[LongFic] Tú Nghiên Công Chúa-Yulsic |PG-13|
Chap 18
Lâm An, địa phương này quả thật có rất nhiều trò chơi. Cả ba, Duẫn Nhi, Du Lợi cùng Tú Nghiên ra ngoài chơi, Duẫn Nhi đương nhiên là rất cao hứng nên dẫn Du Lợi và Tú Nghiên đi khắp chỗ này đến chỗ khác-Bên kia có náo nhiệt-Duẫn Nhi nhìn thấy một đám đông người liền hô lên rồi chạy tới sẵn tiện hai tay kéo theo Du Lợi và Tú NghiênĐám đông ồn ào náo nhiệt, nam nhân và nữ nhân, già trẻ lớn bé cũng có, tất cả đều đứng dưới đất nhìn lên một căn phòng trên cao, ở trên đó có một nam nhân có vẻ như là một phú ông-Vị đại ca này, có chuyện gì vậy?- Duẫn Nhi tò mò hỏi một xú nam nhân đứng kế bên. Sở dĩ gọi hắn là xú nam nhân cũng bởi vì hắn quả thật rất xấu-Chọn rể a. Phải qua một cuộc thi cải trang thành nữ tử, ai đẹp nhất, được mọi người thích nhất sẽ được chọn là phõ mã-Xú nam nhân giải thích-Xì, chỉ là chọn một tấm phu quân có cần khoa trương thế không-Duẫn Nhi hừ lạnh coi thường, thật đúng là chỉ có cái bọn nhà giàu mới nghĩ ra -Vị cô nương, ngươi chính là không có biết a. Này là quí tộc nhà họ Hoàng, nữ nhi hắn là Hoàng Mỹ Anh, nàng là một nữ nhân xinh đẹp tựa như tiên giáng trần. Ai gặp qua cũng đều tương tư nàng, phải biết là muốn làm rể nhà họ Hoàng rất khó. Nên nhân cơ hội này, nam nhân ở Lâm An đều đăng kí tham gia a-Xú nam nhân giải thíchDuẫn Nhi gật gù đã hiểu-Vậy sao ngươi không đi thi?-Duẫn Nhi tò mò hỏi, hắn có vẻ rất ngưỡng mộ cái người tên Hoàng Mỹ Anh kia, nhưng lại không đi thi Duẫn Nhi có chút khó hiểu-Vị cô nương, ngươi là đang chọc ta phải không? Ngươi nói ta xấu xí như thế này sẽ thi được sao-Xú nam nhân đột nhiên tức giận hướng Duẫn Nhi quátDuẫn Nhi bị giật mình, le lưỡi xoay người kéo theo Du Lợi và Tú Nghiên chạy trối chết-Du Lợi, ngươi đi thi đi-Duẫn Nhi sau khi dừng lại hướng Du Lợi nói, nàng đột nhiên nghĩ ra một cái náo nhiệt-Cái gì? Ngươi đừng có điên-Du Lợi cau mày nói, Duẫn Nhi ngươi hết trò để chơi rồi-Du Lợi, ngươi nha, tuấn mỹ như thế chắc khi biến thành nữ nhân cũng rất xinh đẹp đi. Ngươi nha, đừng nhỏ mọn như vậy nha, liền cải trang thành nữ tử cho ta xem một chút đi-Duẫn Nhi bá đạo nắm ống tay áo Du Lợi làm nũng-Không được-Du Lợi khoanh tay nhất quyết không đồng ý với trò đùa này của Duẫn Nhi-Du Lợi, hay là thử một chút đi-Tú Nghiên đột nhiên lên tiếng, hướng Du Lợi hai mắt đều sáng rực. Kì thực đây cũng là dịp tốt để mình biết Du Lợi lúc chân chính là nữ nhân thì sẽ như thế nào, Tú Nghiên quả thật rất tò mò-Tú Nghiên...Ngươi...-Du Lợi kinh ngạc nhìn Tú Nghiên, nàng cũng thích xem náo nhiệt sao-Tú Nghiên, có phải hay không ngươi cũng thấy Du Lợi rất tuấn mỹ, nếu cải trang thành nữ nhân hẳn là cũng rất xinh đẹp đi-Duẫn Nhi thấy Tú Nghiên theo phe mình liền vui vẻ sẵn tiện phụ hoạ thêm vàoTú Nghiên không trả lời chỉ đơn giãn là gật đầu lại nhìn Du Lợi có chút chờ mongDu Lợi nhìn hai nữ nhân trước mặt mình liền thở dài bất đắc dĩ đồng ý----Duẫn Nhi, nếu ta mà bị lộ tẩy thì ngươi biết tay ta-ngồi trong phòng trang điểm của một khách điếm-cũng là nơi tổ chức cuộc thi. Khi chỉ còn Du Lợi và Duẫn Nhi nàng liền hướng Duẫn Nhi đe doạ. Kì thực nàng không phải là sợ chính mình thân phận bị bại lộ, nàng không sợ bị mọi người ở đây phát hiện ra. Nhưng chính là, nơi này có Tú Nghiên, Du Lợi sợ Tú Nghiên phát hiện ra thì chính mình sợ sau này không thể dùng thân phận nữ nhân để yêu nàng. Tuy biết rằng mình và Tú Nghiên là không thể, nhưng mà còn nước còn tát, thời gian cũng khhong còn nhiều, cho đến khi Tú Nghiên chân chính trở thành công chúa, Du Lợi chỉ mong có thể dùng thân phận cải trang này để yêu nàng-Ngươi yên tâm sẽ không ai phát hiện ra. Được rồi, xong rồi đây-Duẫn Nhi cài thêm một cái kẹp tím sắc lên trên đầu Du Lợi rồi buông tayDu Lợi nhìn chính mình trong gương, này nữ nhân mũi cao, môi hồng, cằm chẻ, da trắng này là mình sao. Du Lợi lần đầu tiên thấy mình chân chính trở về làm nử tử liền có chút kinh ngạc-Du Lợi, thật tuyệt-Duẫn Nhi ngơ ngẩng nhìn Du Lợi qua gương, đây không phải lần đầu tiên Duẫn Nhi thấy Du Lợi chân chính là nữ tử. Nhưng lại là lần đầu tiên thấy Du Lợi trang điểm nên nhất thời có chút ngây ngốc-----Cuộc thi cũng chính thức bắt đầu, mọi người bắt đầu nhốn nháo cả lên-Được rồi mọi người, cuộc thi bắt đầu, ở dưới chân mọi người đều có một rổ trứng thúi, một rỗ cà chua và một rỗ hoa hồng. Này mọi người cứ thành thật mà đánh giá a-nam nhân đứng phía trên nhìn xuống dưới sàn gỗ, nơi các thí sinh sẽ bước ra đọc lên thể lệ cuộc thi-Được rồi, bắt đầu đi-Mọi người phía dưới bắt đầu hăng hái hẳn lên, khi không lại được ném đồ vào một người ai mà không thích cơ chứ-Vậy thì bắt đầuCoongNgười thứ nhấtMột nam nhân giả nữ nhân bước ra, mập mạp và cao to trong y phục nữ tử. Trên mặt vẫn còn một chòm râu quai nón không chịu cạo, trên đầu cài một bông hoa. mọi người phút chốc cảm thấy đều muốn nôn, đồng loạt đều cầm trứng thúi hướng nam nhân giả nữ kia mà ném không thương tiếcNgười thứ haiNam nhân giả nữ, thân hình cân đối dễ nhìn, nhưng chính là trên mặt có một vết sẹo từ mắt dài xuống tận cằm. Nào có nữ nhân nào như hắn, mọi người đồng loạt cầm cà chua némQua nhiều lượt thi nữa trôi qua, cuộc thi này chính là một thảm hoạ làm đui mù con mắt của người xem nha. Được rồi, thừa nhận đây là cuộc thi điên nhất từ đó tới giờ-Du Lợi sắp ra rồi-Duẫn Nhi đứng cạnh Tú Nghiên bỗng dưng cao hứng hẳn lênTú Nghiên không nói gì, mắt chăm chú nhìn lên sàn gỗ. Liền là vô cùng chờ mong-Người thứ 20 mau bước ra điMọi người ở phía dưới đều là sẵn sàng một tay cầm trứng, một tay cầm cà chua.Du Lợi vén váy bước ra, chưa bao giờ mặc y phục nữ tử nên Du Lợi có chút không được tự nhiênMột màn trước mắt khiến cho mọi người phút chốc đều ngẩn ngơ, Du Lợi bước ra cao cao tại thượng, môi hồng, mũi cao, cằm chẻ, dáng người chuẩn. Mọi người nhất thời tưởng rằng đây là một nữ tử nếu như cuộc thi không có quy định chỉ nam nhân mới được tham gia. Nhưng chính là mọi người cũng không ngờ rằng chính thực Du Lợi chính là nữ tử, Du Lợi trên môi vẫn duy trì nụ cười, đảo mắt tìm kiếm Tú Nghiên muốn chính là xem thái độ của nàngTú Nghiên si ngốc ngắm nhìn Du Lợi vừa bước ra. Người này, chân chính trở thành nữ tử lại còn có thể đẹp đến chói mắt như thế, nguyên lai Du Lợi quả thật là nam nhân hay nữ nhân cũng đều rất câu dẫn. Tú Nghiên nhất thời cảm thấy vừa ngưỡng mộ vừa có một chút ghen tịĐang khi Du Lợi nhìn về phía Tú Nghiên, lại thấy nàng hướng mình mỉm cười, cũng không biết là ý gì, Du Lợi cũng cong môi nở lên nụ cười sáng lạn. Chỉ trong phút chốc hoa hồng từ đâu rơi đầy trên sàn gỗDu Lợi đang khi muốn bước xuống dưới chỗ Duẫn Nhi và Tú Nghiên thì từ đâu thân thể bị một thân ảnh ôm chặt. Du Lợi bị bất ngờ, thân thể lại có chút cứng ngắt không kịp phản ứng-Này, ngươi thắng rồi. Ngươi chính là của ta phu quân-Giọng nói nữ tử dịu dàng, lưu loát bá đạo nói-Phu....Quân....-Du Lợi lắp bắp-Thưa mọi người, đây nam nhân này chính là người thắng cuộc, rể của nhà họ Hoàng đã được chọn-Nam nhân đứng trên cao nhìn xuống phía sàn gỗ nói-Gì thế?-Duẫn Nhi đứng phía dưới trợn tròn mắt nhìn kia Du Lợi đang bị một nữ nhân khác ôm lấy. Trong lòng liền nổi lên một chút khó chịuMà Tú Nghiên cũng không khá hơn mấy, trong lồng ngực đột nhiên cảm nhận được có chút đau. Nhìn thấy kia một nữ tử xa lạ ôm lấy Du Lợi liền có chút không thoải mái-Này, đó là Mỹ Anh cô nương a. Vậy ra cái này nam nhân được chọn rồi-một người trong đám đông cao hứng nóiĐược chọn, Tú Nghiên nghe thấy những lời này, tâm liền có chút hốt hoảng, Du Lợi sẽ lấy nữ tử kia sao? Tú Nghiên lại nhìn lên sàn gỗ vẫn là hình ảnh hai nữ tử ôm nhau kia, đích thực là hai nữ tử, so với Duẫn Nhi ôm Du Lợi còn chướng mắt hơn. Tú Nghiên đột nhiên là không muốn thấy hình ảnh này nữa, liền xoay đầu bỏ chạy, nước mắt không tự chủ được mà rơi đầy mặt. Như thế nào lại cảm thấy đau lòng như thế đâuMà Du Lợi ánh nhìn luôn hướng về Tú Nghiên, thấy nàng chạy đi liền thanh tỉnh bản thân mình, đem nữ tử xa lạ đẩy ra nghĩ sẽ đuổi theo Tú Nghiên, nhưng chính là tay lại bị giữ chặt-Ngươi đi đâu. Ngươi chẳng lẽ không muốn lấy ta-Nữ tử xa lạ cau mày hỏi Du Lợi, lần đầu tiên cảm thấy mình đối với người khác xem tựa như không khí-Vị cô nương này, xin lỗi ngươi, ta là chỉ tham gia cho vui thôi, ta không thể lấy ngươi-Du Lợi gấp gáp giải thích-Tham gia liền chính là tham gia, theo luật ngươi phải lấy ta-nữ tử kia vẫn là bá đạo mà nói-Ta không thể lấy ngươi-Du Lợi đem tay nữ tử kia gỡ ra, sốt ruột nhin theo bóng lưng Tú Nghiên sắp khuất dần, nàng tại sao lại bỏ chạy, Du Lợi chính là lúc đó đã thấy Tú Nghiên khóc-Tại sao?-Nữ tử kia khiêu mi hỏiDu Lợi thở dài, đem môi lại sát tai nữ tử xa lạ kia nói nhỏ, đồng thời cũng đem tay của nàng đặt ở vị trí ngực mình-Ngươi...-nữ tử xa lạ kinh ngạc thốt lên-Xin lỗiDu Lợi nói xong liền bỏ đi, gấp gáp đuổi theo Tú NghiênTú Nghiên chạy đi, cũng không biết mình chạy đi đâu, liền chính là chỉ chạy, không cần biết đi đâu. Mình như thế nào lại khóc đâu, Du Lợi với ai làm gì cũng đâu có liên quan gì tới nàng. Thế nhưng, tại sao ở đây lại đau như thế, Tú Nghiên tay ôm lấy ngực trái mình....Tú Nghiên chạy đi, cũng không có suy nghĩ gì nữa...Cũng không biết từ lúc nào đã lao vào vòng tay của Du LợiGiữa con đường đông đúc người qua lại, thân ảnh của hai nữ tử xinh đẹp tựa sát vào nhau tạo thành một bức hoạ tuyệt mỹ---"Một cmt cũng có thể là động lực để tác giả viết tiếp"-Trích, "lời ai đó"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com