TruyenHHH.com

Longfic Trans Living Together Chap 9 End Yultae

Chap 5

Taeyeon’s POV

(Trước khi Yuri đến ở nhà cô) 

Tôi thực sự bất ngờ khi nghe tin Yuri sẽ đến sống ở đây, tôi đã tránh mặt cậu ấy suốt 2 năm trời. Ba mẹ tôi đang nghĩ cái quái gì vậy nhỉ? Tôi cần ai đó giúp. Sau bữa tôi, tôi nhanh chóng xin phép ba mẹ đến nhà của Sunny. Khi tôi còn cách nhà cậu ấy hai mươi bước, thì đã nghe tiếng Sunny hét bảo Sooyoung ngừng chén sạch thức ăn của cậu ấy. Tôi cười khúc khích, trong giây lát tôi quên mất vấn đề mình đang gặp phải.

Tôi bấm chuông, Sunny mở cửa, chào tôi với nụ cười nhẹ rồi lại quay sang mắng mỏ Sooyoung. Vào nhà, tôi nhìn thấy Sooyoung đang ăn gói khoai tây chiên một cách hạnh phúc. Cậu ấy thấy tôi nên vẫy tay chào. Dĩ nhiên, dù tôi có muốn xin một tí thì cậu ta cũng chẳng cho đâu. Cậu ta vốn vậy. Sunny mắng Sooyoung trong khi cậu ta chẳng thèm bận tâm mà chú tâm thưởng thức gói khoai tây chiên.

“Tớ cần các cậu giúp.” Tôi nói, cả hai quay sang nhìn tôi.

“Có chuyện gì thế, Tae?” Sunny bước đến với ánh nhìn quan tâm.

Tôi thở dài rồi nói. “Cậu biết Kwon Yuri phải không?”

“Biết, độ trưởng đội bơi lội, cô nàng mà cậu lúc nào cũng nói về chứ gì.” Sooyoung nói và Sunny gật đầu.

“Các cậu biết cậu ấy là bạn thuở nhỏ của tớ đúng không?” Tôi hỏi.

“Aish Tae, vô thẳng vấn đề đi.” Sooyoung nói. Cái tên thực thần này lúc nào cũng nóng nảy.

“Vậy các cậu có biết trước đây bọn tớ từng là bạn thân nhưng tớ yêu cậu ấy nên đã quyết định tránh mặt để quên đi tình cảm này, tớ đã cố quên cậu ấy hai năm rồi.” Tôi nói.

“Vậy ra cậu ta là bạn thân của cậu, tớ chưa biết chuyện đó, còn cậu thì cứ không thừa nhận tình cảm của cậu với cậu ta và bảo để sau đi. Nhưng giờ tớ muốn biết là rốt cuộc là có chuyện gì?” Sunny hỏi.

“Cậu ấy sẽ đến ở nhà tới trong hai tháng, ba mẹ cậu ấy và ba mẹ tớ sẽ đi Hawaii.” Tôi nói.

“Khi nào?”

“Tớ nghĩ ngày mai Yuri sẽ dọn qua vì ngày mai ba mẹ của bọn tớ sẽ bay.” Tôi nói.

“Thật à.” Sooyoung hỏi.

Tôi gật đầu và hỏi. “Tớ nên làm gì đây?”

“Tỏ tình và biến cậu ấy thành của cậu.” Sooyoung đảo mày nói để rồi nhận được một cái đánh vào vai trước khi tôi có thể làm điều đó.

“Cậu muốn làm gì, Taengoo?” Sunny hỏi, tôi có thể nhìn thấy sự quan tâm trong đôi mắt của cậu ấy.

“Tớ không muốn bị tổn thương, sống cùng với cậu ấy, nghĩa là tớ sẽ nhìn thấy cậu ấy tình tứ cùng Donghae, cậu biết mà, đau lắm, tớ nghĩ cậu sẽ không hiểu được tớ đau lòng như thế nào đâu.” Tôi thành thật nói. Khuôn mặt Sooyoung biểu hiện rõ sự quan tâm với tôi.

“Ôi tớ quên mất chuyện cậu ấy đang hẹn hò với một anh chàng đồng tính.” Sooyoung nói. Thế đấy, Sooyoung luôn bảo rằng Donghae đồng tính. Giải thích của cậu ta luôn là ‘khả năng dò sóng gay của tớ rất mạnh đấy nhé’. Rồi sao, tôi chẳng tin lời cậu ta. Sunny cũng thế. Tôi lườm cậu ta.

“Tin tớ đi, anh ta đồng tính mà.” Sooyoung nói.

“Nghe này, Yuri và Donghae.” Sunny đang nói nhưng bị cắt ngang bởi chủ đề “Donggay” của Sooyoung.

Sunny và tôi trợn mắt nhìn Sooyoung.

“Cậu không thể làm gì khi họ đang cùng nhau như vậy, nếu cậu lờ nó đi thì sao nhỉ. Thành thật mà nói thì cậu không có lựa chọn nào khác ngoài phớt lờ nó đi đâu. Nếu cậu cần cái gì đó để phân tâm thì Sooyoung và tớ sẽ làm cậu không nghĩ đến nó nữa.” Sunny nói.

“Cảm ơn cậu.” Tôi nói. Tôi đoán mình chẳng còn sự chọn lựa nào khác.

“Sao cậu không nói tình cảm của mình cho cậu ấy biết?” Sunny hỏi câu này khiến tôi rất buồn.

“Tớ không muốn nghe thấy lời từ chối từ cậu ấy.” Tôi buồn bã đáp.

“Làm sao cậu biết chắc cậu ta sẽ từ chối?” Sooyoung hỏi.

“Bọn tớ là bạn thân từ hồi bé tí nên tớ biết cậu ấy thẳng như thước kẻ ấy.” Tôi nói.

“Nếu cậu không hỏi thì đời nào biết chắc được.”

“Có lẽ, tớ sẽ không bao giờ biết vì tớ sẽ không hỏi cậu ấy điều đó.” Tôi nói.

Sooyoung và Sunny gật đầu.

“Ăn kem không, tớ định đi mua một ít đây.” Tôi nói, cảm thấy buồn nhưng tôi biết kem sẽ khiến tôi thấy vui vẻ hơn. Chậc, bạn biết người đang nhảy lên vì vui mừng đó mà, Sooyoung ấy. Bọn tôi chưa nhấc mông khỏi chỗ ngồi nữa mà cậu ta đã nghĩ đến vị kem mà mình muốn rồi.

Thế là đến buổi sáng đầu tiên.

Đêm qua tôi đi ngủ sớm, thật ra là vì không muốn giúp Yuri dọn đồ vào nhà. Tôi vẫn làm những việc như mỗi buổi sáng thường làm và chuẩn bị ăn sáng. Cảm thấy nhẹ nhõm vì Yuri vẫn chưa dậy. Tôi im lặng đi vào bếp, lấy một bát ngũ cốc với sữa cùng một ly nước lọc. Lúc định ngồi vào bàn ăn thì tôi nhìn thấy Yuri đang đi vào bếp. Tôi cố ngăn mình nhìn cậu ấy. Nếu không, tôi sẽ lạc vào đôi mắt ấy mất. Đôi mắt xinh đẹp ấy.

“Chào buổi sáng.” Cậu ấy nói. Chỉ nghe thấy giọng nói thôi mà tim tôi đã đập nhanh gấp 3 lần bình thường rồi.

“Chào buổi sáng.” Tôi thấp giọng đáp lại. Cậu ấy bước vào bếp, cũng lấy bữa sáng như tôi.

Trong khi cả hai yên lặng thưởng thức bát ngũ cốc của mình, tôi lại bí mật nhìn trộm cậu ấy. Cậu ấy không biết rằng cái gương bên phải đang phản chiếu một bên người của mình. Tôi đang suy nghĩ về việc đề nghị chở cậu ấy đến trường, hôm nay ba mẹ đã cho tôi mượn xe của họ. Tôi biết mình đã quyết định tránh xa cậu ấy nhưng có điều gì đó trong lòng thúc đẩy tôi hỏi cậu ấy. Vừa định cất lời thì tiếng chuông cửa vang lên.

“Cậu mở cửa được không?” Cậu ấy nói khi đi về phía bếp, tôi gật đầu. Mở cửa, tôi thật sự kinh ngạc khi nhìn thấy Donghae. Mới là ngày đầu tiên chuyển đến đây, hai người này thực sự phải giẫm nát trái tim tôi sao.

Lúc này, tôi đã trở lại bàn ăn, cố gắng không để lộ ra bất cứ biểu cảm nào. Đúng vậy, tôi đã thành chuyên gia trong lĩnh vực này rồi. Tôi nhìn thấy Yuri bước đến chỗ Donghae nhưng trước khi có thể nhìn thấy màn tán tỉnh của họ thì tôi đã dán mắt mình xuống bát ngũ cốc. Tôi thầm nguyền rủa khi thấy nó gần như hết sạch. Tôi nhanh chóng làm sạch nó rồi đi thẳng vào bếp.

Trong khi rửa bát tôi có thể nghe thấy tiếng cười khúc khích của cả hai. Cảm giác yếu ớt lan dần khắp cơ thể suýt làm tôi đánh rơi cái bát xuống sàn. Tôi mất khá nhiều thời gian chỉ để rửa một cái bát nhỏ xíu chỉ vì không muốn nhìn thấy họ, nhưng dường như vận may không mỉm cười với tôi rồi.

Tôi thấy cả hai chậm rãi bước đến chỗ xe của Donghae. Yuri nhìn thấy tôi nên hỏi tôi có muốn đi cùng họ hay không. Tôi lập tức từ chối vì tôi không muốn mình phải chết trong chiếc xe đó đâu. Nhanh chóng nghĩ về cái gì để nói, tôi nhớ ra tuần trước appa có tặng cho mình một chiếc môtô vì đã đạt điểm số tuyệt đối trong bài kiểm tra. Thế nên tôi nhanh chóng từ chối lời đề nghị và nói rằng mình sẽ đi nó đến trường. Tôi cho rằng đây cũng là một ý tưởng hay khi trải nghiệm cảm giác adrenaline chạy khắp cơ thể, môtô sẽ mang đến cho bạn cảm giác rất đặc biệt nếu bạn lái nó thật nhanh.

Tôi nhìn thấy Yuri gật đầu rồi bước trở lại chỗ bạn trai của cậu ấy, còn tôi thì, chậm rãi lấy xe ra khỏi gara và không quay lại nhìn cậu ấy nữa. Thời điểm nghe thấy tiếng xe hơi rời đi, tôi cũng nhanh chóng mang chiếc môtô ra đường.

Tại bãi đỗ xe của trường.

Trên đường vào trường tôi đi ngang qua xe của Donghae. Anh ta lái xe cứ như con gái ấy. Khi xuống xe tôi cảm thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình, một phút sau một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Wow Tae, tớ không hề biết cậu biết đi môtô nha.” Là Sooyoung.

“Tớ vừa có nó mới đây thôi, Sunny đâu rồi?” Tôi hỏi và nhìn theo hướng Sooyoung chỉ. Sunny đang đi đến chỗ bọn tôi.

“Cậu chạy xe dòm đẹp lắm, Taengoo.” Sunny nói.

“Cảm ơn.” Tôi nói.

“Vào lớp thôi.” Sooyoung nói. Sunny và tôi gật đầu. Trên đường vào lớp, có rất nhiều người chào chúng tôi, chúng tôi cũng chào lại họ. Chúng tôi không muốn mình bị xem là kẻ thích ra vẻ bề trên. Chúng tôi đâu phải kiểu người được yêu thích đó. Vừa đi tôi vừa kể cho Sunny nghe chuyện vừa xảy ra lúc nãy, cậu ấy liền ôm lấy tôi. Một cái ôm ấm áp nhưng không đủ để an ủi trái tim đã vỡ tan này.

Ngày thứ hai (trên đường về nhà)

Tôi đang rời khỏi khuôn viên trường thì nhìn thấy Yuri bước vào xe của Donghae. Vậy là anh ta chở cậu ấy về nhà.

“Có chuyện gì vậy Taengoo?” Sunny hỏi.

“Chúng ta có thể đi đâu đó trước khi về nhà không?” Tôi hỏi Sunny.

“Hôm nay không được, mẹ tớ bảo về nhà sớm.” Sooyoung nói.

“Có chuyện gì à?” Sunny hỏi.

“Tớ vừa nhìn thấy Donghae chở cậu ấy về nhà, tớ thật không muốn nhìn thấy cảnh họ tán tỉnh nhau đâu.” Tôi nói.

“Chúng ta có thể đến quán ăn ở gần đây, hôm nay cậu có đi xe đến không?”

“Không, hôm nay tớ hơi vội. Thậm chí tớ còn không thể ăn sáng được, khi nghĩ đến Donghae lại chở cậu ấy đến trường.”

“Tốt, hôm nay tớ lái xe đến.” Sunny nói.

“Cậu có thể chở tớ về nhà không?” Tôi hỏi và Sunny gật đầu.

Sau một giờ ở quán ăn, chúng tôi cảm thấy đã đến lúc về nhà. Donghae chắc cũng đã về rồi, chúng tôi đã nghĩ như thế.

Nhưng khi về đến nhà, mặc dù tôi nói Sunny có thể đỗ xe trước nhà mình nhưng cậu ấy đã ngừng lại vì có hai chiếc xe đang đậu phía trước nhà tôi. Tôi nói cảm ơn nhưng cậu ấy chỉ mỉm cười với tôi. Khi ra khỏi xe tôi nhìn thấy họ, đang tán tỉnh nhau. Vận may thực sự không đứng về phía tôi mà. Định bước về phía nhà thì tôi nghe thấy tiếng Sunny nói gì đó.

Tôi quay lại nhìn Sunny, cậu ấy ra hiệu bảo tôi đến gần hơn. Tôi nghiêng người lại gần nhưng Sunny bảo tôi nghiêng đầu vào trong xe. Tôi liền hỏi tại sao phải làm vậy.

“Làm thế họ sẽ nghĩ cậu đang hôn tạm biệt tớ.” Sunny nói. Tôi chỉ mỉm cười với cậu ấy.

Tạm biệt Sunny lần nữa, tôi bước về nhà nơi hai người kia đang bận rộn tán tỉnh nhau. Tôi lập tức trưng ra khuôn mặt lạnh lùng của mình khi đến nơi. Đúng vậy, nó là cách mà tôi gọi biểu hiện giả dối của mình. Định sẽ chỉ đi ngang qua họ thôi nhưng khi đến gần tôi nghe thấy tiếng Yuri chào mình. Cậu ấy thực sự muốn tra tấn tôi có phải không? Tôi tự hỏi. Nghe này, tôi đã bảo với bạn rằng tôi đã là chuyên gia trong việc mang mặt nạ lạnh lùng rồi đúng không. Tôi mỉm cười chào cậu ấy, tôi cũng chào cả Donghae nữa. Sau tình huống vỡ tim ấy, tôi bước thẳng về phòng mình, ngã xuống giường và để những giọt nước mắt rơi xuống.

End Chap 5.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com