[Longfic/SyaSak] Bảo Bối Là Sát Thủ [Full]
Chap 58
_Tôi đến đây là muốn tập đoàn CBC giúp đỡ cho công ty tôi._Vậy sao?Sakura làm ra vẻ gật đầu như đã hiểu, nhưng trong lòng lại muốn lấy súng ra bắn chết cái ông già này!_Đúng vậy! Chủ tịch, công ty chúng tôi trước giờ không gây chiến với ai, đột nhiên KS chèn ép làm chúng tôi trở tay không kịp. Nếu có thể...Ông ta chưa kịp nói ý định của mình thì Sakura đã nói:_Ý ngài muốn CBC thâu tóm KS sao? Xin lỗi, KS là quyền sở hữu của LS, tôi không thể tự dưng đi gây chiến với tập đoàn LSKS ngang ngửa mình được!Sakura nói một câu chắc chắn, không cho người khác có cơ hội phản bác._Nhưng chẳng phải CBC rất lớn mạnh sao cô Rose? Còn nữa, LSKS trước nay chẳng phải luôn đối đầu sao!? Ông ta không phục, bản thân mình kinh nghiệm lâu năm lại phải ở đây xin xỏ đàn bà. Nhưng bây giờ không xin xỏ thì ông ta có thể làm gì được? Ngồi nhìn công ty phá sản sao? Nói đến công ty phá sản, không chừng ông ta còn bị trắng tay nữa kia._Có lẽ ngài không biết, LSKS và CBC đang là đối tác, ngài muốn chúng tôi hủy hợp đồng sao? Hơn nữa cái hợp đồng đó đáng giá cả ngàn tỉ ! Ngài có thể đền bù tổn thất cho chúng tôi không?Sakura lại cất giọng nói lạnh lẽo đó lên. Ông ta đổ mồ hôi hột, thật sự không nghĩ đến hai tập đoàn lớn nhất thế giới này đang làm ăn với nhau. Mà nếu như thế nếu CBC giúp ông ta lúc này...không phải sẽ chịu tổn thất nặng nề hay sao? Cả ngàn tỉ không phải con số nhỏ, ông ta moi đâu ra tiền để CBC hủy hợp đồng đây? Còn chưa nói đến việc danh tiếng bị hủy hoại, có ngu mới lao đầu giúp ông ta, thà rằng hi sinh một EH nhỏ nhoi để đổi lấy danh dự và số tiền khủng còn hơn vì ông ta mà trắng tay!_Nhưng cô Rose, nếu không có sự giúp đỡ của cô, không chừng EH sẽ phá sản! Mong cô giúp đỡ có được không? Giúp đỡ lão già này tránh bị trắng tay._Ông Kimiko, tôi đã nói rất rõ ràng, trừ phi ông có đủ số tiền đó để chúng tôi hủy hợp đồng, nếu không tôi cũng không còn cách, nếu đụng vào LSKS lúc này chúng tôi chỉ có hại chứ chẳng có lợi!Sakura vừa nói xong, bàn tay thon nhỏ trắng nõn cầm tách cà phê lên uống, phong thái tao nhã, như những vị phu nhân, công chúa ngày xưa...Ông ta nhìn từng động tác của cô mà nuốt nước bọt, trên đời này tại sao lại có một mỹ nhân tuyệt sắc lại còn có phong thái quý tộc, tao nhã như thế? Sao trước đây không cho ông ta gặp sớm một chút!? Mà khoan, hiện tại CBC không thể giúp được...vậy chi bằng...nếu ông cưới Rose về, chẳng phải cái tập đoàn lớn nhất thế giới này sẽ thuộc về ông sao? Phải! Có lí có lí! Nhưng phải làm sao mới được, cô ta có quyền lực như thế, đảm bảo vệ sĩ sẽ có rất nhiều, ông ta phải làm sao mới được? Khoan đã...cốc nước...thuốc mê??? Ha ha, Rose, sớm muộn gì cô và cả cái tập đoàn sẽ thuộc về tay tôi thôi! Nhưng, tôi phải nhắc cho cái ông già này nhớ một chuyện. Ông nghĩ mình có thể sánh với một người tài sắc vẹn toàn như Sakura? Ông bị chứng ảo tưởng nặng sao? Nhìn lại bản thân mình đi, đầu hói, bụng phệ, má đã xệ đến gần xuống cằm luôn rồi, răng vẩu, râu ria xồm xoàm... Hơn nữa tuổi của ông đáng để làm cha người ta, có cho Sakura làm chuột bạch thử nghiệm vũ khí cô ấy cũng chẳng thèm đâu! Ông ta giở giọng nói có chút không đứng đắn cất tiếng:_Cô Rose, chẳng lẽ cô thấy chết không cứu?Sakura dời tầm mắt lên người ông ta, có chút chán ghét nói:_Tôi trước nay tàn nhẫn, nếu chết thì cứ chết đi, Rose này trước giờ không cứu những kẻ không có thực lực!Ông ta im bặt tại chỗ, cô gái này cũng quá lãnh khốc rồi, trước nay nghe người ta nói một cô gái như thế, ông ta cũng chẳng tin trên đời này làm gì có loại phụ nữ nào mà lại lãnh khốc, tàn nhẫn, trước nay phụ nữ trong mắt ông ta chỉ là đồ chơi, công cụ phát tiết, chơi chán rồi thì vứt cho một sấp tiền là xong. Nhưng đối diện với một cô gái thanh cao như thế này, ông ta chưa từng gặp qua, không biết bộ dáng cô gái này trên giường sẽ khiêu khích như thế nào đây (@_@).Sakura từ nãy giờ quan sát thái độ của ông ta, lâu lâu nhìn cô thì cười một cách khó hiểu, cô cũng thừa biết ông ta nghĩ cái gì trong đầu. Chẳng phải cô đã điều tra về ông ta rồi hay sao? Cái lão già này, đã già đầu mà còn muốn cô sao? Cô cười khẩy một cái, cái lão già này không dạy dỗ một chút sẽ không biết mình đang nói chuyện với ai. Cô còn định 'nhân từ' một chút vì ông ta tuổi đã cao. Nhưng ông ta lại có cái suy nghĩ không đứng đắn với cô, coi như ông tự tìm đường chết cho mình, Sakura này sẽ toại nguyện cho ông._Cô Rose, cô có thể suy nghĩ lại không?_Ý tôi đã quyết, thần tiên cũng không thể thay đổi, không việc gì khác mời ngài ra ngoài, tôi còn có một cuộc họp quan trọng!Sakura kiên quyết đuổi thẳng ông già khó ưa này. Ông ta nghe cô nói vậy cũng khẽ đứng dậy, trên môi xuất hiện một nụ cười...ừm có phần biến thái._Tôi thành thật xin lỗi cô. Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt, nếu tối nay cô có rảnh, có thể đi ăn cùng lão già này một bữa được không?Sakura cười nhẹ, ông muốn tôi đến thế sao? Sakura này sẽ cho ông thấy thế nào là "gậy ông đập lưng ông!"_Tôi rất sẵn lòng, ngài Kimiko, nếu ngài không chọn được nhà hàng có thể gọi cho trợ lý Kiin, anh ấy sẽ giúp ngài._Vậy hẹn cô tối nay cô Rose! Tôi xin phép về trước...Sau khi cánh cửa khép lại, Sakura trên môi lại xuất hiện một nụ cười nhếch mép quen thuộc nhưng nó...có chút gì đó...độc ác chăng?End chap 58.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com