Lop Truong Dai Nhan Tran Han Thien Nhi
—-tại trường học—-
Từ ngày lên làm lớp trưởng và còn tham gia cuộc thi karate nữa Thiên Nhi bận tối mặt và dường như cũng dần quên mất sự xuất hiện của một cậu bạn ngồi ngay cạnh mình đó là Khiết Thần.
Thiên Nhi : - Như Như hôm nay đến bàn cậu trực nhật đó
Như Như : - ơ , xin lỗi bàn cậu trực giúp bàn tớ nhá vì bàn tớ đang bận tập văn nghệ cho ngày 20 - 10
Thiên Nhi : - cả bàn cậu luôn á ? ? ?
Như Như : - ừ
Thiên Nhi : - ồ ồ mấy ông tướng bà tướng mấy ông bà dạo này hay quên tôi lắm nha
Như Như : - nào có nào có tại bà toàn công việc công việc đấy chứ
Thiên Nhi : - thôi đi đi , tập đi bàn tụi tui giọn cho
Như Như : - ờ mơn bà nha / rời đi/
Thiên Nhi : - vậy bàn chúng ta sẽ trực thay cho bàn Như Như nha
bàn viên : ờ ớ ờ ơ ứ á , híc , haizzz / than trời than đất/
Thiên Nhi : - có làm không ? /sát khí tỏa ra/
Bàn viên : - chúng em xin làm ngay
Thiên Nhi : - Mà còn thiếu Khiết Thần đúng ko , mấy ngày nay bận quá cũng ko để ý đến cậu ta cho lắm , có ai thấy cậu ấy đâu ko ?
1 học sinh : - cậu ấy đang nằm ngoài gốc cây ấy
/Thiên Nhi chạy ra gốc cây /
Thiên Nhi - này Khiết Thần cậu mau đi làm việc cùng chúng tớ đi chứ
Khiết Thần : - sao tôi phải làm ? Các cậu tự làm hết đi
Thiên Nhi : - đây là lệnh từ lớp trưởng mau đi làm việc cùng chúng tôi
Khiết Thần : - lớp trưởng là thá gì chứ sao tôi phải nghe lời lớp trưởng
Thiên Nhi : - cậu . . . cậu
/Khiết Thần ko nghe hết câu mà rời đi/
Thiên Nhi : - này này , cậu thật quá quắt tôi sẽ báo với cô giáo
/ Uyển Chân vội chạy ra xem có chuyện gì/
Uyển Chân : -sao thế Thiên
Thiên Nhi :- cậu ta ABCXYZ bla bla... (kể hết mọi chuyện) đấy cậu thấy cậu ta quá đáng ko cứ kiêu ngạo cứ như kiểu nhà cậu ta xây trường ko bằng ấy
Uyển Chân : - đúng mà Thiên bố cậu ta là người đầu tư xây trường đấy nên cậu ta mới kiêu ngạo như vậy
Thiên Nhi : - hả sao tui ko biết vậy ????
Uyển Chân : - đây là tin tuyệt mật mà , hi hi mà vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng càng làm cậu ấy trở nên thu hút hơn
Thiên Nhi : - hút cái đầu cậu ấy
Uyển Chân : - thôi thôi về lớp trực nhật tớ sẽ giúp 1 tay
cả hai vui vẻ về lớp mà ko biết từ xa Khiết Thần đã đứng núp sau bóng cây nhìn hai người nói chuyện và nở nụ cười tươi như hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com