Lop Truong Dai Nhan Tran Han Thien Nhi
---ở trường , giờ toán---
cô giáo đứng trên bục giảng giảng bài , Khiết Thần hôm nay không ngủ như mọi hôm mà lạnh lùng ngồi vẽ gì đó,thỉnh thoảng nó lại liếc lên Thiên Nhi .
Thiên Nhi : - này cậu vẽ gì thế ? /nói thầm/
Khiết Thần vội thu vở vẽ lại :- không không có gì đâu
cô giáo quay xuống : - ai vừa nói chuyện ?
cô gằn giọng nói nhưng ko một ai trong lớp đáp lại hết . Thiên Nhi thở phào nhẹ nhõm nhưng cái tính tò mò thúc giục nó làm nó ko chịu được bèn đưa tờ giấy ra viết lên rồi đưa cho Khiết Thần mặc dù nó biết cô giáo là một người vô cùng tinh tường , Khiết Thần cầm nó lên định đọc thì cô giáo quay xuống Thiên Nhi sao em lại gửi thư trong giờ học , Khiết Thần em đọc to lá thư lên cho cả lớp, Khiết Thần đưa lá thư giả vờ bỏ vào miệng rồi nhai
Cô giáo : - sao em lại ăn nó
Khiết Thần : - thưa cô em thấy đói nên muốn ăn thôi ạ
Cô giáo : vậy hả vậy em nhớ ăn nhiều một chút , rồi cả lớp học bài tiếp nào.
Đan Đan thấy thế chũng viết một bức thư định ném cho Khiết Thần nhưng cô giáo đã phát hiện ra Đan Đan cũng làm như Khiết Thần nhưng mọi chuyện không đơn giản cô tức giận lấy nguyên một chồng sách lên rồi nói
- nếu em đói thì ăn hết chỗ sách này cho tôi
Đan Đan : - sao cô bất công thế tại sao Khiết Thần lại đc cho qua còn em thì lại ko?
cô giáo : -em...em giám cãi cô em ra ngoài hành lang đứng cho cô
#lề: lời nói của tác giả : ahihi chú thích là vì cô giáo mệ trai nha
Đan Đan bước ra khỏi lớp một cách khó chịu . Những ngày tiếp sau đều tiếp diễn một cách bình thường cho đến 1 ngày Uyển Chân nói với Thiên Nhi và Như Như
-này hai cậu có thấy con bé Đan Đan dạo này cứ lạ lạ sao ko ?
Như Như : - ừ đúng đấy
Thiên Nhi : - cậu ấy cứ hơi trầm trầm lại buồn buồn còn hay tức giận vô cớ nữa cậu ấy có bị sao không nhỉ ?
Như Như + Uyển Chân : - HAY LÀ CHÚNG TA THEO DÕI CẬU ẤY ĐI
Thiên Nhi : -Hả ... vậy ko được đâu
Như Như và Uyển Chân kéo nó đi theo sau Đan Đan thì chúng nó thấy Đan Đan vào 1 căn nhà nhỏ bé , tồi tàn ở nhà nhìn nó khác hẳn ở trường , nhìn nó xà vào lòng mẹ rồi đi làm việc nhà ba đứa ko tin vào mắt mình được , từ ngoài chúng nó nghe được nhiều chuyện mẹ Đan Đan kể thì ra nhà Đan Đan rất nghèo bố nó cờ bạc rượu chè làm ra một đống nợ rồi bỏ chốn ngoài giờ học nó còn phải đi kiếm tiền trả nợ , bỗng "Rầm" Thiên nhi vô tình làm đổ chậu cây trước nhà Đan Đan nghe thấy chạy ào ra nó nhìn Như Như , Uyển Chân và Thiên Nhi một cách tức giận rồi nói
-các câu ... các cậu...sao các cậu giám theo dõi tôi ... các cậu biến hết đi tôi ko cần sự thương hại của các cậu.
Thiên Nhi : - Đan Đan nghe chúng tớ giải thích đã
Đan Đan : - đi ngay
Thiên Nhi , Như Như và Uyển Chân liền chạy về , Thiên Nhi cảm thấy rất lạ lần đầu tiên nó cảm thấy Đan Đan trở nên tốt bụng và hiếu thảo đến thế Khác với Đan Đan ở lớp rất nhiều
lời nói tác giả : mong mọi người ủng hộ truyện của mình nha <3 cảm ơn mọi người đã đón xem chuyện của mk
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com