Longfic Trans Kryber Yulsic Getting Used To Each Other
Flashback ~Lớp Bốn.“Amber! Chờ coi!”Amber tiếp tục chạy và cười vang.“Các cậu phải bắt được mình trước đã!”Yuri và Taeyeon tăng tốc, rướn lên và cố bắt lấy Amber. Quay lại nhìn và thấy hành động này, Amber hô lớn và chạy nhanh hơn.“WHOOSH! Tớ quá nhanh so với các cậu!”Cô bé tiếp tục chạy và rồi rẽ vào một góc. Sau khi đã trốn vào nhà vệ sinh nữ, Amber nỗ lực mở tất cả các buồng, nhưng rủi thay, chúng đều bị khoá. Nó nhìn ra ngoài, Yuri và Taeyeon đang tiến lại ngày càng gần. Chà, mình sẽ phải trốn vào trong một buồng thôi, cô bé nghĩ. Amber nhanh chóng bò xuống dưới một cánh cửa buồng, bất chấp việc sàn nhà có bẩn hay không. Khi nhìn lại, cô bé đang đối mặt với một Krystal Jung sốc-toàn-tập. Trước khi nó kịp hét lên, Amber làm mặt ăn năn và thì thầm.“Đừng nói gì nha! Tớ đang trốn đám bạn.”Họ nghe thấy tiếng chân chạy vào phòng vệ sinh đi kèm với tiếng thở hổn hển của Yuri và Taeyeon.“Ê! Nó không ở đây à?”“Chắc hẳn nó đang ở căn-tin!”“Hehe, nhỏ đó trốn tệ thật.”Ngay sau đó, chúng chạy đi và chỉ còn lại sự im lặng. Thật ra, ngoài tiếng những người khác đi tiểu trong buồng của họ ra thì mọi thứ đều im lặng. Sau khi hai đứa kia chạy mất, Amber nhận ra rằng Krystal đang ngồi trên bồn cầu với váy và quần lót được kéo xuống tận mắt cá chân.“Wah! Tớ xin lỗi, tớ không biết!”Krystal ném một ánh nhìn lạnh lùng về phía Amber trong lúc kéo quần lót lên.“Đồ ngu! Người ta còn làm gì khác trong buồng vệ sinh chứ! Làm gì có chuyện mà cậu không biết! Aish! Ra ngoài ngay!”Ngây người, Amber bò ra khỏi buồng và chạy mất.Vài ngày sau..Krystal đang nhảy dây trên đường cùng hai người bạn, Tiffany và Jessica, trong khi, từ đằng xa, cô bé nhìn thấy Amber đang chơi bóng rổ cùng Yuri và Taeyeon. Ngay lập tức, cô bé nhận ra Amber và quay lại nói với bạn mình.“Này, tên nhỏ đó là gì vậy?”Nó chỉ thẳng về phía ba đứa đang tranh giành quả bóng.“Tóc ngắn hả?”Krystal gật đầu đáp lại câu hỏi của Tiffany, khoanh tay.“Là Amber.”“Amber... ” Krystal lẩm bẩm một mình, rõ ràng đang nổi điên. Nhận thấy Krystal đang buồn bực, Jessica hỏi, “Sao thế? Cậu ghét nó hả?”Krystal nhìn Jessica, nói. “Ừ, tớ ghét nhỏ đó! Nó thật kì quặc.”Ngày đầu năm lớp Bảy.“C-cậu là tên biến thái đó!”Amber ngước lên từ quyển sách, nhìn Krystal.“Ồ, cậu là bạn học mới của tớ hả?”“Đừng đánh trống lảng! Cậu không nhớ tôi chắc? Lớp Bốn? Cậu xông vào buồng của tôi trong nhà vệ sinh và nhìn tôi chằm chằm!”Amber nheo mắt, bối rối.“Ồ!! Nhớ rồi! Xin lỗi vì vụ đó nha! Chúng ta chỉ mới học lớp Bốn, được chứ? Và tớ không có nhìn cậu. Tớ chỉ đang cố trốn đám bạn thôi. Lúc đó tớ chưa chín chắn cho lắm.”“Chắc rồi! Cậu là một tên biến thái bẩm sinh. Thừa nhận đi!”Amber nhíu mày, bật cười.“Điều cuối cùng tớ có thể làm là trò biến thái với cậu.”Krystal tròn mắt.“Trời ạ, không thể tin được tôi phải ngồi cạnh một tên biến thái cả năm học!”“Tớ nói rồi, tớ không biến thái.”“Có đấy! ĐỒ BIẾN THÁI!”Lần này, mọi người ngồi xung quanh nhìn về phía Krystal. Rồi họ nhìn sang Amber. Đỏ mặt, Amber nhanh chóng đứng dậy và nắm tay Krystal. Nó muốn làm rõ chuyện này vì từ giờ cả hai là bạn học của nhau. Nhưng Krystal đẩy Amber ra xa.“Đừng có chạm vào tôi, đồ biến thái!”Ngay lúc đó, thầy giáo bước vào lớp. Ông ấy trông thấy cảnh tượng này, nhướn mày.“Có vấn đề gì à?”“Dạ! Con nhỏ này là một kẻ biến thái!”Cả lớp phá lên cười. Amber đỏ mặt, lắc đầu.“Em-em chỉ đang giỡn với bạn ấy thôi. Phải không?”Krystal thở hắt ra, khoanh tay trước ngực.“Đâu có. Cô ấy chẳng giỡn gì cả. Cô ta đang làm trò biến thái.”Thầy giáo nhìn Amber, “Vậy sao?”“Em thề! Em không có làm vậy! Em chỉ đang cố kéo tay bạn ấy và bạn ấy đang làm quá lên!”“Được rồi, bất kể vấn đề của hai đứa là gì, ra ngoài mà giải quyết.”Họ chậm chạp rời khỏi lớp và ra đứng ở hành lang.“Tớ xin lỗi vì đã xông vào buồng của cậu, được chưa? Tớ tên là Amber. Còn cậu?Krystal nhìn Amber khoái chí, chế giễu.“Cậu nghĩ tôi sẽ cho một kẻ như cậu biết tên? Và lời xin lỗi KHÔNG được chấp nhận.”Cô trở lại lớp học trước khi Amber kịp nói thêm bất cứ lời nào. Trời ạ, con nhỏ này. Ngồi cạnh nó khác gì nỗi đau của mình, Amber nghĩ. Nó vò đầu bực bội, quay vào lớp.Đúng như những gì cô nghĩ, cả năm học y như địa ngục vậy. Krystal không thèm gọi Amber bằng tên thật. Thay vào đó, nó bị gọi là kẻ biến thái. Con nhỏ kia đối xử với nó như thể nó không tồn tại. Cuối cùng, năm lớp Bảy, hay địa ngục như cách Amber gọi, kết thúc. Lên lớp Tám, hai đứa được xếp học khác lớp. Ngày đầu năm học, khi Amber biết mình không còn chung lớp với Krystal nữa, nó thở dài nhẹ nhõm. Thấy vậy, Taeyeon hỏi, “Sao thở dài thế? Cậu buồn hả?” Amber nhìn nó ngờ vực, cười.“Không đời nào! Tớ chẳng còn phải gặp mặt Krystal Jung nữa. Con nhỏ đó phiền phức lắm.”Taeyeon nhìn bạn mình khó hiểu. Amber chưa bao giờ nói xấu về ai đó.“Cậu ghét nó hay sao?”“Vâng, tớ ghét cô ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com