Lop 6a1 Tuoi Cap 2 Hoan Thanh
Chiều ra về, Ngọc và Hân rủ nhau đi chơi, còn Anh thì phải đi học thêm nên không đi được. Ngọc và Hân đi chơi ở trong siêu thị.Ngọc: Trời giờ siêu thị nâng cấp lên rồi kìa má đồ lót 1 day lun.
Hân: Con này. Mày xàm quá.Đi chơi được lâu về, Ngọc chạy chiếc xe đạp điện màu đen.Ngọc: Bà có dặn ai rước mà không?
Hân: Không. Tui nói mẹ tui chở tới còn về nhà thì để bạn con chở con về.
Ngọc: TRỜI ƠI! Cảm ơn bà nha lên tui chở.
Hân: Làm giật mình.2 người chạy ngang qua trường chuyên Hoàng Lê Kha, ghé quán trà sữa gần đó mua trà sữa uống trong lúc chờ đợi, mưa đổ ầm ầm xuống.Ngọc: Chết rồi mưa rồi.
Hân: Mình ngồi ở đây trú đi 1 chút tạnh rồi về.
Ngọc: Bà biết bây giờ là mấy giờ rồi không mà đợi.
Hân: 7h45.
Ngọc: Thì đó! Dì trà sữa dì. Uống xong là leo lên xe xách xe chạy dưới mưa.
Hân: Có áo mưa không?
Ngọc: Thấy mồ chưa không có. Lấy áo khoác mặc vào che đỡ đi.2 người uống trà sữa xong leo lên xe.Ngọc: Mưa vẫn chưa tạnh nữa hả trời.
Hân: Đại đi 8h rồi nè.
Ngọc: Đồng hồ tao chạy trước 1p.
Hân: Thì còn 1p nữa là 8h rồi.
Ngọc: Trời ơi đi đi đừng có mà đứng ở đây cãi lộn nữa.2 người chạy được nửa đường xe dừng lại.(Yennie: Xe đạp điện chứ không phải xe máy nhá mấy chế!).Ngọc: Trời ơi! Hết điện rồi sao mày hết ngay lúc này chớ trời ơi.
Hân: Hả hết điện.
Ngọc: Kìa. Vào đó trú đi.2 người vào trong đó trú. Bên ngoài.Nhật: Ê! Hình như có 2 người quen quen.
Nam: Ai?
Nhật: Hình như là Ngọc và Hân đó.
Nam: Đừng quan tâm, đi về.
Nhật: Mày thấy người ta đang bị nạn không biết cứu hả.
Nam: Chết chưa?
Nhật: Lộn. Mày thấy người ta đang gặp khó khăn mà không biết giúp đỡ lạnh lùng vừa vừa thôi chứ.
Nam: Haizz.... mệt thiệt chứ.Nam chở Nhật vào chỗ Ngọc, Hân đang trú.Ngọc: Lạnh quá.
Nhật: 2 người đang làm gì ở đây thế?
Hân: Trú mưa.
Ngọc: (Hân! Cho tôi qua kia ngồi đi bà ngồi kế Nhật đi!)- Nói nhỏ.
Hân: (Thôi ngồi đây đi).
Ngọc: (Thôi cho hai người nói chuyện cho dễ!).
Hân: (Đành vậy).Ngọc qua bên phải của Hân, và Nam đang ngồi bên đó.Nam: Này!
Ngọc: Hả!!! Sao Nam..... lại ở đây?
Nam: Tui đi chung với Nhật mà.
Ngọc: À.... ừm..... Hạ của Nam đâu?
Nam: Xì......
Nhật: Bà lạnh hả?
Hân: Sao...... đâu có.
Nhật cởi áo khoác ra choàng cho Hân.(Yennie: Á!!!!! Tềnh củm quá!!!).Hân: Tôi...... bộ ông không thấy lạnh hả?
Minh: Có 1 một chút.
Hân: Ông nói vậy mà coi được à.Hân nắm tay Nhật.Hân: Tay ông lạnh ngắt luôn rồi nè.
Minh: Tôi....Hân chà chà tay của Nhật rồi thổi thổi.Hân: Nếu ông còn lạnh thì lấy lại áo khoác mà mặc vào đi.
Nhật:.......
Ngọc: hihi...... lãng mạn nhở.
Nam: Này!
Ngọc: Hả.
Nam: B........ bạn....... l...... lạnh......
Ngọc: Hửm???(Yennie: Chắc bị cà lăm nhỉ!).Nam: Bạn lạnh không?
Ngọc: Hả....."Lần đầu tiên thấy ổng nói câu mà quan tâm đến như vậy luôn ó!"- Ngọc nghĩ.----------------- Hết chương 16 -------------Đọc vui vẻ. Đang trong khúc cao trào mà ngắt thì.....XIN ĐỘC GIẢ CHỜ TỚI CHƯƠNG SAU NHÁ!
Hân: Con này. Mày xàm quá.Đi chơi được lâu về, Ngọc chạy chiếc xe đạp điện màu đen.Ngọc: Bà có dặn ai rước mà không?
Hân: Không. Tui nói mẹ tui chở tới còn về nhà thì để bạn con chở con về.
Ngọc: TRỜI ƠI! Cảm ơn bà nha lên tui chở.
Hân: Làm giật mình.2 người chạy ngang qua trường chuyên Hoàng Lê Kha, ghé quán trà sữa gần đó mua trà sữa uống trong lúc chờ đợi, mưa đổ ầm ầm xuống.Ngọc: Chết rồi mưa rồi.
Hân: Mình ngồi ở đây trú đi 1 chút tạnh rồi về.
Ngọc: Bà biết bây giờ là mấy giờ rồi không mà đợi.
Hân: 7h45.
Ngọc: Thì đó! Dì trà sữa dì. Uống xong là leo lên xe xách xe chạy dưới mưa.
Hân: Có áo mưa không?
Ngọc: Thấy mồ chưa không có. Lấy áo khoác mặc vào che đỡ đi.2 người uống trà sữa xong leo lên xe.Ngọc: Mưa vẫn chưa tạnh nữa hả trời.
Hân: Đại đi 8h rồi nè.
Ngọc: Đồng hồ tao chạy trước 1p.
Hân: Thì còn 1p nữa là 8h rồi.
Ngọc: Trời ơi đi đi đừng có mà đứng ở đây cãi lộn nữa.2 người chạy được nửa đường xe dừng lại.(Yennie: Xe đạp điện chứ không phải xe máy nhá mấy chế!).Ngọc: Trời ơi! Hết điện rồi sao mày hết ngay lúc này chớ trời ơi.
Hân: Hả hết điện.
Ngọc: Kìa. Vào đó trú đi.2 người vào trong đó trú. Bên ngoài.Nhật: Ê! Hình như có 2 người quen quen.
Nam: Ai?
Nhật: Hình như là Ngọc và Hân đó.
Nam: Đừng quan tâm, đi về.
Nhật: Mày thấy người ta đang bị nạn không biết cứu hả.
Nam: Chết chưa?
Nhật: Lộn. Mày thấy người ta đang gặp khó khăn mà không biết giúp đỡ lạnh lùng vừa vừa thôi chứ.
Nam: Haizz.... mệt thiệt chứ.Nam chở Nhật vào chỗ Ngọc, Hân đang trú.Ngọc: Lạnh quá.
Nhật: 2 người đang làm gì ở đây thế?
Hân: Trú mưa.
Ngọc: (Hân! Cho tôi qua kia ngồi đi bà ngồi kế Nhật đi!)- Nói nhỏ.
Hân: (Thôi ngồi đây đi).
Ngọc: (Thôi cho hai người nói chuyện cho dễ!).
Hân: (Đành vậy).Ngọc qua bên phải của Hân, và Nam đang ngồi bên đó.Nam: Này!
Ngọc: Hả!!! Sao Nam..... lại ở đây?
Nam: Tui đi chung với Nhật mà.
Ngọc: À.... ừm..... Hạ của Nam đâu?
Nam: Xì......
Nhật: Bà lạnh hả?
Hân: Sao...... đâu có.
Nhật cởi áo khoác ra choàng cho Hân.(Yennie: Á!!!!! Tềnh củm quá!!!).Hân: Tôi...... bộ ông không thấy lạnh hả?
Minh: Có 1 một chút.
Hân: Ông nói vậy mà coi được à.Hân nắm tay Nhật.Hân: Tay ông lạnh ngắt luôn rồi nè.
Minh: Tôi....Hân chà chà tay của Nhật rồi thổi thổi.Hân: Nếu ông còn lạnh thì lấy lại áo khoác mà mặc vào đi.
Nhật:.......
Ngọc: hihi...... lãng mạn nhở.
Nam: Này!
Ngọc: Hả.
Nam: B........ bạn....... l...... lạnh......
Ngọc: Hửm???(Yennie: Chắc bị cà lăm nhỉ!).Nam: Bạn lạnh không?
Ngọc: Hả....."Lần đầu tiên thấy ổng nói câu mà quan tâm đến như vậy luôn ó!"- Ngọc nghĩ.----------------- Hết chương 16 -------------Đọc vui vẻ. Đang trong khúc cao trào mà ngắt thì.....XIN ĐỘC GIẢ CHỜ TỚI CHƯƠNG SAU NHÁ!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com