TruyenHHH.com

Lookism Chuyen Thuong Nhat Cua Gungoo

cre ảnh: @dailygunngoo

best swordsman
"Đến đón tôi~"

i am gun
"Không."

best swordsman
༼'⁠༎ຶ⁠ ⁠۝ ⁠༎ຶ⁠༽

_______________

Trong một chiếc xe ô tô sang trọng đỗ ven đường, người đàn ông ngồi bên ghế lái, một tay gã nắm nhẹ vô lăng. Ánh sáng mờ nhạt của đèn đường chiếu vào qua cửa kính bên cạnh xe, làm nổi bật những đường nét lạnh lùng trên gương mặt đang trầm tư của gã.

Gun thò tay vào túi quần âu, rút một điếu ra khỏi bao thuốc, châm lửa và rít một hơi giữ chúng đọng lại trong miệng, khoang mũi một lúc trước khi nhả khói. Khói thuốc bay lên, lơ lửng trước mặt anh rồi tan dần vào khoảng không gian hẹp của khoang xe.

Tiếng động cơ xe chạy qua và âm thanh rì rầm của thành phố sầm uất làm nền cho không gian yên tĩnh và u tối trong xe. Gã tiếp tục hút thuốc, đôi mắt nhìn về khoảng không vô định phía trước cửa kính, chìm đắm vào những suy nghĩ riêng.

Dù luôn nhận thức được rằng tình cảm Goo dành cho gã như khói thuốc cực kì độc hại, chúng gặm nhấm từng chút tim phổi gã. Chính sự khó nắm bắt của anh làm cho gã cảm thấy phẫn nộ, nhưng đồng thời cũng làm cho anh trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của gã.

Mỗi khi gã khao khát, nó luôn trôi qua như mây khói, tan biến vào hư không. Dù biết rằng nó có hại, gã vẫn không thể ngừng cảm nhận, tận hưởng.

Gã là người nghiện thuốc mà.

Đôi khi, Goo và gã rất phức tạp. Mối quan hệ của bọn họ không đơn giản là tình yêu, bọn họ còn là đối thủ của nhau. Trước đây, gã và anh luôn gắng sức giết nhau, tiêu diệt đối thủ xứng tầm của mình, chứng minh bản thân là kẻ trên cơ đối phương, nhưng trong sâu sắc Gun và Goo luôn biết họ không thể sống thiếu người còn lại.

Bất ngờ thay thứ tình cảm không tên ấy len lỏi vào từng ngóc ngách trong trái tim, phổi, và của từng tế bào của gã và làm tim phổi gã cảm thấy khó thở, nhưng đồng thời cũng làm cho anh dần trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Gun.

Gun ngả lưng vào ghế và ngửa đầu rít một hơi thuốc, làn khói trắng dần rõ rệt hơn, như một màn sương mờ che phủ khắp không gian xe. Khuôn mặt gã bình tĩnh, nhìn những tia khói bay bay dọc theo khe hở của ngón tay trước mắt trước khi thoát ra ngoài như những sợi tơ mềm mại.

Gun ít khi rít thuốc sâu và để khói chảy vào phổi mình. Lần này, mỗi hơi thuốc được Gun rít vào len lỏi qua từng khe hở giữa đôi môi rồi tràn vào khoang miệng. Chúng tiếp tục lan rộng, thấm sâu vào bên trong, lấp đầy từng góc nhỏ của buồng phổi, làm căng đầy từng tế bào.

Khi anh từ từ thở ra, khói thuốc bắt đầu hành trình ngược lại, đi từ phổi qua cổ họng rồi ra ngoài không khí, tạo thành những làn khói lượn lờ trong không trung. Gã ta chậm rãi đưa tay lên, từng ngón tay nhẹ nhàng vươn ra như muốn bắt lấy những sợi khói mong manh. Làn khói trắng uốn lượn, trôi qua kẽ tay anh như một dải lụa mỏng.

Dù sao, ánh đèn bên ngoài dù mạnh mẽ đến đâu cũng không thể xuyên qua lớp kính, chỉ đọng lại bên ngoài, như những tia sáng cố gắng tìm cách len lỏi vào trong nhưng vô ích. Đúng vậy, bóng tối và ánh sáng không bao giờ chạm vào nhau và gã không nên bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì.

Ở ranh giới của cửa kính nhỏ đó, ánh sáng và bóng tối hiện diện cạnh nhau, nhưng luôn giữ một khoảng cách nhỏ, như hai thế giới riêng biệt không thể hòa quyện.

Một lúc sau, một người đàn ông tóc vàng bước nhanh tới xe và mở cửa. Anh ta nhăn mặt ngay lập tức khi một cỗ khói mờ nhạt bất ngờ ập tới, vẫy tay trước mũi như cố xua tan mùi thuốc lá đậm đặc trong không khí.

Goo tức giận đến mức đá mạnh vào xe, khiến nó rung lên.

"Địt mẹ, tôi đã bảo cậu đừng hút cái thứ thuốc lá chết bầm đó trong xe mà!!"

Gun búng điếu thuốc ra khỏi cửa sổ, gã không trả lời mà chỉ mở cửa sổ xe rộng hơn, để không khí bên ngoài tràn vào, làm dịu đi mùi thuốc lá trong xe. Goo bĩu môi cau có, bịt mũi lại rồi cũng chui tọt vào xe, đóng cửa.

"Cậu lại đến gặp thằng nhóc Yujin phải không?"

Dù chưa hết khó chịu, Goo vẫn trở lại vẻ cười cợt như cũ, vài lọn tóc vàng nhạt đẹp đẽ rũ xuống che đi ánh nhìn lạnh lẽo trong mắt anh.

"Sao lại bất chợt quan tâm thế. Đây là bí mật kinh doanh đó~."

Thở dài, Gun đút một tay vào túi quần, gã lại muốn hút thuốc rồi.

"Tôi sẽ phải giết cậu kể từ giây phút cậu hành động không đúng đắn. Thế nên, cậu tốt nhất nên dừng lại đi."

Goo bật cười giễu cợt.

"Tất nhiên"

Là không.

Gun im lặng, nổ máy và xe bắt đầu lăn bánh, để lại phía sau làn khói thuốc mờ ảo lơ lửng trong ánh đèn đường màu vàng nhạt.

_____________________________

🦊 Gun và Goo đều đã không nói ra hai từ.

"Tôi sẽ phải giết cậu kể từ giây phút cậu hành động không đúng đắn. Thế nên, *vì tôi* cậu tốt nhất nên dừng lại."

Anyways, cầu xin chồng Goo comeback với các con vợ đi ạ. Yêu Goo vcl. Có ai ở đây simp Goo như tôi không ạ?

Mai Goo mà come back quất luôn chap R18 còn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com