TruyenHHH.com

Loteng Sour Baby

Sau đó, nàng cũng đến đón cô như đã hứa, số tiền cô thắng được bây giờ đã đạt tới 500000 dollar. Cô mài mặt vào những ván bài mong rằng bản thân sẽ làm mật đi vài số 0 của nàng. Nàng đi đến xem cô chơi tài xỉu.

Cô: con mẹ nó! Lại thắng rồi.

Nàng nhếch môi đi đến ôm eo cô.

Nàng: xem ra bảo bối của tôi không chỉ giỏi làm tình mà còn biết cách giúp tôi kiếm tiền nữa, thật giỏi quá!

Cô: chị buông em ra, người ta nhìn kìa- cô nới tay nàng ra.

Nàng: nào để tôi ôm em một chút, cả ngày không gặp em tôi nhớ em chết mất! Họ nhìn em bởi vì em là bảo bối của Engfa này đó! Nào! Mau tiếp tục phố diễn kỹ năng kiếm tiền cho tôi xem đi.

Cô vừa định cược thêm một ván thì ông chủ sòng bài đi ra. Hắn ta nói khéo để nàng đưa cô về bởi vì hôm nay sòng bài của hắn đã tổn thất quá nhiều. Nàng cũng không muốn chấp nhất, đưa cô trở về nhà.

*biệt thự*

Cô không để tâm đến nàng đi thẳng lên phòng. Engfa biết Charlotte vẫn còn rất giận cô nên không muốn làm cô khó xử. Nàng vào bếp chuẩn bị bữa tối.

*phòng ngủ*

Cô nằm ở trong phòng lăn lộn, tức giận bởi vì bản thân đã giúp nàng tăng thêm vài số trong tài khoản. Cô bật điện thoại lên lướt, bỗng cô nhìn thấy một trang web.

Cô: cá độ sao? Pha này thì chắc chắn là thua mạc nghiệp.

Engfa từ dưới bếp lên phòng gọi cô.

Nàng: bảo bối em giúp tôi làm vài việc được không?

Cô: được, em giúp chị.

Nàng: vậy em xuống nhanh nhé!

Cô: vâng.

Nàng rời đi, đóng cửa phòng lại. Cô lăn lộn trên giường thích thú, sắp tới còn có giải bóng đá quốc nội, ca này thì chắc chắn là cô sẽ khiến nàng "lên voi xuống chó" không thương tiếc. Charlotte hí hửng đi xuống bếp vì có trò chơi mới.

Engfa ở bên cạnh nhìn cô vui vẻ như vậy biết thừa cô lại có trò gì mới phá phách mình, nàng chẳng buồn quan tâm, số tài sản của nàng củng vài con số 0 nên nếu cô muốn tiêu hết chắc cũng mất ít nhất 100 năm nhỉ?

Nàng: em lại nghĩ ra cái gì nữa rồi? Xem bộ có vẻ vui lắm.

Cô: chị cứ bình tĩnh, từ từ em sẽ cho chị biết.

Vài phút sau đó hai người cùng nhau ăn tối, cá hồi nướng cuộn kem, mì Ý carbonara.

Sau khi ăn xong, cô vì vẫn còn giận nàng nên đã trốn vào phòng đóng cửa không cho nàng vào. Nàng chỉ đành bất lực với độ trẻ con của cô, đi sang thư phòng làm việc.

Cô vừa hoàn thành thủ tục đăng ký thành viên, ngày mai có trận đấu giữa đội bóng Buriram và Nonthoburi, cô cẩn thận xem lượt vote giữa hai đội bóng, nhìn đội nào ít vote hơn cô chọn đội đó, trước hết là cược 200000 dollar, nếu thua cô sẽ tăng số tiền lên. Charlotte mong chờ trận bóng ngày mai, chỉ mong sao đội bóng của cô thua thảm hại. Charlotte nhìn vào đồng hồ trên điện thoại, giờ này còn sớm chán.

Cô: hay mình đi chơi khuya không nhỉ? Đi!- cô xuống giường thay quần áo.

Tên vệ sĩ chiều này nàng đã có được phương thức liên lạc với hắn ta, sau này chỉ cần dắt theo như bình phong là được. Cô gọi cho hắn, hắn hiểu mình nên làm gì liền "vâng, dạ" một tiếng rồi giúp nàng sắp xếp.

Cô lén lén lút lút đi xuống nhà, thành công đi ra ngoài. Cô bảo hắn chở mình đến quán bar, hắn ngoan ngoãn nghe lời.

*quán bar*

Cô vào bên trong, vung tiền chọn ngay một chỗ ngồi ở quầy bar. Gọi ra một chai vang trắng, vừa uống vừa cảm nhận không khí xập xình. Nhạc bây giờ đã nổi lên, cô không buồn nhảy chỉ đơn giản ngồi uống rượu.

Nàng ở nhà vừa làm việc xong sang phòng tìm cô liền không tìm thấy, bật điện thoại lên xem liền biết cô trốn mình đi bay nhảy. Engfa lập tức thay đổi trang phục, lao như bay đến quán bar.

Nàng: nhóc con! Em dám trốn tôi đi bar gái gú sao?!!

+++

Cô ở trong bar hiện tại hơi ngà say, một cô gái mời cô lên nhảy cùng, thế là cô cũng đáp ứng theo nàng ta lên sàn nhảy. Hai cô gái xa lạ nhảy nhót quấn lấy nhau, cô lại chẳng quan tâm chỉ muốn nhảy nhót cho bớt rượu.

Engfa cũng vừa đến nơi, nhân viên vốn biết nàng là ai liền nhanh chóng giúp nàng tìm người. Giữa quán ba chớp tắt ánh đèn, nàng rốt cuộc cũng tìm thấy cô cùng nàng ta. Engfa từ trong lòng nổi lên một cơn ghen tức nắm áo cô kéo ra khỏi bar. Nàng quăng cô vào xe, chất vấn cô.

Nàng: em dám trốn tôi đi bar sao?

Cô: sao lại không dám chứ?

Nàng: em còn nhảy nhót cùng với con nhỏ đó!

Cô: thì sao? Cô ta đẹp mà?

Nàng: Charlotte Austin em say quá nên không nhận thức được mình đang nói cái gì sao?

Cô: em vẫn còn tỉnh lắm! Dù sao em cũng mệt rồi, chúng ta về thôi- cô hất hất tay không quan tâm ngồi ngay ngắn vào xe.

Engfa cũng không thể làm gì khác với cô đành ngậm cục tức chở cô về nhà.

*biệt thự*

Vừa xuống xe, nàng đã xách tai cô kéo vào nhà.

Cô: uida, đau đau chị buông em ra!!!

Engfa không có quan tâm đến lời nói của cô, một nước kéo cô lên phòng, tay vẫn níu chặt lỗ tai đáng thương. Mở được cửa phòng ngủ cô lập tức tống cô ngã xuống bồn tắm, bật vòi sen xả nước xuống bồn.

Cô: chị làm cái gì vậy hả?!!- cô hét toáng lên.

Nàng: giúp em tỉnh rượu.

Nước bắn ra quá mạnh kèm theo sự áp chế của Engfa khiến cô không cách nào tắt được vòi sen, cô co mìn chịu trận dưới vòi nước lạnh, cô run lên cầm cập bắt đầu hắt hơi. Engfa bây giờ mới nhận ra bản thân có chút quá đáng với cô, lập tức tắt vòi sen đi. Charlotte run run đứng dậy nhìn nàng tức giận. Cô không nhượng bộ vung tay tát vào mặt nàng, sau đó lên thân đi ra ngoài. Cô run run thay cho mình một bộ đồ khô ráo rồi đi ra khỏi phòng.

Engfa vẫn ở trong phòng tắm không dám đối mặt với cô, nàng biết nàng lại làm cô giận nàng rồi, nàng sờ tay lên phần gò má sưng đỏ, khoé môi còn vương lại máu tươi chỉ biết cười khổ.

Nàng: làm sao tôi có thể giữ em ở lại đây?

Đêm đó cô không nói không rằng rời khỏi biệt thự, cô nhờ tên vệ sĩ chở bản thân đến một khách sạn 5 sao thuê phòng tổng thống rồi leo lên giường chìm vào giấc ngủ. Engfa ở nhà cũng nhận được vị trí hiện tại của cô, bản thân cũng không muốn tìm cô lúc này nên để cô ở lại khách sạn, bản thân thì ở nhà làm việc thâu đêm, bởi vốn vắng cô nàng chẳng cách nào ngủ được.

^buổi sáng^

Engfa sao một đêm mệt mỏi cũng bắt đầu công việc buổi sáng, nàng kiểm tra vị trí của cô rồi lái xe đến công ty.

Cô sau khi đánh một giấc thật ngon thì gọi một phần ăn sáng thịnh soạn, ăn cho đến khi no căng lại gọi người mang máy chơi game lên, còn thuê cả phục vụ chơi game với mình.

Cô: chán quá đi àaaaa. Bây giờ có thể đi đâu được nhỉ? Ah! Đến đó xem sao!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com