi trong hội trường giao lưu văn học ấm áp thoải mái, nhưng đầu đầy mồ hôi. Tuy rằng biết vị bên cạnh là một trong những con rối mà ngài Kẻ Khờ để lại, nhưng mà với ngoại hình của Thế Giới thì thật sự ấp lực tăng gấp bội đó.Cô nhìn một chút nhà mạo hiểm điên cuồng đang nghiêm túc lắng nghe bên cạnh, rồi nhìn người thuyết trình đang kịch liệt phản đối chuyện hải tặc đảo Bayam coi màu xanh là màu mà Hải thần bảo hộ, lén lút lật dở bài thơ dẫn đến cuộc tranh luận kịch liệt đó:Bầu trời màu xanh, mặt biển màu xanh, hải tặc Bayam cũng màu xanh,Màn đêm rải trên chiếc giường nhỏ của bạn.Trái tim là màu đỏ, tình yêu là màu đỏ, hoa hồng trong đêm tối là màu đỏ.Ngôi sao rơi vào trong giấc mơ của bạn.Filth vô cảm gấp tờ bảo lại.Đám đàn ông đáng chết này, hải tặc Bayam xanh hay không xanh có liên quan gì?Các người vì một bài thơ tình mà cãi nhau đến tận ba tháng trời, đây gọi là sự lãng mạn của văn học sao????Gehrman ở một bên đột ngột nhấc tay, từ trong không trung lấy ra một quyển sách đặt trên bàn.Filth lo lắng nuốt một ngụm nước bọt, ngẩng đẩu nhìn phần đề tên của quyển sách, bỗng cảm thấy trước mắt mình đen thui.Gehrman đang nhanh chóng lật từng trang, tìm thấy chỗ sửa đổi mới nhất trong "Thánh điển Kẻ Khờ"."'Ngôi Sao' là thi nhân thuộc về riêng Chủ, là thiên sứ là Chủ yêu thương nhất. Thần ở bên Chủ trong một thời gian dài, vĩnh viễn dẫn lối đến con đường tràn ngập ánh sáng. "____ Phiên ngoại___17.1"Tôi nói này, Tiểu Chu à."Đọc xong bức thư, không biết là nhớ đến cái gì, Rossell xoa cằm rồi bị đâm đau tay bởi đám râu lún nhún trên đó.Cho dù như vậy cũng không thể ngăn cản hắn đi tìm đường chết:"Sao mà hành động tách rời mảnh ghép nhân tính của cậu cho tôi một cái cảm giác...."Rossell đột nhiên vỗ phát lên đùi: "Ai za, này không phải rất giống phân ra thành trường sinh linh giá sao, cậu phải cẩn thận hói đầu đó."Klein lộ ra một nụ cười hiền hòa đồng thời Trộm mất tóc của Rossell.17.2Hiện trường mới nhất của hội Tarot.Tiểu thư Nhà ảo thuật run sợ giơ tay."Ngài Ngôi sao, tôi có thể tiếp tục sửa thơ cho anh."Sơ xuất rồi! Thế giới ngủ say nhưng ngài Kẻ Khờ vẫn còn a! Ai có thể ngờ rằng Ngôi Sao lại có bản lĩnh đến khiến ngài Kẻ Khờ sửa đổi thánh điển của mình vì anh cơ chứ.Ba tháng này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mình chỉ nhìn thấy đoạn tranh đấu đó trên báo chí, có lẽ ở một nơi không biết nào đó đã xảy ra cung đấu giữa các thiên sứ không biết chừng. Đúng, nhất định là như thế. Ngài Ngôi Sao viết thơ bị mắng, khóc rưng rưng đi tìm ngài Kẻ Khờ chủ trì công đạo, nói tôi làm việc chăm chỉ viết thơ cho ngài, bọn họ từng người từng người đều không biết thưởng thức, Kẻ Khờ nhìn vậy không nhẫn tâm, nói đừng khóc, nhìn thấy vị trí thiên sứ được yêu thương nhất đó không, nó là của ngươi...... trời, sao lại giống tiểu thuyết hôn quân vậy trời?Hóa thân của vận mệnh, thiên sứ Thủy Ngân à! Ngài đang làm cái gì! Sao lại không biết tranh giành như thế chứ!Trong tâm trí của Filth đã viết xong "Chân thần bá đạo yêu thương tôi", "Nhà thơ chạy trốn của ngài Kẻ Khờ".... Đợi đợi, Ngôi sao không phải là thích, ừm, đặc biệt quan tâm Thế giới sao? Thế giới còn chưa tỉnh anh đã trèo tường như vậy hình như không ổn đâu?Cho nên thực tế thì đây là một quyển "Tranh ảnh sương mù sao"?Leonard làm sao có thể nghe ra được ẩn ý trong câu nói này, sao biết được tiểu thư Nhà Ảo Thuật có thể nghĩ nhiều như vậy trong đầu, anh chỉ lắc đầu cười nói: "Không cần đâu."Ánh mắt của anh không tự giác được nhìn lên vị trí trống không cao nhất đó, giọng nói không tự chủ mang theo ba phần khoe khoang: "Cậu ấy nói cậu ấy thích thơ tôi viết."Xong rồi. Filth nghĩ.Hôn quân đang ở bên cạnh mình.17.3 "Will cảm thấy rất mệt mỏi"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com